Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1270: Dị tộc lão tổ vấp phải trắc trở (length: 7892)

Lão tổ dị tộc xuất hiện bên ngoài cấm địa, khi hắn định bước vào thì một đạo ánh sáng xuất hiện, nếu Tần Diệp ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra đó chính là Kiếm Vô Địch.
Chỉ có điều Kiếm Vô Địch không hiện thân mà chỉ là một luồng thần niệm ngăn cản lão tổ dị tộc.
“Kiếm Vô Địch——” Lão tổ dị tộc nhận ra nguy hiểm từ ánh sáng kia, đoán rằng đó là Kiếm Vô Địch.
“Lão phu có tài đức gì mà được Võ Hoàng Thiên Vũ tộc đích thân đến Kiếm Thành chúc thọ vậy.” Kiếm Vô Địch cười nhẹ nói.
Lão tổ dị tộc nhìn ánh sáng, khẽ nhíu mày: “Bản tọa có chuyện quan trọng muốn bàn, mong chân thân ra mặt gặp một lần.” “Lão phu vẫn đang bế quan, tạm thời chưa thể xuất quan gặp mặt, xin thứ lỗi.” Đôi mắt lão tổ dị tộc lóe lên vẻ khác lạ, hắn không biết Kiếm Vô Địch đang từ chối hay thật sự bế quan.
Nếu không thể gặp chân thân, hắn muốn đánh lén Kiếm Vô Địch căn bản không có cơ hội.
“Chuyện của bản tọa vô cùng trọng yếu, mong ngài hiện thân gặp mặt.” Lời lão tổ dị tộc nói có phần mạnh mẽ, muốn ép Kiếm Vô Địch phải ra mặt.
“Lão phu đã nói là đang bế quan, không tiện gặp người, nếu ngươi có chuyện gì thì cứ nói thẳng. Ở đây chỉ có lão phu, không có ai khác, mỗi một chữ nói ra ở đây đều sẽ không lọt ra ngoài.” Thanh âm Kiếm Vô Địch từ trong ánh sáng truyền ra.
“Thật xin lỗi, chuyện này vô cùng trọng đại, chỉ khi gặp được chân thân ngươi thì bản tọa mới có thể nói.” “Đã ngươi không muốn ra, vậy thì để bản tọa vào gặp ngươi vậy!” Lão tổ dị tộc nổi lòng ác độc.
Kiếm Vô Địch không chịu ra, hắn nghi ngờ rằng Kiếm Vô Địch có lẽ có tình huống gì đó.
Nếu Kiếm Vô Địch thật có chuyện gì thì với hắn đây là một điều tốt.
Thân hình hắn khẽ động, lao thẳng về phía cấm địa.
Còn về phòng ngự của cấm địa, đương nhiên không thể nào ngăn cản được hắn.
Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị vượt qua lớp phòng ngự cấm địa, từ sâu trong cấm địa bộc phát ra một cỗ khí tức kinh khủng đến cực điểm.
Ngay sau đó, một thanh trường kiếm từ sâu trong cấm địa bay ra, trên thân kiếm tỏa ra phong mang sắc bén, lao thẳng về phía lão tổ dị tộc.
Cảm nhận được uy lực ẩn chứa trên thanh trường kiếm, lão tổ dị tộc cảm thấy nguy hiểm, trên mặt hắn lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hắn vội lùi về phía sau.
Nhưng trường kiếm vẫn như thiểm điện đuổi theo hắn.
Lão tổ dị tộc lập tức tung song chưởng, linh lực kinh khủng oanh ra, cuối cùng cũng chặn được thanh kiếm.
Ngay khi hắn vừa định thở phào nhẹ nhõm thì từ trên trường kiếm lại bộc phát ra một cỗ uy lực khủng bố.
Ngay sau đó, trường kiếm đánh tan công kích của hắn.
Lão tổ dị tộc biến sắc, lúc này muốn lui thì đã muộn, trường kiếm đâm trúng thân thể hắn, cả người hắn bị đánh bay, ngã mạnh xuống đất.
Khi hắn đứng lên thì thấy trên ngực đã có một lỗ thủng lớn.
Một đòn thật bá đạo, Kiếm Vô Địch thật là đáng sợ!
Trong lòng lão tổ dị tộc giật mình, hắn không ngờ Kiếm Vô Địch lại mạnh đến mức này, chỉ bằng một thanh trường kiếm đã làm hắn bị thương.
Hắn sợ Kiếm Vô Địch ra tay lần nữa, vội vàng giải thích: “Kiếm Vô Địch, bản tọa không có ác ý, hôm nay đến đây là muốn cùng Kiếm Thành liên minh.” “Liên minh?” Thanh âm lạnh lùng của Kiếm Vô Địch vang lên: “Kiếm Thành ta tuyệt đối không liên minh với dị tộc, ngươi về đi.” “Đừng nói chắc chắn như vậy, tình hình Kiếm Thành hiện giờ ngươi cũng biết, nếu không liên minh với chúng ta, ngươi cho rằng chỉ một mình ngươi có thể bảo vệ được Kiếm Thành sao?” Hai mắt lão tổ dị tộc sắc bén, nói thẳng.
“Có lão phu ở Kiếm Thành, không ai có thể đụng đến Kiếm Thành.” Chỉ im lặng một lát, Kiếm Vô Địch vẫn cự tuyệt lão tổ dị tộc.
“Đừng nói quá tuyệt đối, lần này bản tọa mang theo thành ý tới, nếu Kiếm Thành đồng ý liên minh, chúng ta sẽ cho Kiếm Thành nhiều đất đai hơn, đồng thời nguyện ý bồi dưỡng thêm nhiều cường giả cho Kiếm Thành.” Lão tổ dị tộc nói ra điều kiện của mình, hắn tin chắc với điều kiện như vậy, Kiếm Vô Địch chắc chắn sẽ động lòng.
Nhưng hắn không ngờ Kiếm Vô Địch không hề động lòng, mà lạnh lùng nói: “Liên minh theo lời ngươi nói chính là muốn Kiếm Thành chúng ta đầu hàng phải không?” “Đừng nói khó nghe vậy, liên minh có lợi cho tất cả mọi người. Nếu Kiếm Thành không biết thời thế, một khi đại quân tộc ta tiến vào, cùng Càn Nguyên Hoàng Triều tiền hậu giáp kích, xin hỏi các hạ sẽ đối phó như thế nào?” Lão tổ dị tộc vừa cười vừa nói.
“Ngươi không cần nói nữa, Kiếm Thành dù trên dưới tất cả đều chiến tử, cũng sẽ không đầu hàng dị tộc.” Nói đến đây, thanh âm Kiếm Vô Địch đột nhiên lạnh xuống: “Nếu ngươi còn nói về chuyện liên minh, lão phu sợ sẽ không nhịn được mà chém giết ngươi tại đây.” Lão tổ dị tộc vô cùng kiêng kỵ Kiếm Vô Địch, nhất là một kích vừa rồi của Kiếm Vô Địch đã khiến hắn tỉnh ngộ, khoảng cách giữa hắn và Kiếm Vô Địch còn rất xa.
Nếu Kiếm Vô Địch thật sự xuất quan để chém giết hắn, e rằng hắn muốn thoát khỏi Kiếm Thành cũng không dễ dàng.
Cuối cùng, hắn chỉ có thể không nói thêm gì về chuyện này, nhưng hắn sẽ không bỏ cuộc.
“Chuyện liên minh tạm thời không bàn tới, vừa rồi ngươi cảnh cáo bản tọa là vì cái gì? Tại sao muốn cứu thằng nhóc Tần Diệp đó?” Lão tổ dị tộc chất vấn.
“Đây là chuyện giữa các tiểu bối, ngươi không nên can thiệp.” Kiếm Vô Địch thản nhiên nói.
“Chỉ đơn giản vậy thôi sao?” Lão tổ dị tộc nhíu mày nói.
“Đương nhiên không phải, lão phu sợ các ngươi đánh nhau sẽ hủy hoại Kiếm Thành.” “Nếu ngươi thực sự muốn giết hắn, chờ hắn rời khỏi Kiếm Thành, khi nào ngươi muốn giết thì cứ giết, lão phu sẽ không ra tay cứu giúp.” Kiếm Vô Địch nói.
Lão tổ dị tộc im lặng một lát rồi nói: “Đã vậy, bản tọa nể mặt ngươi, trong Kiếm Thành, bản tọa sẽ không động đến hắn.” “Mặt khác, bản tọa muốn ở lại Kiếm Thành đến sau yến tiệc mừng thọ mới rời đi, ngươi không ý kiến chứ?” “Đã đến Kiếm Thành thì là khách của Kiếm Thành, ngươi có thể ở lại Kiếm Thành.” Kiếm Vô Địch không có ý định đuổi hắn đi.
Lão tổ dị tộc khẽ nhắm mắt, không biết Kiếm Vô Địch có ý gì, hắn chỉ là thăm dò một chút, không ngờ Kiếm Vô Địch lại đồng ý.
Nếu Kiếm Vô Địch không có ý đồ khác thì nên trực tiếp đuổi hắn đi mới đúng, việc này chẳng lẽ vì hắn quá tự tin vào thực lực của mình hay vì chưa nghĩ ra kế sách gì?
Dù sao đi nữa, hắn tạm thời vẫn không muốn rời khỏi Kiếm Thành.
“Tốt! Đa tạ!” Thân hình lão tổ dị tộc lóe lên, biến mất tại chỗ.
Ánh sáng kia tiến vào sâu trong cấm địa, một thanh âm vang lên rồi tan dần trong không trung: “Xem ra Đông Vực sắp loạn rồi, một trận đại chiến không thể tránh khỏi, Kiếm Thành có lẽ cũng không thể thoát khỏi.” Sau khi lão tổ dị tộc rời đi, liền truyền tin tức ra ngoài.
Một vị hoàng tử mất mạng, tin này chắc chắn sẽ phải truyền về.
Đương nhiên điều quan trọng nhất vẫn là Kiếm Vô Địch không chịu đầu hàng, còn có những phỏng đoán về thực lực của Kiếm Vô Địch, đều được truyền về.
Không lâu sau khi lão tổ dị tộc rời đi, thành chủ Kiếm Thành và đại trưởng lão cùng nhau bước đến.
“Lão tổ——” Hai người đồng loạt quỳ xuống đất, vô cùng cung kính.
Ở Kiếm Thành, đừng nhìn hai người họ cao cao tại thượng, nhưng người thực sự nắm quyền Kiếm Thành, vẫn luôn là Kiếm Vô Địch.
“Sao các ngươi lại tới đây?” Kiếm Vô Địch cảm giác được hai người đến, kỳ lạ hỏi.
“Lão tổ, chúng con đến vì những chữ trên vách đá Tàng Kiếm Phong.” Thành chủ Kiếm Thành nói...
Bạn cần đăng nhập để bình luận