Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1379: Võ Hoàng thần đan tệ nạn (length: 8204)

"Ngươi nói là thật?"
Lão tổ Huyền Thiên Giáo khó mà tin được hỏi.
Lão tổ Huyền Thiên Giáo nuốt vào Võ Hoàng thần đan, vốn cho rằng là chuyện tốt trời ban, nhưng nếu đúng như Tần Diệp nói, vậy chẳng thà không dùng còn hơn.
Tần Diệp cười lắc đầu nói: "Ngươi cho rằng ta có cần phải lừa gạt ngươi sao?"
Lời này của Tần Diệp vừa ra, lão tổ Huyền Thiên Giáo lập tức trầm mặc.
Đúng như Tần Diệp nói, Tần Diệp cũng không cần thiết phải lừa hắn.
Lão tổ Huyền Thiên Giáo lúc này cũng có chút nghi ngờ, dù sao hắn đã rơi vào tay Tần Diệp, Tần Diệp muốn giết hắn cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay, căn bản không cần thiết phải lừa hắn.
Lúc này, lão tổ Huyền Thiên Giáo nhìn về phía ba lão giả phía sau Thiên Vô Đạo, trước đó hắn cũng có chú ý tới ba người này, lúc đó chỉ thấy ba người này một mực cúi đầu, cho là bọn họ chỉ là trưởng lão do Thiên Vô Đạo mang đến.
Ngược lại là không chú ý tới ba người này lại là người chết, lúc này nhìn lại, hắn tuy vẫn chưa nhìn ra ba người là người chết, nhưng cũng thấy có nhiều điểm đáng ngờ.
Những người khác trên thực tế đều không nhìn ra, Văn Ly Đường hỏi Tần Diệp: "Tần tông chủ, ngươi xác định bọn họ là người chết sao?"
"Văn giáo chủ, ba người bọn họ đích thật là người chết, chỉ là có người dùng thực lực cường đại phong bế hồn phách của bọn họ."
Tần Diệp đáp lời.
"Thì ra là như vậy."
Văn Ly Đường khẽ gật đầu.
"Ngươi làm sao phát hiện ra?"
Đúng lúc này, lão giả đứng bên trái Thiên Vô Đạo khẽ ngẩng đầu, trên mặt hắn cũng xấu xí khó coi, ánh mắt lấp lánh nhìn Tần Diệp.
Ba người bọn họ nói đúng ra thì đã chết rồi, nhưng hồn phách chưa tan biến, mà bị phong ấn trực tiếp vào thể nội.
Thi khí trên người bọn họ bị trấn áp xuống, không khác gì người thường.
"Kẻ phong ấn các ngươi, tuy dùng thủ pháp phi thường kỳ diệu, nhưng muốn thoát khỏi mắt ta thì không thể nào."
Tần Diệp vừa cười vừa nói.
"Ngươi quả thực là rồng phượng trong nhân gian, thiên tài như ngươi, nếu không thể dùng cho chúng ta, vậy chỉ có thể bóp chết."
Lão giả kia chậm rãi nói.
"Muốn giết ta, e là thực lực của ngươi vẫn chưa đủ."
Tần Diệp miệt thị nói.
Lão giả kia cũng không tức giận, lại không nói thêm gì nữa, mà cúi đầu xuống, tựa hồ lâm vào ngủ say.
"Tần Diệp, còn không mau thả tiền bối, tiền bối chính là lão tổ Huyền Thiên Giáo, ngươi làm vậy là muốn đối địch với toàn bộ Huyền Thiên Giáo sao?"
Lúc này, Thiên Vô Đạo đột nhiên lên tiếng, hắn vừa mở miệng, liền trút nước bẩn lên người Tần Diệp.
Những đệ tử Huyền Thiên Giáo không biết tình hình đều có chút không biết phải làm sao, trong số họ có nhiều người không biết hiện tại nên đứng về phía ai.
Văn Ly Đường khẽ động thân hình, tiến đến cạnh Tần Diệp, cười lạnh nói với Thiên Vô Đạo: "Thiên Vô Đạo, ngươi đừng mơ ở đây ly gián, lần này ngươi tới xúi giục lão tổ của chúng ta, chẳng qua chỉ muốn hủy hoại Huyền Thiên Giáo."
"Lão tổ chỉ là bị các ngươi che mắt thôi, các ngươi bây giờ đầu hàng, có lẽ bản giáo chủ có thể tha cho các ngươi một mạng."
Thiên Vô Đạo căn bản không xem uy hiếp của Văn Ly Đường ra gì, hắn tiến lên một bước, khí thế ngạo nghễ nói: "Văn Ly Đường, chỉ bằng ngươi mà cũng dám uy hiếp Bổn thiếu chủ? Bổn thiếu chủ cho các ngươi thêm một cơ hội, nếu Huyền Thiên Giáo đồng ý thoát ly liên minh, gia nhập với chúng ta, Bổn thiếu chủ hứa sẽ cho các ngươi vinh quang vô thượng, tài phú vô tận, cùng sóng trời phú quý."
"Hừ! Nằm mơ!"
Văn Ly Đường hừ lạnh một tiếng, căn bản không thể đồng ý với Thiên Vô Đạo, hắn kiên quyết đứng về phía nhân tộc.
"Ngoan cố không nghe! Xem ra, Huyền Thiên Giáo không nên tồn tại trên đời."
Thiên Vô Đạo cười lạnh nói.
Lần này tới, vốn là muốn kéo Huyền Thiên Giáo vào trận doanh của mình, từ đó thay thế Càn Nguyên Hoàng Triều.
Ngược lại không ngờ Tần Diệp đột nhiên xen vào một chân, đánh bại lão tổ Huyền Thiên Giáo, phá hỏng kế hoạch của hắn.
Đã không thể lôi kéo được, vậy hắn chỉ còn cách thi hành kế hoạch thứ hai, trực tiếp diệt Huyền Thiên Giáo.
Diệt Huyền Thiên Giáo, có lẽ sẽ trấn nhiếp được các thế lực nhân tộc khác, đến lúc đó bọn chúng có thể giảm bớt rất nhiều lực cản.
"Có ta ở đây, ngươi cũng dám uy hiếp Huyền Thiên Giáo?"
Khóe miệng Tần Diệp nở một nụ cười, chậm rãi nói: "Ngươi cho rằng chỉ dựa vào ba người chết sau lưng ngươi là có thể giết ta sao? Ngươi bây giờ rời đi, ta còn có thể thả ngươi đi, một khi đánh nhau, e rằng tính mạng của ngươi không nhất định giữ được."
"Tần Diệp, ngươi hết lần này đến lần khác phá hỏng kế hoạch của Bổn thiếu chủ, thật cho là Bổn thiếu chủ không giết được ngươi sao?"
Hai mắt Thiên Vô Đạo phun lửa nhìn chằm chằm Tần Diệp, ánh mắt đó hận không thể băm Tần Diệp thành tám mảnh.
Tần Diệp có chút buồn cười nhìn Thiên Vô Đạo, đột nhiên hỏi: "Đã Võ Hoàng thần đan này tốt như vậy, sao ngươi không dùng?"
Sắc mặt Thiên Vô Đạo khẽ giật mình, hắn không ngờ Tần Diệp đột nhiên hỏi vấn đề này.
Thiên Vô Đạo đã là Võ Tôn cảnh, nếu phục dụng Võ Hoàng thần đan, vậy có thể trực tiếp đột phá lên Võ Hoàng cảnh.
Nói như vậy, không có võ giả nào có thể cự tuyệt loại dụ hoặc này, nhưng Thiên Vô Đạo lại không hề động tâm, điều này đủ để chứng minh vấn đề.
Trên thực tế, Thiên Vô Đạo không dùng Võ Hoàng thần đan, cùng tình huống Tần Diệp nói không sai biệt lắm.
Lúc trước, Thiên Vũ tộc đạt được Võ Hoàng thần đan này tự nhiên là vui mừng không thôi, sau khi luyện chế ra, cũng không phát hiện bất kỳ điều gì dị thường, thế là cho các Võ Tôn trong tộc dùng, toại nguyện đột phá lên Võ Hoàng.
Chỉ là không ai ngờ được, vài năm sau, có một số cường giả Võ Hoàng đột nhiên chết bất đắc kỳ tử. Ban đầu chỉ nghĩ một cường giả Võ Hoàng chết là do tu luyện sai lầm, nên cũng không để ý nhiều, sau đó cường giả Võ Hoàng dần dần chết bất đắc kỳ tử, lúc này mới khiến Thiên Vũ tộc coi trọng.
Sau khi cẩn thận điều tra, bọn họ phát hiện những người chết bất đắc kỳ tử đều là cường giả Võ Hoàng đã phục dụng Võ Hoàng thần đan, mà chết rất thảm.
Vô số cao thủ luyện đan trong Thiên Vũ tộc lập tức nghiên cứu đi nghiên cứu lại Võ Hoàng thần đan, cũng không tìm ra nguyên nhân, sau đó có người cho rằng Võ Hoàng thần đan này được luyện chế bằng tinh hoa của các cường giả Võ Hoàng, có hại cho thiên đạo, nên bị thiên đạo trừng phạt.
Từ đó về sau, người trong tộc Thiên Vũ tộc không ai phục dụng Võ Hoàng thần đan này nữa, đương nhiên cũng có một số người không sợ chết sử dụng, ví dụ như những cường giả Võ Tôn sắp hết đường sinh mệnh, ngủ say cũng không kéo dài được sự sống, họ sẽ bất đắc dĩ dùng Võ Hoàng thần đan.
Họ biết về sau có lẽ sẽ chết rất thảm, nhưng ít nhất có thể sống thêm vài năm hoặc vài chục năm, còn nếu không dùng thì bây giờ phải chết ngay.
Đây cũng là chuyện không có cách nào, cho nên ngoại trừ những người sắp hết sinh mệnh thì trong Thiên Vũ tộc những người khác không được phép dùng, càng xem nó như cấm đan.
Cho dù những cường giả Võ Tôn sắp chết sử dụng, cũng phải được sự đồng ý của lão tổ Võ Thánh cảnh.
Đây cũng là lý do vì sao Thiên Vũ tộc sẽ mang nhiều Võ Hoàng thần đan đến mua chuộc các thế lực Đông Vực, bọn chúng vốn không có ý tốt, đợi khi chiếm được Đông Vực, căn bản không cần bọn chúng ra tay, những lão tổ đột phá kia không qua mấy năm sẽ chết, lão tổ chết rồi, các thế lực đó căn bản không làm nên trò trống gì, cũng không cần chúng tự mình động thủ.
Đây vừa là dương mưu, cũng là âm mưu.
Tin rằng bọn họ cũng nghi ngờ về Võ Hoàng thần đan, nhưng căn bản không cưỡng lại được sự dụ dỗ, ào ào phục dụng.
Cho dù Thiên Vô Đạo nói rõ với bọn họ về tác hại của Võ Hoàng thần đan, tin rằng bọn họ cũng sẽ động tâm, không nỡ vứt bỏ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận