Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1289: Hút khô dị tộc lão tổ (length: 7848)

Những người khác cũng vậy, khi thấy Tần Diệp tung ra Thiên Địa Pháp Tướng, tất cả đều chấn động trước tu vi của Tần Diệp.
Dù sao Đông Vực đã sớm đồn rằng Tần Diệp chỉ là Võ Tôn cảnh, nhưng bây giờ lại lộ ra Tần Diệp là Võ Hoàng, điều này khiến bọn họ không dám tin.
"Tần Diệp lúc nào đột phá Võ Hoàng?"
Tất cả mọi người đều mang vẻ mặt nghi hoặc.
Bọn họ nhớ rất rõ Tần Diệp vẫn luôn biểu hiện là Võ Tôn.
"Quả nhiên là Võ Hoàng."
Tư Đồ Tiểu Tiểu nhìn thấy Tần Diệp bộc lộ ra thực lực Võ Hoàng cảnh, hắn đã sớm đoán được, không khỏi có chút đắng chát. Nếu trước đây hắn còn muốn cùng Tần Diệp đối đầu, so sánh hơn thua, thì bây giờ hắn sớm đã không còn ý định này.
Người khác không biết, hắn thì rõ, tại Tiên Nhân mộ, Tần Diệp cũng chỉ là Võ Tôn, chắc chắn là lúc cuối đi đến nơi thần bí kia mới đột phá.
Chỉ là Thiên Địa Pháp Tướng của Tần Diệp cũng chỉ là một cây cỏ nhỏ yếu ớt, điều này khiến Tư Đồ Tiểu Tiểu khó hiểu.
Tuy nói Thiên Địa Pháp Tướng hình thái khác nhau, nhưng là một bụi cỏ nhỏ thì vẫn là lần đầu gặp.
Những người đi qua Tiên Nhân mộ đều có thể đoán ra Tần Diệp nhất định là đột phá tại Tiên Nhân mộ, nhưng bọn họ cũng không nói ra.
Lúc này Tần Diệp đột phá đến Võ Hoàng, cho dù Thiên Địa Pháp Tướng của hắn là một bụi cỏ nhỏ, cũng không ai dám xem thường hắn.
Võ Hoàng dù yếu hơn nữa, hắn cũng là Võ Hoàng, ai dám đối đầu với cường giả Võ Hoàng chứ.
Kiếm Vô Địch thấy Thiên Địa Pháp Tướng của Tần Diệp là một bụi cỏ nhỏ, cũng không khỏi kinh ngạc lên tiếng: "Ồ! Thiên Địa Pháp Tướng của hắn sao có thể là một bụi cỏ nhỏ."
"Chẳng lẽ cây cỏ nhỏ này có chỗ đặc thù gì?"
Kiếm Vô Địch nghĩ mãi không ra, nếu chỉ là một cây cỏ nhỏ bình thường, thì dù thực lực của Tần Diệp là Võ Hoàng, cũng là Võ Hoàng yếu nhất.
Dị tộc lão tổ sau khi cười lớn, ánh mắt trào phúng nhìn về phía Tần Diệp: "Tần Diệp, ta đánh giá cao ngươi rồi, không ngờ ngươi lại là Võ Hoàng yếu nhất. Thiên Địa Pháp Tướng như thế, chỉ sợ là Thiên Địa Pháp Tướng yếu nhất trên đời này. Chỉ bằng Thiên Địa Pháp Tướng như vậy, mà cũng dám nói giết ta, ngươi không sợ bị cười đến rụng răng sao."
Tần Diệp nhìn dị tộc lão tổ, cười cười, nói: "Cây cỏ nhỏ này của ta, sinh ra bất phàm, chính là cây cỏ nhỏ đáng giá nhất trên đời."
"Một bụi cỏ nhỏ, mà ngươi cũng có thể thổi phồng lên tận trời, thật là buồn cười."
Dị tộc lão tổ tiếp tục giễu cợt nói.
Những người khác tuy không nói, nhưng vẻ mặt lại cho thấy rõ, họ cũng có ý nghĩ giống dị tộc lão tổ.
"Đã ngươi nói nó là cây cỏ nhỏ yếu nhất, vậy hãy để nó tự chứng minh thực lực của mình đi."
Tần Diệp vừa cười vừa nói.
"Ha ha! Vậy để ta xem, cây cỏ nhỏ này của ngươi có bản lĩnh thông thiên gì!"
Dị tộc lão tổ cười ha hả, đột nhiên, hắn thu lại nụ cười, cuối cùng tung một quyền oanh kích tới.
Một quyền này tung ra, giống như sấm sét nổ vang, toàn bộ không gian Kiếm Thành đều đang rung chuyển dữ dội, một đạo quyền ấn to lớn xuất hiện giữa không trung, vèo một tiếng, gào thét xông ra, hướng về phía Thiên Địa Pháp Tướng của Tần Diệp oanh kích tới.
Tốc độ quyền ấn cực nhanh, bay lượn trên không trung, trong nháy mắt, đã đánh tới Thiên Địa Pháp Tướng của Tần Diệp.
"Ầm ầm!"
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Khi sương mù tan đi, Thiên Địa Pháp Tướng của Tần Diệp xuất hiện trước mặt mọi người.
"Cái này, sao có thể. Một quyền của dị tộc Võ Hoàng này vậy mà không tiêu diệt được cây cỏ nhỏ kia."
"Chắc là hắn chưa dùng toàn lực."
"Hẳn là chỉ là thăm dò thôi."
Thấy cảnh này, mọi người đều cho rằng dị tộc lão tổ chưa tung hết sức, nếu không sao có thể không hạ gục được cây cỏ nhỏ này.
Cùng chung kinh ngạc như họ còn có dị tộc lão tổ, hắn hơi nhíu mày, tự nhiên hắn chưa dùng hết sức, nhưng vừa rồi hắn cũng đã dùng năm thành lực, vậy mà không gây ra chút tổn thương nào cho Thiên Địa Pháp Tướng của Tần Diệp, điều này khiến hắn hơi kinh ngạc.
"Ngươi tấn công xong rồi, cũng đến lượt ta."
Đúng lúc này, Tần Diệp khẽ cười, nhìn dị tộc lão tổ nói.
Dị tộc lão tổ để ý nụ cười trên mặt Tần Diệp, không hiểu sao trong lòng lại sinh ra một loại dự cảm bất an.
Chỉ thấy Thiên Địa Pháp Tướng của Tần Diệp, cây cỏ nhỏ đó vậy mà bắn ra một tia trắng, trực tiếp hướng dị tộc lão tổ phóng tới.
Dị tộc lão tổ thấy cảnh này, không khỏi cười lạnh một tiếng, hắn vận chuyển linh lực, bên ngoài cơ thể bao phủ một tầng phòng ngự mạnh mẽ.
Nhưng, rất nhanh hắn đã phải trả giá cho sự coi thường của mình, chỉ thấy đạo bạch tuyến này trong nháy mắt đâm xuyên qua lớp phòng ngự của hắn, đâm vào trong thân thể hắn.
"Không thể nào!"
Dị tộc lão tổ trong nháy mắt trừng lớn mắt, đầy vẻ không dám tin.
Hắn cúi đầu nhìn tia bạch tuyến trước ngực, tay phải nâng lên, định bắt lấy tia bạch tuyến, chỉ là động tác của hắn lại trở nên chậm chạp khác thường, như thể mỗi một động tác hắn đều phải cố hết sức.
"Đây là chuyện gì?"
Dị tộc lão tổ giật mình nói.
Mọi người thấy một màn này, sắc mặt họ trở nên vô cùng kinh hãi, nội tâm càng dậy sóng. Chỉ thấy trước mắt họ, dị tộc lão tổ vốn đang khỏe mạnh, một lão tổ tràn đầy huyết khí, vậy mà lại đang nhanh chóng khô héo, tóc bạc trắng, chỉ trong chốc lát thân thể của hắn đã biến thành tro tàn, một cơn gió thổi qua, biến mất không tung tích.
Một cường giả Võ Hoàng, trước mặt cây cỏ nhỏ này thậm chí không có cơ hội phản ứng, liền bị nó hút khô, điều này đã tạo nên cảm giác kinh hoàng cực lớn cho tất cả mọi người.
"Tê! Thiên Địa Pháp Tướng của Tần Diệp quá đáng sợ, nó vậy mà có thể hút khô người!"
Tất cả mọi người kinh hãi nhìn Thiên Địa Pháp Tướng của Tần Diệp, một cường giả Võ Hoàng cứ như vậy vẫn lạc, sao họ có thể không sợ hãi.
"Không ổn!"
Tà Thiên lão quái thấy dị tộc lão tổ chết thảm, cũng hoảng sợ, mặc dù hắn tu luyện tà công, cũng là bắt người tới tu luyện.
Nhưng khi hắn thấy thủ đoạn của Tần Diệp, sắc mặt cũng biến đổi lớn, thủ đoạn này còn hung ác hơn hắn nhiều.
Lúc này hắn bỏ công kích Kiếm Vô Địch, quay người bỏ chạy.
"Còn trốn được sao?"
Tần Diệp nhìn hắn, nhẹ nhàng cười.
Chỉ thấy cây cỏ nhỏ trong Thiên Địa Pháp Tướng của Tần Diệp, vèo một tiếng bay ra, như một đạo lưu tinh, xuất hiện trở lại trước mắt mọi người, nó đã bay đến trước mặt Tà Thiên lão quái.
Tà Thiên lão quái buộc phải dừng bước, sắc mặt vô cùng nghiêm nghị nhìn cây cỏ nhỏ chắn đường, sau đó quay đầu nghiến răng nghiến lợi nhìn Tần Diệp: "Tần Diệp, ta cũng chỉ là nhận tiền làm việc, ngươi muốn đuổi cùng giết tận sao? Nếu thả ta đi, ta nguyện dâng hết bảo vật trên người cho ngươi."
"Ngươi chết, bảo vật trên người ngươi cũng là của ta."
Tần Diệp vừa cười vừa nói.
Tà Thiên lão quái thấy Tần Diệp không chịu thả mình, sắc mặt đại biến, sau đó dữ tợn nói: "Đã ngươi không cho ta đường sống, vậy thì ta cũng sẽ không để các ngươi dễ chịu."
Sau đó, thân thể của Tà Thiên lão quái nhanh chóng bành trướng lên.
"Không hay rồi! Hắn muốn tự bạo!"
Đám người kinh hãi, thành chủ Kiếm Thành lập tức sai người vận hành trận pháp.
Tà Thiên lão quái là cường giả Võ Hoàng, một khi tự bạo, trận pháp phòng ngự của Kiếm Thành nếu không cản được, Kiếm Thành sẽ hóa thành hư không.
Mọi người cho rằng Tà Thiên lão quái thật sự muốn tự bạo, thì hắn lại nhanh chóng tung ra cờ bách quỷ, bày trận bách quỷ, vây Thiên Địa Pháp Tướng của Tần Diệp vào trong trận...
Bạn cần đăng nhập để bình luận