Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 399: Đoán mệnh lão giả (length: 7914)

Vừa rồi bọn hắn thật sự coi như là đã chết, Tần Diệp cho bọn hắn áp lực quá lớn.
Lúc này, bọn hắn mới phát hiện trên người mình tất cả đều là mồ hôi lạnh.
Ba người không khỏi nhìn nhau.
"Tần Diệp tên yêu nghiệt này thật sự là càng ngày càng đáng sợ, bây giờ hắn đã đột phá đến Võ Vương cảnh, thử hỏi cái này Bắc Vực ai là đối thủ của hắn?"
Ngụy Vô Cực mặt mày cay đắng nói.
Đây là một thế giới cường giả vi tôn, kẻ yếu thịt làm mồi cho kẻ mạnh, hắn sống cả một đời đều chưa từng nghe nói Bắc Vực xuất hiện qua Võ Vương cường giả, bây giờ Tần Diệp đạt đến cảnh giới như vậy, Ngụy Vô Cực tự nhiên sợ mất mật.
Tựa như vừa rồi, sinh tử của bọn hắn hoàn toàn do Tần Diệp nắm giữ, nếu Tần Diệp giết bọn hắn, thế lực sau lưng bọn hắn làm sao có thể làm gì được Tần Diệp?
"Đúng rồi, Tần Diệp vừa rồi tại sao không giết chúng ta?"
Cái vị Đại Tông Sư kia đột nhiên lên tiếng hỏi.
Ngụy Vô Cực cùng Địch Thọ nghe vậy, sắc mặt khẽ giật mình, đúng vậy, bọn hắn rõ ràng là địch nhân, với thực lực của Tần Diệp muốn giết bọn hắn, rõ ràng chỉ là chuyện giơ tay nhấc chân, thế nhưng hắn lại tha cho cả bọn họ một mạng.
Còn việc Tần Diệp nói là tâm tình đang tốt, theo bọn hắn nghĩ căn bản không thể tin được, chắc chắn có nguyên nhân sâu xa hơn ở đây.
"Chẳng lẽ trong này có âm mưu gì?"
Vị Đại Tông Sư kia hỏi tiếp.
"Tần Diệp người này quỷ kế đa đoan, có lẽ chỗ này có âm mưu quỷ kế gì."
Ngụy Vô Cực trầm giọng nói.
"Các ngươi nói hắn có âm mưu quỷ kế gì?"
Địch Thọ hỏi hai người.
"Cái này. . ."
Hai người lại không trả lời được.
Tần Diệp không giết bọn hắn, nếu là thả dây dài câu cá lớn, vậy căn bản không cần thiết, bọn hắn đều là lão tổ của các thế lực phía sau, còn có con cá nào lớn hơn bọn họ sao?
Hiển nhiên là không cần thiết, mà nói đi, cho dù phía sau bọn họ có cá lớn, nếu như giết bọn hắn, càng dễ dàng dẫn con cá lớn phía sau bọn hắn ra hơn mới phải.
"Bất quá có một điểm các ngươi nói rất đúng, kẻ này quỷ kế đa đoan, hắn không giết chúng ta khẳng định có tính toán riêng."
"Còn một điểm khiến lão phu bất an, hôm nay lại có cường giả không biết tên ra tay, bọn hắn nhất định là Võ Vương cường giả, không ngờ trên đời này có ẩn tàng Võ Vương cường giả, đây là đại sự lão phu vẫn là phải nhanh chóng trở lại tông môn."
Địch Thọ lạnh mặt nói.
Nói xong, liếc nhìn ba người, rồi biến mất ngay trước mặt bọn hắn.
"Hắn lúc này đi rồi?"
Vị Đại Tông Sư kia hỏi.
"Ừm."
Ngụy Vô Cực nhẹ gật đầu.
"Nếu hắn cứ đi như vậy, chúng ta nên làm gì? Tần Diệp đã nói, hôm nay không giết chúng ta, nhưng không có nghĩa là ngày mai không giết chúng ta, đại quân vẫn ở lại gần đây, một khi hắn đổi ý, chúng ta sẽ chết không có chỗ chôn."
Vị Đại Tông Sư kia mặt âm trầm, nói.
"Bây giờ Tần Diệp đã là Võ Vương, dù cho có dốc toàn bộ tài lực của sáu nước, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Tần Diệp, chúng ta dù muốn trốn, thì có thể trốn đến đâu chứ?"
Ngụy Vô Cực lắc đầu, cười khổ nói.
Cục diện bây giờ, bọn hắn căn bản không có chỗ nào để trốn, trốn được chỗ nào chứ? Võ Vương cường giả chỉ cần một ý niệm đã có thể tìm thấy bọn hắn, bọn hắn căn bản trốn không thoát.
Mà nói đi, trốn được hòa thượng, cũng trốn không thoát miếu, bọn hắn trốn, nhưng thế lực phía sau phải làm sao?
Cho nên, bọn hắn căn bản không có chỗ nào có thể trốn.
Ngụy Vô Cực nghĩ tới đây, đột nhiên tỉnh ngộ lại, Tần Diệp nhất định là biết bọn họ trốn không thoát, cho nên mới không nóng vội ra tay với bọn hắn.
Nếu nước Ngụy không thần phục Thanh Phong Tông, như vậy Tần Diệp ra tay với bọn hắn cũng không muộn.
Tần Diệp đây là cho hắn chút thời gian để cân nhắc, sống hay chết, đều xem lựa chọn của mình.
"Không ngờ Tần Diệp này tính toán sâu xa đến vậy, hắn đây là đang ép ta phải đưa ra lựa chọn."
Địch Thọ thở dài nói.
"Địch huynh, vậy phải làm sao bây giờ?"
"Chúng ta về trước đi, bất quá Tần Diệp cho chúng ta không có nhiều thời gian lắm."
Địch Thọ và vị Đại Tông Sư kia cùng rời khỏi nơi này.
...
Sau khi Tần Diệp rời đi, đột nhiên xuất hiện trước mặt lão nhân xem tướng số.
Lão nhân xem tướng số xuất hiện lúc đó đã thu hút sự chú ý của Tần Diệp, chẳng qua lúc ấy đang ngưng tụ Kim Đan, Tần Diệp chỉ liếc nhìn ông ta một cái, thấy ông ta không có ác ý, liền không chú ý nữa.
Không ngờ lão nhân xem tướng số này không hề rời đi, nghĩ là vẫn luôn chờ mình.
"Không biết vị tiền bối này xưng hô thế nào?"
Tần Diệp nhìn lão nhân xem tướng số, khách khí hỏi.
"Ha ha, tên đã sớm quên rồi, ngươi cứ gọi lão phu là coi bói là được."
Lão nhân xem tướng số cười ha ha, nói.
"Tiền bối đến từ đâu? Lại phải đi về đâu?"
Tần Diệp hỏi.
"Ta vốn là người Bắc Vực, thì có thể đi về đâu."
Lão nhân xem tướng số lắc đầu cười nói.
Tần Diệp nhìn ra lão nhân xem tướng số này dường như có một câu chuyện, nhưng hắn không hỏi thêm, xem ra lão nhân xem tướng số này là Võ Vương của Bắc Vực, bị động tĩnh do mình đột phá tạo ra mà hấp dẫn tới.
Bắc Vực đúng là ngọa hổ tàng long, nếu không phải mình đột phá đến cảnh giới Võ Vương, e là sẽ không phát hiện ra Bắc Vực lại cất giấu nhiều Võ Vương cường giả như vậy.
"Mạo muội hỏi một câu, sư phụ của tiểu huynh đệ là ai?"
Lão nhân xem tướng số hỏi, còn trẻ như vậy mà đã có thể đột phá đến Võ Vương cảnh, nghĩ là sư phụ của Tần Diệp khẳng định là một vị cường giả.
Tần Diệp vốn muốn nói mình không có sư phụ, nhưng nghĩ rằng nói như vậy chưa chắc người khác đã tin, thế là quyết định nói dối một lần, trả lời: "Sư phụ của ta là một vị cao nhân ẩn thế, ông không muốn người khác biết tên của mình."
"Đã vậy, lão phu cũng không tiện hỏi nữa."
Lão nhân xem tướng số nói.
"Tiền bối, nếu có thời gian rảnh, có thể tới tông môn của ta làm khách."
Tần Diệp khách khí nói.
"Tốt, vậy lão phu xin phép cung kính không bằng tuân mệnh."
Lão nhân xem tướng số mắt sáng lên, đáp ứng ngay.
Tần Diệp ngạc nhiên nhìn lão nhân xem tướng số, vốn chỉ là một câu khách sáo, ai ngờ lão nhân xem tướng số lại thống khoái đáp ứng như vậy.
Đã lỡ lời, Tần Diệp cũng không dễ gì rút lại, chỉ có thể đưa lão nhân xem tướng số về Thanh Phong Tông.
Trên đường đi, lão nhân xem tướng số đột nhiên thần bí nói với Tần Diệp: "Tiểu huynh đệ, đã ngươi đã đột phá đến Võ Vương cảnh, hẳn là đã nhận ra, Bắc Vực này thực ra không hề yên bình, có một số người không mong Bắc Vực xuất hiện Võ Vương cường giả, cho nên tiểu huynh đệ ngươi cũng nên cẩn thận."
"Ồ?"
Tần Diệp nhìn lão nhân xem tướng số, có chút nhíu mày, hỏi: "Không biết tiền bối có thể cho vãn bối biết, những người đó là ai?"
"Bất quá cũng chỉ là một đám người không thể thấy ánh sáng mặt trời, những người đó luôn luôn nhìn chằm chằm vào Bắc Vực, bây giờ bọn họ biết ngươi đột phá Võ Vương, tin rằng không lâu sau sẽ tới tìm ngươi."
Lão nhân xem tướng số thản nhiên nói.
"Ha ha, nếu như bọn họ đến tìm ta thì ngược lại ta rất hoan nghênh."
Tần Diệp cười nhạt một tiếng, lão nhân xem tướng số không nói thẳng, nhưng Tần Diệp cũng nghe ra chút ít, những người này hẳn là lũ sói đói ẩn trong bóng tối, nhìn chằm chằm vào Bắc Vực, mà mình hiển nhiên đã bị chúng nhắm tới.
"Tiểu huynh đệ, ngươi cũng không thể chủ quan, bị những người này để mắt tới, cũng không phải chuyện tốt lành gì."
Lão nhân xem tướng số nhắc nhở.
"Đa tạ tiền bối nhắc nhở."
Tần Diệp chắp tay nói, sau đó liền không nói chuyện nữa.
Có lẽ những người ẩn trong bóng tối kia rất mạnh, nhưng hắn cũng không phải dễ chọc, cuối cùng hươu chết về tay ai, cũng chưa chắc đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận