Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 683: Sát Vô Diệt bại (length: 7993)

"Cái này mà sợ à? Vừa rồi chỉ là làm nóng người thôi."
Tần Diệp đứng tại chỗ, nhẹ nhàng cười một tiếng.
Trận chiến vừa rồi, hắn đều một mực không thực sự ra tay, chỉ là muốn xem Sát Vô Diệt cái gọi là sát lục chi đạo như thế nào mà thôi.
Nếu hắn thật sự xuất thủ, đừng nói là Sát Vô Diệt, cho dù có thêm mấy tên Sát Vô Diệt, Tần Diệp cũng có thể dễ dàng chém giết chúng.
"Quá tốt rồi, Tần tông chủ thật sự quá mạnh."
"Tần Diệp thật sự quá yêu nghiệt, trách sao hắn có thể làm sư phụ của Hải Hoàng Bệ Hạ."
"Bắc Vực có Tần Diệp trấn giữ, những kẻ đang mơ tưởng đến Bắc Vực, e rằng sẽ xui xẻo thôi."
. . .
Trong Thanh Phong Tông, người của các đại tông môn Bắc Vực thấy Tần Diệp chiến thắng Sát Vô Diệt, ai nấy đều mở to mắt nhìn.
Vẻ mặt của bọn họ khác nhau, có người sợ hãi thán phục thực lực của Tần Diệp, có người lại tươi cười trên mặt, nhưng trong lòng lại hận không thể Tần Diệp chết ngay lập tức. Vì có Tần Diệp ở Bắc Vực, cả đời bọn họ đều sẽ bị Tần Diệp giẫm dưới chân.
Nhưng họ cũng không thể không thừa nhận Tần Diệp là thiên tài tuyệt đỉnh xuất sắc nhất trong gần ngàn năm ở Bắc Vực, đừng nói là tìm không ra đối thủ cùng thế hệ, mà dù là trên toàn cõi Bắc Vực cũng vô địch.
Nhìn cường giả Võ Vương từ Đông Vực tới, dưới tay Tần Diệp cũng phải nuốt hận tại chỗ.
"Vừa rồi ngươi ra tay với ta mấy chiêu, giờ đến lượt ta ra tay."
Tần Diệp cười nhạt một tiếng, tay phải vừa nhấc, một chưởng đánh ra, lập tức vô số linh lực từ trong người Tần Diệp tuôn ra, hội tụ thành một chưởng ấn to lớn.
Chưởng ấn này như chư tiên thần tiên giới ra tay, vô tận kim quang trút xuống, ào ạt quét về phía Sát Vô Diệt.
Không gian dưới một chưởng này, nhao nhao sụp đổ, tựa như một chưởng muốn hủy diệt vạn giới, diệt sát vạn vật.
Sát Vô Diệt thấy thế thì sắc mặt biến đổi, vội vàng ra tay.
Chỉ thấy hắn một kiếm chém ra, một đạo kiếm quang kinh khủng phóng lên trời, kiếm quang ngưng tụ giữa không trung, biến thành một đạo bóng hình kiếm quang to lớn.
Kiếm ý vô cùng sắc bén lan tỏa ra.
Hai đạo công kích trên không trung va vào nhau, phát sinh vụ nổ lớn.
Dư ba từ vụ nổ sinh ra, tác động đến xung quanh.
Điểm nổ cách Sát Vô Diệt rất gần, Sát Vô Diệt bị dư ba đánh bay ra ngoài.
Lại một lần nữa bị đánh bay mấy trăm mét, mới khó khăn lắm giữ được thân thể.
Nhưng cảm giác đau đớn kịch liệt truyền từ trong người ra, khiến gân xanh trên trán hắn nổi lên.
Hắn vậy mà lại một lần nữa rơi vào thế hạ phong.
"Sát lục chi đạo của ta, vậy mà không phải đối thủ của hắn, người này thực lực quá kinh khủng."
Sát Vô Diệt lau vệt máu trên khóe miệng, ánh mắt nhìn Tần Diệp lộ ra một tia vẻ kiêng dè.
Thực lực khủng bố như Tần Diệp, hắn chỉ từng nhìn thấy ở mấy vị Võ Tôn kia mà thôi.
Lẽ nào Tần Diệp đã đạt đến thực lực Võ Tôn rồi?
Sát Vô Diệt lập tức lắc đầu, hắn thừa nhận thực lực của Tần Diệp hoàn toàn chính xác là vô cùng cường đại, nhưng nếu nói Tần Diệp có thực lực Võ Tôn thì gần như là không thể.
Cường giả Võ Vương không thể có được thực lực Võ Tôn.
Ngay cả vậy, thực lực của Tần Diệp cũng khiến trong lòng hắn sinh ra một tia kiêng kỵ.
"Thật là một tên vô dụng, uổng công ta mời hắn ra tay."
Đại trưởng lão thấy cảnh này, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi.
Hắn mời Sát Vô Diệt đến, là muốn để Sát Vô Diệt giúp hắn giết Tần Diệp, nào ngờ Sát Vô Diệt này lại không phải đối thủ của Tần Diệp.
"Đại trưởng lão, giờ làm sao?"
Một vị trưởng lão phía sau hắn lên tiếng hỏi.
"Thực lực kẻ này càng thêm khủng bố, mối đe dọa đối với Nam Thiên Kiếm Tông càng lớn, hôm nay tuyệt đối không thể để hắn sống sót."
Đại trưởng lão sắc mặt âm trầm nói.
Lúc này, không chỉ là để báo thù cho tôn nhi, sự tồn tại của Tần Diệp, đã uy hiếp đến Nam Thiên Kiếm Tông.
"Các ngươi đi giúp Sát Vô Diệt!"
Đại trưởng lão phân phó với mấy vị trưởng lão sau lưng.
"Đại trưởng lão yên tâm! Chúng ta nhất định lấy đầu người này."
Bốn vị trưởng lão sau lưng đại trưởng lão chủ động bước ra.
Lần này, hắn mang theo tổng cộng bốn vị trưởng lão, tất cả đều có tu vi Võ Vương cảnh.
Tu vi của bốn vị trưởng lão mặc dù không phải cao giai Võ Vương, so ra kém Tần Diệp, nhưng có bốn vị trưởng lão này tương trợ, tin rằng Sát Vô Diệt có lẽ sẽ đánh chết được Tần Diệp.
"Sưu sưu sưu sưu! ! ! !"
Bốn người bay vút ra, rơi xuống bốn phía Tần Diệp, bao vây Tần Diệp lại.
Tần Diệp còn chưa nói gì, Sát Vô Diệt thấy cảnh này thì sắc mặt âm trầm nhìn sang đại trưởng lão: "Ngươi có ý gì?"
Đại trưởng lão nhìn Sát Vô Diệt, giọng điệu lạnh nhạt nói: "Sát Vô Diệt, một mình ngươi không phải đối thủ của Tần Diệp, bọn họ giúp ngươi, ngươi sẽ phát huy tốt hơn."
"Ngươi yên tâm! Chỉ cần giết Tần Diệp, những gì ta đã hứa với ngươi trước đó, đều sẽ không thay đổi."
"Hừ!"
Sát Vô Diệt sắc mặt liên tục biến đổi vài lần, cuối cùng không phản đối.
Không thể không nói, Sát Vô Diệt đã sinh ra một tia sợ hãi đối với thực lực của Tần Diệp.
Đã thỏa thuận giao dịch, thì có thêm bốn người tương trợ cũng không có gì.
Bản thân hắn vốn là sát thủ, đương nhiên sẽ không tuân thủ cái gì gọi là đạo nghĩa, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, lấy được tiền thưởng là được, hắn không quan tâm thủ đoạn giết chết mục tiêu.
"Giết!"
Bốn vị trưởng lão cầm trường kiếm trong tay, hướng về Tần Diệp phát động công kích.
Bốn người thi triển kiếm pháp cường đại, trường kiếm trong tay bộc phát ra kiếm quang kinh người, tựa như muốn đâm thủng cả bầu trời.
Mỗi một kiếm đều kinh khủng tột độ, tiếng nổ vang không ngớt, kiếm quang chói mắt chớp lóe, nhanh như chớp giật, nhanh như sấm sét.
"Giết!"
Sát Vô Diệt thấy bốn vị trưởng lão ra tay, con ngươi hơi híp lại, một cỗ khí tức to lớn hơn phát ra từ trên người hắn, huyết sát chi khí nồng đậm bao phủ phạm vi trăm dặm.
"Sưu sưu sưu. . ."
Sáu thanh bảo kiếm trôi lơ lửng trước ngực hắn, sáu thanh bảo kiếm này, mỗi thanh đều được khắc hoa văn cổ xưa, kiếm quang lấp lánh, mũi kiếm sắc bén vô cùng, tản ra khí tức kinh khủng.
"Tê, đây là bảo kiếm gì vậy?"
"Đây... Đây là bảo kiếm Địa cấp à."
"Không hổ là người Đông Vực, một người vậy mà lại có sáu thanh bảo kiếm Địa cấp!"
"Không biết lần này Tần Diệp có đỡ nổi không?"
. . .
Đám người trong Thanh Phong Tông nhìn thấy tất cả năm vị cường giả Võ Vương cùng lúc xuất thủ với Tần Diệp, ai nấy đều trở nên nghiêm nghị.
Khi bọn họ nhìn thấy sáu thanh thần kiếm xuất hiện trước mặt Sát Vô Diệt, thì càng mở to mắt, lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Tần Diệp, sáu thanh thần kiếm này của ta đều là thần kiếm thượng cổ, do các cường giả Võ Vương thượng cổ từng sở hữu, có thể chết dưới sáu thanh thần kiếm của ta, đó là phúc của ngươi."
Âm thanh của Sát Vô Diệt vang vọng trên không trung.
"Tê —— Kiếm của cường giả Võ Vương thượng cổ!"
Mọi người đều nghe Sát Vô Diệt nói xong thì ánh mắt rực lửa nhìn vào sáu thanh thần kiếm trước mặt hắn.
Tương truyền, các cường giả Võ Vương hiện tại không thể so sánh với Võ Vương thượng cổ, thậm chí còn có lời đồn rằng, một Võ Vương thượng cổ bình thường, cũng có thể dễ dàng giết chết ba bốn cường giả Võ Vương hiện tại hợp sức.
Theo suy nghĩ của rất nhiều người, Võ Vương thượng cổ cho dù là tu luyện công pháp, hay thực lực bản thân đều mạnh hơn Võ Vương hiện tại.
Cho nên, họ nghĩ, binh khí của Võ Vương thượng cổ tự nhiên là vô cùng mạnh mẽ.
Nếu đối phương không phải là cường giả Võ Vương, có lẽ họ đã xông lên tranh đoạt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận