Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 696: Đột phá Võ Vương (length: 8157)

"Ừm! Ngươi vừa mới có được cuộc sống mới, vậy thì về nghỉ ngơi trước đi."
Tần Diệp nhìn Thuần Vu Kính nói.
"Đa tạ Tần tông chủ ân cứu mạng!"
Thuần Vu Kính cúi người chào cảm tạ rồi mang theo Lý Diễm rời khỏi chính điện.
Nhìn theo bọn họ rời đi, vẻ mặt Tần Diệp dần trở nên nghiêm túc, bắt đầu nghĩ xem còn điều gì cần lên kế hoạch.
Chuyến đi Đông Vực là điều bắt buộc.
Hắn muốn trước khi đi Đông Vực sẽ xử lý xong mọi việc ở Bắc Vực.
Hiện giờ đã có trưởng lão Luyện Đan, bước tiếp theo sẽ là thành lập Luyện Đan Các.
"Liễu Sinh Phiêu Nhứ, Liễu Sinh Tuyết Cơ, các ngươi đến chính điện một lát!"
Tần Diệp nghĩ rồi truyền âm gọi hai tỷ muội Liễu Sinh đến.
Rất nhanh hai người đã đến chính điện.
"Công tử có gì sai bảo?"
Liễu Sinh Phiêu Nhứ chớp mắt nhìn Tần Diệp, hoạt bát hỏi.
Tần Diệp: "..."
"Các ngươi theo ta cũng một thời gian dài, tu vi dù có tăng lên nhưng vẫn quá chậm. Ta có hai viên cực đan Võ Vương, ban cho các ngươi."
Tần Diệp lấy cực đan Võ Vương ra, đưa cho hai nàng.
"Công tử, cực đan Võ Vương này có tác dụng gì vậy?"
Hai nàng lần đầu nghe thấy loại đan dược này nên lên tiếng hỏi.
"Cực đan Võ Vương, người dùng có thể lập tức tăng lên đến cảnh giới Võ Vương, lại không có di chứng, có thể nói là kỳ đan."
"Các ngươi tỷ muội lập được không ít công lao, cũng nên tăng thêm chút thực lực."
Tần Diệp nhìn hai nàng nói.
Việc đưa hai viên cực đan Võ Vương này cho hai tỷ muội Liễu Sinh là sau khi Tần Diệp suy nghĩ cẩn thận quyết định.
Hai người các nàng là thị nữ của hắn, tu vi lại có phần thấp.
Về phần vì sao không cho Tào Chính Thuần và Chu Vô Thị, Tần Diệp có tính toán riêng.
Hai người này tuy nhờ có hệ thống mà hết lòng trung thành với hắn, nhưng tu vi không thể tăng lên quá nhanh.
Hơn nữa, thiên phú của Chu Vô Thị rất mạnh, tự mình có thể đột phá lên Võ Vương, căn bản không cần Tần Diệp lo lắng.
Còn về Tào Chính Thuần, đến lúc đó cho hắn một vò linh tửu là được rồi.
"A! Đa tạ công tử!"
Liễu Sinh Tuyết Cơ trịnh trọng nói.
"Đa tạ công tử!"
Liễu Sinh Phiêu Nhứ miệng thì nói cảm ơn, nhưng lại liếc mắt đưa tình với Tần Diệp.
Điều này khiến Tần Diệp có chút cạn lời, hắn đâu phải loại người đó.
Hắn thấy có hơi bất ổn, nếu việc này bị Yêu Nguyệt nhìn thấy thì chẳng phải Liễu Sinh Phiêu Nhứ sẽ bị đánh cho tàn phế sao.
"Các ngươi uống ngay đi! Ta sẽ hộ pháp cho các ngươi ở đây!"
Tần Diệp nói với hai nàng.
"Vâng!"
Hai nàng gật đầu, lập tức cho cực đan Võ Vương vào miệng nuốt xuống.
Cùng lúc đó hai luồng khí tức mạnh mẽ bộc phát ra từ thân thể hai người, hai nàng ngồi xếp bằng xuống bắt đầu luyện hóa đan dược.
Tần Diệp liền điều động linh mạch dưới đất, dẫn linh lực đến chính điện để hai nàng hấp thu.
Khi hai nàng luyện hóa dược lực, linh lực trong cơ thể lập tức trở nên táo bạo.
"Ầm ầm ầm..."
Theo thời gian trôi qua, cảnh giới của hai người không ngừng tăng lên, trong cơ thể các nàng truyền ra từng đợt âm thanh chấn động.
Thấy hai người đột phá thuận lợi, khóe miệng Tần Diệp lộ ý cười.
Chỉ thấy quanh thân hai nàng, một luồng khí lưu vây quanh, linh lực dưới đất không cần phí, điên cuồng đổ về phía hai nàng.
Trên thân hai nàng càng tỏa ra bạch quang nồng đậm.
Càng về sau tốc độ đột phá của hai người đã chậm lại, nhưng cảnh giới lại cao hơn nhiều.
Đến khi tu vi hai nàng đột phá đến đỉnh Đại Tông Sư, tốc độ đột phá cuối cùng cũng ngừng lại.
Sắc mặt hai nàng đột nhiên trở nên dữ tợn, Tần Diệp tuy biết có đan dược trợ giúp thì sẽ đột phá Võ Vương, nhưng quá trình này vẫn rất thống khổ.
Hiện tại các nàng chỉ thiếu một bước nhỏ nữa thôi là có thể bước vào cảnh giới Võ Vương.
Thấy hai người không được ổn, Tần Diệp không thể đứng nhìn các nàng đột phá thất bại.
Ngay lúc này, hắn chuyển linh lực cho hai người đồng thời nói: "Nhất định phải cố lên, chỉ cần ngưng tụ thành công Kim Đan là được!"
Hai nàng đã sớm biết quá trình đột phá Võ Vương, với linh lực cường đại của Tần Diệp khai thông giúp quá trình ngưng tụ Kim Đan rất thuận lợi.
Sau một canh giờ, Kim Đan của hai người cuối cùng đã ngưng tụ thành công, phát ra ánh vàng rực rỡ.
"Oanh!"
"Oanh!"
Ngay giây phút này, hai người bộc phát ra khí tức Võ Vương.
Tần Diệp phất tay áo lui sang một bên, hai nàng chỉ là Võ Vương sơ cấp, chút khí tức này không thể làm gì được hắn.
"Khí tức Võ Vương, còn là hai Võ Vương, hả? Mới vừa đột phá Võ Vương, chuyện gì vậy?"
Lão nhân đoán mệnh đang uống rượu trên một ngọn cây sau núi đột nhiên cảm nhận được hai luồng khí tức Võ Vương từ Thanh Phong Tông phát ra khiến hắn tỉnh táo lại.
Ánh mắt đục ngầu của hắn nhìn về hướng chính điện, lại là mông lung chẳng nhìn thấy gì.
"À, còn thiết lập trận pháp, không biết tên tiểu tử này lại đang làm gì."
Lão nhân đoán mệnh tiếp tục nằm xuống.
Trong khoảng thời gian này, ngược lại là hắn đã quen thuộc với Thanh Phong Tông, nên cứ ở lại Thanh Phong Tông luôn.
Hơn nữa, Thanh Phong Tông cho hắn thấy hy vọng trỗi dậy của Bắc Vực, hắn còn phải quan sát thêm một thời gian.
Hắn rất tò mò về con người Tần Diệp, chỉ là mệnh của Tần Diệp thì hắn tạm thời tính không ra.
"Tỷ tỷ, trong tông môn sao có người đột phá Võ Vương vậy?"
Liên Tinh trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh Yêu Nguyệt, nhìn về phía chính điện.
Nàng biết rõ tu vi của mọi người trong tông môn, lẽ ra không thể có ai đột phá Võ Vương mới đúng.
"Khí tức của hai thị nữ kia."
Yêu Nguyệt liếc qua rồi thu hồi ánh mắt, thản nhiên nói.
"Liễu Sinh Phiêu Nhứ, Liễu Sinh Tuyết Cơ? Sao có thể? Hai tỷ muội các nàng mà đột phá Võ Vương, nào có nhanh vậy."
Yêu Nguyệt liếc Liên Tinh một cái, dùng ngữ khí lạnh nhạt nói: "Chuyện này chẳng đơn giản sao, chắc chắn là hắn dùng bảo vật gì cho hai tỷ muội họ. Bọn chúng cũng may mắn, theo hắn, nếu không thì với tư chất của bọn chúng muốn đột phá Võ Vương ít nhất cũng phải cần mười năm."
"Tỷ tỷ, chúng ta có muốn qua xem không?"
Liên Tinh hỏi.
"Có gì đáng xem, chẳng qua cũng chỉ là đột phá cảnh giới Võ Vương thôi mà."
Nói xong, Yêu Nguyệt liền nhắm mắt lại.
Liên Tinh đành phải cúi người hành lễ, về phòng mình.
"Đa tạ công tử!"
Hai nàng đứng dậy hướng Tần Diệp cảm ơn một cách trịnh trọng.
Tần Diệp còn chưa kịp lên tiếng thì trên không trung đã vang lên từng tiếng ầm ầm.
"Lôi kiếp tới rồi, ta mang các ngươi đi độ kiếp!"
Tần Diệp vung tay áo, cuốn hai nàng lên rồi mang ra khỏi tông môn.
Tần Diệp mang hai người đi đến một ngọn núi hoang cách đó mấy chục cây số mới dừng lại.
Lôi kiếp ngay lập tức đuổi đến, mây đen cuồn cuộn, điện xà vằn vèo.
Tần Diệp nhìn mây đen trên bầu trời, lôi đình chớp giật như ngày tận thế đến.
"Các ngươi tách ra độ kiếp!"
Tần Diệp bảo hai người cách nhau mười dặm để độ kiếp, nếu cùng nhau độ kiếp thì uy lực của lôi kiếp sẽ rất có thể tăng lên gấp đôi.
"Nếu gặp nguy hiểm ta sẽ kịp thời ra tay!"
Tần Diệp trịnh trọng nói với hai người.
"Vâng, công tử!"
Hai nàng vẻ mặt nghiêm túc đáp ứng, lấy binh khí ra hết sức tập trung, chuẩn bị đón lôi kiếp sắp đến.
"Vù vù vù..."
Chẳng bao lâu sau, lôi kiếp trên thiên không ngừng lăn lộn, dày đặc điện xẹt từ đám mây đen giáng xuống.
Tần Diệp quan sát thấy lôi kiếp của hai nàng không có khủng khiếp như lôi kiếp của mình.
Về phần tại sao như vậy, Tần Diệp cũng không nói rõ nguyên nhân được, không biết có phải là do mình là người xuyên không hay là do hai nàng phục dùng đan dược mà đột phá Võ Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận