Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1305: Chuẩn tiên khí cổ kính (length: 8080)

Biên Thanh dẫn theo mấy vạn đại quân tấn công Bắc Vực, muốn một lần là chiếm trọn Bắc Vực, nhưng Bắc Vực còn chưa hạ được thì mấy vạn đại quân đã tổn thất gần hết.
Chuyện này thật sự là trò cười.
Đừng nói là về bị tộc nhân khác chế giễu, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy xấu hổ, nếu không chiếm được Bắc Vực, hắn còn mặt mũi nào trở về Tây Vực.
"Ta đã sớm cho các ngươi cơ hội rồi, đáng tiếc chính các ngươi chọn đường chết, cái này trách được ai."
Tần Diệp mỉm cười lắc đầu.
Biên Thanh sắc mặt biến đổi, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói: "Tất cả cùng tiến lên, giết hắn!"
Các cao thủ còn lại của Biên Bức tộc, nhao nhao lấy ra các loại bảo vật, đánh về phía Tần Diệp.
Ánh sáng đầy trời hướng Tần Diệp giáng xuống!
Tần Diệp đứng yên tại chỗ, không hề nhúc nhích, lòng bàn tay hướng lên, nhẹ nhàng bóp, các đòn tấn công oanh kích tới, đều bị bóp nát.
Bảo vật công kích còn chưa chạm vào người Tần Diệp, đã loảng xoảng rơi xuống đất.
"Cái này... Cái này sao có thể?"
Đám trưởng lão Biên Bức tộc nhìn thấy cảnh này, lập tức trừng lớn mắt, thậm chí có một vài trưởng lão còn quên điều khiển bảo vật tấn công Tần Diệp.
"Bây giờ đến lượt ta ra tay."
Tần Diệp mỉm cười, vung nhẹ tay phải, bảo vật trong hư không lập tức biến mất không thấy.
"Đáng chết!"
Đám trưởng lão Biên Bức tộc lập tức đỏ mắt, đây đều là bảo vật của bọn họ, vậy mà bị Tần Diệp cướp đi một cách thô bạo.
Tần Diệp sau đó giáng một chưởng xuống bọn họ.
Ầm ầm!
Một chưởng rơi xuống, đất rung núi chuyển, tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.
Những tộc nhân Biên Bức tộc không kịp chạy trốn đều bị Tần Diệp một chưởng đánh chết.
"Mau trốn!"
Các tộc nhân Biên Bức tộc còn lại thấy cảnh này, nhao nhao né tránh, có vài người còn bỏ chạy về phương xa, sợ chạy chậm sẽ mất mạng ở đây.
Nhìn đám Biên Bức tộc nháo nhào, các thế lực Bắc Vực vây xem đều mừng ra mặt, Bắc Vực của họ lần này cuối cùng cũng an toàn.
"Giờ muốn trốn thì đã muộn."
Tần Diệp hừ lạnh một tiếng, thân hình khẽ động, nhanh như chớp, giống như quỷ mị, xuất hiện trước một vị trưởng lão Biên Bức tộc.
Sắc mặt vị trưởng lão Biên Bức tộc kia biến sắc, sau đó vung chưởng về phía Tần Diệp.
Khóe miệng Tần Diệp lộ ra nụ cười tươi, trong nháy mắt xuyên thẳng qua, phá tan công kích của hắn, bàn tay lớn bóp lấy cổ hắn, nhẹ nhàng vặn một cái, liền bẻ gãy cổ hắn.
Những người khác của Biên Bức tộc thấy Tần Diệp tàn bạo như vậy, sắc mặt đại biến, nhao nhao bỏ chạy.
Tần Diệp nhẹ nhàng cười một tiếng, sau đó thân thể biến mất tại chỗ, xuất hiện lần nữa thì đã đứng trước người trung niên lúc trước phá trận.
Sắc mặt người trung niên hơi đổi, sau đó lấy ra trường đao, một cỗ chiến ý kinh khủng bùng nổ.
Trường đao xé rách bầu trời, chém về phía Tần Diệp.
Chỉ là tốc độ của Tần Diệp còn nhanh hơn hắn, một đạo quang mang nhanh chóng hiện lên, đầu người trung niên kia đã rơi xuống đất.
Các cao thủ khác của Biên Bức tộc lại một lần nữa hoảng loạn.
Tần Diệp liên tục ra tay chém giết, tốc độ của bọn họ dù nhanh, nhưng sao bì được tốc độ của Tần Diệp, chỉ trong mấy hơi thở, đã chém giết gần hết các cường giả Biên Bức tộc bỏ chạy.
Một hành động này của Tần Diệp, hoàn toàn khiến các thế lực Bắc Vực sợ ngây người.
"Vô địch!"
Lúc này, trong mắt bọn họ Tần Diệp chính là vô địch, đám cường giả Biên Bức tộc bị hắn đùa giỡn trong tay.
Thực lực kinh khủng như vậy, trước đây Tần Diệp chắc chắn không có được, nói cách khác Tần Diệp đi Đông Vực, thực lực mới tăng lên nhiều như vậy.
"Đông Vực a, nghe nói Thanh Phong Tông đã xây một không gian truyền tống trận, có thể trực tiếp truyền tống đến Đông Vực, đợi xong chuyện này, bái kiến Tần tông chủ xong, xem thử chúng ta có thể mượn dùng một chút không."
Tần Diệp đến Đông Vực, thực lực tăng lên nhiều như vậy, điều này khích lệ bọn họ.
Nếu bọn họ cả đời ở Bắc Vực, nói không chừng cả đời cũng chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới Đại Tông Sư, nhưng nếu đi Đông Vực, nói không chừng có thể đột phá đến Võ Vương cảnh, thậm chí là Võ Tôn.
Thực tế thì, trước đây Tần Diệp cũng đã cân nhắc việc nối liền Đông Vực và Bắc Vực, chỉ là hắn chưa thực hiện, dù sao bây giờ Đông Vực còn quá loạn, chỉ khi nào yên ổn, hắn mới có thể áp dụng kế hoạch này.
"Khinh người quá đáng!"
Tận mắt thấy Tần Diệp đại sát tứ phương, tộc nhân của mình từng người bị Tần Diệp tru sát gần hết, Biên Thanh nhất thời không thể chịu đựng được nữa.
Tần Diệp chém giết những người này không chỉ là tộc nhân của hắn, mà còn là tâm phúc của hắn, đây là công khai tát vào mặt hắn.
Hắn từ trước đến giờ chưa từng chịu thiệt thòi như vậy, điều này khiến hắn làm sao nuốt trôi cơn giận này, nếu không xé xác Tần Diệp thành tám mảnh, hắn cả đời không qua được cửa này.
"Tiểu tử, Bổn thiếu chủ muốn xé xác ngươi thành tám mảnh!"
Biên Thanh phẫn nộ gào thét, sau đó uy áp Võ Tôn trên người Biên Thanh phóng lên tận trời, cả không gian rung chuyển kịch liệt, hoa cỏ cây cối xung quanh không chịu nổi khí tức của hắn, nhao nhao gãy rạp.
"Đây chính là Võ Tôn a!"
Biên Thanh phóng xuất ra khí tức kinh khủng, khiến các thế lực quan sát ở xa đều cảm thấy nghẹt thở.
"Giết!"
Biên Thanh bước một bước, thân ảnh nhoáng lên một cái, đã đến trước mặt Tần Diệp, nắm đấm to lớn liền đánh về phía đầu Tần Diệp.
"Oanh!"
Nắm đấm Biên Thanh nện vào trước mặt Tần Diệp, bị một màn sáng ngăn lại, hắn dùng hết sức bú sữa mẹ, cũng không thể tiến thêm một bước.
Đồng tử của Biên Thanh co rút lại, hắn phát hiện mình vậy mà không thể phá được phòng ngự của Tần Diệp.
Rốt cuộc người này là ai?
Vì sao lại có thực lực cường đại như vậy?
Biên Thanh còn chưa kịp hoàn hồn, tay phải của Tần Diệp đã xuyên qua màn sáng, đánh vào lồng ngực hắn.
Biên Thanh biến sắc, ngay lúc hắn cảm thấy nguy cơ, trong lồng ngực hắn lại xông ra một chiếc gương cổ.
Chiếc gương này vừa xuất hiện, một cỗ tiên uy phóng lên tận trời.
Tiên uy này làm trời đất biến sắc, ngoài Tần Diệp và Biên Thanh ra, những người khác đều bị trấn áp xuống đất, cho dù là lão giả áo bào đen lúc này cũng bị trấn áp.
Tần Diệp nhìn chiếc gương cổ bay ra từ ngực Biên Thanh, ánh mắt hơi động, nhưng tay hắn không dừng lại, vẫn oanh kích tới.
Một tiếng nổ, khi tay hắn đập vào chiếc gương cổ, gương cổ trong nháy mắt bùng phát ra ánh sáng mạnh mẽ, thân thể Tần Diệp bị đánh bay ra hơn mười dặm.
Tất cả mọi người thấy cảnh này đều không khỏi hít vào một hơi, chiếc gương cổ này rốt cuộc là bảo vật gì, ngay cả Tần Diệp vô địch cũng bị đánh bay ra ngoài.
Biên Thanh cười lạnh một tiếng: "Đây là chí bảo của tộc ta, Tần Diệp ngươi chết dưới chí bảo này, cũng là phúc của ngươi."
Chiếc gương cổ này lai lịch không tầm thường, mà là chí bảo của Biên Bức tộc, là vật thượng cổ.
Chủ nhân của gương cổ từng là một Tiên Tôn dị tộc, ông ta chế tạo ra chiếc gương này, vốn định luyện nó thành tiên khí, chỉ vì về sau phát hiện chiếc gương dù luyện thành tiên khí, cũng không hợp với mình, nên ông đã từ bỏ ý định luyện nó thành tiên khí.
Dù vậy, chiếc gương cổ này cũng là Chuẩn tiên khí.
Sau này vị Tiên Tôn kia tặng chiếc gương cổ này cho một đệ tử, mà người đệ tử này lại chính là một lão tổ của Biên Bức tộc.
Cho nên chiếc gương cổ Chuẩn tiên khí này thuộc về Biên Bức tộc.
Thiên Vũ tộc vẫn luôn nhòm ngó chiếc gương cổ này, từng nhiều lần đòi hỏi đều bị Biên Bức tộc cự tuyệt thẳng thừng, nếu không có chiếc gương này, có lẽ Thiên Vũ tộc đã sớm xuất binh tiêu diệt Biên Bức tộc...
Bạn cần đăng nhập để bình luận