Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1497: Lão giả là Cửu U Võ Đế? (length: 7757)

"Tiền bối nói vậy cũng có chút đạo lý."
Tần Diệp cười ha hả, nói tiếp: "Nhưng mà trên người ta lại không có bảo vật gì đáng giá, hay là thế này, tiền bối đưa cho ta Không Gian Thược Thi trong tay, ta nợ tiền bối một cái ân tình, như vậy thế nào?"
"Ân tình?"
Lão giả hơi giật mình, hắn gặp qua không ít kẻ vô liêm sỉ, nhưng không ai bì được Tần Diệp, vậy mà muốn không công chiếm Không Gian Thược Thi trong tay hắn.
Giá trị của chìa khóa không gian này không cần bàn cãi, sao lão giả có thể tin vào lời hứa suông của Tần Diệp.
Tần Diệp nhìn lão giả, thản nhiên nói: "Chìa khóa không gian này trong tay ngươi cũng không có tác dụng gì lớn, ta đã đoán ra thân phận của ngươi rồi, thật ra thì chìa khóa này đối với ngươi cũng không có tác dụng lớn lắm."
"Ồ? Vậy ngươi nói thử xem, thân phận thật của ta là gì?"
Lão giả cười hỏi.
"Cửu U Võ Đế ——"
Tần Diệp chậm rãi phun ra bốn chữ.
"Cái gì, Cửu U Võ Đế ——"
Mọi người biến sắc, kinh ngạc nhìn lão giả.
Trước đó, ai nấy đều suy đoán thân phận lão giả, nhiều người đoán lão có liên quan đến Cửu U Võ Đế, có lẽ là đệ tử, có người còn nghĩ là Cửu U Võ Đế, nhưng rồi ai nấy đều bỏ qua khả năng này, Cửu U Võ Đế không thể nào còn sống, nếu thật là ông ta thì sao lại mang Không Gian Thược Thi ra, có chút không hợp lẽ.
Thêm nữa, nếu Cửu U Võ Đế còn sống thật, sao lại để Cửu U môn suy tàn, chuyện này cũng không có lý.
Cơ Vân Long cười lạnh, châm chọc: "Ngươi không cho là tiền bối đến từ cố thổ Cửu U, chính là Cửu U Võ Đế đấy chứ."
Tần Diệp liếc Cơ Vân Long, cũng không so đo với hắn, nhìn lão giả nói: "Trước ngươi kể nhiều chuyện với chúng ta như vậy, là để chúng ta tin Cửu U không gian chỉ có hai chiếc Không Gian Thược Thi mới vào được, rồi tiện thể đưa chìa khóa không gian của ngươi ra. Ngươi làm nhiều như vậy chỉ để chúng ta dùng hai chiếc chìa khóa không gian cùng vào Cửu U không gian."
"Ồ? Ý ngươi là chìa khóa không gian của ta là giả?"
Lão giả mỉm cười hỏi Tần Diệp, có vẻ không tức giận.
Nhưng, câu này của Tần Diệp lại làm người khác giật mình, ban đầu họ không nghi lời lão giả, chính vì Không Gian Thược Thi của Tần Diệp và của lão giả có cảm ứng với nhau, nên họ mới tin không chút nghi ngờ.
Nếu người trước mặt thật là Cửu U Võ Đế, ông ta hoàn toàn có thể làm ra hai chìa khóa, một thật một giả, nếu thật là vậy thì có phải bọn họ đã bị đánh lừa không...
Mọi người hít sâu một hơi, may vừa rồi không có trao đổi, nếu không có khi bị lừa rồi.
Dĩ nhiên, cũng có người bán tín bán nghi, dù sao lời Tần Diệp quá ảo, lão giả chưa chắc đã là Cửu U Võ Đế.
Tần Diệp nhìn Không Gian Thược Thi trong tay lão giả, cười ha hả, nói: "Thật ra có một điểm ngươi nói đúng, Không Gian Thược Thi của ngươi đúng là thật."
"Ý ngươi là gì?"
Cơ Vân Long cau mày hỏi Tần Diệp.
Thiên Vô Đạo cũng lên tiếng: "Tần tông chủ, có phải ngươi đã thấy gì không?"
Lão giả lườm họ một cái, rồi dồn sự chú ý vào Tần Diệp, mỉm cười hỏi: "Ngươi cứ nói thử xem."
Tần Diệp cười nói: "Thật ra hai chiếc Không Gian Thược Thi này đều có thể đơn độc mở ra Cửu U không gian, và không phải là tiến vào tiên trận gì cả, nhưng một khi hai chiếc hợp làm một sẽ mở ra tiên trận, diệt sát tất cả mọi người."
Nghe lời Tần Diệp, mặt ai nấy đều tái mét, nếu đúng thật thì, họ dùng hai chiếc chìa khóa không gian tiến vào không phải sẽ tan thây trong tiên trận sao, độc ác thật.
Không ít người nhìn lão giả, mong lão giải thích.
"Tiểu hữu, nếu ta thật là Cửu U Võ Đế, ngươi tiết lộ âm mưu của ta, ngươi không sợ ta giết ngươi sao?"
Lão giả nhìn Tần Diệp chằm chằm, lạnh nhạt nói.
Tần Diệp nhìn lão giả, khóe miệng cong lên cười, hắn nhẹ nhàng nói: "Tiền bối, nếu người có thể động thủ ở đây, thì đã làm từ lâu rồi, nên ta đoán bây giờ ngươi chẳng còn bao nhiêu thực lực."
Lão giả khép mắt, không giải thích, mà tỏa ra khí thế kinh thiên, một tiếng vang điếc tai vang lên, khí tức lão tỏa ra như rồng thức giấc, sắc bén vô cùng, tựa như sóng biển trào dâng ào ạt vào bốn phía, đến cả sao trời hình như cũng rung chuyển theo, như muốn rớt xuống.
Mặt ai nấy cũng biến sắc, họ biết lão đã nổi giận.
Lúc này, việc người trước mặt có phải Cửu U Võ Đế không đã không quan trọng, mà phải nghĩ làm sao sống sót mới đúng.
"Hừ! Tên nhân tộc này ăn nói hàm hồ, dám bôi nhọ tiền bối, đáng chết!"
"Đúng vậy! Dù tiền bối thật là Cửu U Võ Đế cũng không giăng bẫy như vậy!"
"Tên tiểu tử nhân tộc này gan to bằng trời, không biết ai cho hắn lá gan, dám chất vấn tiền bối, thật không biết sống chết!"
Các võ tu xung quanh, bất kể nhân tộc hay dị tộc, khi cảm nhận được khí tức kinh khủng của lão đều biến sắc, rồi bắt đầu giận dữ chỉ trích Tần Diệp.
Trong đó có không ít người thầm hận Tần Diệp, không biết đầu óc tên này có vấn đề gì, mà dám công khai chất vấn võ tu cường đại như vậy, không phải là liên lụy cả họ sao?
Tần Diệp không thèm nhìn những võ tu này, hắn cười, nhìn ngang lão giả nói: "Tiền bối, là bị ta vạch trần nên giận quá hóa thẹn sao?"
"Ha ha, thật ra lời ngươi nói rất thú vị, tiếc là ngươi sai rồi, ta không phải Cửu U Võ Đế, ta chỉ có thể nói, ta có chút liên quan đến Cửu U Võ Đế, chứ không phải là ông ta."
Lão giả cười ha hả, nói: "Về phần chìa khóa không gian, ta cũng không cần thiết lừa các ngươi, nếu là thật, thì một mình ta vào rồi, cớ sao lấy thêm các ngươi. Nói nữa, ta và các ngươi không thù không oán, cớ gì hại các ngươi, tiểu hữu là ngươi nghĩ nhiều quá thôi."
"Thật sao?"
Tần Diệp cười ha hả, nói: "Ta càng muốn tin mình nghĩ nhiều, nhưng ta biết không phải là do mình nghĩ nhiều. Vì ta biết, người mới vừa kể lể nãy giờ cũng chỉ là muốn dẫn dụ chúng ta đến Cửu U không gian mà thôi."
"Đúng rồi, việc Cửu U không gian đột nhiên lộ ra cũng là do ngươi giở trò quỷ đi, ngươi làm vậy để làm gì, có cần ta phải nói rõ ra không?"
Mọi người suy nghĩ thấy cũng có lý, Cửu U không gian không sớm không muộn lại đợi họ đến Cửu U thành mới xuất hiện, đúng là quá kỳ lạ, khó tránh phía sau không có người điều khiển.
Chỉ là, họ vẫn không thể hiểu nổi lão này sắp đặt tất cả, rốt cuộc để làm gì? Chẳng lẽ chỉ để tiêu diệt bọn họ?
Thiên Vô Đạo bèn hỏi Tần Diệp về vấn đề này.
Tần Diệp liếc lão giả một cái, chậm rãi nói: "Bày ra hết thảy chắc chắn không phải để cho vui, hắn có điều muốn cầu ở chúng ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận