Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1854: Chém giết Võ Đế (length: 7835)

"Cái tên Tần Diệp này lai lịch quả thực có chút thần bí, không hề giống vẻ ngoài đơn giản của hắn, phía sau có người."
Bá Kiếm Võ Đế nói.
"Chẳng lẽ kẻ này thật sự đến từ Trung Châu?"
Thanh Mộc Võ Đế hỏi dò.
Bá Kiếm Võ Đế cười đầy ẩn ý, nói: "Người đứng sau hắn, nếu mà xuất hiện, mấy Thánh địa Trung Châu kia đều phải quỳ xuống đón chào."
Lời này của Bá Kiếm Võ Đế, lập tức khiến Lục Mộc Võ Đế và Thanh Mộc Võ Đế hít sâu một hơi, bọn hắn biết Bá Kiếm Võ Đế không hề là người ăn nói lung tung, bởi vì cả ba quen biết cũng đã lâu.
Trung Châu những Thánh địa đó khủng bố đến mức nào, trong lòng bọn họ đều rõ cả, người có thể khiến chúng phải quỳ đón chào, trên đời này đếm trên đầu ngón tay.
Lúc này, bọn họ mới hiểu ra vì sao Bá Kiếm Võ Đế nguyện ý đắc tội Võ Tông, Thiên Vũ tộc cùng Hắc Hổ tộc, cũng muốn ra tay bảo vệ kẻ này.
Trong lòng họ vô cùng hâm mộ, xem ra Bá Kiếm Võ Đế muốn tranh thủ lấy lòng vị cường giả này, về sau không chừng sẽ bỏ xa bọn hắn một khoảng dài.
Còn đám người Thiên Vũ tộc thấy Tần Diệp xuất hiện, vẻ mặt vui mừng trong nháy mắt chuyển sang kinh ngạc, bọn chúng nhìn nhau, không hiểu vì sao Tần Diệp lại khó giết như vậy?
"Thời gian cũng không còn nhiều, hiện tại đến lúc ta đi săn giết."
Tần Diệp ngẩng đầu nhìn trời, thản nhiên nói.
"Cái gì?"
Mọi người còn chưa kịp phản ứng, đã thấy Tần Diệp động thủ.
Tần Diệp lúc này tốc độ quá nhanh, lao thẳng về phía Hổ Khiếu và Hổ Thanh.
Hổ Khiếu và Hổ Thanh thấy thế, sắc mặt biến đổi, bọn chúng không chút do dự, vừa tạo phòng ngự trên người, vừa nhanh chóng lùi lại.
Lúc này, hai tên kia đã thấy rõ sự lợi hại của Tần Diệp, dù bọn chúng có thừa nhận hay không, trong lòng vẫn thấy sợ, cho nên khi nhìn thấy Tần Diệp hướng về phía chúng mà đến, chúng không còn chủ động nghênh chiến như trước.
Nhưng lần này, tốc độ của Tần Diệp nhanh hơn mấy lần so với tốc độ hắn đã thể hiện ra, khi Hổ Khiếu và Hổ Thanh nhận thấy Tần Diệp đã đến trước mặt chúng, cả hai không còn lui về phía sau nữa, mà tung ra công kích của mình, ý đồ ngăn cản chiêu sát của Tần Diệp.
"Phụt" một tiếng, một đạo kiếm quang chém xuống người Hổ Thanh, lớp phòng ngự trên người Hổ Thanh trong nháy mắt bị phá, thi thể hắn bị chém làm đôi, máu tươi văng khắp nơi.
"Nhị đệ!"
Hổ Khiếu tận mắt thấy Hổ Thanh bị Tần Diệp một kiếm chém giết, lập tức hét lớn một tiếng, toàn thân khí tức cuồng bạo, hai mắt đỏ ngầu, phảng phất một con dã thú bị chọc giận.
"Ta liều mạng với ngươi."
Hổ Khiếu giận dữ gầm lên, lúc này trên người hắn bộc phát linh lực ngập trời, thân ảnh lóe lên, hướng phía Tần Diệp mà giết tới.
Hai người trong Hổ thị tam hùng lần lượt chết trong tay Tần Diệp, Hổ Khiếu đã mất lý trí, bây giờ trong đầu hắn chỉ nghĩ đến việc làm sao để xé Tần Diệp thành tám mảnh.
"Chết!"
Trường kiếm trong tay Tần Diệp vạch ra một đạo kiếm quang kinh khủng, trực tiếp bổ về phía Hổ Khiếu, kiếm quang kinh khủng phảng phất muốn xé toạc cả bầu trời.
Công kích của hai người gặp nhau giữa không trung, một tiếng nổ lớn vang lên, lực lượng kinh khủng đẩy Hổ Khiếu lùi lại.
Chân của hắn còn chưa đứng vững, thân hình Tần Diệp đã đột ngột xuất hiện ngay trước mặt, khiến hắn giật mình kinh hãi.
Hổ Khiếu còn chưa kịp phản ứng, một đạo kiếm quang đã giáng xuống, "phụt" một tiếng, trực tiếp chém Hổ Khiếu ngang lưng, máu tươi phun ra, bắn tung tóe lên không trung.
"..."
Mọi người nhất thời ngây người, thực lực của hổ thị tam hùng đều không thấp, nhưng chúng lần lượt đều bị Tần Diệp chém giết.
Đây chính là ba vị Võ Đế a, chứ không phải ba cái Võ Tôn, cũng chẳng phải ba cái Võ Vương.
Đạt đến cảnh giới Võ Đế, muốn chém giết đâu dễ dàng, huống chi, đằng này lại là ba Võ Đế, đồng thời hổ thị tam hùng này cũng không phải mới tấn thăng Võ Đế.
Nhưng mà, Tần Diệp lại làm được một điểm, mà nhiều người nhìn Tần Diệp lại liên tưởng đến Bá Kiếm Võ Đế, dường như bọn họ thấy được bóng dáng của Bá Kiếm Võ Đế ở Tần Diệp, một số Võ Đế thậm chí có một cảm giác, rằng tương lai Tần Diệp nhất định sẽ vượt qua Bá Kiếm Võ Đế.
"Sao đột nhiên trở nên cường đại thế? Chẳng lẽ dùng bí pháp gì?"
Đám người từ kinh hãi trở về thần, cảm thấy khó hiểu, Tần Diệp ban đầu không có thực lực như vậy, nhưng bây giờ lại có thể trong nháy mắt giết hai Võ Đế, đồng thời ra tay cực kỳ dễ dàng, không hề gặp khó khăn, còn mình thì không hề tổn hại, thực lực như vậy đúng là nghịch thiên, vì thế không ít người trong lòng nghi ngờ có phải Tần Diệp trước đây đã giấu thực lực hay không.
"Chắc không phải bí pháp gì, lúc trước hắn không dùng toàn lực thôi."
Một cường giả Võ Đế vây xem lên tiếng giải thích, làm không ít người bớt hoang mang, nhưng vẫn có người không tin.
"Kẻ này vừa rồi giả heo ăn thịt hổ, thăm dò thực lực của bọn chúng, hổ thị tam hùng thực lực yếu nhất, giết ba người này quả thực là lựa chọn tốt nhất."
Lại một Võ Đế thần bí không nhịn được lên tiếng.
"Không sai, kẻ này không chỉ có thiên phú nghịch thiên, tiền đồ vô hạn, mà còn rất sâu sắc, ngay cả bản đế cũng bị lừa."
Một giọng nói già nua vang lên.
"Tên này tộc không đơn giản à nha, nếu hôm nay không chết, tương lai Tây Vực nhất định có không ít người sẽ chết trong tay hắn."
Ở phía xa trên một ngọn núi cao, một ông lão tóc trắng như bạc đang ngồi xếp bằng, ông ta đối diện với hướng của Thiên Vũ tộc, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng.
Mặc dù trên người lão giả này không toát ra chút khí tức nào, nhưng không ai dám xem thường hắn, hắn ngồi xếp bằng ở đây, nhìn như toàn thân đều là sơ hở, nhưng nếu ngươi ra tay với hắn, sẽ phát hiện cả người hắn không hề có một kẽ hở nào.
Duệ Tốn lão tổ và Thiên Hư Vũ Đế nhìn nhau, thực lực đột nhiên bộc phát của Tần Diệp đã khiến họ kinh hãi.
"Duệ Tốn lão tổ, còn không ra tay?"
Thiên Hư Vũ Đế hiện giờ không còn tự tin có thể một mình giết Tần Diệp, đành phải liên thủ với Duệ Tốn lão tổ.
Duệ Tốn lão tổ đương nhiên sẽ không từ chối, lúc này gật đầu: "Được! Chúng ta liên thủ chém giết kẻ này!"
"Hiện tại đến lượt các ngươi."
Tần Diệp mỉm cười nhìn Thiên Hư Vũ Đế và Duệ Tốn lão tổ.
"Tiểu súc sinh, đừng có càn rỡ!"
Duệ Tốn lão tổ tế ra một chiếc thần cung, cười lạnh với Tần Diệp.
"Vút!"
Một đạo lưu quang đột ngột bắn ra, hướng thẳng về phía Tần Diệp.
Tốc độ của đạo lưu quang đó nhanh vô cùng, vèo một tiếng đã bắn đến giữa mi tâm Tần Diệp, lục đồng tử lúc này co lại: "Tiễn nhanh quá!"
Tần Diệp trong nháy mắt hiểu, cái cung và tiễn này không phải đồ phàm, chắc chắn có lai lịch không nhỏ.
Trên thực tế là như vậy, cây cung trong tay Duệ Tốn lão tổ có thể nói là có lai lịch vô cùng lớn, chủ nhân ban đầu của nó, mấy chục vạn năm trước cũng là một vị tồn tại cực kỳ cường đại, dù cho đến bây giờ, uy danh của hắn vẫn được rất nhiều người ghi nhớ.
"Cái này... Đây là Tinh Thần Cung?"
Một cường giả thần bí đột nhiên kinh hô lên tiếng.
"Tinh Thần Cung? Chẳng lẽ là Tinh Thần Võ Thần đã dùng khi còn trẻ cây Tinh Thần Cung đó?"
Lại một cường giả bí ẩn khác cũng không nhịn được mở miệng.
"Nếu thật là như vậy, cái Tinh Thần Cung này quả là vô giá."
Nghe vậy, mọi người không khỏi kinh hô...
Bạn cần đăng nhập để bình luận