Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 279: Thánh tử tính toán (length: 8061)

Ba vị lão tổ lại thêm Thánh tử, bốn người điên cuồng dồn linh lực, thúc đẩy trận pháp, mới dần dần áp chế được quỷ vật.
Hồng Liên Ngục Hỏa bùng nổ mạnh mẽ, khí thế của quỷ vật càng lúc càng yếu, dần dần lắng xuống.
Thánh tử thu tay lại, đắc ý nói: "Quỷ vật này cũng chỉ có vậy thôi, đợi đến bốn mươi chín ngày sau, bản Thánh tử lại đến lấy đi Hồng Liên Ngục Hỏa."
"Không hổ là Hồng Liên Ngục Hỏa, quả nhiên là chí bảo!"
Thành tổ tán thán nói.
"Ha ha ha ha..."
Thánh tử cười lớn, sau đó ngạo mạn nhìn về phía ba vị lão tổ, nói: "Bản Thánh tử hôm nay mệt rồi, đi về trước nghỉ ngơi đây."
Đợi Thánh tử rời đi, ba vị lão tổ sau một hồi im lặng, Hổ tổ dẫn đầu nói: "Không ngờ Thánh tử tuổi còn trẻ đã đạt tu vi như thế, thực lực Thần Nguyệt Cung này thật sự là khó lường, hợp tác với Thần Nguyệt Cung đúng là 'bảo hổ lột da'."
"Đúng vậy!"
Huệ tổ đồng tình nói: "Thần Nguyệt Cung cường đại quả thật vượt quá sức tưởng tượng của chúng ta."
"Cũng may chúng ta đã đạt được thỏa thuận với Thần Nguyệt Cung, bất quá chúng ta cũng phải đề phòng Thần Nguyệt Cung. Thần Nguyệt Cung hiện tại đang giở trò ép giá, vọng tưởng để vương thất Đại Tần của ta làm bù nhìn, bọn chúng đúng là nằm mơ."
"Không sai!"
Hổ tổ gật đầu nói.
"Mưu tính của Thần Nguyệt Cung, ta đã sớm biết, chỉ là không ngờ dã tâm của bọn chúng lại lớn đến vậy, chỉ cần chúng ta thống nhất Bắc Vực, rồi lấy sức mạnh Bắc Vực, thì Thần Nguyệt Cung kia có là gì. Năm đó, Đại Chu thống nhất thiên hạ, cũng là mượn không ít thế lực tông môn, thế nhưng quay đầu nhìn xem, mấy thế lực tông môn đó có mấy cái kết cục tốt, không bị diệt thì cũng bị thôn tính, cứ nhẫn nại một chút đi."
"Hôm nay dù vương thất ta chịu nhục, ngày khác, ta sẽ gấp trăm lần báo trả lại chúng."
Thành tổ nói.
Huệ tổ và Hổ tổ đều gật đầu đồng ý, hôm nay Thánh tử vũ nhục vương thất Đại Tần, làm vương thất khó xử, nhưng hiện tại bọn họ đúng là không thể làm gì hắn, nhưng một khi vương thất Đại Tần thống nhất Bắc Vực, thì chính là lúc bọn họ trả thù.
Thực lực Thần Nguyệt Cung quả thật mạnh, nhưng thực lực Bắc Vực cũng không yếu, chỉ là các thế lực Bắc Vực không đoàn kết, đấu đá lẫn nhau, mới cho những thế lực Nam Hải này cơ hội.
Thánh tử về tới cung điện Tần Vương sắp xếp, sau khi đuổi hết mọi người ra ngoài, chậm rãi nói: "Hôm nay bản Thánh tử làm nhục vương thất Đại Tần, ngươi nói bọn chúng sẽ làm gì?"
"Thánh tử không cần lo lắng, vương thất Đại Tần dù có bất mãn với Thánh tử, thì cũng có thể làm gì được? Thánh tử tương lai sẽ là cung chủ đời tiếp theo của Thần Nguyệt Cung, vương thất Đại Tần chỉ nịnh bợ ngươi thôi, há lại có chỗ bất kính."
Một lão giả tóc trắng da trẻ xuất hiện trong cung điện, khẽ khom người nói với Thánh tử.
"Tính toán của vương thất Đại Tần đó, cung chủ sao lại không biết, bọn chúng muốn thống nhất Bắc Vực, rồi lại quay lại chống đối Thần Nguyệt Cung ta, đúng là mơ đẹp."
"Cung chủ đã sớm bất mãn với vương thất Đại Tần, mấy năm nay luôn giữ khoảng cách với vương thất Đại Tần, chính là hy vọng bọn họ từ bỏ cái dã tâm không thực tế này, nhưng không ngờ dã tâm của bọn chúng ngày càng lớn mạnh, vương thất Đại Tần không thể giữ lại."
Trong đáy mắt Thánh tử lóe lên vẻ tàn độc.
"Thánh tử nói chí phải, một Bắc Vực hỗn loạn mới có lợi nhất cho Thần Nguyệt Cung chúng ta, một khi thống nhất, dù ai làm chủ Bắc Vực, cũng sẽ không dễ dàng thần phục Thần Nguyệt Cung chúng ta. Hơn nữa, mấy nhà thế lực kia cũng không để Thần Nguyệt Cung ta thống nhất Bắc Vực, một khi chọc đến bọn họ bất mãn, liên minh tiêu diệt Thần Nguyệt Cung ta, vậy thì được không bù mất."
Lão giả chậm rãi nói.
"Nếu không phải lần này vì chuyện quỷ vật, bản Thánh tử cũng sẽ không đến Đại Tần, chỉ vì một nữ nhân mà thôi, bản Thánh tử sao lại bị sắc đẹp mê muội chứ."
Thánh tử khinh thường nói.
"Thánh tử, quỷ vật kia cực kỳ cường đại, đợi Hồng Liên Ngục Hỏa hấp thụ lực lượng của nó, Thánh tử lại luyện hóa Hồng Liên Ngục Hỏa, đến lúc đó Thánh tử có lẽ sẽ có thể nhân đó một bước đột phá vào cảnh giới Đại Tông Sư."
"Ha ha ha ha..."
Thánh tử cười lớn sau đó nói: "Cung chủ để bản Thánh tử mang theo Hồng Liên Ngục Hỏa, chính là để bản Thánh tử dễ dàng đột phá Đại Tông Sư cảnh, đây là cơ duyên của bản Thánh tử."
"Bất quá, còn có bốn mươi chín ngày thời gian, vậy thì không nóng vội, đã có náo nhiệt ở Vân Châu để xem, đi bảo người chuẩn bị một chút, ngày mai chúng ta sẽ đi Vân Châu, xem náo nhiệt một chút."
Thánh tử phân phó nói.
"Vâng, Thánh tử."
Lão giả khẽ khom người, đi ra ngoài truyền đạt mệnh lệnh của Thánh tử.
...
Cùng lúc đó, đà chủ Thanh Châu bỏ ra năm triệu linh thạch hạ phẩm, cuối cùng cũng giành được hai tấm tàng bảo đồ.
Một số tài phú lớn như vậy, nếu là tông môn khác, chỉ sợ thật đúng là có thể không có khả năng lấy ra, bất quá đối với Tinh Túc Điện mà nói cũng không phải là chuyện khó.
Lúc đà chủ Thanh Châu đấu giá tàng bảo đồ này, đã gặp phải cạnh tranh của mấy tông môn, trong đó Thanh Vân Tông cũng ở đó.
Mặc dù rất nhiều thế lực đều có hứng thú với tàng bảo đồ, nhưng Tần Diệp đột nhiên đem nó ra, đồng thời lúc đấu giá cũng đã nói đây là tàn đồ, cũng không thể tìm thấy bảo tàng theo thứ tự, cho nên rất nhiều thế lực tăng giá đến một triệu linh thạch hạ phẩm thì đã chọn từ bỏ, cũng chính là còn lại vài thế lực lẻ tẻ cạnh tranh, cuối cùng bị đà chủ Thanh Châu đấu giá được.
Sau khi đà chủ Thanh Châu lấy được tàng bảo đồ, liền lập tức về nơi ở, sau đó thông báo tin tức cho tổng bộ.
Và rất nhanh đã nhận được tin, bảo bọn họ đến Vân Châu trước, đến lúc đó sẽ gặp mặt ở Vân Châu.
Thế là, đà chủ Thanh Châu liền dẫn người chạy đến Vân Châu.
Nhưng khi liên hệ với phân đà Vân Châu rồi, mới phát hiện đà chủ của bọn họ mất tích mấy ngày, không tìm thấy tung tích.
Thế là, đà chủ Thanh Châu liền âm thầm ở lại.
Điều làm hắn bất ngờ là, Thẩm Thiên Hào rất nhanh đã tìm đến cửa.
"Nghe nói ngươi đã lấy được tàng bảo đồ?"
Thẩm Thiên Hào hỏi.
"Dạ, sứ giả."
Đà chủ Thanh Châu cung kính trả lời.
"Xác định là thật?"
Thẩm Thiên Hào hỏi.
"Đã kiểm tra rồi, không giống làm giả, mà Thanh Phong Tông cũng không có cần thiết phải làm giả, trong tay bọn họ chỉ có hai tấm tàng bảo đồ, giữ lại trong tay căn bản là vô dụng."
"Đưa tàng bảo đồ cho ta đi."
Thẩm Thiên Hào lạnh nhạt nói.
"Cái này..."
Đà chủ Thanh Châu có chút do dự, hắn vốn định tự tay đưa tàng bảo đồ cho điện chủ, như vậy cũng tốt để lại ấn tượng trước mặt điện chủ.
Nhưng Thẩm Thiên Hào đột nhiên lườm hắn, khí tức Đại Tông Sư hướng về phía hắn ép đến, một tiếng "lạch cạch", liền ép đà chủ Thanh Châu quỳ rạp xuống đất.
"Tàng bảo đồ giữ trên người ngươi cũng không an toàn, vẫn là để trong tay ta an toàn hơn, nếu làm mất, ta sẽ thỉnh phạt với điện chủ."
Thẩm Thiên Hào âm thanh lạnh lùng nói.
"Đã vậy, vậy xin sứ giả đại nhân giữ gìn cho tốt!"
Đà chủ Thanh Châu chỉ có thể cắn răng giao tàng bảo đồ ra, dù sao Thẩm Thiên Hào là sứ giả, lại là cường giả Đại Tông Sư, không phải là người hắn có thể đắc tội.
Thẩm Thiên Hào nhận được tàng bảo đồ rồi, hưng phấn kiểm tra xem thật giả, một lát sau, hưng phấn nói: "Ha ha, là thật, tàng bảo đồ này là thật, ngươi lập công lớn, ta sẽ thỉnh công với điện chủ, bây giờ ngươi ra ngoài đi."
"Vâng, sứ giả đại nhân."
Đà chủ Thanh Châu chậm rãi rời đi.
Lúc rời khỏi gian phòng, tai của hắn khẽ động, liền nghe Thẩm Thiên Hào lẩm bẩm: "Bạch Hạc Sơn... thì ra bảo tàng ở chỗ này."
"Bạch Hạc Sơn!"
Sắc mặt đà chủ Thanh Châu hơi động, ghi nhớ cái địa danh này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận