Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1221: Quán quân Doanh Ngọc Mạn (length: 8200)

"Vậy thì để ngươi biết Hỏa Thần thể lợi hại!"
Trên mặt Hỏa Thiên lộ ra vẻ dữ tợn.
"Hỏa Thần diệt thức thứ nhất!"
Ầm một tiếng, Hỏa Thiên tung một chưởng về phía Doanh Ngọc Mạn.
Bàn tay khổng lồ mang theo khí thế kinh khủng, lửa bốc cháy ngập trời làm bốc hơi không khí, khiến người xem trên khán đài đều cảm thấy toàn thân đổ mồ hôi.
Doanh Ngọc Mạn thấy công kích của đối phương, trong nháy mắt linh lực bộc phát, vung chưởng ra đỡ lấy cự chưởng.
"Chết!"
Hỏa Thiên cười lạnh, cự chưởng đè xuống phía Doanh Ngọc Mạn.
Ngươi Doanh Ngọc Mạn ở trước mặt Hỏa Thần thể của ta chỉ có thể không chịu nổi một kích.
"Hừ! Băng phong!"
Doanh Ngọc Mạn một tay bấm niệm pháp quyết, nhiệt độ trong không khí đột ngột hạ xuống.
Trong nháy mắt đóng băng cự chưởng.
Bịch một tiếng, cự chưởng biến mất.
"Không thể nào!"
Mặt Hỏa Thiên âm trầm, lại lần nữa vận võ kỹ.
Lần này, hắn thi triển là Hỏa Thần diệt thức thứ hai.
Công pháp Hỏa Thần diệt môn này là lúc hắn thức tỉnh Hỏa Thần thể thì đột nhiên xuất hiện trong đầu.
Sư phụ nói với hắn, đây là huyết mạch truyền thừa, mình có thể là hậu nhân của Hỏa Thần.
Chỉ có hậu nhân của Hỏa Thần đã thức tỉnh Hỏa Thần thể, mới có thể xuất hiện công pháp Hỏa Thần.
Thức thứ hai này phi thường đáng sợ.
Trên bầu trời xuất hiện một thanh trường đao rực lửa dài mấy chục mét, lưỡi đao sắc bén, hiện ra hồng quang nồng đậm.
Thanh trường đao này là từ ngọn lửa huyễn hóa mà thành, có uy lực khủng bố.
Trường đao chém xuống về phía Doanh Ngọc Mạn, bổ sông Trảm Hải, khiến một đám Võ Vương đều cảm thấy nguy hiểm.
"Công pháp thật lợi hại!"
"Tê, công pháp mạnh như vậy, không biết Hỏa Tôn có được từ đâu."
Đám người hiếu kỳ không thôi.
Hỏa Tôn không phải Hỏa Thần thể, lại lấy được công pháp tu luyện thích hợp cho Hỏa Thần thể từ đâu.
"Doanh Ngọc Mạn, đỡ chiêu đi."
Hỏa Thiên cười ha hả, như nắm chắc phần thắng.
Doanh Ngọc Mạn cười khẩy, nàng đưa ra một bàn tay ngọc thon thả, năm ngón tay sau đó mở ra.
"Băng phong!"
Theo nàng vừa dứt lời, trong nháy mắt một luồng hơi lạnh bộc phát ra, ngay lập tức đóng băng thanh trường đao đang chém xuống trên bầu trời.
"Ngươi -"
Hỏa Thiên trố mắt há mồm, không dám tin nhìn Doanh Ngọc Mạn, chẳng lẽ mình gặp phải khắc tinh?
Đây là Hỏa Thần thể mà, chẳng lẽ hôm nay thật sự thua dưới tay Doanh Ngọc Mạn?
"Vỡ!"
Doanh Ngọc Mạn nhìn Hỏa Thiên, đôi mắt đẹp khẽ nháy, nhẹ nhàng thốt ra một chữ.
"Banh!"
Trường đao trong nháy mắt nổ tung.
"Không! Ta không cam tâm! Hỏa Thần diệt thức thứ ba."
Hỏa Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, thi triển chiêu cuối cùng Hỏa Thần diệt.
Chỉ trong chớp mắt, một cỗ dao động hủy thiên diệt địa, từ trên người Hỏa Thiên bùng nổ ra.
Khán giả xem đài tuy cách lôi đài một khoảng cách, nhưng họ vẫn cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng, mặt đầy kinh hãi nhìn Hỏa Thiên trên lôi đài.
"Răng rắc!"
"Răng rắc!"
"Răng rắc!"
Từ trên người hắn truyền ra những tiếng vang chói tai.
Ngay sau đó, dưới ánh mắt của mọi người, cả người hắn đột nhiên trở nên vô cùng cao lớn, cao vài thước, hai tay hai chân đều trở nên vô cùng tráng kiện.
"Tê --"
Tất cả mọi người thấy cảnh này đều không khỏi hít một hơi, đây là muốn tung ra chiêu sát mạnh nhất sao?
Hỏa Thiên trở thành một cự nhân kình thiên, trên người tràn ngập ngọn lửa kinh khủng, như muốn đốt cháy vạn vật, diệt sát chúng sinh.
"Ta đã nói, người thua chắc chắn là ngươi!"
Âm thanh của Hỏa Thiên vang khắp cả hoàng đô.
"Cho dù là Hỏa Thần thể, cuối cùng vẫn bị giới hạn ở cảnh giới Đại Tông Sư thôi."
Doanh Ngọc Mạn nhìn Hỏa Thiên, trên mặt thoáng hiện vẻ khinh thường.
"Giết!"
Hỏa Thiên thấy vẻ khinh thường trên mặt Doanh Ngọc Mạn thì lập tức giận dữ.
Hắn vung cánh tay phải tráng kiện, quét về phía Doanh Ngọc Mạn.
Cánh tay phải của hắn dài mấy thước, như cột sắt.
"Hô hô hô..."
Cánh tay phải còn chưa quét tới, vô tận ngọn lửa đã quét xuống, quét sạch thiên địa, một số hộ vệ chưa kịp né tránh đã bị lửa quét trúng, thiêu thành tro tàn.
"Doanh Ngọc Mạn, chịu chết đi!"
Mắt Hỏa Thiên đỏ ngầu, điên cuồng hét lớn.
Hắn đã đánh tới mức đỏ mắt, hiện tại chỉ nghĩ đến việc giết chết Doanh Ngọc Mạn, đã sớm quên đi chuyện thi đấu.
"Hừ!"
Nhìn cánh tay phải đang quét tới, khóe miệng Doanh Ngọc Mạn vẽ lên một đường cong, nàng bước ra một bước.
"Ầm ầm ầm..."
Một cỗ hàn khí kinh khủng lấy nàng làm trung tâm, lan tràn ra xung quanh.
Toàn bộ thế giới dường như tiến vào trời đông giá rét.
"Băng phong!"
Doanh Ngọc Mạn khẽ mở môi, một giọng nói trong trẻo dễ nghe vang vọng khắp quảng trường.
Hàn khí vô tận, trong nháy mắt đóng băng vạn vật.
"Răng rắc, răng rắc..."
Không chỉ vậy, ngay cả Hỏa Thiên cũng bị đóng băng, cho dù trên người hắn bốc lên ngọn lửa nồng đậm, nhưng dưới băng phong, ngọn lửa cuối cùng cũng bị dập tắt, chỉ trong chốc lát cả người hắn đã bị đông cứng lại.
Hắn không ngừng muốn giãy dụa, nhưng cả người đã bị đông thành tượng băng, căn bản không thể thoát ra được.
Mọi sự giãy dụa đều phí công.
"Chúng ta nhận thua!"
Hỏa Thiên vẫn đang giãy dụa trong băng, Hỏa Tôn lại đã mở miệng nhận thua.
Ánh mắt Doanh Ngọc Mạn nhìn về phía trọng tài.
Trọng tài ánh mắt mờ mịt nhìn Càn Nguyên Thánh Hoàng, thấy Càn Nguyên Thánh Hoàng gật đầu, ông ta mới tuyên bố: "Trận chung kết này, Doanh Ngọc Mạn thắng!"
Thân hình Hỏa Tôn lóe lên, đến trên lôi đài, hai tay tụ lại ngọn lửa kinh khủng, dũng mãnh lao về phía Hỏa Thiên.
Hỏa Tôn dù sao cũng là Hỏa Tôn, Hỏa Thiên bị Doanh Ngọc Mạn đóng băng chỉ trong chốc lát đã có thể tự do hoạt động.
"Sư phụ, ta..."
Thân hình Hỏa Thiên teo lại, trở về nguyên hình, nhìn Hỏa Tôn, hổ thẹn vô cùng.
"Ai, không cần tự trách, ngươi đã rất tốt."
Hỏa Tôn thản nhiên nói.
"Nhưng mà ta dùng cả Hỏa Thần thể rồi mà vẫn thua..."
Hỏa Thiên hổ thẹn vô cùng.
Hắn vốn nghĩ rằng đã dùng tới Hỏa Thần thể, dù đối phương là Đại Tông Sư đỉnh phong, hắn cũng có thể thắng, ai ngờ đối phương mạnh như vậy, có thể đóng băng cả hắn.
"Nàng là Võ Vương, ngươi là Đại Tông Sư, cho dù ngươi khai phá Hỏa Thần thể đến cực hạn, ngươi cũng không phải đối thủ của nàng."
Hỏa Tôn khẽ lắc đầu, an ủi.
"Võ Vương--"
Mặt Hỏa Thiên biến sắc, không thể tưởng tượng nổi nhìn Doanh Ngọc Mạn.
Hắn vốn tưởng rằng đối phương cũng là Đại Tông Sư như mình, ai ngờ đối phương lại là Võ Vương.
Ngươi là Võ Vương còn tranh đoạt hạng nhất với chúng ta Đại Tông Sư làm gì, Hỏa Thiên có chút khóc không ra nước mắt.
Hỏa Tôn tiết lộ thực lực của Doanh Ngọc Mạn, đám người kinh hô không thôi, không ngờ đồ đệ của Tần Diệp đã là Võ Vương.
Tần Diệp yêu nghiệt đã đành, đến cả đồ đệ của hắn cũng yêu nghiệt như vậy, thế này khiến người khác sống sao đây.
"Quán quân lôi đài lần này là Doanh Ngọc Mạn!"
"Á quân là Hỏa Thiên."
"Quý quân là Mục Mân."
Trọng tài lên lôi đài tuyên bố ba hạng đầu của cuộc thi, về sau thứ tự sẽ không tuyên bố nữa mà sẽ được dán ở cửa hoàng cung sau khi kết thúc lôi đài, mặc cho người xem.
"Không ngờ người thắng lại là đồ đệ của Tần Diệp, lần này có trò hay để xem."
Một võ tu đột nhiên cười lạnh, nói.
Một người trẻ tuổi bên cạnh nghe thấy lời của hắn, không khỏi hỏi: "Huynh đài, trò hay gì vậy?"
Võ tu kia cười lạnh nói: "Tần Diệp cùng Càn Nguyên hoàng triều có thù, thiên hạ đều biết chuyện này, hiện giờ đồ đệ của hắn giành hạng nhất lôi đài, vậy sẽ phải tiếp nhận phong vương. Ngươi nói Doanh Ngọc Mạn nhận phong vương thì tốt, hay là không nhận thì tốt?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận