Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1495: Bảo vật bất phàm (length: 7897)

Lúc này, sắc mặt mọi người đều thay đổi, đến cả Chân Long chi huyết, lão nhân kia cũng không thèm ngó tới. Bảo vật trên người bọn họ, dù có mang ra, cũng chưa chắc làm lão nhân động lòng.
Lão nhân liếc mắt nhìn đám người, thản nhiên nói: "Cơ hội chỉ có một lần, lấy được chìa khóa không gian này, các ngươi sẽ có cơ hội tiến vào Cửu U không gian. Về phần trong Cửu U không gian có bảo vật gì, ta tin rằng các ngươi trong lòng đều đã có suy đoán."
Nghe lời lão nhân, thần sắc đám người khẽ động. Một lão giả áo đen đứng dậy, tay phải đưa ra, một bảo vật hiện ra trong lòng bàn tay hắn.
"Lão phu nguyện ý đưa vật này ra để cùng tiền bối giao dịch." Lão giả áo đen cười tủm tỉm nói.
Lão nhân nhìn về phía lão giả áo đen, chỉ thấy trong lòng bàn tay lão ta lơ lửng một miếng ngọc bội màu trắng. Ngọc bội trông bình thường, nhưng lại cảm nhận được một luồng khí tức thần bí.
Ngoài lão nhân ra, những người khác cũng đều nhìn vào miếng ngọc bội màu trắng kia. Tất cả bọn họ đều có lai lịch bất phàm, đều thấy được ngọc bội này chắc hẳn có chút nguồn gốc.
"Ngọc bội này có lai lịch thế nào?" Lão nhân lạnh nhạt hỏi.
Thần sắc đám người khẽ động. Nếu là vật phẩm tầm thường, lão nhân có lẽ nhìn cũng chẳng thèm. Bây giờ chủ động hỏi, xem ra ngọc bội kia lai lịch không hề đơn giản.
Lão giả áo đen mỉm cười nói: "Ngọc bội này do tổ tiên tại hạ có được trong một hang động cổ ở một thâm sơn lão lâm. Nghe nói đó là bảo vật của một cường giả thượng cổ nào đó. Gia tộc ta đã tìm hiểu ngọc bội này mấy vạn năm, trong đó cảm nhận được năng lượng kỳ diệu, giúp ích rất lớn cho con đường tu luyện của võ giả, nhất là tăng cường năng lượng linh hồn, có lẽ có chút ích lợi cho tiền bối."
Nghe lời lão giả áo đen, ánh mắt đám người lóe lên khi nhìn vào ngọc bội kia. Ngọc bội kia vậy mà có thể gia tăng linh hồn, quả thật là một bảo vật.
Lão nhân nhìn ngọc bội, ánh mắt hơi lóe lên. Sau một lúc trầm ngâm, lão nói: "Ngọc bội này quả thật có chút lai lịch. Chắc là của một Võ Thánh thượng cổ đã từng đeo. Trải qua nhiều năm như vậy mà vẫn còn sót lại năng lượng. Chất ngọc của ngọc bội này xem ra không hề tầm thường."
"Vậy tiền bối..." Nghe xong ngọc bội kia lại có lai lịch như vậy, lão giả áo đen vui mừng khôn xiết, kích động nhìn lão nhân.
"Ngọc bội này tuy là của Võ Thánh thượng cổ, nhưng chung quy vẫn chưa đủ để đả động lão phu." Lão nhân cự tuyệt yêu cầu giao dịch của lão giả áo đen.
Khối ngọc bội trong tay lão giả áo đen, chất liệu không phải là loại đỉnh cấp. Sở dĩ nó vẫn còn năng lượng là do luôn được một cường giả Võ Thánh đeo, lây nhiễm khí tức Võ Thánh nên mới lộ ra lai lịch bất phàm.
Nếu đưa cho võ giả khác, có lẽ sẽ hù dọa được người, nhưng lão nhân này cũng là cường giả thời Thượng Cổ, kiến thức rộng rãi. Liếc mắt một cái là nhận ra ngay lai lịch ngọc bội.
Sắc mặt lão giả áo đen biến hóa, tựa hồ có chút không cam tâm nhưng đành bất lực cất ngọc bội đi.
Lúc này, một lão giả áo xám cao lớn đứng dậy, lại là một dị tộc. Trên đỉnh đầu hắn có hai cái sừng trâu, cũng không rõ là chủng tộc gì. Trong tay hắn cầm một cây trúc, nói với lão nhân: "Lão phu không có vật gì tốt, chỉ có một đoạn thanh trúc. Đoạn thanh trúc này lão phu tình cờ có được khi còn trẻ, đến nay cũng đã hơn sáu trăm năm, nhưng vẫn duy trì sinh cơ dạt dào."
Mắt lão nhân nhìn vào thanh trúc trong tay lão giả áo xám, cảm nhận được sinh cơ bên trong, mà từ trong thanh trúc ấy, lão còn cảm nhận được một loại khí tức cổ xưa mà thần bí, trong lòng hơi động, ngạc nhiên hỏi: "Ngươi có được thanh trúc này từ đâu?"
"Không giấu gì tiền bối, thanh trúc này có được từ một hòn đảo trên biển. Lúc lão phu đến hòn đảo đó thì nơi đó đã mất hết sinh cơ, một ngọn cỏ cũng không có, chỉ có một đoạn thanh trúc này. Nên lão phu nhận định đây nhất định là một bảo vật, đáng tiếc lão phu nghiên cứu sáu trăm năm, vẫn không tài nào tìm hiểu được lai lịch của nó." Lão giả áo xám trầm giọng nói.
Sau khi có được đoạn thanh trúc này, lão giả áo xám đã đi khắp nơi hỏi thăm, nhưng không ai nhận ra được lai lịch. Ông cũng lật tung sách cổ nhưng không hề tìm được xuất xứ thanh trúc này.
Thanh trúc này nhìn thế nào cũng chỉ là một cây trúc bình thường. Thế nhưng vì sao nó có thể duy trì sinh cơ, đó là lý do khiến lão giả áo xám trăm mối vẫn chưa giải được.
Ông cũng thử luyện hóa thanh trúc nhưng nó cứng rắn như sắt. Ông thử nhiều lần vẫn không thể luyện hóa được nó.
Nếu có thể dùng thanh trúc kỳ quái này đổi được Không Gian Thược Thi thì cũng đáng, dù sao thanh trúc này trong tay ông cũng không có tác dụng gì.
"Ngươi thật có vận may. Thanh trúc này bản thân nó không phải là bảo vật gì, nhưng một số thực vật gặp may mắn được người điểm hóa hoặc được linh khí trời đất tẩm bổ thì sẽ sinh ra tâm trí, từ đó bước lên con đường tu luyện."
"Khi tu luyện tới cảnh giới nhất định, chúng có thể tu luyện thành người. Cây trúc của ngươi nếu ta không nhìn lầm chính là trúc tinh tu luyện thành người rồi rụng xuống lúc đột phá." Lão nhân chậm rãi nói.
"Thì ra là thế! Chẳng trách lão phu nghiên cứu mấy trăm năm mà vẫn không thể tìm hiểu ra lai lịch. Hóa ra là trúc tinh lột xác." Lão giả áo xám vui mừng khi nhìn thanh trúc trong tay. Dù không thể dùng nó để đổi Không Gian Thược Thi thì thanh trúc này vẫn có giá trị không nhỏ.
"Vật này có thể đổi được không?" Lão giả áo xám nhìn lão nhân với ánh mắt lấp lánh, tự nhiên hy vọng có thể đổi được Không Gian Thược Thi, dù sao bảo vật cho dù tốt thì cũng không bằng tu vi của bản thân.
Lão nhân liếc mắt nhìn thanh trúc rồi thu hồi ánh mắt, lắc đầu: "Thanh trúc này tuy có lai lịch bất phàm, nhưng cùng với ngọc bội vừa rồi, nó không có chút tác dụng gì với ta. Vẫn chưa đủ để đả động ta."
Lão giả áo xám thở dài một tiếng, không nói nhảm nữa, thu lại thanh trúc.
Nghe lão nhân nói, đám người cũng có chút nản lòng. Ngay cả bảo vật như vậy cũng không khiến lão nhân động lòng thì bọn họ thực sự không biết lão nhân này muốn bảo vật gì. Xem ra lão nhân này muốn thứ gì đó không phải là vật thế tục bình thường.
"Còn ai nữa không?" Thấy mọi người im lặng, lão nhân liền thúc giục.
Ngay lúc lão nhân mất kiên nhẫn, Cơ Vân Long khẽ cười một tiếng rồi bước ra.
Sau khi thấy, lão nhân cười hỏi: "Tiểu gia hỏa, ngươi có thể mang ra bảo vật gì?"
Hiển nhiên lão nhân khá mong chờ Cơ Vân Long, dù sao thực lực Tam Nhãn tộc rất mạnh, bảo vật cũng nhiều.
Cơ Vân Long không vội mang bảo vật ra mà nhìn lão nhân nói: "Tiền bối đưa chìa khóa không gian này ra, là muốn đổi lấy một bảo vật giúp tiền bối tiếp tục sống trên đời này, nên dù chúng ta mang bảo vật gì, tiền bối cũng sẽ không động tâm, kể cả Tiên Khí."
Lão nhân khẽ gật đầu, không phủ nhận. Tiên Khí với ông cũng vô dụng, trừ phi Tiên Khí đó có thể giúp ông tiếp tục sống.
Những người trước đó không nghĩ đến điều này, lúc này mới biết lão nhân không đồng ý trao đổi vì muốn một bảo vật tuyệt thế như thế. Nhưng những bảo vật như vậy không nhiều. Cho dù có thì cũng đã bị các lão tổ trong gia tộc dùng mất rồi, làm sao có thể rơi vào tay bọn họ.
Đám người khẽ lắc đầu, xem ra không thể có được chìa khóa không gian này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận