Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 721: Hết lòng tuân thủ hứa hẹn (length: 8081)

"Đa tạ!"
Hồ Linh Vận nhìn Tần Diệp, ngẫm nghĩ, vẫn chủ động nói lời cảm ơn với Tần Diệp.
"Ngươi đã là thị nữ của ta, muốn cướp ngươi đi trước mặt ta, ta tự nhiên sẽ không cho phép."
Tần Diệp liếc Hồ Linh Vận, chậm rãi nói.
Hồ Linh Vận khẽ hừ một tiếng, không nói gì thêm, lùi sang một bên.
"Ha ha, tiểu huynh đệ, vừa rồi cảm ơn ngươi cứu được Linh Vận. Ngươi cứu được Linh Vận, ta Nam Thiên Kiếm Tông thiếu ngươi một phần ân tình, ngươi muốn báo đáp gì? Chỉ cần lão phu có thể quyết định, đều có thể đáp ứng ngươi."
Công Tôn Hách cười ha ha, chắp tay nói lời cảm tạ với Tần Diệp.
"Cứu thị nữ của mình, đây là lẽ đương nhiên, không cần báo đáp."
Tần Diệp từ chối sự báo đáp của Công Tôn Hách.
"Vị công tử này, tin là các ngươi chỉ là nói đùa, Hồ Linh Vận thân phận thế này sao có thể làm thị nữ."
Công Tôn Hách cười ha hả nói.
Hắn đương nhiên nghe được lời Hồ Linh Vận trước đó thừa nhận làm thị nữ của Tần Diệp, nhưng nếu việc này bị lan truyền ra, thanh danh của Hồ Linh Vận sẽ bị hủy, thậm chí ngay cả Nam Thiên Kiếm Tông cũng sẽ bị liên lụy.
Cho nên, Công Tôn Hách hi vọng Tần Diệp chủ động từ bỏ ý nghĩ đó.
Nếu Tần Diệp muốn thù lao gì khác, dù hắn không có đủ, cũng sẽ về bẩm báo tông chủ, đương nhiên sẽ không bạc đãi Tần Diệp.
Nhưng, nếu Tần Diệp nhất quyết muốn Hồ Linh Vận làm thị nữ của hắn, vậy mặt mũi Nam Thiên Kiếm Tông để đâu?
"Nàng đã đáp ứng, vậy phải thực hiện ước định giữa chúng ta."
Tần Diệp chậm rãi nói.
"Công tử, nếu ngươi đồng ý từ bỏ ước định này, Nam Thiên Kiếm Tông nguyện tặng công tử một môn công pháp Địa cấp."
Hắn vốn nghĩ Tần Diệp sẽ động lòng, nào ngờ Tần Diệp lắc đầu, không đồng ý.
"Hai môn công pháp Địa cấp!"
Nhưng, điều khiến hắn bất ngờ là, Tần Diệp vẫn thờ ơ.
"Ba môn!"
Công Tôn Hách nghiến răng nghiến lợi nói, trên mặt có một tia giận dữ, lấy ra ba môn công pháp Địa cấp, đã là quyền hạn lớn nhất mà hắn có thể đưa ra.
Dù vậy, Tần Diệp vẫn thờ ơ.
"Người trẻ tuổi, lòng tham không đáy, thường những kẻ quá tham lam đều sẽ chết rất thảm."
Công Tôn Hách cho rằng Tần Diệp quá tham, muốn nhiều lợi hơn, nên lên tiếng nhắc nhở.
Nghe như nhắc nhở, thực chất là uy hiếp.
"Tần huynh, Nam Thiên Kiếm Tông là một trong năm đại tông môn, trong tông môn cường giả lớp lớp, chúng ta không thể trêu vào, chi bằng cứ đồng ý hắn, ba môn công pháp Địa cấp, món hời này không lỗ."
Bạch Thu An cũng mở miệng khuyên Tần Diệp.
"Mấy môn công pháp Địa cấp, ta thực sự không để ý lắm."
Tần Diệp chậm rãi nói.
"Hừ!"
Công Tôn Hách cho rằng Tần Diệp quá tham, muốn được nhiều hơn, làm sao biết được Tần Diệp có cả đống công pháp, công pháp Địa cấp cũng không ít.
Không khí lập tức trở nên vi diệu, xem ra một trận chiến sắp xảy ra.
"Chấp pháp trưởng lão, nếu ta đã đáp ứng, vậy ta sẽ tuân thủ ước định này."
Hồ Linh Vận đứng dậy, chủ động nói.
"Linh Vận, ngươi..."
Công Tôn Hách không ngờ Hồ Linh Vận lại đồng ý tuân thủ ước định, làm thị nữ của Tần Diệp, lúc này không thể tin nổi nhìn nàng.
"Ngươi nghĩ thông rồi?"
"Chấp pháp trưởng lão, ngươi không cần khuyên nữa. Ta chỉ đáp ứng hắn ba tháng thôi. Sau ba tháng, ta tự nhiên sẽ về tông môn, thỉnh tội với tông môn."
Ánh mắt Hồ Linh Vận nhìn Công Tôn Hách, vẻ mặt kiên định nói.
"Được thôi! Tự ngươi chú ý an toàn!"
Thấy ánh mắt Hồ Linh Vận kiên định như thế, Công Tôn Hách cũng không giữ được nữa.
Việc đã đến nước này, hắn chỉ có thể trở về tông môn, may mắn là chuyến này không vô ích, cứu được Hồ Linh Vận an toàn.
"Nếu Linh Vận có một sợi tóc nào tổn thương, Nam Thiên Kiếm Tông nhất định sẽ không bỏ qua công tử, dù ngươi chạy trốn đến chân trời góc biển."
Công Tôn Hách híp mắt, cảnh cáo Tần Diệp.
"Ngươi yên tâm, ta không có hứng thú với nàng."
Tần Diệp không sao cả nói.
"Hừ!"
Công Tôn Hách hừ lạnh một tiếng, rồi rời đi.
Hắn trở lại doanh trại, nơi đó còn một nữ đệ tử ở lại chăm sóc các nam đệ tử.
Còn những người khác hắn đưa vào Vô Biên thành, vừa rồi đều đã chết hết.
"Chấp pháp trưởng lão, sư tỷ đâu? Những người khác đâu?"
Nữ đệ tử thấy chỉ có Chấp pháp trưởng lão trở về, ngơ ngác hỏi.
"Chúng ta về tông môn trước đã!"
Nói xong, hắn vung tay áo, mang hai người đi.
"Nói trước, ta chỉ đồng ý làm thị nữ của ngươi ba tháng, sau ba tháng ta sẽ tự đi."
Hồ Linh Vận nhìn chằm chằm Tần Diệp, lạnh giọng nói.
"Đây là lẽ đương nhiên!"
Tần Diệp vừa cười vừa nói.
"Oa! Ngươi là Hồ Linh Vận à!"
Bạch Thu An thấy Hồ Linh Vận, hai mắt sáng lên nói.
"Hắn là ai?"
Hồ Linh Vận liếc Bạch Thu An một cái, hỏi Tần Diệp.
"Hắn nói hắn tên Bạch Thu An, mới quen biết không quá hai ngày, còn việc có thật sự tên Bạch Thu An hay không thì ta không biết."
Tần Diệp nhún vai, trả lời.
"Bạch Thu An?"
Đôi mắt đẹp của Hồ Linh Vận lại nhìn Bạch Thu An, nhíu mày: "Họ Bạch? Sao làm ta nhớ tới một người."
"Người nào?"
Tần Diệp hỏi.
"Bạch Vũ Tiểu xếp thứ tư bảng Thiên Kiêu, Thiếu chủ Huyền Thiên giáo. Bất quá, hắn chắc không phải Bạch Vũ Tiểu, nghe nói hắn ở lâu trong Huyền Thiên giáo, ít khi xuất hiện, người từng gặp hắn rất ít, không thể ở đây được."
Hồ Linh Vận nói.
"Hồ tỷ tỷ thật là đùa, Bạch Vũ Tiểu là Thiếu chủ Huyền Thiên giáo, ta Bạch Thu An chẳng qua xuất thân từ một tiểu quý tộc sa sút thôi."
Bạch Thu An ngượng ngùng cười nói.
"Ai bảo ngươi gọi tỷ tỷ? Cút!"
Hồ Linh Vận thấy Bạch Thu An dẻo miệng như vậy, trong lòng lập tức chán ghét.
"Hồ tỷ tỷ đừng nóng giận, tức lên không tốt cho cơ thể đâu!"
Bạch Thu An mặt dày mày dạn nhắc nhở.
"Lại nói lung tung, ta sẽ giết ngươi!"
Hồ Linh Vận lạnh mặt nói.
Bạch Thu An sợ tới mức lập tức im miệng, không dám nói nữa.
"Đều họ Bạch, sao khác nhau nhiều vậy, nghe nói Bạch Vũ Tiểu thiên phú vô song, thi ca ca phú mọi thứ đều là thứ nhất trong tông môn, ngay cả tướng mạo cũng là mặt như ngọc, công tử vô song."
Hồ Linh Vận một mặt ghét bỏ lẩm bẩm.
Danh tiếng Bạch Vũ Tiểu rất lớn, ngay cả Hồ Linh Vận cũng biết đến, có thể thấy thiên phú của hắn lợi hại cỡ nào.
Đương nhiên điều khiến người ta bàn tán nhiều hơn là vẻ đẹp của Bạch Vũ Tiểu như mỹ nhân, khiến vô số thiếu nữ Huyền Thiên giáo động lòng, thậm chí còn có lời đồn rằng, Thái tử Càn Nguyên Hoàng Triều sau khi gặp Bạch Vũ Tiểu còn cảm thấy tự ti, ca ngợi dung mạo của Bạch Vũ Tiểu là thứ nhất Đông Vực.
Thậm chí còn có người lập bảng xếp hạng mỹ nam, người đứng đầu chính là Bạch Vũ Tiểu.
Bạch Vũ Tiểu là người tình trong mộng của vô số thiếu nữ Đông Vực.
Vì Bạch Vũ Tiểu rất thần bí, số người từng gặp hắn lại càng ít, nên trên thực tế Hồ Linh Vận cũng chưa từng gặp hắn.
"Thấy tận mắt chưa chắc là thật, huống chi là lời đồn."
Tần Diệp mỉm cười.
"Bây giờ chúng ta đi đâu?"
Hồ Linh Vận không tiếp tục xoắn xuýt, nhìn Tần Diệp hỏi.
"Đến một nơi an toàn."
Tần Diệp nói.
"Nơi an toàn?"
Hồ Linh Vận ngẫm nghĩ, chợt nhớ tới Võ Định thành, lập tức nói: "Võ Định thành, được không?"
"Võ Định thành..."
Trong đầu Tần Diệp lập tức hiện ra bản đồ Đông Vực, rất nhanh đã tìm thấy vị trí Võ Định thành, nơi đó vừa hay thuộc sự quản hạt của Nam Thiên Kiếm Tông.
"Được! Đi Võ Định thành đi."
Tần Diệp gật đầu đồng ý, lần này tới Vô Biên thành chỉ là ngoài ý muốn, cũng chậm trễ mấy ngày, vậy trước tiên đến Võ Định thành, rồi đi tìm Kiều Phong hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận