Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1483: Hắc Hổ tộc hổ ngạn (length: 7904)

Lúc này, Cơ Vân Vương trực tiếp đi tới trước mặt Tần Diệp, hắn nhìn thẳng vào Tần Diệp hỏi: "Cửu U Không Gian Thược Thi có trên tay ngươi?"
Lời này của Cơ Vân Vương vừa thốt ra, tất cả mọi người im lặng trở lại, ánh mắt đều đổ dồn về phía Tần Diệp và Cơ Vân Vương.
Ánh mắt của họ lóe lên, không rõ đang suy tính điều gì, chỉ là ở nơi sâu trong đáy mắt một số người, có hàn quang thoáng vụt qua.
Tần Diệp nhìn Cơ Vân Vương, khẽ nhắm mắt lại, quan sát hắn một chút, nói: "Không Gian Thược Thi không có ở trên tay ta, ai nói với ngươi như vậy thì ngươi đi tìm người đó."
Tần Diệp thậm chí không cần nghĩ cũng biết, người đã nói cho thiếu niên tộc Tam Nhãn này, chắc chắn là Thiên Vô Đạo.
Cơ Vân Vương quay đầu nhìn Thiên Vô Đạo, ánh mắt lạnh như băng, nếu Thiên Vô Đạo dám lừa gạt hắn, hắn sẽ cho Thiên Vô Đạo biết cái giá phải trả của việc lừa gạt hắn.
Thiên Vô Đạo mỉm cười đi tới, hắn nhìn Tần Diệp thản nhiên nói: "Tần huynh, tin tức ngươi tranh giành hộp bảo đen với Giao Tử Hàn ở Trân Bảo Phường đã sớm lan ra rồi, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì bên trong hộp đen đó chính là chìa khóa Cửu U không gian."
Thật ra, sau khi người thần bí kia tiết lộ tin tức, rất nhiều người đã nhắm vào Tần Diệp, chỉ là họ e ngại vũ lực của Tần Diệp nên một mực không có bất kỳ động thái nào.
Nhưng mà, họ ngàn dặm xa xôi mà đến, sao lại vì e ngại vũ lực của Tần Diệp mà bỏ cuộc như vậy.
Bây giờ họ chẳng qua đang chờ đợi thời cơ, chỉ cần thời cơ đến, họ sẽ ra tay cướp đoạt Không Gian Thược Thi trong tay Tần Diệp.
"Ngươi chắc chắn trong hộp đó là chìa khóa không gian sao? Có lẽ là vật khác thì sao?"
Tần Diệp nhìn Thiên Vô Đạo, cười nói.
Thiên Vô Đạo khẽ cười một tiếng, hắn hiểu rất rõ tính tình của Tần Diệp, biết Tần Diệp chỉ muốn che giấu sự tồn tại của Không Gian Thược Thi, nhưng sao hắn có thể để Tần Diệp đạt được ý nguyện.
Thiên Vô Đạo vẫn luôn nghĩ cách làm sao để lấy lại Không Gian Thược Thi từ tay Tần Diệp, nếu dùng vũ lực cứng rắn, thật sự không chắc đã là đối thủ của Tần Diệp.
Sự xuất hiện của thiếu niên tộc Tam Nhãn này khiến cho hắn nảy ra ý tưởng, khiến hắn thấy được cơ hội.
Liền để thiếu niên tộc Tam Nhãn này đi đối đầu với Tần Diệp đi, thực lực của thiếu niên này chắc chắn không phải đối thủ của Tần Diệp, nếu Tần Diệp giết chết thiếu niên tộc Tam Nhãn này, dựa theo tính cách của người Tam Nhãn tộc, tuyệt đối phải tìm Tần Diệp báo thù, có lẽ còn không cần mình ra tay, Tần Diệp đã tự giải quyết.
"Tần huynh, ngươi cũng không cần cố tình giấu diếm làm gì, bên trong Cửu U không gian có vô số bảo vật, khẩu vị của Tần huynh cũng sẽ không lớn vậy chứ, một mình muốn độc chiếm sao?"
Thiên Vô Đạo mỉm cười nhìn Tần Diệp nói.
Thấy Tần Diệp im lặng, Thiên Vô Đạo tiếp tục nói: "Hay là thế này đi, ta thấy hôm nay có nhiều người đến vậy, Tần huynh muốn chứng minh không có chìa khóa không gian trong tay cũng rất đơn giản, cứ lấy cái hộp màu đen kia ra là được."
Tần Diệp nhìn Thiên Vô Đạo một cái thật sâu, tiểu tử này đúng là một bụng ý đồ xấu, hắn đây là muốn để mình trở thành mục tiêu công kích.
Tần Diệp cười một tiếng, nhìn Thiên Vô Đạo nói: "Nếu như ta không nói gì thì sao?"
Lúc này, Cơ Vân Vương nhìn Tần Diệp, lạnh giọng nói: "Lấy hộp màu đen ra, bằng không ngươi chết!"
Ầm ——— Từ trên người Cơ Vân Vương đột nhiên bộc phát ra sát khí nồng đậm, cỗ sát khí này quá nồng nặc, hiển nhiên đã giết không ít người.
Mọi người trong khách sạn đều bị sát khí này kinh động, không ít người tu vi thấp cảm thấy tim đập nhanh, vội vàng vận công ngăn cản sát khí xâm nhập.
"Sát khí nồng đậm quá, rốt cuộc hắn đã giết bao nhiêu người?"
Các thực khách trong hành lang đều không khỏi giật mình, sát khí nồng đậm như vậy cho thấy người này chắc chắn gần đây đã giết rất nhiều người, nếu không trên người không thể có sát khí nồng đậm như vậy.
Cơ Vân Vương hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của người khác, ánh mắt của hắn chăm chăm vào Tần Diệp, tựa như lúc nào cũng sẽ ra tay với Tần Diệp.
"Có trò hay để xem rồi."
Không ít dị tộc ẩn mình trong hành lang lúc này ánh mắt lấp lóe nhìn mọi chuyện, họ đều đang ngóng trông Tần Diệp và thiếu niên tộc Tam Nhãn này đánh nhau.
Không ít người trong số họ đều từng nghe qua danh tiếng của Tần Diệp, biết Tần Diệp lợi hại, nên họ đều đang chờ thời cơ.
"Cơ Vân Vương quả thật rất oai phong!"
Ngay lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai mọi người, giọng nói đó tiếp tục: "Tam Nhãn tộc yên lặng nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng bắt đầu hoạt động, nhưng Cơ Vân Vương ngươi tuy là Hoàng tộc của Tam Nhãn tộc, nhưng cũng không phải là chủ mạch, có cái vốn liếng gì mà phách lối?"
Ánh mắt mọi người nhìn sang, chỉ thấy một thiếu niên bước vào khách sạn, thiếu niên đó mặc một bộ trường bào màu đen, trên trường bào in đồ án hổ màu vàng kim, rất dễ thấy, trên người hắn toát ra khí tức bá đạo, khí tức này khiến người ta không khỏi cảm thấy e ngại.
Phía sau thiếu niên này còn có một số người đi theo, có cả thiếu niên thiếu nữ, cũng có những lão giả có khí tức thâm trầm.
"Hổ Ngạn của Hắc Hổ tộc ——"
Nhìn thấy thiếu niên này, sắc mặt của không ít dị tộc đang cải trang trong hành lang đều biến đổi, chỉ vì thiếu niên này lai lịch bất phàm, chính là người của Hắc Hổ tộc Tây Vực.
Hắc Hổ tộc là chi nhánh của Hổ tộc, xưa kia Hổ tộc vô cùng hùng mạnh, ngay cả nhân tộc cũng thần phục dưới chân Hổ tộc, chỉ là thời Thượng Cổ Hổ tộc cùng Long tộc cùng các chủng tộc khác tranh bá, khiến cho đông đảo cao thủ của Hổ tộc ngã xuống, từ đó không thể vực dậy nổi.
Về sau Hổ tộc chiếm cứ ở Tây Vực, ít khi xuất thế, thực lực của họ hồi phục thế nào, cũng không có ai biết.
Hổ tộc có vô số chi nhánh, các chi nhánh này hoạt động rất mạnh, mà Hắc Hổ tộc này là một trong số đó.
Hắc Hổ tộc cũng như phần lớn các chủng tộc khác, đều bị hoàng triều thống trị. Thống trị Hắc Hổ tộc chính là Hắc Hổ hoàng triều, mà Nhị hoàng tử của Hắc Hổ hoàng triều chính là Hổ Ngạn.
Hổ Ngạn từ nhỏ đã bộc lộ thiên phú kinh thiên, khiến cho hắn được Hắc Hổ tộc coi trọng, từ đó tập trung bồi dưỡng hắn.
Hổ Ngạn có ba vị sư phụ, ba vị đều là lão tổ tông của Hắc Hổ tộc, hơn nữa ba vị lão tổ tông này đều là Võ Thánh cảnh.
Trong này còn có một câu chuyện, nghe nói Hoàng đế của Hắc Hổ hoàng triều khi Hổ Ngạn còn nhỏ, muốn tìm sư phụ cho hắn, vốn định hy vọng tìm một vị Võ Hoàng đến dạy bảo, thế nhưng không ngờ thiên phú của hắn lại kinh động đến ba vị lão tổ Võ Thánh cảnh.
Ba vị lão tổ Võ Thánh cảnh này đều muốn tranh nhau nhận hắn làm sư phụ, không ai chịu nhường ai, cuối cùng nghĩ ra một cách, đó chính là để một mình hắn bái cả ba vị sư phụ.
Có thể được ba vị lão tổ Võ Thánh tự mình dạy bảo, khiến cho tu vi của Hổ Ngạn không ngừng tăng lên.
Lúc này, việc Hổ Ngạn tự mình dẫn đội xuất hiện tại Cửu U thành, khiến cho họ không ngừng suy tư.
"Ra là Hổ huynh, ngài cũng tới sao."
Nhìn thấy Hổ Ngạn xuất hiện, sắc mặt Thiên Vô Đạo hơi khựng lại, sau đó tranh thủ thời gian đón lấy, cung kính thi lễ một cái.
Thực lực của Hắc Hổ tộc còn mạnh hơn so với Thiên Vũ tộc, thêm vào đó sau lưng Hắc Hổ tộc chính là Hổ tộc, điều này khiến Thiên Vô Đạo hết sức kiêng dè.
"Thiên Vô Đạo..."
Hổ Ngạn tùy ý liếc nhìn Thiên Vô Đạo một cái, khóe miệng nở một nụ cười khinh miệt, nói: "Nghe nói việc Thiên Vũ tộc tiến đánh Đông Vực chính là do một tay ngươi thúc đẩy, thế nhưng giờ lại bị sa lầy ở Đông Vực, gần như đến bước thất bại. Nếu Thiên Vũ tộc các ngươi không có thực lực đó, thì nên thoái vị nhường chức, để bản hoàng tử tới, quân lính của ta đã sớm đói khát khó nhịn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận