Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1613: Thần bí Võ Thánh (length: 7985)

Lúc này Tần Diệp vung kiếm ra đòn quyết sát, trong chớp mắt kiếm quang lóe lên.
Trong khoảnh khắc, vô vàn kiếm khí tựa Ngân Hà đổ xuống, lại như thác trời trút xuống.
Kiếm khí giăng khắp nơi, xé toạc hư không, những nơi nó đi qua đều lưu lại những vết tích sâu hoắm.
Kiếm khí ấy sắc bén, đủ sức xé nát bầu trời, khiến chúng sinh kinh hãi.
Hai vị lão tổ vừa vặn ở ngay trung tâm bão kiếm khí, đòn công kích của cả hai trong nháy mắt đã bị vô tận kiếm khí này nuốt chửng.
Khi hai người muốn phản công thì kiếm khí đã từ trên trời giáng xuống, nuốt trọn hai người trong tích tắc, chỉ còn lại hai tiếng kêu thảm cùng hai thanh trường kiếm gãy rơi xuống đất.
Tần Diệp tiếp tục đuổi giết lão tổ Vô Cực Tông, cuối cùng chỉ còn lại kẻ chạy nhanh nhất là Trình Khai Sướng. Trình Khai Sướng thấy Tần Diệp đuổi theo mình thì sợ mất vía, tăng tốc độ chạy trốn.
Ánh mắt Tần Diệp lạnh lùng, thân hình như điện, rất nhanh đã đuổi kịp Trình Khai Sướng.
Trường kiếm trong tay hắn lóe hàn quang, dường như tuyên cáo cái chết của đối phương.
Trình Khai Sướng cảm nhận được sát ý nồng đậm sau lưng thì vô cùng hoảng sợ, vội vàng lớn tiếng kêu lên: "Tần Diệp, ngươi và ta vốn không oán không thù, chỉ là tranh đấu giữa các tông môn, cớ sao phải đuổi cùng giết tận."
Tần Diệp khẽ nhếch mép, cười nói: "Vô Cực Tông các ngươi thường ngày đã làm nhiều điều ác, hôm nay lại đến đánh Thanh Phong Tông ta, lẽ nào có thể tha cho ngươi?"
Một cường giả Võ Hoàng, nếu để hắn sống thì với Thanh Phong Tông vẫn còn chút nguy hiểm tiềm ẩn, chi bằng giết hắn đi còn hơn.
Vả lại, Thanh Phong Tông và Vô Cực Tông đã khai chiến, tranh đấu giữa các tông môn là mối oán hận lớn nhất, thậm chí còn long trời lở đất hơn oán hận thông thường.
Nói xong, trường kiếm trong tay Tần Diệp đột ngột đâm tới, kiếm khí như cầu vồng, nhắm thẳng vào cổ họng Trình Khai Sướng.
Trình Khai Sướng lập tức trợn mắt nhìn, vội thi triển phòng ngự mạnh mẽ.
Thế nhưng, chút năng lực phòng ngự ấy của hắn chỉ trong nháy mắt đã bị kiếm khí phá tan, kiếm khí hướng yết hầu Trình Khai Sướng mà đâm tới.
Trình Khai Sướng đã tuyệt vọng nhắm mắt lại, đón chờ cái chết giáng xuống.
Ngay tại sát na ấy, một đạo lực lượng thần bí đột nhiên xuất hiện, chặn kiếm khí của Tần Diệp, đồng thời cứu Trình Khai Sướng đi.
Tần Diệp nhíu mày, nhìn chăm chú vào nơi phát ra cỗ lực lượng thần bí kia, như có điều suy nghĩ.
Dù người này không hề lộ mặt nhưng Tần Diệp đã cảm thấy tu vi của đối phương chắc chắn không phải Võ Hoàng, nếu như hắn đoán không sai, đối phương hẳn là một vị Võ Thánh.
Tần Diệp từng giao thủ với lão tổ cảnh giới Võ Thánh của Vô Cực Tông, mà cỗ lực lượng thần bí vừa rồi cũng không phải bắt nguồn từ hắn, nói cách khác người vừa ra tay là một Võ Thánh khác.
Đông Vực thầm kín khẳng định còn ẩn giấu cường giả Võ Thánh, nhưng những người này đa phần đều không màng thế sự, thậm chí ngủ say cho đến nay, chắc là bọn hắn ngay cả năm tháng hiện tại cũng chẳng hay.
"Dị tộc ——"
Phương hướng Tần Diệp nhìn tới chính là doanh trại lớn của dị tộc, nói cách khác Võ Thánh cường giả ra tay cứu người, chính là đến từ dị tộc.
Lần này Vô Cực Tông xuất động đại quân tấn công Thanh Phong Tông, phía sau hẳn cũng có bóng dáng dị tộc.
Chỉ là Tần Diệp thấy có chút kỳ lạ, dị tộc lại có cường giả Võ Thánh xuất hiện, nhưng sao hôm nay lại chưa từng ra mặt?
Vô Cực Tông đã đầu nhập vào dị tộc, trận chiến này dù đối với Vô Cực Tông hay dị tộc đều cực kỳ quan trọng.
Lẽ ra cường giả Võ Thánh phải sớm xuất động mới phải, nhưng bây giờ Võ Thánh cường giả chỉ cứu người, lại không hề động thủ, chẳng lẽ là có kiêng kỵ điều gì?
Tần Diệp chỉ suy nghĩ thoáng qua rồi không tiếp tục bận tâm nữa, mà bắt đầu truy sát các trưởng lão khác của Vô Cực Tông.
Truy sát suốt một ngày, Tần Diệp lại một lần nữa trở về Thanh Phong Tông, xuất hiện trước mặt mọi người. Hắn đứng trên bầu trời Thanh Phong Tông, quan sát mặt đất bao la này, dường như thiên địa vạn vật đều nằm trong tay hắn.
Lúc này, hắn đứng giữa hư không, không nói một lời, chỉ một ánh mắt thôi cũng đã khiến đám người không thở nổi.
"Vô Cực Tông đã bại lui, bây giờ còn ai hay thế lực nào muốn có ý đồ với Thanh Phong Tông thì hãy đứng ra ngay, ta cùng hắn quyết chiến một trận, sống chết mặc bay."
Ánh mắt Tần Diệp sắc bén như điện, liếc nhìn bốn phía.
Ánh mắt của hắn khiến người vây xem không dám đối diện.
Câu nói này của Tần Diệp là nói cho bọn họ nghe, trước đó trong số bọn họ cũng không ít kẻ đã có ý đồ xấu, chuẩn bị thừa lúc Thanh Phong Tông suy tàn mà hôi của, cướp bóc một phen.
Hiện tại câu nói này của Tần Diệp vừa cất lên, trong chốc lát, giữa đất trời, một mảnh im ắng.
Tần Diệp vừa rồi đại sát tứ phương, ngay cả Võ Hoàng cũng giết mấy người, ai sẽ là đối thủ của hắn?
Đánh với Tần Diệp một trận, cho dù họ có thi triển hết thủ đoạn thì cũng chỉ có chết.
Dù là thiên tài gì, hay cường giả gì, cho dù trước kia bọn họ đã lập chiến tích gì, từng đánh chết cường giả mạnh mẽ cỡ nào thì bây giờ trước mặt Tần Diệp, bọn họ đều phải cúi đầu.
"Kẻ này đã thành thế rồi, Vô Cực Tông e là xong rồi, Thanh Phong Tông thực sự muốn quật khởi."
Trong hư không, có vài chục cường giả ẩn nấp trong không gian, thần bí khó lường.
Bọn họ đã đến đây từ sớm, nhưng có rất ít người phát hiện ra bọn họ đang ẩn mình ở đây, nhưng vừa rồi ánh mắt cuối cùng của Tần Diệp đã nhìn về phía bọn họ, chứng tỏ Tần Diệp đã phát hiện nơi họ ẩn nấp.
Điều này khiến họ giật mình.
Cảnh giới của bọn họ có cả Võ Tôn lẫn Võ Vương, đều đến từ các đại gia tộc ẩn thế hoặc các tông môn ẩn thế.
Những thế lực này của họ rất kín tiếng, rất ít khi tham gia vào cuộc tranh đấu trên Đông Vực, nhưng lần này Vô Cực Tông xuất quân toàn lực, đã khiến họ kinh động.
Mọi chuyện vừa xảy ra đều được họ chứng kiến tận mắt, Vô Cực Tông xuất quân toàn diện, cuối cùng lại chạy trối chết, các trưởng lão và lão tổ trong môn tổn thất vô số, đáng sợ hơn là Tần Diệp một mình đại sát tứ phương, liên trảm mấy vị lão tổ cảnh giới Võ Hoàng của Vô Cực Tông, thực lực thế này quả thực quá kinh người.
Bọn họ tuy là tông môn ẩn thế, thực lực không yếu, nhưng so với thế lực như Vô Cực Tông thì vẫn còn kém xa.
Thanh Phong Tông đã có thể đánh lui Vô Cực Tông, vậy cũng có thể tiêu diệt họ. Khi phát hiện Tần Diệp đã biết rõ tung tích của họ, họ đối với Tần Diệp đầy sự e ngại.
Còn những lão tổ đến xem náo nhiệt, dù là những lão tổ danh tiếng lừng lẫy đã thành danh từ lâu, lúc này cũng im hơi lặng tiếng.
Cảnh tượng hôm nay quả thực đã phá vỡ những tưởng tượng của bọn họ, bọn họ chưa từng thấy nhân vật nào đáng sợ như thế, mà điều quan trọng nhất là đây vẫn chỉ là một phân thân, nếu là bản thân thật thì sẽ còn kinh khủng đến mức nào.
Đối đầu với Thanh Phong Tông, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?
Bọn họ đã quyết định sẽ kết giao với Thanh Phong Tông, họ đã dự liệu được rằng Thanh Phong Tông sẽ sớm hoàn toàn quật khởi.
Trận chiến này hôm nay của Thanh Phong Tông quả nhiên là một trận thành danh.
Giữa đất trời, một mảnh im ắng. Trong sự yên tĩnh này, đám người chỉ nghe thấy tiếng hít thở.
Tần Diệp mỉm cười, trận chiến ngày hôm nay, Thanh Phong Tông mới coi như chính thức lập chỗ đứng vững chắc, từ đó về sau, tại Đông Vực không có thế lực nào còn dám coi thường Thanh Phong Tông nữa.
Thông qua trận chiến này, Thanh Phong Tông trong lòng mọi người chỉ xếp sau Hủy Thiên Các...
Bạn cần đăng nhập để bình luận