Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1475: Thất Sát Ma Tôn (length: 7818)

Tần Diệp liếc mắt đã thấy ngay trận pháp này, nó là nuốt ma trận. Loại trận pháp này rất mạnh, là loại trận pháp được người thời nay chuyên dùng để đối phó ma tộc, có thể nói là khắc tinh của ma tộc.
Loại trận pháp này có một đặc điểm chính là luyện hóa ma tộc, hút lấy huyết sát chi khí trong người ma tộc, khiến trận pháp vận hành liên tục, đồng thời bên trong nuốt ma trận này có vô số ảo ảnh. Một khi đã vào ảo cảnh, trừ khi có thể chạy thoát, nếu không sẽ bị vây trong ảo cảnh này mãi, đến khi hóa thành bộ xương trắng.
Đã có vô số ma tộc chết trong nuốt ma trận này. Nhưng muốn bày nuốt ma trận không hề đơn giản, cần rất nhiều vật liệu trận pháp. Những vật liệu này lại khá hiếm, thế lực bình thường không tài nào có được.
Tần Diệp không hề bối rối. Nuốt ma trận nếu dùng đối phó ma tộc thì có hiệu quả, nhưng đối với Tần Diệp, lại không có tác dụng tốt như vậy.
Tần Diệp ngược lại có chút hiếu kỳ, rốt cuộc ai lại cao tay bố trí trước nuốt ma trận ở đây.
Đôi mắt Tần Diệp lóe lên ánh sáng, nhìn khắp xung quanh.
"Công tử, ngươi, ngươi đối phó được không?"
Mộc Dao Nhi lo lắng hỏi.
Tần Diệp cười, tự tin đáp: "Ngươi đừng lo! Chỉ là trận pháp thôi, không làm khó được ta."
"Khặc khặc..."
Một tràng cười quái dị vang lên, giọng nói vừa nãy lại vang lên lần nữa: "Tiểu tử, ngươi cũng tự tin đấy, vào trong nuốt ma trận của bản tọa rồi mà vẫn còn trấn định như thường, xem ra ngươi không phải người bình thường."
"Đã tới rồi, việc gì phải sợ đầu sợ đuôi? Chi bằng lộ mặt ra đi."
Mắt Tần Diệp nhìn chằm chằm vào khoảng không bốn phía trận pháp, dường như đang tìm bóng người đang ẩn nấp.
"Khặc khặc, tiểu tử, bản tọa biết ngươi lợi hại. Ngươi phá được nuốt ma trận của bản tọa rồi tính."
Kẻ ẩn mình kia dường như biết Tần Diệp lợi hại, không dám lộ mặt gặp mặt, mà muốn dùng nuốt ma trận vây khốn Tần Diệp, rồi cướp Mộc Dao Nhi.
Tần Diệp đương nhiên nhìn ra tính toán của đối phương, nuốt ma trận này hắn đã thấy ra sơ hở, không biết do bố trí gấp gáp hay là do bản thân trận pháp chưa hoàn chỉnh, căn bản không vây khốn được lâu.
Cho nên, đối phương ngay từ đầu đã không có ý dùng nuốt ma trận giết hắn, chỉ là muốn tạm thời vây khốn hắn thôi.
"Cút ra đây!"
Thần thức Tần Diệp quét khắp xung quanh, đột nhiên nhìn chằm chằm một chỗ hư không, hét lớn một tiếng.
Phụt!
Theo tiếng hét lớn của Tần Diệp, không gian rung động dữ dội, một tiếng nhẹ vang lên, hướng mà Tần Diệp vừa nhìn xuống có một làn khói đen, đám khói này chậm rãi tụ lại, ngưng tụ thành một bóng người mờ ảo.
Dần dần bóng người này rõ ràng hơn, lộ ra chân thân, đó là một lão giả tóc trắng mặc đồ đen, dáng người gầy gò. Không biết có phải do sóng âm của Tần Diệp làm bị thương hay không, sắc mặt của hắn vô cùng tái nhợt.
"Ngươi rốt cuộc là ai?"
Lão giả vẻ mặt nghiêm trọng nhìn chằm chằm Tần Diệp, hắn giấu mình ở chỗ sâu trong trận pháp, người bình thường tuyệt đối không dễ tìm ra vị trí của hắn.
Nhưng Tần Diệp không chỉ dễ dàng tìm được, còn dùng sóng âm làm bị thương hắn, điều này khiến lão giả trong lòng kinh hãi.
"Ta càng tò mò ngươi là ai? Sao lại có nuốt ma trận này?"
Tần Diệp đánh giá lão giả, sau đó hỏi.
"Nuốt ma trận này là do bản tọa tình cờ đoạt được ở một chiến trường thượng cổ, nếu không phải thiếu thời gian, thiếu vật liệu, uy lực của nuốt ma trận này còn lớn hơn mấy chục lần."
Lão giả trầm giọng nói.
Tần Diệp đã sớm đoán được điều này nên cũng không cảm thấy kỳ lạ, mà hỏi: "Với tu vi của ngươi, ở Đông Vực chắc chắn có tiếng tăm, ngươi là ai?"
Tần Diệp nhìn ra lão giả kia có tu vi Võ Tôn cảnh, tu vi bậc này đã là lão tổ của một tông môn, không thể xem thường.
Có lẽ lão giả này là lão tổ của một tông môn nào đó, che giấu thân phận đến đây.
"Công tử, hắn là Thất Sát Ma Tôn."
Ngay lúc này, Mộc Dao Nhi nhỏ giọng nói.
"Hử? Ngươi lại biết bản tọa?"
Lão giả ánh mắt sắc bén nhìn về phía Mộc Dao Nhi. Tên của hắn là Thất Sát Ma Tôn, đương nhiên đó là ngoại hiệu của hắn, còn tên thật của hắn thì đã có rất ít người nhắc tới, đến chính hắn cũng sắp quên mất.
Ánh mắt của lão giả vô cùng đáng sợ, dường như muốn ăn tươi nuốt sống Mộc Dao Nhi. Nàng vội trốn sau lưng Tần Diệp, lúc này mới cảm thấy an toàn hơn chút.
"Ta... Ta cũng nghe ông ta kể lại."
Mộc Dao Nhi nói.
"Ông của ngươi còn nói gì nữa?"
Lão giả, tức Thất Sát Ma Tôn, trầm giọng hỏi.
"Ông còn nói ngươi là lão tổ của Thất Sát Môn, ngươi gây ra Thất Sát Môn việc ác tày trời, làm đủ chuyện xấu, tàn sát chúng sinh, nếu ông có thực lực nhất định sẽ đi tiêu diệt các ngươi."
Mộc Dao Nhi sợ hãi nói.
"Ông của ngươi quả nhiên biết không ít chuyện, ông của ngươi chẳng lẽ là lão già Mộc kia sao."
Thất Sát Ma Tôn cười khanh khách, nói.
"Xem ra bản tọa đã đoán đúng, thì ra ngươi đúng là cháu gái của lão già kia."
Thất Sát Ma Tôn thấy Mộc Dao Nhi im lặng thì biết mình đoán đúng.
Tần Diệp nhíu mày, hắn không có chút khái niệm nào về Thất Sát Môn, cũng chưa từng nghe ai nhắc đến.
Ông của Mộc Dao Nhi là môn chủ của Cửu U Môn, dù Cửu U Môn đã suy tàn, nhưng vẫn phải biết rất nhiều chuyện. Dù sao đã sống ở đây lâu năm như vậy, mọi biến động đều phải rõ ràng.
Thất Sát Môn sở dĩ có nhiều người không biết, thứ nhất là do tính bí mật của nó, thứ hai là vì tông môn này có lịch sử không lâu, mới hơn sáu trăm năm, mà người sáng lập Thất Sát Môn chính là Thất Sát Ma Tôn trước mặt này.
Khi mới sáng lập Thất Sát Môn, hắn chỉ là Võ Vương cảnh, được gọi là Thất Sát Ma Vương, sau này đột phá lên Võ Tôn, mới có danh xưng Thất Sát Ma Tôn.
Thất Sát Môn bề ngoài là một tông môn, nhưng thực chất không khác gì tổ chức sát thủ, đệ tử của Thất Sát Môn đều có thân phận bí ẩn, chuyên làm chuyện giết người. Nhưng do chỉ hoạt động ở khu vực này, nên các thế lực bên ngoài không hiểu rõ lắm.
Thật ra dù có nghe nói đến, cũng chỉ cười trừ cho qua.
Nhưng đối với những người trong cuộc, Thất Sát Môn lại vô cùng đáng sợ, nhiều võ giả đều phải kiêng dè nó.
Ông của Mộc Dao Nhi là người căm ghét Thất Sát Môn đến tận xương tủy. Đã có không ít đệ tử Cửu U Môn chết dưới tay Thất Sát Môn. Đáng tiếc, ông ta không có năng lực diệt trừ nó.
Thất Sát Ma Tôn đã rất lâu không xuất hiện, lần này lộ diện chính là để bắt Mộc Dao Nhi, rõ ràng là cũng nhắm vào mộ Cửu U Võ Đế.
Thất Sát Ma Tôn liếc nhìn Mộc Dao Nhi, rồi lại dán mắt lên người Tần Diệp. Mắt hắn tập trung, sắc mặt hơi nghiêm trọng. Một người chỉ dùng sóng âm đã có thể làm hắn bị thương, tuyệt đối không thể coi thường.
Vì Thất Sát Môn không hề qua lại gì với các đại tông môn ở Đông Vực, nên hắn cũng không biết Tần Diệp là ai, nhưng trong lòng lại chắc chắn Tần Diệp là thiên kiêu của một tông môn nào đó.
Vì e ngại thực lực của Tần Diệp, nên hắn không lập tức ra tay mà giả bộ cười, nói với Tần Diệp: "Tiểu huynh đệ, ta thấy tu vi của ngươi không tệ, không biết ngươi là người của môn phái nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận