Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 259: Phi Vân Tông lão tổ (length: 8415)

Tông chủ Phi Vân Tông dẫn theo các trưởng lão xông ra đại điện, ngẩng đầu nhìn, liền thấy một bàn tay cực lớn đang chậm rãi rơi xuống hướng Phi Vân Tông.
Bàn tay rơi xuống không nhanh, nếu không thì e rằng còn chưa kịp chờ bọn họ xông ra đại điện, toàn bộ Phi Vân Tông đã bị đập thành tro bụi.
Nhìn bàn tay khổng lồ này, mặt tông chủ Phi Vân Tông và các trưởng lão đều đồng loạt tái nhợt.
Bàn tay to lớn này rõ ràng là khiêu khích Phi Vân Tông, hơn nữa tuyệt nhiên không xem Phi Vân Tông ra gì.
Mặc dù bàn tay này không tỏa ra khí thế lớn, nhưng bọn họ có thể cảm nhận được uy lực phi thường cường đại ẩn chứa bên trong.
Các chấp sự Phi Vân Tông lúc này đã tổ chức các đệ tử trong môn phái tấn công bàn tay kia.
"Bá bá bá! ! !"
"Vút vút vút! ! !"
"Ầm ầm!"
...
Vô số đòn công kích bắn lên trời, oanh tạc vào bàn tay khổng lồ, nhưng những công kích này còn chưa chạm đến bàn tay đã tan thành mây khói giữa không trung.
Các chấp sự thấy cảnh này thì biến sắc, quát lớn: "Kết trận!"
Các đệ tử Phi Vân Tông lập tức tạo thành một đại trận, toàn lực vận hành trận pháp, trường kiếm trong tay bay lên trời, được trận pháp gia trì, trường kiếm giống như Vạn Kiếm Quy Tông, lao về phía bàn tay khổng lồ.
Đương đương đương...
Trường kiếm không ngừng đâm thẳng vào bàn tay to lớn, phát ra tiếng vang vọng, chỉ cần trường kiếm chạm vào bàn tay to lớn, liền hóa thành hư vô giữa không trung.
Tông chủ Phi Vân Tông và các trưởng lão thấy cảnh này đều trợn mắt há mồm, lộ vẻ kinh ngạc, đòn công kích của các đệ tử có thể nói là phi thường mạnh mẽ, nhưng ngay cả ngăn cản một chút cũng không làm được, đừng nói là làm bị thương bàn tay khổng lồ kia.
Với sức công kích của các đệ tử, căn bản không thể ngăn cản bàn tay to lớn rơi xuống.
Diệp Thiến Nhi đứng bên cạnh Tần Diệp, nhìn cảnh này, đôi mắt đẹp lộ vẻ phấn khích, Phi Vân Tông đã giết quá nhiều tộc nhân của nàng, đáng bị như vậy.
Vẻ mặt tông chủ Phi Vân Tông ngày càng ngưng trọng, người ra tay này e rằng có thực lực phi thường cường đại.
Không thể để bàn tay to lớn này rơi xuống, nếu không toàn bộ Phi Vân Tông có lẽ sẽ bị hủy.
"Đồng loạt ra tay!"
Tông chủ Phi Vân Tông quát các trưởng lão.
Lời vừa dứt, tông chủ Phi Vân Tông và các vị trưởng lão đều bộc phát khí tức cường đại, rút vũ khí của mình ra, xông lên không trung, tung ra đòn tấn công mạnh nhất.
Nhưng đòn công kích của bọn họ vẫn như đá ném xuống biển, không hề tạo ra gợn sóng nào.
Bàn tay khổng lồ tiếp tục rơi xuống, trực tiếp đè xuống tông chủ Phi Vân Tông và các vị trưởng lão.
"Phụt phụt!"
"Phụt phụt!"
"Phụt phụt!"
...
Tông chủ Phi Vân Tông và các trưởng lão phun máu tươi, từ trên không trung rơi xuống, ngã xuống trên nền nhà cứng rắn.
"Tông chủ!"
"Tông chủ!"
"Đại trưởng lão!"
"Nhị trưởng lão!"
...
Các chấp sự và đệ tử Phi Vân Tông thấy vậy, nhao nhao chạy đến xem thương thế của tông chủ và các trưởng lão, cuối cùng phát hiện chỉ có tông chủ và đại trưởng lão còn sống, các trưởng lão khác đều đã chết.
"Nhị trưởng lão chết rồi."
"Tam trưởng lão cũng chết rồi."
"Tông chủ và đại trưởng lão còn sống."
...
Các chấp sự và đệ tử Phi Vân Tông lúc này hoàn toàn hoảng loạn, tông chủ và các đại trưởng lão bị thương nặng, còn các trưởng lão khác đều đã ngã xuống.
Bây giờ phải làm sao đây?
Ai có thể chống lại kẻ địch này?
Ngay khi bọn họ mờ mịt, hoảng loạn, từ phía sau núi Phi Vân Tông truyền đến một giọng nói già nua: "Bằng hữu phương nào đến Phi Vân Tông ta giở trò như thế!"
Tiếng nói vừa dứt, một bóng người già nua, từ sau núi đạp không đi ra.
"Lão tổ!"
Các chấp sự Phi Vân Tông vừa sợ vừa mừng nói.
"Cái gì? Lão tổ!"
Các đệ tử Phi Vân Tông căn bản chưa từng gặp lão tổ, cũng không biết hình dạng lão tổ thế nào, nghe thấy tiếng kinh hô của các chấp sự, họ mới biết lão giả đột nhiên xuất hiện kia chính là lão tổ thần bí trong tông môn.
Tương truyền lão tổ tông môn là cường giả Tông Sư, các đệ tử Phi Vân Tông với ánh mắt cuồng nhiệt nhìn lão tổ, họ tin chắc lão tổ nhất định có thể đánh lui địch đến tấn công!
Lão tổ Phi Vân Tông vừa xuất hiện, bàn tay khổng lồ liền dừng lại, không tiếp tục áp xuống nữa.
Lão tổ Phi Vân Tông nhìn về phía Tần Diệp và Diệp Thiến Nhi, ông ta đã sớm phát hiện hai người, cũng biết người ra tay là Tần Diệp.
Ông ta nhìn Tần Diệp, cau mày nói: "Tiểu huynh đệ tuổi còn trẻ mà đã có tu vi như vậy, không biết sư phụ của ngươi là ai? Lại có ân oán gì với Phi Vân Tông ta?"
"Ta thì không có thù gì, nhưng có liên quan đến nàng." Tần Diệp thản nhiên nói.
"Ồ?"
Lão tổ Phi Vân Tông nhìn Diệp Thiến Nhi, hỏi: "Tiểu cô nương, Phi Vân Tông ta từng đắc tội ngươi sao?"
Ông ta đã đoán ra, thiếu niên cường giả kia ra mặt vì thiếu nữ này, cũng không biết là đệ tử nào trong tông môn lại gây ra họa lớn như vậy cho tông môn.
"Chấp sự tông môn các ngươi nhận tiền của người khác giữa đường chặn giết ta, bị ta giết, các ngươi lại phái người diệt tộc ta, chúng ta đến đây là báo thù."
Có Tần Diệp ở bên cạnh, Diệp Thiến Nhi dũng khí hơn hẳn, nói thẳng nguyên do.
"Lại có chuyện như vậy..."
Lão tổ Phi Vân Tông nhìn tông chủ và đại trưởng lão đang được các đệ tử bảo vệ dưới đất, hỏi: "Lời cô ta nói là thật?"
Tông chủ Phi Vân Tông ánh mắt co rút lại, đột nhiên nhớ đến chuyện của Diệp gia, thiếu nữ này rất có thể chính là người của Diệp gia, có lẽ chính là Diệp Thiến Nhi kia, vậy thì trưởng lão chấp pháp đi Diệp gia lúc này có lẽ lành ít dữ nhiều.
Đối mặt với lão tổ, tông chủ Phi Vân Tông không dám giấu diếm, cung kính trả lời: "Lão tổ đúng là có chuyện này, nhưng là Diệp gia nàng giết người trước, ta chỉ phái trưởng lão chấp pháp đi bắt hung thủ giết người, chứ không hề ra lệnh diệt tộc Diệp gia."
"Ngươi...ngươi nói bậy, rõ ràng là ngươi ra lệnh cho trưởng lão chấp pháp diệt tộc ta, chúng ta đều nghe được."
Diệp Thiến Nhi thấy tông chủ Phi Vân Tông không nhận tội, giận dữ nói.
"Vị cô nương này, bắt trộm phải bắt tang, cô cứ nói là ta ra lệnh, vậy được, cô hãy gọi trưởng lão chấp pháp đến đây, đối chất với Bổn tông chủ trước mặt."
Tông chủ Phi Vân Tông cười lạnh nói.
Lão tổ Phi Vân Tông cười ha hả nói với Diệp Thiến Nhi: "Tiểu cô nương, cháu cũng nghe thấy rồi, xem ra không phải hắn ra lệnh, có lẽ trưởng lão chấp pháp giả mạo lệnh tông chủ."
"Ha ha, như vậy đi, các cháu giao trưởng lão chấp pháp đó cho ta, lão tổ tự mình xử tử hắn thế nào?"
"Cái này..."
Diệp Thiến Nhi có chút mông lung, thật chẳng lẽ là trưởng lão chấp pháp kia giả mạo lệnh tông chủ sao? Mà trưởng lão chấp pháp kia người đều đã chết, ngay cả đầu cũng không còn, làm sao nàng giao người ra, lại đối chất kiểu gì?
Diệp Thiến Nhi vẫn còn trẻ người, bị tông chủ và lão tổ Phi Vân Tông vài câu lừa gạt đã không phân biệt được đông tây nam bắc.
Nàng cũng không nghĩ xem trưởng lão chấp pháp kia sao lại dám giả mạo lệnh tông chủ, mà lại tại sao phải giả mạo lệnh tông chủ?
Căn bản không có lý do đó.
Lão tổ Phi Vân Tông rất rõ ràng là thiên vị cho người tông chủ kia, nhưng chút trò mèo này của bọn họ sao có thể qua mắt được Tần Diệp.
Tần Diệp liếc hai người, khóe miệng nở một nụ cười, nói với Diệp Thiến Nhi: "Ngươi thấy đó, có đôi khi cho dù ngươi có lý, nhưng nếu không dùng đầu óc, người ta bán ngươi đi, ngươi còn giúp người ta kiếm tiền."
Dù cho đầu óc Diệp Thiến Nhi không được nhanh nhạy đến đâu, cũng biết Tần Diệp hai câu này là đang châm chọc nàng, nàng bĩu môi trừng mắt nhìn Tần Diệp, không cam lòng nói: "Đầu óc ngươi mới không dùng được, là bọn họ quá gian xảo, bản cô nương chỉ là không kịp phản ứng thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận