Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 781: Tiết lộ thân phận (length: 8118)

Trưởng lão chấp pháp Công Tôn Hách trở về tông môn, liền đi thẳng đến Kiếm Các.
"Tông chủ, ta đã trở về."
Công Tôn Hách cung kính nói.
"Chuyện đã giải quyết thế nào?"
Từ trong Kiếm Các truyền ra giọng của tông chủ Tư Khấu Thiên.
"Vừa kịp lúc, bọn hắn cũng đã trở về. Tin rằng không lâu nữa, các thế lực đã quy phục Nam Thiên Kiếm Tông chúng ta đều sẽ biết chuyện này, bọn hắn sẽ không dám có ý đồ khác nữa."
Công Tôn Hách nói.
"Sau khi ngươi đi, ta nhận được tin tức, vị Thái tử Càn Nguyên Hoàng Triều kia thật không biết điều, lại tổ chức cái đại hội thiên kiêu, ngay trước lễ mừng thọ của vị ở Kiếm Thành kia."
"Lại có chuyện như vậy."
Công Tôn Hách vừa về, vẫn chưa nghe tin này.
"Tông chủ, vị Thái tử này thật sự là không biết điều, rõ ràng là hắn nhắm vào Kiếm Thành."
Công Tôn Hách nhíu mày nói.
Bây giờ nhân tộc không chịu nổi nội chiến, một khi Kiếm Thành và Càn Nguyên Hoàng Triều đánh nhau, vậy sẽ tạo cơ hội cho dị tộc.
Điều đáng sợ nhất là, lôi kéo các thế lực khác vào cuộc.
Đến lúc đó, Đông Vực còn lấy gì để chống đỡ nhân tộc.
"Ta chính là lo lắng hắn nhắm vào Kiếm Thành, vị Thái tử này dã tâm lớn vô cùng, lại muốn thâu tóm tất cả thiên kiêu của Đông Vực, cái miệng quá lớn, ngay cả phụ thân hắn là Càn Nguyên Thánh Hoàng cũng không có."
"Thiên hạ đều đồn hắn là Tiên Nhân chuyển thế, xem ra hắn thật sự coi mình là tiên nhân rồi."
Tư Khấu Thiên hừ lạnh một tiếng, nói.
"Đã hắn muốn mời đại hội thiên kiêu, Nam Thiên Kiếm Tông chúng ta cũng không thể vắng mặt, vậy thì để đệ tử trên Thiên Kiêu Bảng đi đi, tiện thể làm quen với các thiên kiêu này, cũng có lợi."
Công Tôn Hách đề nghị.
Ngoại trừ Hồ Linh Vận, đệ tử trên Thiên Kiêu Bảng của Nam Thiên Kiếm Tông vẫn còn vài người.
Những người này tuy không có danh tiếng lớn như Hồ Linh Vận, nhưng thiên phú cũng không thấp.
Một tông môn muốn phát triển, không chỉ cần chiến lực cấp cao, chắc chắn phải có chiến lực trung tầng, nếu không sẽ lâm vào tình cảnh không có người kế tục.
"Không tệ, ý ta cũng như ngươi. Chuyện này, ngươi cứ làm đi. Đến lúc đó, ngươi cũng đi cùng, tham gia xong cái đại hội thiên kiêu này, rồi hộ tống bọn chúng đến Kiếm Thành."
"Vâng tông chủ." Công Tôn Hách cúi người đáp ứng.
"Ừm, chuyến này còn thu hoạch gì khác?"
"Tông chủ, lão phu đi Vô Danh Sơn, gặp được Hồ Linh Vận. Nàng đều mạnh khỏe, người kia cũng không bạc đãi nàng. Hồ Linh Vận còn nhờ lão phu mang một bức thư cho tông chủ."
Nói xong, Công Tôn Hách đưa thư ra.
Từ trong Kiếm Các truyền ra một luồng hấp lực, bức thư vèo một tiếng, bay vào Kiếm Các.
Không lâu sau, từ trong Kiếm Các truyền ra giọng của Tư Khấu Thiên.
"Trong thư nàng chỉ nói hai chuyện, một là bảo chúng ta yên tâm, tạm thời nàng không sao; chuyện thứ hai, là người kia đến từ Bắc Vực, tên Tần Diệp."
"Bắc Vực, Tần Diệp..."
Công Tôn Hách nhíu mày suy nghĩ một hồi, cuối cùng cũng nhớ ra cái tên này: "Tần Diệp này chẳng phải là tông chủ Thanh Phong Tông Bắc Vực đã giết Thái Thượng trưởng lão và làm trọng thương đại trưởng lão của ta?"
Nam Thiên Kiếm Tông đã phái hai lượt người đến Bắc Vực, nhưng cuối cùng đều thất bại trở về.
Ba Võ Vương cường giả đều đã chết, ngay cả đại trưởng lão cũng bị đánh trọng thương, suýt nữa không về được.
Sau khi đại trưởng lão trở về, trước khi bế quan, liền đã bẩm báo thông tin của Tần Diệp cho tông chủ.
"Thảo nào hắn ép Linh Vận ở lại làm thị nữ, thì ra hắn đang trả thù."
Công Tôn Hách không ngốc, hắn rất nhanh đã hiểu ra nguyên nhân.
"Ngươi cũng thấy đó, người này là kẻ địch của Nam Thiên Kiếm Tông, ngươi nói chúng ta nên đối đãi với hắn thế nào?"
Tư Khấu Thiên hỏi.
"Việc này..., người này thực lực không yếu, nếu muốn đối phó người này, e là phải nhờ các Thái Thượng trưởng lão ra tay. Hiện giờ, dị tộc đang nhòm ngó, nếu ta liều mạng với hắn, chỉ sợ rất bất lợi."
Công Tôn Hách có chút do dự nói.
Công Tôn Hách cảm thấy bây giờ không nên hoặc không thích hợp đối đầu với Tần Diệp.
Dù sao hiện tại Nam Thiên Kiếm Tông cả trong lẫn ngoài đều khó khăn, bây giờ nên bảo toàn thực lực, nếu hành động theo cảm tính, đánh nhau sống mái với Tần Diệp.
Đến lúc đó, không chỉ dị tộc mà các thế lực khác ở Đông Vực có lẽ cũng không ngại đạp một chân vào.
"Ngươi nói đúng, hiện tại không phải lúc đối phó hắn. Hiện tại Nam Thiên Kiếm Tông ta long đong, dù là bên ngoài hay bên trong đều rất bất ổn. Chờ giải quyết xong những thứ này, lại đối phó người này."
"Ngoài ra, lần này ngươi đi Kiếm Thành, e là Kiếm Thành sẽ lôi kéo chúng ta. Ngươi phải chú ý, Nam Thiên Kiếm Tông ta sẽ không tham gia tranh đấu giữa Kiếm Thành và Càn Nguyên Hoàng Triều."
Tư Khấu Thiên trong lòng rất rõ ràng, bây giờ không thích hợp động thủ với Tần Diệp, chi bằng im lặng chờ thời cơ.
Đối với hắn mà nói, cũng không vội báo thù này, hắn có thể đợi, dù là một hai trăm năm, hắn cũng đợi được.
"Tuân lệnh!"
Công Tôn Hách chắp tay đáp, rồi rời khỏi Kiếm Các.
...
Lần này đi xa sẽ mất một khoảng thời gian dài mới trở lại, Tần Diệp bảo Kiều Phong cùng Hoàng Phủ Hân Nguyệt về thành Võ Định một chuyến để cáo biệt.
Hoàng Phủ Lẫm cũng không ngăn cản, chỉ bảo nàng yên tâm mà đi, nghe lời sư phụ là được.
Sau khi cáo biệt xong, Hoàng Phủ Hân Nguyệt ở lại nhà một đêm, ngày thứ hai, Hoàng Phủ Hân Nguyệt liền trở về.
Qua một ngày nữa, mọi việc chuẩn bị xong, bọn họ liền ngồi thuyền bay của Nam Thiên Kiếm Tông hướng Càn Nguyên Hoàng Triều mà đi.
Trong lầu các của thuyền bay, Hồ Linh Vận nhíu mày nhìn Tần Diệp: "Đây là thuyền bay của Nam Thiên Kiếm Tông ta."
"Ừm."
Tần Diệp không phủ nhận.
"Công tử, việc giữ ta làm thị nữ, là đang trả thù Nam Thiên Kiếm Tông sao?"
Hồ Linh Vận hỏi.
Tần Diệp không đáp, chỉ cười, không hề có hồi âm.
"Ha ha, cô nương Linh Vận, một số việc biết là được rồi, nói ra coi như mất vui."
Liễu Sinh Phiêu Nhứ cười khanh khách nói.
"Thôi nào, Phiêu Nhứ, dù sao Linh Vận cũng là thiên kiêu đứng đầu của Nam Thiên Kiếm Tông, vẫn phải giữ chút mặt mũi cho nàng."
Tần Diệp xua tay, nhưng cũng không trách Liễu Sinh Phiêu Nhứ xen vào.
"Trước đó, ngươi đưa thư cho trưởng lão các ngươi, trong thư ngươi viết gì?"
Tần Diệp đột ngột hỏi.
"Ngươi muốn biết?"
Hồ Linh Vận nhíu mày hỏi.
"Thực ra, ngươi không cần nói, ta cũng có thể đoán được đại khái trong thư của ngươi viết gì."
Tần Diệp vừa cười vừa nói.
"Vậy ngươi còn hỏi."
Hồ Linh Vận liếc mắt.
"Ngươi không sợ Nam Thiên Kiếm Tông biết thân phận ngươi, sẽ truy sát ngươi sao?"
Hồ Linh Vận liền hỏi.
"Ha ha, nếu thật sự là như thế, thì ngươi đã không tiết lộ thân phận ta trong thư rồi."
Sắc mặt Hồ Linh Vận nghe vậy khẽ biến, trầm mặc một hồi rồi nói: "Ngươi quả là biết dò đoán lòng người."
"Không phải ta biết dò đoán lòng người, là do ta trải qua nhiều chuyện, rất nhiều chuyện đều nhìn thấu."
Tần Diệp nói.
"Ngươi sẽ chuẩn bị đối phó với Nam Thiên Kiếm Tông?"
Hồ Linh Vận hỏi vấn đề ẩn giấu trong lòng bấy lâu nay.
"Ta không thích diệt môn nhất, dù sao Nam Thiên Kiếm Tông cũng là một truyền thừa lâu đời, nếu bị diệt thì rất đáng tiếc. Nhưng nếu Nam Thiên Kiếm Tông cứ mãi đối đầu với ta, thì ta cũng sẽ không nương tay."
Tần Diệp nói thẳng không kiêng kỵ.
"Lời ngươi nói lớn thật, ngươi căn bản không biết thực lực của Nam Thiên Kiếm Tông ta mạnh đến mức nào đâu."
Hồ Linh Vận cười lạnh nói.
"Mạnh hay không, phải đánh rồi mới biết."
Tần Diệp nhướng mắt, tùy ý nói...
Bạn cần đăng nhập để bình luận