Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1797: Diệt sát Vạn Lượng Minh lão tổ (thượng) (length: 7665)

Mười mấy tên cường giả của Vạn Lượng Minh thiêu đốt tuổi thọ, tung ra đòn đánh kinh khủng này, quả thực đáng sợ tột độ. Đòn đánh này, đừng nói là Võ Thánh, cho dù là Võ Đế muốn đỡ cũng phải trả giá không ít.
Đòn đánh đáng sợ như vậy khiến các võ tu trong Cửu U thành sợ hãi tột độ. Đòn này giáng xuống, đừng nghĩ Tần Diệp có đỡ được không, e rằng toàn bộ Cửu U thành sẽ hôi phi yên diệt dưới một kích này.
"Chạy mau!"
Các võ tu trong Cửu U thành còn chưa kịp rút lui, lúc này điên cuồng bỏ chạy, bất chấp tất cả, cố chạy càng xa càng tốt.
Không ít võ tu dị tộc và nhân tộc đã rời đi, ở xa hàng trăm dặm hoặc hàng nghìn dặm cũng cảm nhận được động tĩnh nơi này, vội dùng các biện pháp dò xét.
Sắc mặt bọn hắn nhanh chóng thay đổi, không ngờ những người của Vạn Lượng Minh không hề rời đi mà lại tung ra một đòn công kích đáng sợ như vậy.
"Cửu U thành xong rồi..."
Một cường giả Võ Vương run giọng nói.
Với đòn đánh kinh khủng như vậy, bọn hắn biết Cửu U thành chắc chắn xong đời.
Nhìn những đòn công kích kinh hoàng mà bọn họ tung ra, Tần Diệp chỉ liếc mắt một cái, sau đó lại không có động tĩnh gì. Mọi người vốn cho rằng Tần Diệp không địch lại, chuẩn bị nhận mệnh, thế nhưng không ai ngờ rằng khi những công kích này đến trước mặt Tần Diệp thì tốc độ lại ngày càng chậm, chậm đến mức cực điểm.
Cảnh tượng đột ngột này khiến mọi người ngây người kinh hãi.
Tại sao có thể như vậy? Rốt cuộc Tần Diệp đã làm gì mà một đòn công kích mạnh mẽ như vậy lại đột ngột trở nên chậm chạp.
"Ngươi đây là công pháp gì?"
Nhìn thấy luồng sức mạnh kia cuối cùng biến mất không còn dấu vết, một vị cường giả Vạn Lượng Minh không nhịn được mở miệng hỏi.
"Một lát nữa, các ngươi sẽ biết."
Tần Diệp nhẹ nhàng cười một tiếng, sau đó vung tay một cái, cuốn hết những cường giả Vạn Lượng Minh này vào.
Sau khi vào trong, bọn hắn liền cảm thấy một luồng sức mạnh đáng sợ ép xuống, khiến sắc mặt bọn hắn biến đổi.
"Không được! Đây nhất định là bí thuật gì đó, chúng ta mau phá tan chỗ này!"
Bọn hắn biết nếu không thể thoát khỏi nơi này, cuối cùng bọn hắn sẽ bị nghiền nát.
Bọn hắn đồng loạt bộc phát khí tức cường đại, cố gắng chống lại trọng áp vô hình kia, đồng thời tụ lực, tung ra đòn công kích của mình, muốn phá vỡ địa phương thần bí này.
Nhưng bọn hắn nhanh chóng phát hiện, dù có thi triển công pháp gì, tung ra đòn công kích kinh khủng đến đâu, thì luồng trọng lực kia vẫn dường như vô tận, khiến bọn hắn đi lại cũng khó khăn.
"Rốt cuộc đây là nơi quỷ quái gì?"
Một cường giả của Vạn Lượng Minh mặt mày sợ hãi nói, hắn cảm nhận được trọng lực mạnh mẽ đè lên thân thể, như muốn nghiền nát hắn.
Lòng mọi người chùng xuống, cuối cùng bọn hắn cũng hiểu Tần Diệp đáng sợ đến mức nào, chỉ bằng địa phương thần bí này mà có thể trấn áp bọn hắn một cách triệt để.
Ở chỗ này, thực lực của bọn hắn bị áp chế hoàn toàn, mà Tần Diệp căn bản không cần ra tay, bọn hắn đã thất bại rồi.
"Chúng ta nhất định phải liên thủ, phá tan nơi này!"
Một vị trưởng lão của Vạn Lượng Minh hô lớn, hắn xông lên trước, bộc phát công kích vô địch, cố phá tan nơi này.
Thế nhưng dù bọn hắn tung ra dạng công kích nào thì trọng lực kia vẫn ở đó, còn đòn tấn công của bọn hắn lại như đá ném xuống biển, biến mất không tăm tích.
Tần Diệp nhìn đám cường giả của Vạn Lượng Minh, nhẹ nhàng cười một tiếng: "Đã vào trong lĩnh vực trọng lực của ta, thì các ngươi dù có mạnh đến đâu cũng không thể thoát. Giờ thì để các ngươi mở mang kiến thức chút về thực lực thật sự của ta."
Nói rồi, Tần Diệp cười ha ha, gia tăng thêm sức mạnh cho lĩnh vực trọng lực.
Lập tức, các cường giả của Vạn Lượng Minh cảm thấy trọng lực tăng lên gấp bội, cơ thể bắt đầu run rẩy, xương cốt dưới áp lực phát ra tiếng răng rắc.
"Không..."
Một cường giả của Vạn Lượng Minh không chống đỡ được nữa, "Oanh" một tiếng, cơ thể hắn bị nghiền nát, máu thịt văng tung tóe.
Theo hắn bị nghiền nát, những người khác cũng dần dần không chống đỡ được, lần lượt nổ tung.
Chỉ trong chốc lát, các cường giả Vạn Lượng Minh đã ngã xuống gần hết.
Các võ tu đang quan sát thấy cảnh này thì đều hít vào một ngụm khí lạnh. Hơn mười vị cường giả Vạn Lượng Minh lại như kiến cỏ trong tay Tần Diệp.
Mọi người nhìn Tần Diệp với ánh mắt tràn ngập sợ hãi, nhiều cường giả Vạn Lượng Minh chết thảm như vậy, ai chứng kiến cảnh này cũng đều phải sợ hãi.
"Nghiệt súc!"
Lão tổ của Vạn Lượng Minh lúc này thấy những người đến lần này của Vạn Lượng Minh, trừ mình ra đều chết dưới tay Tần Diệp thì lập tức phẫn nộ.
Trong giọng nói của lão tràn đầy phẫn nộ và sát ý vô tận.
"Tần Diệp, bản tọa muốn chém ngươi thành muôn mảnh!"
Lão tổ của Vạn Lượng Minh phẫn nộ quát.
Tần Diệp liếc mắt, nói: "Được thôi, mạnh miệng thì đừng nói nhiều làm gì, ta cũng chẳng biết đã nghe được bao nhiêu lần rồi, giờ còn không phải sống tốt đấy thôi. Muốn giết ta thì phải dựa vào bản lĩnh thực sự."
"Tốt, tốt, tốt, hôm nay bản tọa nhất định phải chém chết ngươi, nghiệt súc!"
Lão tổ Vạn Lượng Minh phẫn nộ gầm lên.
Theo tiếng nói vừa dứt, thân thể lão tổ của Vạn Lượng Minh đột nhiên rung động, sau đó một chuyện khiến mọi người kinh ngạc đã xảy ra, chỉ thấy một lão tổ Vạn Lượng Minh giống hệt người thật từ trong thân thể lão đi ra.
Chỉ là hai lão tổ Vạn Lượng Minh này vẫn có chỗ khác biệt. Một lão tổ Vạn Lượng Minh thì bình thường, còn một lão tổ toàn thân bao phủ hắc khí, có vẻ không phải là người thật.
"Trên đời lại có công pháp như vậy, thế giới rộng lớn này thật sự không thiếu điều kỳ lạ."
Tần Diệp thấy hai lão tổ của Vạn Lượng Minh thì kinh ngạc không thôi, không giống như những người khác, hắn nhận ra hai người kia đều là người thật.
Nói cách khác, môn công pháp này có thể biến một người thành hai người.
Đương nhiên, cũng có khác biệt, đó là một người khác không có tư tưởng độc lập, ngược lại giống khôi lỗi hay phân thân.
Tuy vậy, như thế cũng đã rất lợi hại rồi.
"Giết!"
Lão tổ của Vạn Lượng Minh hét lớn một tiếng, một lão tổ khác của Vạn Lượng Minh cũng hét lớn tương tự. Chỉ thấy hai lão tổ cùng lúc xông về phía Tần Diệp.
Lão tổ của Vạn Lượng Minh hai tay kết ấn, tựa hồ triệu hồi đến thần lôi, lốp bốp, tiếng sấm rền vang, dường như có thể xé nát cả thiên địa.
Lão tổ còn lại thì thân hình khẽ động, hóa thành U Minh, quanh thân quỷ khí bao phủ, lực U Minh cuồn cuộn trào ra, tựa như muốn kéo Tần Diệp vào chốn U Minh vô tận này.
"Ầm ầm ầm..."
Ngay lúc này, thiên lôi cuối cùng cũng đánh xuống, tựa như Thiên Phạt, từng đạo thiên lôi bổ xuống chỗ Tần Diệp.
Lực U Minh trên người lão tổ còn lại càng làm người ta rùng mình, trực tiếp khống chế U Minh chi lực như thủy triều cuộn xoáy về phía Tần Diệp, tựa hồ muốn nuốt chửng hắn.
"Thủ đoạn của ngươi cũng chẳng có gì nhiều nhặn."
Tần Diệp cười lớn, đối mặt với sự vây công của hai lão tổ Vạn Lượng Minh, hắn ung dung đứng thẳng, không hề sợ hãi.
Chỉ thấy hắn phất tay một chiêu, một đạo kiếm khí lập tức phát ra.
Nơi kiếm khí đi qua, thiên địa đều biến sắc, kiếm khí mạnh mẽ xé rách cả không gian.
Một kiếm này uy lực khiến người ta kinh ngạc thốt lên...
Bạn cần đăng nhập để bình luận