Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 37: Một chút hi vọng sống (length: 8571)

Chủ thành Thanh Phong đúng là bị kinh hãi, cường giả Tiên Thiên bát trọng cảnh lại cứ như vậy mà chết một người, cho dù thủ hạ của Dương Lăng Hầu e là cũng không có mấy nhân vật như vậy.
"Khách Lai Hiên ra tay chính là Mạc lão này, mà Tần tông chủ có thể trong thời gian ngắn đã giết Mạc lão, lại thần không biết quỷ không hay đi vào phủ thành chủ giết Nhị công tử. Tuy, không có chứng cứ chỉ rõ Nhị công tử chính là hắn giết, nhưng đây đều là chuyện rành rành trên đầu, Tần tông chủ thông minh như vậy, không phải không biết." Quản gia chậm rãi nói.
"Ý ngươi là Tần tông chủ có chỗ dựa của mình, cho nên mới dám giết chết Nhị công tử?" Chủ thành Thanh Phong cũng không ngốc, nghe ra quản gia muốn nói gì.
"Đúng là như thế, trước mắt Dương Lăng Hầu một khi tiến đến, mất con thống khổ Dương Lăng Hầu sẽ làm gì, ai cũng không biết. Thừa dịp đại quân của Dương Lăng Hầu còn chưa đến, chủ thành không bằng đi trước bái phỏng một chút Tần tông chủ, có lẽ có một chút hi vọng sống."
Mắt của chủ thành Thanh Phong sáng lên, dường như thật sự thấy được một chút hi vọng sống.
Thanh Phong Tông đột nhiên quật khởi đầy thần bí, bên ngoài đều truyền Tần Diệp đạt được bảo tàng gì đó, hôm đó Tần Diệp cũng đã nói trước mặt mọi người là đạt được một ít đan dược, nhưng chủ thành Thanh Phong luôn cảm giác kỳ ngộ của Tần Diệp không có đơn giản như vậy.
Việc Tần Diệp có thể đột phá đến Tiên Thiên cảnh đã khiến hắn kinh ngạc vô cùng, nhưng hiện tại Thanh Phong Tông lại có người có thể giết chết một cường giả Tiên Thiên bát trọng cảnh, điều này nói rõ cái gì? Rõ ràng là phía sau Thanh Phong Tông khẳng định có cường giả.
Chủ thành Thanh Phong cũng không cho rằng người giết Tiên Thiên bát trọng cảnh là Tần Diệp, mà cho rằng Tần Diệp phía sau khẳng định có một người mạnh hơn.
Thế là, chủ thành Thanh Phong bí mật mang theo quản gia cùng hai tên hộ vệ lén lút rời khỏi thành Thanh Phong, thẳng đến Thanh Phong Tông.
Quản gia lần trước từng tới, cho nên bọn họ rất nhanh liền đến được bên ngoài núi Thanh Phong.
"Núi Thanh Phong đâu?" Chủ thành Thanh Phong nhìn màn sương trắng trước mắt, trừng to mắt nhìn sang, vẫn là không thấy rõ bên trong tình huống như thế nào.
Quản gia cũng trợn mắt há hốc mồm, lần trước tới đâu phải như vậy, đường hẳn là không đi sai, chỉ là không biết cái núi Thanh Phong này làm sao có sương trắng.
"Chủ thành, phía trước khẳng định là núi Thanh Phong, chỉ là lần trước chúng ta tới đây còn chưa có sương trắng." Quản gia hết sức chắc chắn nói.
"Quản gia nói đúng, lần trước chúng ta tới đây thật sự là không có sương mù." Trong số hộ vệ mang theo lần này có một người là lần trước đi theo quản gia cùng đi qua, hắn lập tức làm chứng cho quản gia.
Chủ thành Thanh Phong nhìn một hồi lâu, linh quang lóe lên, kinh hãi nói: "Đây nhất định là trận pháp, rốt cuộc là đại trận gì mà có thể đem toàn bộ núi Thanh Phong ẩn đi."
Trong lòng càng thêm xác định bên trong Thanh Phong Tông có cao nhân.
"Đi, chúng ta đi vào."
Bốn người sau khi đi vào, đi một quãng đường rất dài, quả nhiên thấy núi Thanh Phong. Chỉ là khi đi vào bên trong, bọn họ lại lần nữa lượn quanh trở về.
Bọn họ lại hướng về một hướng khác mà đi, vẫn là quay về điểm xuất phát ban đầu.
"Đó là trận pháp phòng ngự, nếu không phá được trận thì chúng ta căn bản không vào được. Có thể dựng nên một đại trận như thế, e là tông môn Bát phẩm cũng không có thực lực như vậy." Chủ thành Thanh Phong kinh hãi than nói.
"Chủ thành, vậy chúng ta làm sao vào được?" Quản gia ở một bên sốt ruột đổ mồ hôi, thời gian của bọn họ không còn nhiều.
Chủ thành Thanh Phong khoát tay, "Không sao cả! Chúng ta vừa tiến trận, người khống chế trận pháp này tất nhiên biết."
Hít một hơi thật sâu, hướng phía núi Thanh Phong lớn tiếng: "Chủ thành Thanh Phong đến bái kiến Tần tông chủ!"
"Chủ thành Thanh Phong đến bái kiến Tần tông chủ!"
Chủ thành Thanh Phong liên tiếp hô hai lần, vừa dứt lời, chỉ thấy sương trắng phía trước trong chốc lát tiêu tán, núi Thanh Phong xuất hiện trước mặt bốn người.
"Đi, chúng ta lên núi."
Chủ thành Thanh Phong vung tay lên, dẫn đầu đi ở phía trước.
Chính như chủ thành Thanh Phong nói, bọn họ vừa tiến vào trận pháp, Tần Diệp liền đã biết. Hắn có chút hiếu kỳ chủ thành Thanh Phong lúc này tới làm gì, dù sao chỉ dẫn theo mấy người này, khẳng định không phải đuổi bắt mình, cho nên có chút do dự không biết có nên thả bọn họ vào hay không.
Nghe thấy tiếng gọi của chủ thành Thanh Phong, Tần Diệp quyết định thả bọn họ vào, giờ này đến, e là có liên quan tới Dương Lăng Hầu.
Hắn đối với chuyện bên ngoài hoàn toàn không biết, vừa vặn thả chủ thành Thanh Phong tiến vào, có lẽ có thể hiểu được chút tin tức từ trong miệng hắn.
Bọn họ rất nhanh đã đi đến cổng lớn Thanh Phong Tông, khi thấy cánh cổng rách nát không chịu nổi kia, chủ thành Thanh Phong ngẩn ngơ.
Lần trước, quản gia trở về còn nói với hắn chuyện này, còn đề nghị hắn có thể phái chút thợ mộc tới giúp sửa một chút cổng Thanh Phong Tông. Lúc ấy, hắn đã ghi nhớ trong lòng, chỉ là về sau xảy ra chuyện Nhị công tử bị giết, hắn bận sứt đầu mẻ trán, làm sao mà nhớ tới được, còn quản gia thì đương nhiên không nhắc lại.
Khi bọn họ đi vào, liền thấy một người đàn ông trung niên tay cầm chổi cẩn thận quét đất, dù đất rất sạch sẽ, hắn vẫn quét rất thành kính.
Quản gia ghé vào tai chủ thành thì thầm, chủ thành không khỏi cẩn thận đánh giá hắn vài lần, lập tức chấn động trong lòng, người này lại là cường giả Tiên Thiên cảnh.
"Tiền bối..." Chủ thành Thanh Phong lập tức tiến lên bái kiến, hắn còn tưởng rằng Huyết Sát đà chủ này là hậu bối hoặc đệ tử của vị cường giả kia trong Thanh Phong Tông. Dù sao là cường giả Tiên Thiên, hắn bái kiến một chút tuyệt đối không sai.
"Chủ thành Thanh Phong..." Huyết Sát đà chủ ngẩng đầu nhìn chủ thành Thanh Phong một chút, liền nhận ra thân phận của hắn, sau đó lại cúi đầu tiếp tục quét chỗ mình.
Chủ thành nhỏ như Thanh Phong này không đáng để hắn để ý, sở dĩ nhận biết, vẫn là do lần này tới Thanh Phong thành nhìn qua một chút, nên đã nhớ kỹ.
"Dẫn bọn họ tới đại điện gặp ta!" Thanh âm của Tần Diệp lúc này truyền vào tai Huyết Sát đà chủ.
"Vâng, tông chủ." Huyết Sát đà chủ hướng về hướng đại điện hành lễ nói.
Từ sau khi Công Pháp Lâu xuất hiện, mấy người Thanh Phong Tông đều cho rằng đây không phải do sức người làm ra được, cho rằng phía sau Thanh Phong Tông có lẽ có cường giả khó lường, điều này khiến tâm tình của bọn họ cũng dần dần có biến hóa.
Trên thực tế, sau khi Công Pháp Lâu xuất hiện, hắn liền định vào Công Pháp Lâu nhìn xem, nhưng một bước hắn vừa bước qua thì lập tức đã bị gảy trở về.
Không chỉ mình hắn, những người khác thử một chút cũng đều giống như vậy, vào không được.
Nhưng, bọn họ rõ ràng nhìn thấy Vũ Tuyên Nhi tiến vào, cuối cùng vẫn là Thập trưởng lão nói đây là cấm chế, chỉ có được cho phép, mới có thể đi vào bên trong.
Mấy người bọn họ cùng nhau suy đoán Công Pháp Lâu này bên trong khẳng định có công pháp cao cấp, nếu không thì cũng không có khả năng làm cấm chế bảo vệ.
Huyết Sát đà chủ còn trẻ, hắn cũng không muốn cả đời ở chỗ này quét rác, hiện tại cho dù hắn ra ngoài, tám chín phần mười sẽ bị Huyết Sát coi như phản đồ mà giết, hiện tại ngược lại ở Thanh Phong Tông là an toàn nhất.
Chủ thành Thanh Phong thấy cường giả Tiên Thiên cảnh này mà lại tôn kính Tần Diệp như vậy, trong lòng lại một lần nữa nâng cao địa vị của Tần Diệp, có lẽ Tần Diệp này chính là đệ tử của vị cường giả kia, cũng chỉ có như vậy, tất cả chuyện này mới có thể giải thích được.
Huyết Sát đà chủ mang chủ thành Thanh Phong bốn người tới đại điện tông môn, chỉ thấy Tần Diệp đang ngồi cao trên chỗ tông chủ đợi bọn họ.
"Tông chủ, người mang đến rồi." Huyết Sát đà chủ cung kính hành lễ nói.
Chủ thành Thanh Phong thấy Huyết Sát đà chủ đối Tần Diệp tôn kính như vậy, hắn vội vàng cũng thi lễ nói: "Chủ thành Thanh Phong ra mắt Tần tông chủ."
Dù sao thân phận bây giờ khác biệt, Thanh Phong Tông có nhiều cường giả như vậy, thân phận địa vị cao hơn hắn nhiều, với cả lần này hắn là đến đây tìm kiếm che chở, tự nhiên phải hạ mình một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận