Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1749: Giết ra ngoài (length: 7788)

Kỳ thực không cần phải nói đến chuyện trăm vạn năm chờ đến trăm năm sau, Đông Vực mà bàn về Tần Diệp, thậm chí sẽ có rất nhiều người hoài nghi liệu Tần Diệp có thật sự tồn tại hay không.
Đây là một dạng nhận thức, khi bị mắc kẹt ở một nơi nhỏ bé lâu ngày, đột nhiên có một ngày có người nói với ngươi rằng từng có người một ngày liên tiếp phá cảnh giới, một tay diệt sát Võ Tôn, thậm chí còn có người mạnh hơn là Võ Thánh, tự nhiên là sẽ đầy hoài nghi.
Dù cho Tiên Tôn, trên mảnh đất Đông Vực này, vẫn có không ít người không tin có Tiên Tôn tồn tại, cho rằng chỉ là lời đồn mà thôi.
Huống chi là Tiên Tôn thời Thượng Cổ trên trăm vạn năm trước.
"Là Long Đồ Trận!"
Lần này lên tiếng chính là một vị cường giả dị tộc, vẻ mặt hắn vô cùng ngưng trọng: "Ta ở Tây Vực, trong một buổi đấu giá từng thấy trận đồ không hoàn chỉnh của Long Đồ Trận được đấu giá, cùng với trận pháp trước mắt ít nhất có bảy tám phần mười chỗ tương tự."
"Đây là muốn bắt hết chúng ta sao?"
Có người nhỏ giọng nói ra: "Đây chính là Chân Long a, lại còn có Long Đồ Trận kiểu tuyệt thế trận pháp này, e rằng cho dù là cường giả Võ Thánh cũng khó thoát, lần này quả thực là phải chết, sớm biết đã không nên xuống đây."
Không ít người lúc này đã hối hận vì đã tiến vào nơi này, một kiện bảo vật cũng không tìm thấy, đã gặp phải Thổ Long trong truyền thuyết.
Bây giờ, đối diện với nguy cơ như thế, còn không biết có thể sống mà đi ra ngoài được hay không.
"Đã các ngươi chấp mê bất ngộ, vậy thì không cần đi ra."
Thổ Long mắt sáng như đuốc đảo mắt nhìn cường giả Nhân tộc, lạnh lùng nói.
Thanh âm của hắn vang vọng trong không gian không dứt.
Tất cả mọi người có thể nghe ra sát ý vô tận trong lời hắn, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều vì vậy mà run rẩy, đều không tự chủ được đánh run một cái, sâu trong linh hồn trào lên một nỗi sợ hãi khó tả.
Thổ Long cũng không dẫn đầu phát động công kích, thế nhưng đã khiến không ít võ tu cảm nhận được nỗi sợ hãi to lớn, thậm chí không ít người mất đi sức chiến đấu.
"Làm sao bây giờ?"
Đám võ tu cường giả lúc này đều sắc mặt biến đổi, đối mặt với Thổ Long đáng sợ như vậy, trận pháp đáng sợ như vậy, nếu như thật sự đánh nhau, chẳng phải là muốn chết sao?
Trong bầu không khí chết chóc này, vô luận là cường giả dị tộc hay là cường giả Nhân tộc, sắc mặt tất cả đều vô cùng khó coi.
"Không được, nhất định phải xông ra ngoài!"
Có lão tổ tông môn sắc mặt âm trầm nói.
Tình huống bây giờ như vậy, không đánh bại con Thổ Long này, bọn họ muốn ra ngoài là không thể rồi.
"Ha ha ha... đánh đi, mau đánh đi, chết càng nhiều càng tốt."
Cái bóng người thần bí kia đứng ở một góc, cũng không có ai phát hiện ra sự tồn tại của hắn, toàn thân hắn được bao phủ bởi một loại sức mạnh thần bí, điều này khiến không ai nhận ra sự tồn tại của hắn.
Lúc này, hắn hưng phấn nhìn cảnh tượng này, mang trên mặt một nụ cười thâm sâu khó dò, giống như đang thưởng thức một trận đại chiến sắp diễn ra.
Các lão tổ tông môn, cường giả Võ Tôn hoặc Võ Hoàng, ánh mắt của họ đều hướng về Long Đồ Trận trong truyền thuyết này, trận pháp này tuy còn chưa công kích, nhưng họ đã cảm nhận được bên trong trận pháp này có sức mạnh hủy thiên diệt địa.
Bất kỳ ai ở trong Long Đồ Trận này, đều sẽ cảm thấy một nỗi run rẩy trào ra từ sâu trong linh hồn, phảng phất mình có thể bị trận pháp nuốt chửng bất cứ lúc nào.
Đám cường giả nhìn nhau, thần niệm giao lưu, đến giờ phút này, bọn họ không còn là kẻ địch, mà là có chung một kẻ địch.
"Động thủ!"
Theo một tiếng hét lớn, chư vị lão tổ Vạn Lượng Minh phóng lên trời cao, mỗi một đạo khí tức đều như những lưỡi đao lạnh lẽo, cắt xé không gian xung quanh.
Sưu sưu sưu! ! !
Từng bóng người cường đại phóng lên trời, mỗi một bóng người đều không ai sánh bằng, sừng sững giữa không trung, tế ra từng món bảo vật tản ra uy năng kinh khủng.
Ngay cả những người áo đỏ quỷ dị kia, cũng đều ra tay, mà cường giả Nhân tộc Đông Vực cũng không hề khoanh tay đứng nhìn, mà là cùng nhau ra tay, lúc này mọi người đều hiểu rõ chỉ có đánh bại Thổ Long này, phá Long Đồ Trận, bọn họ mới có thể sống sót, cho nên đến lúc này cũng không có gì đáng giữ lại.
Lão tổ Vạn Lượng Minh vung tay, đánh ra một kích, uy lực kinh khủng xé rách bầu trời, hướng về phía Thổ Long mà đến.
Thổ Long chỉ khinh miệt liếc mắt, một con thạch long vèo một tiếng liền lao ra, hung hăng va chạm vào nhau.
Hai cỗ lực lượng trên không trung kịch liệt va chạm, phát ra tiếng động chói tai nhức óc. Không gian xung quanh bị lực lượng này trùng kích làm vặn vẹo biến dạng, một luồng năng lượng dư ba cường đại khuếch tán ra xung quanh, đánh bay không ít võ tu ra ngoài.
"Giết!"
Lão tổ Vạn Lượng Minh và con thạch long kia giao nhau trong hư không, mỗi lần va chạm đều kèm theo tiếng vang kinh thiên động địa.
Tốc độ của bọn họ cực nhanh, chỉ thấy từng đạo công kích khiến mọi người nhìn không kịp.
Theo thời gian trôi đi, trận chiến của hai người ngày càng kịch liệt.
Công kích của lão tổ Vạn Lượng Minh ngày càng sắc bén, mỗi một đòn công kích đều vô cùng đáng sợ, tùy ý xé rách hư không.
Mà con thạch long kia cũng là thực lực cực kỳ cường đại, vậy mà có thể cùng lão tổ Vạn Lượng Minh đánh có qua có lại, bất phân thắng bại.
Trận chiến này đã không còn là cuộc quyết đấu sức mạnh đơn thuần, mà là sự va chạm của hai luồng lực lượng cực hạn.
Khi hai người không ngừng va chạm, toàn bộ không gian dường như sắp bị vỡ ra.
Nhìn lão tổ Vạn Lượng Minh vẫn đang kịch chiến không ngừng với thạch long, mọi người hít sâu một hơi, một con thạch long đã cường đại như vậy, vậy thì mấy trăm con ở đây chẳng phải tương đương với mấy trăm vị Võ Thánh sao?
Vậy thì đánh thế nào được?
Chi bằng chờ chết cho xong.
"Thực lực của những con thạch long này kỳ thực chỉ là Võ Hoàng cảnh, sở dĩ có thể cùng hắn đánh có qua có lại, là vì trong Long Đồ Trận, thực lực của hắn đã bị áp chế xuống Võ Hoàng cảnh."
Đại trưởng lão áo đỏ đột nhiên mở miệng nói.
Đến lúc này mọi người mới hiểu ra, thì ra là thực lực của lão tổ Vạn Lượng Minh bị áp chế, trách sao bắt không được thạch long.
Nhưng là, mọi người vẫn còn sợ hãi, dù sao thực lực của bọn họ đều bị áp chế, nhưng những thạch long này thực sự có thực lực Võ Hoàng cảnh, vậy mà đánh nhau vẫn không lại.
Đại trưởng lão áo đỏ lúc này cũng động, trên người hắn bùng phát ra một luồng khí tức kinh khủng, luồng khí tức này khiến cho sao trời cũng vì đó mà ảm đạm phai mờ.
Mỗi khi hắn bước ra một bước, trên người đều xuất hiện một luồng khí tức băng lãnh, khiến cho không khí xung quanh ngưng kết thành sương.
Ánh mắt của Thổ Long khóa chặt vào người đại trưởng lão áo đỏ, hiển nhiên cũng ý thức được người này cường đại.
Thổ Long bỗng nhiên phun ra một ngụm long tức vào một con thạch long bên cạnh, con thạch long này lại hóa thành một người đá.
Người đá mặc long giáp màu vàng kim, sáng chói rực rỡ, tựa như một vị thần bất diệt, trong tay cầm một thanh kiếm đá, trên thân kiếm lưu chuyển ánh sáng màu vàng kim, dù chưa vung lên, nhưng khí tức phát ra phảng phất có thể chém đứt cả trời đất.
Ánh mắt của người đá lại là màu vàng kim, đôi mắt này dường như có thể xuyên thủng hết thảy hư ảo.
Đại trưởng lão áo đỏ cũng không ngờ Thổ Long còn có một chiêu như vậy, nhưng hắn cũng chỉ đánh giá đối phương một chút, rồi hai tay kết ấn, trong nháy mắt không khí xung quanh ngưng kết thành từng chuôi trường kiếm, như mưa sao băng trên bầu trời đêm, xẹt qua chân trời, hướng về phía người đá kia mà đi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận