Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1498: Thiên nhãn kim quang thuật (length: 7897)

"Có chỗ nhờ?"
Thiên Vô Đạo nhướng mày, nghi ngờ hỏi.
"Không sai!"
Tần Diệp liếc nhìn lão giả, nhàn nhạt nói: "Thật ra yêu cầu rất đơn giản, hắn cần rất nhiều người tiến vào không gian Cửu U."
"Tiến vào không gian Cửu U, đây là vì cái gì?"
Thiên Vô Đạo chau mày, không hiểu hỏi.
"Tuy ta chưa dám khẳng định hắn muốn mưu đồ gì, nhưng ta biết mục đích cuối cùng nhất của hắn là lấy mạng chúng ta. Vì vậy, nếu chúng ta thật sự đi vào, e là thập tử vô sinh."
Tần Diệp thản nhiên nói.
Tất cả mọi người đều kinh hãi, dù sao lời Tần Diệp nói cũng có một khả năng nhỏ, nếu lời Tần Diệp đều là thật, vậy bọn họ tiến vào không gian Cửu U chẳng khác nào tự tìm đường chết, nên bọn họ cũng đang suy nghĩ xem có nên tiến vào không gian Cửu U không.
Lão giả liếc nhìn đám người, phản ứng của mọi người đều thu vào trong mắt, nhàn nhạt nói: "Nếu các ngươi không tin, có thể không tiến vào, cũng không ai ép các ngươi cả."
Đám người nghĩ cũng phải, lão giả này hoàn toàn không ép buộc, chỉ là muốn bọn họ từ bỏ việc tiến vào không gian Cửu U, mà bọn họ lại có chút không nỡ.
Lão giả nhìn về phía Tần Diệp, nhàn nhạt nói: "Tiểu hữu, vậy chiếc Không Gian Thược Thi này trong tay ta ngươi còn cần không?"
"Cần, sao lại không cần."
Tần Diệp đáp ngoài dự đoán.
Đám người câm lặng nhìn Tần Diệp, vừa rồi nói nhiều như vậy, không phải bảo chìa khóa không gian này là cạm bẫy sao?
Sao giờ lại đòi Không Gian Thược Thi của người ta, lẽ nào vừa rồi hắn nói vậy là để dọa bọn họ lui sao?
Đám người giận dữ nhìn Tần Diệp, nếu đúng là vậy, thì Tần Diệp này quá xảo trá, bọn họ suýt chút nữa bị lừa.
"Ồ, ngươi vừa nói nhiều như vậy, nhưng sao vẫn muốn nó?"
Lão giả cười nhẹ nhàng hỏi.
"Vì nó vốn là chìa khóa thật."
Tần Diệp thản nhiên đáp.
Lão giả hơi nheo mắt, nghi ngờ hỏi: "Tiểu hữu, vừa rồi ngươi bảo hai chiếc Không Gian Thược Thi mà tiến vào trong đó là hẳn phải chết không nghi ngờ, sao giờ lại muốn, chẳng lẽ vừa rồi ngươi nói đùa thôi à?"
"Vừa rồi tôi nói chỉ là suy đoán của tôi thôi, cụ thể thì cần phải có chiếc Không Gian Thược Thi trong tay ông thì mới biết được."
Tần Diệp cười nói.
Đám người giận dữ nhìn Tần Diệp, vừa rồi bọn họ suýt bị dọa chết khiếp, giờ thì lại thay đổi, đây đều là suy đoán của Tần Diệp.
Lão giả nhìn Tần Diệp một lúc lâu, cười nói: "Tiểu hữu, vẫn như cũ, muốn nó thì phải đưa ra thứ gì khiến ta động lòng, không thì ta sẽ giao dịch với tiểu hữu tộc Tam Nhãn kia."
"Bảo vật, ta không có, nhưng ta lại muốn chiếc Không Gian Thược Thi trong tay ông."
Tần Diệp thản nhiên nói.
Đám người nghe vậy thì câm nín, Tần Diệp này chẳng lẽ định cướp đoạt trắng trợn sao?
Lão giả trước mắt rõ ràng là cường giả thời Thượng Cổ, có quan hệ với Cửu U Võ Đế, sao có thể là kẻ yếu, đối đầu với cường giả thời Thượng Cổ này, có lẽ sẽ liên lụy đến họ.
Cơ Vân Long nghe vậy, quát Tần Diệp: "Ngươi muốn làm gì?"
"Ta cũng không muốn làm gì cả, chỉ là muốn chiếc Không Gian Thược Thi thôi."
Tần Diệp nhìn lão giả, nhàn nhạt nói: "Ngươi tự đưa cho ta hay muốn ta động tay vào lấy!"
"Tiểu hữu, đây là định đoạt sao?"
Lão giả cười cười, như thể vừa nghe một chuyện nực cười nhất thế gian, lại có người dám nhắm vào đồ trong tay hắn, đây đúng là chán sống mà.
Tần Diệp chẳng quan tâm người khác nghĩ gì về mình, mà nói với lão giả: "Ta đã dám nói thế, thì tự nhiên có thủ đoạn, ngươi tự giác đưa cho ta hay muốn ta tự mình lấy."
"Tần Diệp, ngươi đừng có ngông cuồng!"
Cơ Vân Long căm tức nhìn Tần Diệp, đã không nhịn được nữa, một quyền vung thẳng về phía Tần Diệp.
Cơ Vân Long phẫn nộ ra tay, một quyền này mang theo khí thế cuồn cuộn, linh lực kinh khủng không ngừng trào ra, tựa như sóng dữ ập vào Tần Diệp.
Bốp!
Tần Diệp tiện tay khép lại, liền đánh nát công kích của Cơ Vân Long, đánh cả người hắn bay ra ngoài.
Tê!
Mọi người thấy cảnh này thì hít vào một hơi, Cơ Vân Long này là thiên tài tộc Tam Nhãn, vô cùng cường đại, mà giờ lại ở trong tay Tần Diệp, thậm chí ngay một chiêu cũng không đỡ nổi, người này rốt cuộc mạnh cỡ nào chứ.
Lão giả vẫn không chớp mắt, về thực lực của Tần Diệp thì hắn đã nhìn ra từ lâu, nên cũng không ngạc nhiên lắm.
"Thực lực của tiểu hữu, thật không tệ."
Lão giả khen ngợi.
"Chuyện nhỏ mà thôi."
Tần Diệp thản nhiên đáp.
Lão giả nghe vậy cũng chẳng để tâm, nhàn nhạt nói: "Bất quá tiểu tử này cũng có chút thủ đoạn đấy, ngươi phải đánh bại được hắn đã rồi mới có được chiếc Không Gian Thược Thi kia."
"Hắn không phải là đối thủ của ta."
Tần Diệp thản nhiên đáp.
"Tần Diệp, ngươi đừng hòng khoác lác!"
Cơ Vân Long bị Tần Diệp một tay đánh bay, lúc này đã phi thân trở lại, nhìn Tần Diệp lạnh lùng nói.
Vừa dứt lời, hai tay Cơ Vân Long bắt ấn, một luồng uy áp kinh khủng lan ra xung quanh.
Đám người cảm nhận được uy áp đáng sợ của Cơ Vân Long thì sắc mặt biến đổi, vội vàng lùi sang một bên, bọn họ biết Cơ Vân Long đang định đấu sức với Tần Diệp, bọn họ cũng muốn biết xem Tần Diệp và Cơ Vân Long rốt cuộc ai lợi hại hơn.
"Thế nào, ngươi còn muốn động tay không?"
Tần Diệp cười hỏi.
"Tần Diệp, ta biết ngươi rất mạnh, nhưng tộc Tam Nhãn của ta từ xưa đến nay không chịu thua, hôm nay ta sẽ thử thách ngươi!"
Cơ Vân Long lạnh giọng đáp.
Tần Diệp liếc Cơ Vân Long một cái, hờ hững nói: "Ngươi cũng biết nếu động thủ thì ngươi có khả năng sẽ chết trong tay ta đấy."
"Hừ! Cái chết là gì!"
Cơ Vân Long cười lạnh một tiếng, hai tay bắt ấn, uy áp khủng bố tràn ra bốn phía, nếu không phải nơi này ở giữa không trung, có lẽ lúc này mọi thứ trong vòng vài dặm đã bị phá hủy hết rồi.
"Mạnh thật! Cỗ khí tức này dường như đã vượt qua Võ Tôn rồi, lẽ nào hắn đã đạt đến cảnh Võ Hoàng rồi?"
"Không thể nào! Tu vi Võ Tôn của Cơ Vân Long không thể sai được, chắc chắn hắn dùng công pháp đặc thù nào đó để tăng cảnh giới của mình."
Mọi người ở đây thấy khí thế của Cơ Vân Long không ngừng tăng lên, cuối cùng lại đạt đến khí thế giống như của Cổ Thừa Đạo, rõ ràng là cảnh Võ Hoàng.
Tu vi của Cơ Vân Long vốn không bí mật gì, nên chỉ có một cách giải thích, đó là Cơ Vân Long đã dùng công pháp tăng cảnh giới.
Lúc này, ánh mắt của họ dồn vào Tần Diệp và Cơ Vân Long, muốn xem hai người sẽ chiến đấu như thế nào.
"Cảnh giới Võ Hoàng, không tồi, không tồi!"
Tần Diệp nhìn Cơ Vân Long một lúc rồi nở nụ cười nhàn nhạt.
"Thiên Nhãn Kim Quang Thuật!"
Cơ Vân Long đột ngột mở con mắt thứ ba, ba con mắt cùng bắn ra ba đạo kim quang, như mũi tên xuyên thủng hư không, đánh trúng Tần Diệp.
Ba đạo kim quang này quá nhanh, Tần Diệp thậm chí không kịp né tránh, đã bị đánh trúng rồi.
Phanh phanh phanh! ! !
Ba đạo kim quang đánh trúng vào thân thể Tần Diệp, liên tiếp truyền ra ba tiếng nổ, Tần Diệp bị đánh bay ra ngoài.
"Tốc độ nhanh thật! Thiên nhãn thần công của tộc Tam Nhãn quả nhiên danh bất hư truyền, ngay cả ta cũng không thể né tránh, chỉ có thể dùng nhục thân chống đỡ!"
Cổ Thừa Đạo thấy Tần Diệp bị đánh bay ra ngoài, con ngươi hơi co lại, một kích vừa rồi cho dù là hắn, cũng chỉ có thể dùng nhục thân đón đỡ, nhìn uy lực của nó, cho dù không mất mạng, cũng sẽ bị trọng thương...
Bạn cần đăng nhập để bình luận