Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1625: Nóng lòng không đợi được (length: 7753)

"Cái này... Làm sao bây giờ?"
"Đúng vậy a! Chúng ta làm sao ăn nói với phu tử đây?"
"Cả hai bên đều là người chúng ta không thể đắc tội, đụng đến ai cũng không hay."
Mấy người bàn bạc một chút, vẫn quyết định đi bẩm báo phu tử trước đã.
Chuyện giữa những nhân vật lớn như vậy, không phải là chuyện mà những kẻ nhỏ bé như bọn họ có thể nhúng tay vào.
Chỉ cách một dặm, bọn họ rất nhanh đã đến chân núi, rồi từ đám nho sinh ở chân núi truyền tin lên cho phu tử.
Bọn họ chờ một lát, thấy thanh niên áo trắng không hề nao núng đi từ trên núi xuống, đến trước mặt năm người, hắn cau mặt hỏi: "Các ngươi nói là tên Tần Diệp kia nghe danh phu tử, không những không đến, mà còn tỏ vẻ ngạo mạn hết mực?"
"Đúng vậy, hắn còn nói đợi khi nào tâm tình tốt, hắn sẽ đến gặp phu tử, chúng ta mấy người khuyên can nhiều lần, nhưng hắn không nghe."
"Hừ! Thật là ngông cuồng! Hắn cho rằng có chút thành tựu ở cái Đông Vực này là có thể khinh thường Thiên Thư Học Viện ta sao?"
Thanh niên áo trắng sắc mặt trầm xuống, cười lạnh liên tục, lúc vừa mới đến Đông Vực, hắn đã nghe danh Tần Diệp rồi, tại Đông Vực này tu vi của Tần Diệp đích thật là rất giỏi, nhưng đó chỉ là ở Đông Vực mà thôi, chứ ở Nho Châu, dù Tần Diệp có là Chân Long thì cũng chỉ có thể bò rạp dưới đất thần phục mà thôi.
Năm người không dám lên tiếng, cúi đầu im lặng.
Thanh niên áo trắng tức giận, trầm giọng nói: "Dẫn đường, ta ngược lại muốn xem xem hắn là Chân Long hay là Bệnh Hổ."
"Cái này... Đại nhân, Tần Diệp này cũng chẳng dễ nói chuyện, nếu xảy ra xung đột, e là sẽ nguy hiểm đến tính mạng."
Bọn họ tốt bụng nhắc nhở.
Bọn họ cũng chỉ là có ý tốt nhắc nhở, nhưng thanh niên áo trắng nghe vậy càng thêm phẫn nộ, lời này của bọn họ chẳng phải là nói hắn không phải đối thủ của Tần Diệp sao?
Bọn họ càng nói vậy, thanh niên áo trắng lại càng muốn gặp Tần Diệp một lần.
Mặt hắn lạnh đi, giọng nói lạnh lùng: "Đừng quên, ta đến từ Thiên Thư Học Viện, chỉ cần hắn có chút đầu óc, sẽ biết đắc tội Thiên Thư Học Viện ta sẽ có hậu quả gì."
Năm người thấy thanh niên áo trắng nhất quyết muốn gặp Tần Diệp, cũng không ngăn cản nữa, bèn đi trước dẫn đường, nhưng trong lòng năm người đều nghĩ, nếu thật sự xảy ra xung đột, bọn họ sẽ chạy trước, cái sát thần Tần Diệp này bọn họ không dám động vào.
Còn về Thiên Thư Học Viện tuy mạnh, nhưng dù sao thế lực cũng chỉ giới hạn ở Nho Châu.
Chẳng bao lâu sau, năm người đã dẫn thanh niên áo trắng đến trước mặt Tần Diệp.
Mọi người thấy người của Thiên Thư Học Viện đến tìm Tần Diệp, ai nấy đều mang tâm lý hóng chuyện.
Những chuyện xảy ra vừa rồi, bọn họ đều đã nghe qua, lão phu tử muốn Tần Diệp đến bái kiến ông ta, theo bọn họ thì đây là lão phu tử muốn dằn mặt Tần Diệp.
Nhưng, Tần Diệp người này trước giờ sẽ không chịu thiệt, lão phu tử tính toán rất hay, muốn dằn mặt Tần Diệp trước, như vậy có thể khiến thế lực Đông Vực này không dám làm càn, không dám có tâm tư khác.
Lão phu tử tính ngàn tính vạn, nhưng lại không tính được, Tần Diệp sẽ không đi theo kế hoạch của ông ta.
Dù sao cũng chỉ là một lão phu tử mà thôi, còn chưa đáng để Tần Diệp tự mình đến gặp.
"Ngươi chính là Tần Diệp?"
Thanh niên áo trắng đến trước mặt Tần Diệp, đánh giá Tần Diệp.
Tần Diệp vẫn đang nhìn trận pháp mộ Võ Đế, nghe vậy liền nhìn hắn một cái, hỏi: "Ngươi là ai?"
Thanh niên áo trắng mặt mày u ám hỏi: "Phu tử hảo ý mời ngươi, vì sao ngươi lại cự tuyệt?"
"Ta vì sao không thể cự tuyệt?"
Tần Diệp hỏi ngược lại.
"Ngươi có biết, Thiên Thư Học Viện ta là nơi nào không? Thiên Thư Học Viện ta chính là học viện Nho gia đứng đầu, tổ địa của Nho học, đã đào tạo vô số cường giả. Người có thể vào Thiên Thư Học Viện ta, ai nấy cũng đều là thiên kiêu, tiền đồ tương lai vô lượng."
"Tuỳ tiện một trưởng lão của Thiên Thư Học Viện ta thôi cũng đủ quét ngang Đông Vực này, giờ ngươi biết thực lực của Thiên Thư Học Viện ta chưa?"
Thanh niên áo trắng đắc ý nói.
"Cái này có liên quan gì đến ta?"
Tần Diệp liếc mắt.
"Ngươi—"
Thanh niên áo trắng không ngờ Tần Diệp lại khó đối phó, mặt âm trầm nói: "Giờ theo ta đi gặp phu tử, chuyện này coi như xong, nếu không tự gánh lấy hậu quả."
"Ngươi nên biết, thức thời mới là tuấn kiệt."
"Ta nghĩ thông suốt rồi."
Tần Diệp lắc đầu, dứt khoát nhả ra hai chữ: "Không đi."
"Ngươi—"
Thanh niên áo trắng sầm mặt, lạnh giọng nói: "Ngươi làm thật muốn suy nghĩ kỹ rồi sao?"
"Nghĩ kỹ rồi."
Tần Diệp thản nhiên nói.
"Tốt, hy vọng ngươi đừng hối hận."
Thanh niên áo trắng mặt xanh mét bỏ đi.
"Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, đắc tội Thiên Thư Học Viện ta, dù có thiên phú đến đâu thì cũng làm gì được?"
Thanh niên áo trắng trở lại trên núi, liền thấy Lỗ Cao Chi đang nhắm mắt tu luyện.
Thanh niên áo trắng không còn ngông cuồng như trước mặt Tần Diệp, cứ chờ đến khi Lỗ Cao Chi mở mắt ra, hắn mới bước lên nói: "Phu tử, Tần Diệp này cậy có chút tu vi nên ngông cuồng tự đại, không hề xem Thiên Thư Học Viện ta ra gì, đệ tử tự mình đi mời, lại bị sỉ nhục."
Lỗ Cao Chi đứng dậy, nói: "Kẻ mới nổi danh, ai cũng sẽ có một cỗ ngạo khí, Tần Diệp còn trẻ tuổi mà có tu vi như vậy, đủ để chứng minh hắn là nhân tài có thể tạo dựng, Thiên Thư Học Viện đang ở thời khắc mấu chốt, cần bồi dưỡng nhiều nhân tài, nếu như hắn thật sự có tài, thì sẽ ghi danh hắn vào Thiên Thư Học Viện."
"Nếu như hắn đúng như lời ngươi nói không ra gì, thì cho dù có tài, cũng không thể vào Thiên Thư Học Viện."
Lỗ Cao Chi đã từng trải mưa gió, thiên tài nào mà ông chưa từng gặp, hiện giờ Thiên Thư Học Viện đang mở rộng tuyển người, cần gấp anh tài thiên hạ, nếu Tần Diệp quả thật là một thiên tài như trong truyền thuyết, vậy thì ngược lại có thể chiêu mộ vào Thiên Thư Học Viện.
Đương nhiên, Thiên Thư Học Viện thu người không hoàn toàn chỉ nhìn vào thiên phú, mà còn phải xem phẩm hạnh thế nào, nếu như không phục quản giáo, cả ngày gây chuyện thì căn bản không thích hợp vào học ở Thiên Thư Học Viện.
Lỗ Cao Chi dẫn hơn trăm nho sinh từ trên núi xuống, đi về phía mộ Võ Đế, ông vừa xuất hiện, lập tức có rất nhiều người đến đón, chào hỏi Lỗ Cao Chi.
Lỗ Cao Chi khẽ gật đầu với mọi người, đi đến trước mặt Tần Diệp, ông đánh giá Tần Diệp, thấy Tần Diệp tuấn tú lịch sự, hài lòng khẽ gật đầu: "Đúng là nhân tài có thể tạo dựng."
Ngay sau đó, ông nhìn chằm chằm Tần Diệp, cười hỏi: "Ta muốn gặp ngươi một lần, vì sao ngươi lại không muốn?"
Tần Diệp biết người trung niên trước mặt chính là lão phu tử mà họ nhắc đến, nhìn lướt qua, rồi cố ý hỏi: "Ngươi là thần thánh phương nào?"
"Tần Diệp, ngươi làm càn!"
Thanh niên áo trắng kia lập tức giận dữ quát lớn.
Tần Diệp liếc nhìn hắn, không nói gì thêm.
Lỗ Cao Chi ngược lại không tức giận, mà cười nói: "Có cá tính, nghe nói người này của ngươi rất nổi tiếng ở Đông Vực, ta thấy thiên phú của ngươi không tệ, nhưng có muốn gia nhập Thiên Thư Học Viện không?"
Trước khi gặp Tần Diệp, ông vẫn chưa quyết định tuyển Tần Diệp, nhưng sau khi gặp Tần Diệp, ông mới biết Tần Diệp trẻ đến mức nào.
Trẻ như vậy, mà đã có tu vi như vậy, theo Lỗ Cao Chi thì, Tần Diệp có tiềm năng trở thành đại nho.
Thiên tài như vậy, Lỗ Cao Chi tự nhiên sốt ruột, chỉ muốn đưa Tần Diệp vào Thiên Thư Học Viện ngay...
Bạn cần đăng nhập để bình luận