Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1063: Trong cung điện nữ tử (length: 8054)

"Công tử vẫn là nên cẩn thận cho thỏa đáng."
Hồ Linh Vận nhắc nhở Tần Diệp, thoạt nhìn là nhắc hắn cẩn thận Quỷ Mặc, thực chất là nhắc Tần Diệp cẩn thận người trong cung điện này.
Kẻ mà một Võ Thánh quỷ tộc phải kiêng kỵ như vậy, người bên trong chắc chắn là cường giả trên cả Võ Thánh, nàng không dám tưởng tượng trong đó là nhân vật nào nữa. Dù không phải chủ tể mộ tiên nhân, cũng tuyệt đối là một nhân vật đứng trên đỉnh cao.
Với nhân vật như thế, chỉ một ý niệm thôi cũng đủ để giết chết tất cả bọn họ.
Dù Tần Diệp có chút thủ đoạn, nhưng để đối phó với nhân vật khủng bố thế này, trừ khi Tần Diệp thật sự có được năng lượng hủy thiên diệt địa.
Khác với Hồ Linh Vận, Tần Diệp ngược lại rất trầm ổn, quay lại nhìn Quỷ Mặc, ung dung nói: "Võ Thánh quỷ tộc, ngươi rất mạnh, nhưng với ngươi mà nói, thời gian chính là sinh mệnh. Nếu chúng ta ở đây nghỉ ngơi ba năm, năm năm, ngươi có chịu nổi không?"
"Hắc hắc hắc, quả là một thiếu niên nhân tộc mồm mép lanh lợi, xem ra ngươi biết cũng không ít."
Quỷ Mặc nghe Tần Diệp nói, lạnh lùng đáp.
Tần Diệp cười nhạt một tiếng, nói: "Ngươi và ta đều rõ, ngươi chỉ còn một hơi, căn bản không cầm cự nổi, còn chúng ta thì khác, chúng ta có thể ở đây chờ mãi. E rằng chẳng bao lâu, ngươi sẽ hóa thành bụi đất."
"Dù vậy thì sao? Bản thánh dù trở về nằm trong quan tài, cũng vẫn có thể chặn giết các ngươi."
Quỷ Mặc mặt đầy tự tin, chỉ cần Tần Diệp rời khỏi ngọn núi này, hắn sẽ đuổi bắt bọn họ.
Tần Diệp nhìn Quỷ Mặc, rất bình tĩnh nói: "Ngươi bắt chúng ta, chẳng qua chỉ muốn thôn phệ chúng ta, nhưng cả đám bị ngươi nuốt, cũng chỉ như gãi ghẻ. Để rồi mà phải mạo hiểm tính mạng, ngươi thấy đáng không? Hôm nay, ngươi thả chúng ta đi, chúng ta sẽ ghi nhớ chuyện này, sau này gặp quỷ tộc, ta sẽ nương tay, như vậy thì sao?"
"Ha ha ha ha, tiểu bối ngươi thật to gan, dám ba hoa trước mặt bản thánh. Thực lực quỷ tộc ta rất mạnh, từ thượng cổ đã xưng bá thiên hạ, chỉ bằng chút tu vi của các ngươi, còn không đủ để ta nhét kẽ răng."
Quỷ Mặc nghe Tần Diệp nói, không chút kiêng dè cười lớn.
Tần Diệp không hề tức giận, chậm rãi nói: "Ngươi nói là thời thượng cổ, ai mà tổ tiên không từng huy hoàng. Nhưng rồi thì sao? Thượng cổ đã cách nay cả trăm vạn năm, mà nhân tộc ta vẫn hưng thịnh đến tận bây giờ. Quỷ tộc bây giờ chỉ biết co đầu rụt cổ ở Tây Vực, sống dở chết dở, nếu không phải nhân tộc ta thương hại các ngươi, thì đã sớm diệt quỷ tộc rồi."
Quỷ Mặc không nói gì, ánh mắt sắc lẻm nhìn chằm chằm Tần Diệp, hắn không ngờ rằng quỷ tộc từng hùng mạnh như vậy, đến giờ lại chỉ có thể co đầu rụt cổ ở Tây Vực.
Hắn không nghi ngờ Tần Diệp nói dối, vì nếu Tần Diệp nói dối, mấy cô gái kia chắc chắn sẽ lộ vẻ khác lạ, nhưng từ đầu đến cuối đều không hề có, chứng tỏ Tần Diệp nói đều là thật.
"Nghĩ kỹ chưa? Ngươi bây giờ hãy lui về, ta nước giếng không phạm nước sông, nếu đắc tội bọn ta, sau này gặp quỷ tộc, bọn ta chắc chắn ra tay tàn độc trừ diệt."
Tần Diệp tự nhiên nói, nhưng lời nói ám chỉ, ngược lại là đe dọa Quỷ Mặc.
"Hắc hắc, ngươi cũng coi mình là nhân vật à, quỷ tộc dù có suy tàn, giết các ngươi cũng dễ như trở bàn tay."
Quỷ Mặc cười lạnh đáp.
"Ai!"
Tần Diệp thở dài một tiếng, nói: "Xem ra ngươi không muốn hợp tác rồi, vậy chúng ta ở đây cù cưa vậy."
"Hừ! Tiểu bối, ngươi cho là bản thánh không biết lần này mộ tiên nhân có dị động sao? Các ngươi ở đây căn bản không đợi được lâu."
Quỷ Mặc nào dễ dàng bị lừa, lời này của Tần Diệp chẳng có tác dụng gì với hắn.
Thấy Quỷ Mặc không mắc mưu, Tần Diệp lấy ra bùa vàng, chậm rãi cười nói: "Đã vậy, ta đành dùng nó vậy, cùng lắm ta lãng phí một lá bùa, còn ngươi e là phải trả giá bằng cả tính mạng."
Quỷ Mặc nhìn chằm chằm vào bùa vàng trên tay Tần Diệp, một hồi sắc mặt đột nhiên biến đổi, hỏi: "Ngươi lấy nó ở đâu?"
"Cái này ngươi không cần biết, ngươi hẳn biết uy lực của nó."
Tần Diệp lạnh lùng nói.
Sắc mặt Quỷ Mặc liên tục thay đổi, mắt nhìn chằm chằm lá bùa trên tay, hắn ở đây cả trăm vạn năm, đương nhiên biết bùa Tần Diệp cầm là gì.
Một khi lá bùa này bị kích phát, mình chỉ sợ sẽ chết không có chỗ chôn.
Ngay lúc Quỷ Mặc đang cân nhắc có nên rút lui không thì một giọng nói thanh lãnh nhẹ nhàng bay ra từ trong cung điện.
"Cút!"
Thanh âm đột ngột xuất hiện, làm mọi người giật mình.
"Là người trong cung điện!"
Yêu Nguyệt và Liên Tinh lập tức che chắn cho Tần Diệp, cảnh giác nhìn cung điện.
Quỷ Mặc nghe tiếng đó thì sắc mặt đại biến, hai đầu gối mềm nhũn, suýt chút nữa quỳ xuống, vội mở miệng nói: "Tiên tử bớt giận, tiên tử bớt giận, tiểu nhân xin đi ngay!"
Nói xong, Quỷ Mặc luyến tiếc nhìn Tần Diệp và những người khác một chút, rồi quay người đạp không rời đi.
Hồ Linh Vận và Tần Diệp nhìn nhau, người trong cung điện quả là một nhân vật đáng sợ, chỉ một chữ mà đã dọa lui một Võ Thánh cường giả, chuyện này mà truyền ra ai dám tin?
Quỷ Mặc một hơi chạy ra ngoài mấy chục dặm, mặt mày tái mét, sờ mồ hôi lạnh trên trán: "Nàng quả nhiên còn sống, may là không ra tay ở cửa cung điện, không thì lần này đúng là chết chắc."
Lúc đầu còn tưởng lần này có bữa ăn no nê, dù sao trong cả trăm vạn năm nay, cũng có mấy lần có cơ hội đi ăn.
Trong mắt hắn, nhân tộc chẳng qua chỉ là thức ăn.
Huống chi, những kẻ tới lần này đều là nam nữ còn trẻ, lại còn có thiên phú không tồi, khiến hắn lưu luyến không thôi.
Ai ngờ, suýt chút nữa đã mất mạng.
"Các ngươi là ai? Vì sao lại đến đây?"
Giọng nói kia lại một lần nữa từ trong cung điện bay ra.
Hồ Linh Vận sợ Tần Diệp ăn nói lung tung, đắc tội vị tiền bối kinh khủng trong cung điện, liền lên tiếng trước: "Tiền bối, bọn ta là nhân tộc ở Đông Vực, lần này vào mộ tiên nhân là vì tìm kiếm cơ duyên."
"Các ngươi cũng gan lớn thật, đã vào mộ tiên nhân rồi thì rất khó đi ra, các ngươi tốt nhất nên rời đi thôi."
Nữ tử trong cung điện nói.
"Không biết vị tiền bối này xưng hô như thế nào?"
Tần Diệp nhìn cung điện hỏi.
"Đã là người đã chết, chuyện cũ không nên nhắc lại."
Nữ tử trong cung điện thở dài một tiếng, không nói tên mình.
"Tiền bối có biết tiên nữ hồ không?"
Tần Diệp lại hỏi.
"Ồ, các ngươi muốn đến tiên nữ hồ?"
"Đúng vậy."
Tần Diệp mỉm cười gật đầu.
"Nếu các ngươi muốn nước trong hồ tiên nữ thì ta có thể cho các ngươi một chút, không cần thiết phải đến tiên nữ hồ đâu."
Nữ tử trong cung điện nói.
Nghe nữ tử trong cung điện nói như vậy, Tần Diệp càng cảm thấy tiên nữ hồ chắc chắn có bí mật, hơn nữa nàng có nước trong hồ tiên nữ, chứng tỏ từng thấy tiên nữ hồ.
Điều này càng làm Tần Diệp tò mò, rốt cuộc tiên nữ hồ có bí mật gì? Vì sao lại ngăn cản người khác đến?
"Tiền bối, tiên nữ hồ chúng ta nhất định phải đi, lần này mộ tiên nhân có dị động, chúng ta phát hiện có thể là do tiên nữ hồ gây ra, nên chúng ta phải đi tiên nữ hồ một chuyến."
Tần Diệp nói.
Họ càng ngăn cản tới, Tần Diệp lại càng tò mò về tiên nữ hồ.
Tiên nữ hồ này chắc chắn ẩn giấu bí mật lớn, nếu không sao phải ngăn cản người ngoài đến...
Bạn cần đăng nhập để bình luận