Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 612: Đêm khuya mật đàm (length: 7865)

Thật không thể tin được, vị Quy thừa tướng một lòng muốn đón Hải Hoàng về Hải Hoàng Cung lại là tên phản đồ lớn nhất của Hải tộc.
Chỉ có thể nói nhị trưởng lão đã che giấu quá kỹ, đến mức ngay cả hắn cũng bị lừa gạt.
"Bệ hạ, bây giờ ngài không thể quay về, Hải Hoàng Cung e là không giữ được. Đến lúc đó, vị ở trong thiên lao chắc chắn sẽ xuất hiện. Nếu nàng cứu được người cá, vậy ngài sẽ không còn lý do gì để giam cầm nàng trong thiên lao nữa." Quy thừa tướng nói.
Hải Hoàng nghe vậy khẽ nhíu mày, nàng đã quên mất vị ở trong thiên lao. Nói cho cùng, người đó vẫn là tiểu di của nàng.
"Nếu nàng thật sự cứu được người cá, bản hoàng không ngại đặc xá cho nàng." Hải Hoàng nói.
"Bệ hạ, thần..." Quy thừa tướng muốn nói lại thôi.
"Cứ nói! Chuyện đêm nay, chỉ có hai người chúng ta biết. Ngươi nói gì, bản hoàng cũng không trách tội ngươi." Hải Hoàng nhìn vị đại thần tâm phúc, có chút buồn cười. Vào lúc nguy cấp nhất này, nàng lại thấy Quy thừa tướng là đáng tin nhất.
"Bệ hạ, nếu nàng thật sự từ bỏ ý đồ đó thì nàng ra ngoài cũng không sao. Chỉ sợ khi nàng thấy dáng vẻ hiện tại của bệ hạ, trong lòng sẽ nảy sinh dị tâm. Một khi nàng... có ý đó, e rằng không ai có thể ngăn cản, thậm chí một số tộc nhân sẽ theo nàng." Quy thừa tướng nhỏ giọng nói.
Hải Hoàng không ngốc, nàng biết rõ sự nguy hiểm lúc trước. Vị kia khi đó không hề nghĩ đến tình thân, nếu không phải mẫu thân nàng đã sớm nhìn thấu tâm tư của vị kia và chuẩn bị đối phó thì có lẽ đã bị cướp ngôi thành công.
"Ngươi nói không sai, nhiều năm như vậy không gặp, cũng không biết nàng có hối cải hay chưa." Rõ ràng, Hải Hoàng không chắc vị kia có còn chấp nhất với ngôi vị Hải Hoàng hay không.
Nhưng nàng nhanh chóng im lặng. Với dáng vẻ thân thể hiện tại, nàng căn bản không thể ngăn cản mọi chuyện xảy ra.
Sau đó, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu, nếu nàng thật sự cứu được Hải tộc, thì trao ngôi vị Hải Hoàng cho nàng có sao đâu?
Là một Hải Hoàng, nàng không thể trơ mắt nhìn tộc người cá diệt vong, cũng không thể nhìn toàn bộ Hải tộc gặp nạn.
"Bệ hạ, thần mạo muội nói, với thực lực hiện tại của bệ hạ nhất định không thể đối kháng với bọn chúng. Cho dù vị kia cứu được tộc người cá, với dã tâm của nàng, e là nàng sẽ gây ra sóng gió, kéo Hải tộc vào tai họa." Quy thừa tướng nói.
Hải Hoàng nghe được ý trong lời nói này liền nhíu mày hỏi: "Ý của ngươi là nàng có dã tâm thống nhất Bắc Vực?"
"Bệ hạ, thần chưa từng gặp nàng, nhưng từ các ghi chép về những việc nàng làm trước đây, có thể thấy dã tâm của nàng rất lớn. Nếu nàng vẫn còn dã tâm đó thì tộc người cá chắc chắn gặp đại họa." Quy thừa tướng lo lắng nói.
Ngoài nỗi lo này, hắn còn có chút tâm tư riêng. Dù sao, hắn là cận thần của Hải Hoàng. Nếu vị kia lên làm Hải Hoàng, chắc chắn hắn sẽ không giữ được vị trí, thậm chí còn có thể bị thanh toán.
Hải Hoàng nghe vậy, trầm tư suy nghĩ.
Thấy Hải Hoàng chìm trong suy nghĩ, Quy thừa tướng thận trọng nói: "Bệ hạ, thần lại có một kế sách, không biết có nên nói không."
"Ngươi cứ nói đi."
"Tạ bệ hạ." Quy thừa tướng nhỏ giọng nói: "Tình thế hiện tại cực kỳ bất lợi cho bệ hạ. Nếu bệ hạ trở về với dung mạo này, đừng nói các tộc khác mà ngay cả người cá trong tộc cũng sẽ nảy sinh dị tâm."
Hải Hoàng khẽ gật đầu, nàng cũng đã nghĩ đến chuyện này. Nếu không nàng đã về Hải Hoàng Cung từ lâu rồi.
Quy thừa tướng tiếp lời: "Tuy nhiên, bệ hạ vẫn có cơ hội. Bệ hạ hiện đang ở trong bóng tối, có thể ngồi xem hổ đánh nhau, để chúng lưỡng bại câu thương. Đến lúc đó, bệ hạ trở lại Hải Hoàng Cung thu dọn tàn cuộc."
Hải Hoàng nghe vậy, nhẹ nhàng nhíu mày. "Tọa sơn quan hổ đấu", một diệu kế, nhưng làm như vậy thì người cá sẽ tổn thất rất lớn.
Hải Hoàng nhắm mắt, bỗng nghĩ đây quả thực là một kế hay. Có lẽ nhân cơ hội này để thử xem vị kia có thật sự hối cải hay không.
Quy thừa tướng thấy Hải Hoàng đang suy tư, nghĩ nàng đang cân nhắc thiệt hơn nên tiếp lời: "Bệ hạ đừng lo, chúng có thể tìm người ngoài, bệ hạ cũng có thể hợp tác với người khác. Chỉ cần đưa ra một chút lợi ích, tin rằng chắc chắn sẽ có người động lòng."
"Hả? Ý ngươi là?"
"Những ngày này bệ hạ ở Thần Nguyệt Đảo chắc chắn biết Tần Diệp. Thần thấy Tần Diệp này không thể xem thường, tiền đồ vô lượng. Bệ hạ có thể liên minh với hắn, mượn sức mạnh của hắn để quét sạch phản nghịch, thậm chí còn có thể duy trì hòa bình giữa Hải tộc và Nhân tộc, nhất cử lưỡng tiện." Quy thừa tướng đề nghị.
"Ồ? Ngươi xem trọng Tần Diệp kia đến vậy sao?" Hải Hoàng nhìn Quy thừa tướng hỏi.
"Bệ hạ, theo thần quan sát, kẻ này tâm tư sâu xa, thiên phú kinh người, lại đang thống nhất Bắc Vực. Nếu không vẫn lạc, hắn sẽ còn tiến xa. Có lẽ liên minh với hắn sẽ mang lại lợi ích to lớn cho Hải tộc, bệ hạ không nên bỏ lỡ cơ hội này." Quy thừa tướng cúi đầu nói.
Nói xong, hắn khẽ ngẩng đầu, thận trọng nhìn Hải Hoàng.
Dù Hải Hoàng trước mặt chỉ là một bé gái, nhưng uy quyền trên người nàng không hề suy giảm.
Hải Hoàng trầm ngâm một lát mới nói: "Thực ra, bản hoàng gặp nạn lần này chính là do hắn cứu về. Thậm chí lúc bản hoàng còn chưa khôi phục thần trí, hắn đã lừa bản hoàng bái hắn làm thầy. Bản hoàng luôn nghi ngờ hắn đã biết thân phận của bản hoàng."
Nghe đến đây, Quy thừa tướng ngẩn người.
Hắn không ngờ Hải Hoàng lại bái Tần Diệp làm thầy. Đường đường Hải Hoàng Bệ Hạ lại bái một Nhân tộc làm thầy. Nếu chuyện này truyền về Hải tộc chắc chắn sẽ gây chấn động lớn.
Nhưng nghĩ lại thì đây có lẽ không phải chuyện xấu.
Quy thừa tướng phấn khởi nói: "Bệ hạ, đây là chuyện tốt mà! Thần từng nghiên cứu các ghi chép của Chiến Tiên trong bí tàng. Thời Chiến Tiên, khi còn thiếu niên từng có một cường địch, một thiên kiêu dị tộc. Hắn năm lần bại dưới tay Chiến Tiên nhưng Chiến Tiên không giết hắn. Cuối cùng hắn tâm cam tình nguyện đi theo Chiến Tiên, trở thành một chiến tướng nổi tiếng dưới trướng Chiến Tiên."
Hải Hoàng khẽ nhíu mày, chuyện này nàng biết. Cuộc sống dài dằng dặc rất nhàm chán nên nàng thường đọc các câu chuyện trong bí tàng để giải khuây.
Nàng không ngờ Quy thừa tướng lại so Tần Diệp với Chiến Tiên. Lẽ nào thiên phú của Tần Diệp thật sự cao đến mức có thể so sánh với Chiến Tiên?
Nàng định lắc đầu, Chiến Tiên là ai chứ? Đó là một Tiên Nhân cao cao tại thượng. Tần Diệp sao có thể so được? Nhưng nàng bỗng nhớ đến công pháp Tần Diệp truyền cho mình, điều đó làm ý nghĩ của nàng lung lay.
Công pháp Tần Diệp truyền cho nàng quá kinh khủng, mạnh hơn rất nhiều so với công pháp của những Võ Vương bị Tần Diệp giết trước đó. Thậm chí nàng còn có dự cảm rằng tu luyện công pháp này có thể trực tiếp thành tiên.
Theo nàng thấy, nếu trên đời này có công pháp cấp tiên thì bộ công pháp đó chính là nó.
Tại sao Tần Diệp lại có công pháp đáng sợ như vậy?
Lẽ nào Tần Diệp thực sự là Tiên Nhân chuyển thế?
Trước đây nàng không tin có Tiên Nhân chuyển thế trên đời, nhưng từ khi gặp Tần Diệp, nàng lại bắt đầu tin vào điều đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận