Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1870: Huyết thủ (length: 5870)

"Cái gì, vậy mà không phải là bản thể..."
Đám đông những cường giả tuyệt thế đang âm thầm theo dõi đều giật mình, với thực lực của bọn họ mà không nhận ra chủ nhân tổ địa không phải bản thể.
Điều khiến sắc mặt bọn họ càng khó coi hơn là bị một tên tiểu tử nhân tộc trẻ tuổi nhìn ra, chẳng phải là đang tát vào mặt bọn lão già này sao?
Ngoài việc bị mất mặt, bọn họ càng tò mò hơn là vì sao chủ nhân tổ địa này có thực lực cường đại như vậy lại bị thương?
Có thể làm chủ nhân tổ địa bị thương, chắc chắn là người mạnh hơn cả chủ nhân tổ địa, vậy người này là ai?
Một cường giả không rõ lai lịch đột nhiên xuất hiện, trong lòng họ tự nhiên tràn đầy tò mò về thân phận người này.
"Xem ra suy đoán của ta vẫn rất chính xác."
Tần Diệp cười nhạt một tiếng.
"Người thông minh thì không nên đến Thiên Vũ tộc ta gây sự, xem ra ngươi chỉ có chút khôn vặt, chứ không có đại trí tuệ."
Thanh âm trầm thấp của chủ nhân tổ địa chậm rãi vang lên.
"Khôn vặt cũng được, đại trí tuệ cũng thế, ta chỉ làm việc của ta, cũng không uổng công ta đến thế gian này một chuyến."
Tần Diệp vẫn tươi cười như thường.
"Xem ra ngươi muốn làm chúa cứu thế."
Chủ nhân tổ địa lại lên tiếng.
"Ta cũng không muốn làm chúa cứu thế, mà có lẽ ta cũng không làm được chúa cứu thế."
Tần Diệp lạnh nhạt nói: "Ta chỉ muốn hôm nay lật tung Thiên Vũ tộc, dù sao cũng trở mặt rồi, nếu không trêu đùa các ngươi thì phiền phức của ta sẽ ngày càng nhiều hơn."
"Ngươi nói đúng, ta cũng là người không thích phiền phức, vậy hôm nay ngươi chỉ có thể chôn xác ở trong ao máu này thôi."
Tiếng nói chưa dứt, từ trong ao máu này một cột máu thoát ra, biến thành một bàn tay máu che trời.
Bàn tay máu này vừa xuất hiện, lập tức xung quanh huyết khí tràn ngập, huyễn tượng nổi lên khắp nơi, có vạn ma bái lạy, có huyết thần thần phục, vô số Huyết Linh dẫn đường, tựa như chủ nhân bàn tay máu này chính là chúa tể Cửu U, thống trị các loài Tà ma.
Cảnh tượng kinh khủng này khiến người ta chấn kinh, nhất là khi bọn họ biết chủ nhân tổ địa này đã bị thương, vậy mà vừa ra tay vẫn có thể tạo ra dị tượng như vậy, đủ để chứng minh thực lực của chủ nhân tổ địa khủng bố đến mức nào.
"Chẳng lẽ chủ nhân tổ địa này thật sự là Võ Thần?"
Một lão tổ thấy cảnh này không khỏi thì thầm.
Võ Thần, một cường giả dạng này đã bao nhiêu năm chưa từng xuất hiện, hiện tại chủ nhân tổ địa bị nghi là Võ Thần, không ít lão tổ tông môn hoàng triều đều mở to mắt muốn xác nhận điều này.
Ánh mắt mọi người lại chuyển sang Tần Diệp, chủ nhân tổ địa cho dù bị thương cũng là cường giả tuyệt thế, hiện tại lại là bản thể ra tay, bọn họ không tin Tần Diệp thật sự có thể sống sót dưới tay chủ nhân tổ địa.
Không ít lão tổ lại hướng ánh mắt về phía người đàn ông trung niên tên Độc Cô Cầu Bại kia, hiện tại Tần Diệp muốn sống sót chỉ có thể dựa vào người đàn ông này.
"Ầm ầm ầm..."
Bàn tay máu che trời xé tan tầng mây, chộp về phía Tần Diệp, uy lực của nó cực kỳ đáng sợ, trong nháy mắt đã phong tỏa bốn phía của Tần Diệp, khiến Tần Diệp không thể trốn thoát.
Đối mặt với uy hiếp của bàn tay máu che trời này, Tần Diệp sắc mặt thản nhiên, không hề nao núng.
"Hừ, xem ra tên tiểu tử này bị dọa choáng váng rồi! Chủ nhân đích thân ra tay, tiểu tử này hẳn phải chết không nghi ngờ."
Không ít người hả hê, hận không thể Tần Diệp tan xương nát thịt.
Ngay khi bọn họ cho rằng Tần Diệp sẽ vong mạng thì một đạo kiếm ý cường hoành xuất hiện, thần kiếm chém ngang, vạn pháp quy nhất.
Một kiếm này, không có chiêu thức kiếm pháp nào kinh khủng, chỉ là một chiêu chém ngang, một chiêu thức bình thường nhất mà người luyện kiếm đều luyện.
Nhưng chính là chiêu kiếm bình thường này lại chém ra uy lực kinh thiên, khiến trời đất đổi sắc.
"Phanh" một tiếng, không gian tựa như bị chém rách, bàn tay máu che trời kia không tiến lên được nữa mà bị phong mang thần kiếm chặn lại, quang mang trên bàn tay máu cũng ảm đạm đi chút ít.
"Chặn... lại rồi."
Thấy cảnh này, mọi người đều giật mình, chủ nhân tổ địa đích thân ra tay mà cũng có thể bị chặn lại, thực lực của người trung niên này không khỏi quá kinh khủng, bọn họ vẫn xem thường người này.
"Ngươi đáng để ta xuất thủ!"
Sau một kiếm, Độc Cô Cầu Bại nhìn về phía ao máu rồi đột nhiên lên tiếng.
Hắn là nhân vật mà Tần Diệp triệu hồi ra, tính cách ngạo nghễ vô cùng.
Tần Diệp dám đến Thiên Vũ tộc gây sự, tự nhiên là có át chủ bài, nếu không khác gì tự tìm cái chết.
Chưa kịp để đám người khôi phục sau khiếp sợ, Độc Cô Cầu Bại lại vung kiếm thêm một lần, kiếm quang như ánh trăng trút xuống, đánh vào bàn tay máu che trời kia.
Một tiếng ầm vang, nổ tung trời đất, bàn tay máu che trời ầm ầm vỡ nát, hóa thành máu tươi rơi xuống mặt đất.
Máu này vừa xuống mặt đất, lập tức ăn mòn cả vạn dặm đất đai, đất đai như bị nhuộm đỏ, biến thành đất đỏ.
Cảnh tượng quái dị như vậy khiến người ta sợ hãi.
"Công kích của chủ nhân tổ địa bị phá rồi, cái này, người này lai lịch gì?"
Đám người kinh hãi, chủ nhân tổ địa cho dù bị thương cũng là cường giả vô địch, công kích của hắn cho dù là cường giả Thiên Nhân ba cảnh, e rằng cũng không dễ dàng đón đỡ, huống chi lại có thể đánh nát công kích của chủ nhân tổ địa.
"Người này nếu hôm nay không chết, sau này khó mà đối địch được!"
Đám người sinh lòng e ngại, không khỏi dặn dò đệ tử và con cháu bên cạnh.
Cường giả như vậy, không phải người bọn họ có thể đắc tội.
"Thật là gặp may, không biết từ đâu tìm được cường giả."
Không ít người lòng sinh ghen tị, bĩu môi, thầm nói...
Bạn cần đăng nhập để bình luận