Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 236: Vũ Huyên Nhi đột phá (length: 8418)

"Đi thôi! Đi Thanh Châu, tìm hiểu một chút cái này Thanh Phong Tông rốt cuộc là cái nội tình gì."
"Không đi Man Vương cung một chuyến sao? Cái tân nhiệm Man Vương này thế nhưng là con rối của Thanh Phong Tông, có muốn giết hắn để cảnh cáo Thanh Phong Tông một chút không?"
"Không cần, giết hắn ngược lại sẽ khiến Thanh Phong Tông cảnh giác, trưởng lão đã liên tục cảnh cáo chúng ta chỉ cần xác minh nội tình là đủ rồi."
"Tốt thôi! Coi như hắn lần này vận khí tốt, đợi lần sau chúng ta lại tới, sẽ tiện thể giải quyết hắn."
...
Hai người thần bí hướng về phía Thanh Châu mà đi.
Tân nhiệm Man Vương cũng không biết hắn đã nhặt được một mạng ở Quỷ Môn quan.
Việc Tần Diệp giết con trai của tông chủ Tử Dương Tông lớn như vậy, quả nhiên không thể giấu diếm được, rất nhanh đã truyền đi khắp nơi.
Việc này khiến các thế lực khắp nơi kinh sợ không thôi.
Thanh Phong Tông chỉ là một môn phái mới nổi lên, vậy mà dám trêu chọc thế lực tông môn Thất phẩm có uy tín lâu năm là Tử Dương Tông, thật đúng là gan to.
Đặc biệt, Tử Dương Tông còn không phải là một tông môn Thất phẩm bình thường, có không ít người cho rằng với thực lực của Tử Dương Tông có thể xưng là đệ nhất tông môn của Đại Tần Vương Triều.
Giống như Tử Dương Tông, tông môn nhất lưu này, cho dù là Đại Tần Vương Triều cũng không dám tùy tiện trêu chọc, một thế lực mới nổi lại dám trêu vào, rất nhiều người cho rằng Tần Diệp là ngông cuồng đến cực điểm, coi trời bằng vung.
Thanh Phong Tông đang tự tìm đường chết, lấy thực lực của Tử Dương Tông muốn càn quét Thanh Phong Tông thì dễ như trở bàn tay.
Cũng không biết có người nào ở sau lưng giúp đỡ không, chuyện này đã truyền khắp toàn bộ Đại Tần Vương Triều, thậm chí cả các thế lực ở địa khu xa xôi cũng nghe nói đến việc này.
Các thế lực lớn không cần hỏi nguyên do, nhao nhao lên tiếng lên án Thanh Phong Tông, ủng hộ Tử Dương Tông.
Các thế lực này nhao nhao phái người đi dò xét phản ứng của Tử Dương Tông, rất nhanh việc Tử Dương Tông hạ chiến thư cho Thanh Phong Tông đã được truyền ra.
Ngay lập tức, ánh mắt của bọn họ đều tập trung vào Thanh Châu, bọn họ muốn xem Thanh Phong Tông có gan dám nhận chiến thư này không.
...
Thanh Châu, Thanh Phong Tông.
Tần Diệp đem mỏ linh thạch mang ra ngoài, đặt ở phía sau núi, sau đó để Tào Chính Thuần phụ trách đi đào.
Phía sau núi đột nhiên có thêm một mỏ linh thạch, mọi người tuy đều cảm thấy kỳ lạ, nhưng cũng đều biết việc này tất nhiên là tông chủ làm, cho nên không ai hỏi nhiều.
Tào Chính Thuần rất nhanh đã phái người đi Thanh Phong thành thông báo tuyển dụng không ít công nhân, bao ăn bao ở, ngoài ra còn có thù lao hậu hĩnh.
Đây là một chuyện tốt đối với người dân Thanh Phong thành, những người mà cuộc sống ngày càng áp lực.
Thanh Phong Tông quật khởi mạnh mẽ kéo theo sự phát triển của Thanh Phong thành, nhưng dù sao người kiếm được tiền vẫn chỉ là số ít, vẫn còn rất nhiều người nghèo, còn không ít những người từ thành trì khác chạy tới để tìm vận may, nên không hề thiếu người lao động chân tay.
Làm xong chuyện mỏ linh thạch, Tần Diệp liền triệu Vũ Huyên Nhi từ Tu Luyện Quán tới.
"Sư huynh!"
Vũ Huyên Nhi đi đến trước mặt Tần Diệp, thân mật kêu lên.
"Sư muội, sư huynh vừa mới có được bảo vật, cái này cho muội để đề cao cảnh giới."
Tần Diệp lấy Thiên Hà Thánh Thủy ra.
"Sư huynh, đây là bảo vật gì?"
Vũ Huyên Nhi tò mò hỏi.
"Đây là Thiên Hà Thánh Thủy, chỉ cần một giọt, hẳn là có thể giúp muội tăng lên tới Tông Sư cảnh."
Tần Diệp vừa cười vừa nói.
Vũ Huyên Nhi mấy ngày nay luôn khổ tu trong Tu Luyện Quán, tiến bộ rất nhanh, đã đột phá đến Tiên Thiên lục trọng cảnh, nhưng đối với Thanh Phong Tông hiện tại, thực lực này vẫn còn quá thấp.
Thiên phú của Vũ Huyên Nhi rất tốt, hơn nữa còn đạt được công pháp Tiên cấp, nhưng chính vì là công pháp Tiên cấp nên không có ai chỉ đạo, chỉ có thể dựa vào tự mình lý giải, cho nên tốc độ tu luyện lại có phần chậm hơn.
Đương nhiên cái chậm này là so với Tần Diệp, tốc độ tu luyện của nàng so với người khác vẫn nhanh hơn nhiều, cho dù là đại đệ tử Vạn Trần của Tần Diệp cũng không so được với nàng.
"Muội không muốn, sư huynh, huynh hãy giữ lại dùng đi."
Vũ Huyên Nhi lắc đầu nói.
"Lúc đầu ta lấy được mười giọt Thiên Hà Thánh Thủy, ta đã dùng sáu giọt trong đó rồi, còn lại bốn giọt này là để lại cho tông môn, muội cứ dùng trước một giọt, tăng lên chút cảnh giới."
Tần Diệp giải thích một chút, Vũ Huyên Nhi nghe Tần Diệp đã dùng qua rồi, cũng không từ chối nữa.
Tần Diệp mở nắp bình ra, rót một giọt Thiên Hà Thánh Thủy.
"Há miệng ra!"
Tần Diệp kêu lên.
Vũ Huyên Nhi ngoan ngoãn há miệng, Tần Diệp búng tay một cái, một giọt Thiên Hà Thánh Thủy liền đi vào miệng của Vũ Huyên Nhi.
"Ực~"
Vũ Huyên Nhi lập tức nuốt Thiên Hà Thánh Thủy vào bụng, cảm nhận được một nguồn năng lượng khổng lồ bùng phát ra từ bụng.
"A!"
Cơ thể Vũ Huyên Nhi chấn động, phát ra một tiếng kêu đau, lập tức, cơ thể không ngừng run rẩy, mặt càng trở nên đỏ bừng.
"Sư huynh, muội không ổn rồi, nguồn năng lượng này quá lớn, sắp làm muội no bụng mất."
Vũ Huyên Nhi cảm giác được năng lượng trong cơ thể muốn làm nàng nổ tung, thực lực của nàng bây giờ không thể áp chế được, liền lập tức cầu cứu Tần Diệp.
Nguồn năng lượng này quá cường đại, cho dù Vũ Huyên Nhi liều mạng vận chuyển công pháp cũng không thể trong thời gian ngắn trấn áp được.
Lúc này Tần Diệp mới kịp phản ứng, hắn đã quên là chỉ có thể cho Vũ Huyên Nhi dùng nửa giọt Thiên Hà Thánh Thủy, như vậy nàng mới có thể tự mình luyện hóa được.
Lúc này, hắn cũng không nghĩ được nhiều như vậy nữa.
Ngay lập tức, một chưởng vỗ vào đỉnh đầu của Vũ Huyên Nhi, truyền linh lực của mình vào thể nội Vũ Huyên Nhi, trợ giúp nàng luyện hóa nguồn năng lượng này.
Có Tần Diệp hỗ trợ luyện hóa, Vũ Huyên Nhi rất nhanh đã bắt đầu luyện hóa năng lượng, cảnh giới liên tục đột phá, mà năng lượng trong cơ thể cũng dần dần ổn định lại, cuối cùng tụ lại thành một dòng suối nhỏ, lưu chuyển trong kinh mạch cơ thể Vũ Huyên Nhi.
Nguồn năng lượng của Thiên Hà Thánh Thủy liên tục tẩy rửa kinh mạch toàn thân của Vũ Huyên Nhi, gột rửa các tạp chất trong cơ thể nàng.
Cảnh giới của Vũ Huyên Nhi liên tiếp đột phá, mãi cho đến Tông Sư tứ trọng cảnh, nhưng vẫn chưa dừng lại, vẫn đang bắn vọt lên.
Một giọt Thiên Hà Thánh Thủy có năng lượng quá kinh khủng, theo Tần Diệp tính toán, ít nhất phải giúp Vũ Huyên Nhi đột phá đến Tông Sư lục thất trọng cảnh giới.
Nhìn thấy năng lượng trong cơ thể Vũ Huyên Nhi đã bình ổn, lúc này Tần Diệp mới thu tay lại.
Tuy nhiên, hắn không hề rời đi mà vẫn tiếp tục bảo vệ Vũ Huyên Nhi.
Cứ như thế trôi qua hai ngày, Vũ Huyên Nhi vẫn chưa tỉnh lại.
"Tông chủ, không xong rồi."
Nguyên Minh vội vàng chạy vào đại điện.
Khi hắn thấy Vũ Huyên Nhi đang khoanh chân tu luyện ở một bên, lập tức liền im lặng, hắn biết Vũ Huyên Nhi đang trong lúc tu luyện khẩn cấp, trước mắt không thể bị quấy rầy.
Tần Diệp đi ra đại điện, Nguyên Minh cũng đi theo ra ngoài.
"Nói đi, có chuyện gì?"
Tần Diệp hỏi.
"Tử Dương Tông phái người đến đưa chiến thư, mời chúng ta đến tham gia lôi đài luận võ để giải quyết tranh chấp giữa hai tông."
Nguyên Minh báo cáo.
"Ồ, bọn chúng cuối cùng cũng tới rồi."
Tần Diệp nhàn nhạt lên tiếng.
"Tông chủ, ngươi đã biết từ trước?"
Nguyên Minh lộ vẻ kinh ngạc, hỏi.
"Huyết Sát hôm qua đã truyền tin tức về rồi."
Tần Diệp cũng không giấu giếm, hôm qua lúc hắn nhận được tin tức, cũng hơi ngạc nhiên một chút, hắn giết hai người của Tử Dương Tông, vậy mà Tử Dương Tông lại không chọn khai chiến mà lại chọn lôi đài luận võ để giải quyết.
Tần Diệp mặc dù không biết Tử Dương Tông tại sao lại muốn làm như vậy, nhưng đối với mấy trò lôi đài luận võ gì đó, hắn cũng không có hứng thú.
"Tông chủ, hiện tại người đang ở ngoài sơn môn, có nên cho họ vào không?" Nguyên Minh hỏi.
"Bảo họ về đi, bản tọa không có hứng thú với trò lôi đài luận võ, nếu Tử Dương Tông muốn báo thù, thì cứ đến Thanh Châu đi." Tần Diệp lạnh nhạt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận