Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 364: Yến quốc Thái tử (length: 8194)

Công Tôn Vọng phái một vị Tông Sư cường giả đi phá trận, vị Tông Sư cường giả kia một kiếm chém về phía phòng ngự, vậy mà cũng chỉ làm nổi lên một trận gợn sóng.
Hắn không tin lại công kích mấy lần, vẫn không cách nào phá mở phòng ngự.
"Cái này sao có thể?"
Tông Sư cường giả kinh hãi vô cùng mà nói.
"Hừ! Ta cũng không tin cái phòng ngự này có thể đỡ nổi ta."
Tông Sư cường giả hừ lạnh một tiếng, sắc mặt âm trầm như nước, quyết định liều mạng cũng phải phá vỡ trận pháp này.
Thân thể hắn trong nháy mắt bộc phát ra một cỗ lực lượng kinh khủng, hướng về phía phòng ngự va đập tới.
Trong chớp mắt, hắn đã đến trước mặt phòng ngự, hai tay nắm chặt trường kiếm, hướng phía phòng ngự đột nhiên vung xuống.
"Ầm ầm!"
Tiếng vang truyền khắp cả bầu trời, cuồng bạo kiếm khí tràn lan tứ phía.
Phòng ngự vẫn hoàn hảo không chút tổn hại.
"Phụt!"
Vị Tông Sư cường giả kia cũng bị đánh bay ra ngoài, trên không trung phun ra một ngụm máu tươi.
Tông Sư cường giả ổn định thân hình, sắc mặt hết sức khó coi nhìn cái phòng ngự này.
Lần đầu ra tay đã mất mặt như vậy.
Hắn dùng hết toàn lực vậy mà đều không thể phá nổi phòng ngự, cũng chỉ đành rút lui về.
"Đây là trận pháp gì, vậy mà lại cường đại đến thế?"
Công Tôn Vọng sắc mặt âm trầm hỏi.
Tướng lĩnh bên cạnh không ai đáp lại, bởi vì họ cũng không biết.
"Ta cũng không tin, trận pháp này thật sự có lợi hại đến thế?"
Công Tôn Vọng lại phái hai vị Tông Sư cường giả đến phá trận, kết quả họ đi, cũng không phá được trận mà còn bị thương.
"Chẳng lẽ mấy trăm vạn đại quân của ta, lại bị một cái trận pháp làm khó sao?"
Công Tôn Vọng tức giận hỏi.
"Thống soái đừng phí sức, trận này không phải một sớm một chiều mà có thể phá được."
Đúng lúc này, một người trẻ tuổi dẫn theo một lão giả đi tới.
"Ngươi là ai?"
Công Tôn Vọng thấy đối phương không hề cố kỵ đi đến trước mặt mình, biết đối phương có thể là vương tử của nước nào đó, nên cũng không cho người cảnh giới.
"Đây là Thái tử nước Yến chúng ta."
Lão giả nói.
"Thái tử nước Yến, ngươi tới đây làm gì?"
Công Tôn Vọng hỏi, hắn cũng không nể nang Thái tử nước Yến, hắn là đại tướng quân của nước Ngụy, đại diện cho nước Ngụy.
Dù nước Ngụy bây giờ đã suy tàn, nhưng cũng vẫn mạnh hơn nước Yến rất nhiều, huống hồ đối phương chỉ là Thái tử nước Yến, có thể lên được ngôi vua hay không cũng là chuyện khó nói.
Thái tử nước Yến cũng không tức giận, cười nói: "Ta đến để giúp thống soái."
"Ồ, giúp ta? Ngươi có thể giúp ta cái gì?"
Công Tôn Vọng hỏi.
"Đương nhiên là giúp thống soái phá được trận pháp này."
Thái tử nước Yến nhìn về phòng ngự của Ấp Ngũ thành, nói với Công Tôn Vọng.
"Thái tử nước Yến, ngươi đúng là biết nói đùa. Cái trận pháp phòng ngự này, ngay cả Tông Sư cường giả còn không phá nổi, ngươi có cách nào ư?"
Công Tôn Vọng cười nhạo một tiếng, nói.
"Ha ha..."
Các tướng quân khác cũng đều phá lên cười, ngoại trừ các tướng lĩnh của nước Yến, các tướng lĩnh của năm nước còn lại đều cười ồ lên.
"Tướng quân có biết trận pháp này từ đâu mà có không?"
Thái tử nước Yến bị chế giễu, cũng không tức giận, mà lại nhìn Công Tôn Vọng hỏi.
"Lẽ nào ngươi biết?"
Công Tôn Vọng nhíu mày hỏi.
"Đại Chu khai quốc ban đầu, đã xây dựng một cái trận pháp phòng ngự ở đây, dùng để chống lại các thế lực xâm lăng. Trận pháp này được giữ lại đến bây giờ, chính là trận pháp trước mắt này, về sau Tần quốc cũng không dỡ bỏ trận pháp mà còn gia cố sửa chữa. Tuy không còn lợi hại như ban đầu, nhưng uy lực của nó cũng vô cùng mạnh mẽ, dù cho Đại Tông Sư cường giả đích thân ra tay cũng không phá được."
Thái tử nước Yến từ tốn nói.
"Đến Đại Tông Sư cường giả cũng không phá nổi, vậy chúng ta nên làm gì?"
Các tướng lĩnh đều lo lắng, mấy trăm vạn đại quân ở chỗ này, mỗi ngày ăn hết rất nhiều lương thực, không thể cứ kéo dài mãi.
Công Tôn Vọng nghe vậy cũng nhướng mày, nếu đúng như lời Thái tử nước Yến nói, thì đến cả trận pháp phòng ngự cũng không phá được, trận chiến này làm sao đánh tiếp.
Hắn đột nhiên nhớ tới lời Thái tử nước Yến vừa nãy nói là đến giúp mình phá trận, liền nhìn Thái tử nước Yến hỏi: "Ngươi nói có biện pháp phá trận này, là thật ư?"
"Đó là tự nhiên."
Thái tử nước Yến mười phần tự tin nói.
"Vậy xin hỏi Thái tử nước Yến nên phá trận như thế nào?"
Công Tôn Vọng nói.
Thái tử nước Yến mỉm cười, nói: "Ta từng nghiên cứu về trận pháp, bất kỳ trận pháp nào cũng đều có nhược điểm của nó, chỉ cần ta tìm được nhược điểm của trận pháp, thì tự nhiên sẽ phá được."
"Thái tử nước Yến, ngươi nói cũng không khỏi quá đơn giản, trận pháp này lớn như vậy, làm sao tìm ra được nhược điểm của nó, chỉ sợ riêng việc tìm nhược điểm thôi cũng mất cả năm rưỡi."
Một tướng lĩnh râu quai nón của nước Tề châm chọc nói.
"Thì ra là Tướng quân Sài Cung của nước Tề."
Thái tử nước Yến hơi chắp tay.
"Ngươi biết ta?"
Sài Cung thấy Thái tử nước Yến nói toạc tên mình ra, có chút giật mình hỏi.
"Uy danh của Tướng quân Sài Cung, tại hạ đã từng nghe nói qua."
Thái tử nước Yến mỉm cười, tiếp lời: "Tướng quân Sài Cung nói không sai, nếu thật sự muốn tìm nhược điểm của nó, đừng nói một năm rưỡi, cho dù là mười năm cũng chưa chắc đã tìm ra."
"Hừ! Vậy lời ngươi vừa nói không phải là nhảm nhí sao?"
Sài Cung cười lạnh nói.
"Tướng quân Sài Cung, trận pháp này có một nhược điểm trí mạng, đó là trận pháp này đã có quá lâu rồi, mà Tần quốc lại không có cao giai trận pháp sư nào, tuy nói Tần quốc vẫn luôn duy trì trận pháp này, nhưng nó đã không còn uy lực như trước."
"Uy lực này vẫn chưa đủ lớn sao, Tông Sư cường giả tung một kích toàn lực, ngay cả bọt nước cũng không làm nổi lên một chút."
Một tướng quân khác nghe vậy, liền nói.
Thái tử nước Yến liếc qua tướng quân đang nói, liền thu hồi ánh mắt, tiếp tục nói: "Thực ra muốn phá trận này, phương pháp rất đơn giản."
"Nếu thật sự có thể phá được trận này, công đầu đương nhiên sẽ thuộc về Thái tử nước Yến."
Công Tôn Vọng nói.
"Thống soái nói đùa, tại hạ không có ý định đoạt công lao."
Thái tử nước Yến mỉm cười từ chối Công Tôn Vọng, rồi nói tiếp: "Ta đã nghiên cứu về các loại trận pháp mấy năm nay, phát hiện bất kỳ trận pháp nào cũng đều có chung một nhược điểm, đó là chỉ cần thực lực cường đại là có thể phá trận được."
"Ngươi nói không phải là nhảm nhí sao, người mạnh nhất ở đây cũng chỉ là Tông Sư cường giả, chính ngươi cũng nói trận pháp này đến cả Đại Tông Sư cũng không phá nổi."
Sài Cung cười nhạo nói.
"Ta nói là thế, nhưng nếu chúng ta liên tục tấn công vào một điểm, dù trận pháp này có cường đại đến đâu, cũng không thể chịu nổi việc bị tấn công liên tục."
Thái tử nước Yến khẽ cười một tiếng, nhìn lướt qua tất cả các tướng lĩnh, cuối cùng nhìn Công Tôn Vọng, nói: "Ta đã tính toán qua, với thực lực Tông Sư của sáu nước, thêm ngàn vạn binh lực này, liên tục tấn công vào một điểm, thì không quá nửa tháng, trận pháp này chắc chắn sẽ bị phá."
Mọi người nhất thời chìm vào suy tư.
"Biện pháp của ngươi thật sự hiệu quả chứ?"
Một võ tướng trẻ tuổi của nước Triệu trầm giọng hỏi.
"Xin hỏi vị tướng quân này, việc đấm vào người ta một chỗ đau hơn, hay đấm vào nhiều chỗ khác nhau đau hơn?"
Thái tử nước Yến nhìn võ tướng trẻ tuổi hỏi.
"Đương nhiên là việc liên tục đấm vào một chỗ đau hơn."
Võ tướng trẻ tuổi không chút do dự nói.
Vị võ tướng trẻ tuổi kia cũng không ngốc, rất nhanh đã hiểu ra, mừng rỡ nói: "Mạt tướng hiểu ý của ngươi rồi, chúng ta nhiều người cùng nhau liên tục tấn công vào một điểm, sự phá hoại tạo thành sẽ tăng lên gấp bội, như vậy thì rất có khả năng phá vỡ trận pháp này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận