Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1782: Đại chiến bên trong (8) (length: 9847)

"Ta đã sớm nói rồi, ngươi không giết được ta đâu, dù cho ngươi có đem ta hóa thành hư vô đi chăng nữa, trong Thánh Vực này, ta vẫn có thể sống lại như thường."
Hổ Kiền ngạo nghễ nói.
"Lời này của ngươi, ta tin."
Tần Diệp nhìn Hổ Kiền, nhẹ gật đầu.
"Ta biết ngươi giết chúng ta nhiều lần như vậy, là muốn nghiên cứu bí mật Thánh Vực khiến ta sống lại, đáng tiếc ngươi nhất định sẽ thất vọng, bí mật này làm sao dễ dàng bị ngươi nhìn thấu được."
Hổ Kiền cười lạnh nói, hắn cũng không tin Tần Diệp có thể trong thời gian ngắn như vậy phát hiện ra bí mật của Thánh Vực.
Giờ phút này, Tần Diệp và Hổ Kiền nhìn nhau, ánh mắt giao đấu, cho dù bọn họ không hề động thủ, chỉ là khí thế đối kháng thôi cũng làm mọi người kinh ngạc.
Đúng lúc này, Tần Diệp đột nhiên khẽ động người, Hổ Kiền tưởng rằng Tần Diệp muốn ra tay, liền lùi về sau ngay.
Chỉ một hành động nhỏ này, đã khiến không ít người chứng kiến, khẽ chau mày.
Mặc dù Hổ Kiền ở trong Thánh Vực không chết được, nhưng hành động vừa rồi của Hổ Kiền biểu hiện ra sự sợ hãi, đây không phải là một điềm tốt.
Có lẽ ngay cả chính Hổ Kiền cũng không nhận ra, trong lòng hắn kỳ thực đã nảy sinh sự sợ hãi đối với Tần Diệp, chỉ là hắn không muốn thừa nhận mà thôi.
"Kỳ thực, bí mật của Thánh Vực, ta đã nhìn ra một chút rồi, cho nên trận quyết đấu giữa chúng ta cũng nên kết thúc."
Tần Diệp nhìn Hổ Kiền, đột nhiên thần sắc bình tĩnh nói.
"Ngươi cho rằng bây giờ có thể giết được ta sao?"
Hổ Kiền nghe Tần Diệp nói đã nhìn thấu bí mật của Thánh Vực, sắc mặt vô cùng bình thản, hắn không thể khẳng định Tần Diệp nói thật hay giả, nhưng trong lòng hắn tựa hồ có chút bất an.
"Không giết thử một lần, làm sao biết có giết được hay không?"
Tần Diệp mỉm cười.
"Được thôi! Vậy ta hãy xem xem, ngươi làm cách nào để giết được ta trong Thánh Vực!"
Trong mắt Hổ Kiền lóe lên ánh hào quang sáng chói, hắn không tin Tần Diệp có thể giết chết hắn, cho dù Tần Diệp thật sự nhìn thấu bí mật của Thánh Vực thì cũng không thể thực sự giết chết hắn.
"Vậy thì cứ thử xem."
Tần Diệp thấy vậy, khẽ mỉm cười nói.
"Hừ!"
Hổ Kiền hừ lạnh một tiếng, từ mấy chục lần giao thủ vừa rồi mà nói, hắn biết thực lực của Tần Diệp ở trên mình.
Nhưng, hắn không tin Tần Diệp thực sự có thể giết được hắn.
Bởi vì, hắn cũng có con át chủ bài của mình.
Giờ phút này, chính là lúc sử dụng đến con át chủ bài đó.
Hắn hít một hơi thật sâu, chậm rãi thở ra, ngay lập tức trên người hắn tỏa ra một cỗ khí tức cường đại.
Từ người hắn bộc phát ra vô số huyết khí, phảng phất muốn nhuộm đỏ toàn bộ Thánh Vực.
Đáng sợ hơn là trong những huyết khí này lại có không ít hắc khí cùng quấn lấy nhau với huyết khí, không phân biệt được của ai.
Rõ ràng, khi đối mặt với Tần Diệp, Hổ Kiền cũng không dám chủ quan, đây là muốn dốc toàn lực.
Khi khí thế trên người Hổ Kiền càng lúc càng mạnh, toàn bộ không gian giống như đều rung chuyển vì nó.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người vây xem đều vô cùng sửng sốt.
Họ biết rất rõ, Hổ Kiền đang muốn liều mạng với Tần Diệp.
Tần Diệp lúc này cũng bộc phát ra khí thế vô tận, rõ ràng hắn cũng không dám lơ là.
Mọi người nhất thời nín thở, đây là một trận quyết đấu thật sự, họ đều mở to mắt, sẽ không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào.
"Không biết bí mật Thánh Vực mà Tần Diệp nói là gì nhỉ?"
Đột nhiên có người không nhịn được lên tiếng.
Mặt mọi người sững lại, họ cũng muốn biết, nhưng họ hiểu rõ hơn, Hổ Kiền chắc chắn sẽ không chủ động nói ra, mà tu vi của Tần Diệp lại cường đại như thế, họ cũng không thể nào hỏi được từ miệng Tần Diệp, cho nên bí mật của Thánh Vực này có lẽ nhất định là không có duyên với họ rồi.
Vả lại, ngay lập tức sẽ diễn ra cuộc quyết đấu cuối cùng, đám người cũng không dây dưa về vấn đề này nữa.
Đột nhiên, Hổ Kiền kết vài ấn pháp cổ xưa, ngay lập tức Thánh Vực chấn động, trong Thánh Vực liên tục có những năng lượng thần bí giáng xuống trên người Hổ Kiền, làm cho khí thế của Hổ Kiền không ngừng tăng lên, rất có xu hướng đột phá lên trên Võ Đế.
Vào thời khắc này, trời đất chấn động, sao trời ảm đạm.
Năng lượng trong Thánh Vực dường như vô tận, liên tục rót xuống người Hổ Kiền, khiến xung quanh Hổ Kiền quấn lấy huyết khí.
Giờ khắc này, Hổ Kiền trông như một huyết nhân.
Khí thế của Hổ Kiền không dừng lại mà liên tục tăng lên, liên tục tăng vọt cho đến khi đạt tới cảnh giới Võ Đế mới thôi.
Một cỗ đế uy phát ra từ người hắn, ngay cả Tần Diệp cũng bị cỗ đế uy này đánh cho liên tiếp lùi về phía sau.
Hổ Kiền vậy mà có thể mượn năng lượng trong Thánh Vực, tạm thời đột phá lên cảnh giới Võ Đế, quả thật đáng sợ.
Mặc dù đây không phải thực sự đột phá đến Võ Đế, mà là mượn năng lượng bên ngoài, tạm thời đột phá đến Võ Đế, để mình có được năng lượng của cảnh giới Võ Đế.
Loại biện pháp này thông thường sẽ có thời hạn, một khi hết hạn, cảnh giới của họ sẽ hạ xuống.
Lúc này, Hổ Kiền còn chưa ra tay, mà Tần Diệp đã bị đế uy trấn áp liên tục lùi lại phía sau.
"Tần Diệp, ngươi không ngờ rằng, ta còn có con át chủ bài nhỉ."
Hổ Kiền mắt hổ nhìn Tần Diệp, ngạo nghễ nói.
"Cũng có chút thú vị đấy."
Khóe miệng Tần Diệp nở một nụ cười, cái Thánh Vực của Hổ Kiền này quả thực quá thần bí, lại còn có thể cho mượn năng lượng làm Hổ Kiền tạm thời đột phá đến Võ Đế.
Ngay cả Tần Diệp cũng không thể không thừa nhận, nhân phẩm của Hổ Kiền dù không ra gì, nhưng thực lực của hắn lại mạnh hơn những thiên kiêu Đông Vực mà hắn từng gặp nhiều.
Tần Diệp lúc này vận chuyển toàn bộ linh lực trong cơ thể, muốn thoát khỏi sự trấn áp của khí thế Võ Đế, nhưng vì tu vi của Tần Diệp vốn dĩ bị Thánh Vực áp chế, cho dù giờ phút này bộc phát toàn bộ thực lực cũng không thể thực sự thoát khỏi, ngược lại bị khí thế của Võ Đế trấn áp đến mức suýt chút nữa không động đậy nổi.
"Ta hiện giờ có thực lực cảnh giới Võ Đế, dù chỉ là tạm thời nhưng đủ để ta chém giết ngươi, ngươi đừng cố vùng vẫy nữa."
Hổ Kiền sừng sững trên không trung, lạnh lùng nhìn Tần Diệp, phất tay áo một cái, một đạo kiếm khí chém ra, trong chớp mắt, đánh vào người Tần Diệp.
"Bành" một tiếng vang trầm, Tần Diệp bị một kiếm đánh bay, kiếm khí xuyên qua cơ thể, để lại một vết kiếm rõ ràng trên ngực Tần Diệp.
Tần Diệp bật người dậy, xòe bàn tay ra, vạn đạo chưởng ấn đánh tới, hướng Hổ Kiền tấn công.
Thế nhưng, vạn đạo chưởng ấn này khi đến trước mặt Hổ Kiền, như dòng nước bùn biển cả, biến mất không tung tích.
Khóe miệng Hổ Kiền lộ ra một nụ cười lạnh lùng, lúc này thực lực của hắn vô cùng mạnh mẽ, căn bản không thèm để Tần Diệp vào mắt, công thủ hoán đổi.
Giờ đây, Tần Diệp trong mắt hắn giống như một con kiến.
Hổ Kiền xuất thủ lần nữa, "Phanh" một tiếng, liền đánh bay Tần Diệp ra ngoài.
"Lực lượng của Võ Đế cảnh, thật khiến người ta cuồng nhiệt!"
Hổ Kiền nắm chặt hai tay, cảm nhận được lực lượng đáng sợ của cảnh giới Võ Đế trên người, mặt đầy vẻ hưởng thụ.
Hắn cũng không vội lấy tính mạng của Tần Diệp, cũng giống như lúc trước Tần Diệp trêu đùa hắn, hắn cũng phải trêu đùa Tần Diệp như vậy, thậm chí hắn đang hưởng thụ trò chơi mèo vờn chuột này.
"Tần Diệp, ta hiện tại cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi quỳ xuống cầu xin ta, ta sẽ để lại cho ngươi một cái xác nguyên vẹn."
Hổ Kiền nhìn Tần Diệp cười lạnh, phảng phất mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát.
Tần Diệp vừa định giơ chưởng, công kích của Hổ Kiền lại ập đến, lại một tiếng "Bành", Tần Diệp bị đánh bay xa vài trăm mét.
Lúc này, Tần Diệp như một con kiến bị Hổ Kiền chà đạp, không có chút sức phản kháng nào.
"Sao lại chuyển biến nhanh như vậy?"
Đám người mắt thấy cảnh trước mặt này, đều lộ ra vẻ khó tin, vừa nãy Tần Diệp còn có thể bạo sát Hổ Kiền mấy chục lần, nhưng trong nháy mắt Tần Diệp lại bị Hổ Kiền tùy tiện trêu đùa.
Tình thế chuyển biến này cũng quá nhanh.
Cái Thánh Vực này của Hổ Kiền thật là đáng sợ, không những có thể làm hắn bất tử bất diệt, mà còn có thể mượn sức mạnh của Thánh Vực tạm thời đột phá lên cảnh giới Võ Đế, thật sự là chưa từng nghe thấy.
Họ tận mắt thấy Tần Diệp hiện giờ ngay cả cơ hội phản công cũng không có, vừa đứng lên thì công kích của Hổ Kiền đã đến, còn Tần Diệp như một con dê đợi làm thịt, hoàn toàn không có chút sức phản kháng.
"Thật đáng sợ, đây tuyệt đối không phải là Thánh Vực bình thường."
Có cường giả Võ Tôn khẳng định nói.
Không ít cường giả cũng lóe lên ánh mắt, trong lòng bọn họ tính toán sau khi trở về nhất định phải tìm tất cả sách vở liên quan đến Thánh Vực, nghiên cứu thật kỹ, có lẽ có thể từ đó tìm ra được manh mối nào đó.
"Lão tổ, rốt cuộc trong Thánh Vực của Hổ Kiền này có bí mật gì?"
Đại trưởng lão áo đỏ chính là một Võ Thánh, đương nhiên hiểu biết về Thánh Vực sâu sắc hơn người khác, ông ta nhìn ra được trong Thánh Vực của Hổ Kiền chắc chắn ẩn giấu một bí mật kinh thiên động địa, chính vì thế mà nó mới có công năng thần kỳ như vậy.
Không thì, không thể nào giải thích được tất cả những chuyện này.
Đại trưởng lão áo đỏ đợi một hồi lâu, mới nghe được giọng của lão tổ: "Trong Thánh Vực của hắn có thứ mà ta ghét, có lẽ trong Thánh Vực này có tồn tại một số vật rất cổ xưa."
"Vật cổ xưa?"
Sắc mặt của đại trưởng lão áo đỏ khẽ biến đổi, thứ được cất giữ trong quan mộc này chính là lão tổ cổ xưa nhất của bộ tộc bọn họ, cũng là hi vọng duy nhất của bộ tộc bọn họ, vậy mà lại nói ra thứ đồ cổ xưa, chẳng phải nói có khả năng nó còn cổ xưa hơn cả thời đại của lão tổ sao.
"Lão tổ có biết là thứ gì không?"
Đại trưởng lão áo đỏ hỏi lại lần nữa.
"Không chắc, nó ẩn giấu rất sâu, có thể là người, có thể là một kiện cổ bảo."
Lão tổ chậm rãi nói...
Bạn cần đăng nhập để bình luận