Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 584: Tay không vịn đoạn (length: 7764)

"Ầm vang!"
Tiếng kim loại va chạm lớn vang lên, vọng khắp cả Thần Nguyệt Đảo.
Tần Diệp tay không bắt lấy mũi mâu, hai người vậy mà bất phân thắng bại.
Lão tổ Tinh Tú Môn thấy Tần Diệp dám tay không bắt lấy biển sâu chi mâu, không khỏi lộ ra tia kinh ngạc.
"Ngươi vậy mà không sợ Thâm Hải Chi Diễm?"
Lão tổ Tinh Tú Môn kinh ngạc nhìn Tần Diệp, không khỏi hỏi.
"Ngươi cho rằng ta thật sự sợ cái gọi là Thâm Hải Chi Diễm sao?"
Tần Diệp mỉm cười, cầm một đóa hỏa diễm trong tay, đưa lên miệng thổi nhẹ.
"Thật là một thân thể tốt!"
Sau khi kinh ngạc, ánh mắt lão tổ Tinh Tú Môn càng sáng lên khi nhìn thân thể Tần Diệp.
Thân thể Tần Diệp càng kỳ lạ, hắn càng muốn chiếm hữu.
"Oanh!"
Đột nhiên, mũi mâu bùng phát hào quang chói lọi, theo đó biển sâu chi mâu đột ngột phình to gấp trăm lần, to mấy chục trượng, như một cây cột chống trời, đập về phía Tần Diệp.
"Ầm!"
Thân thể Tần Diệp bị đánh bay, ngã xuống biển.
Thấy Tần Diệp bị đánh xuống biển, đám võ giả vây xem đều tò mò, Tần Diệp rốt cuộc có chết hay không, cú đánh vừa rồi, chắc chắn không nhẹ.
"Không biết Tần Diệp có chết hay không?"
"Vừa rồi cú đập đó, dù còn sống cũng chỉ sợ trọng thương."
"Ai, nếu Tần Diệp biết điều sớm thì đã không mất mạng rồi."
...
Các võ giả vây xem thấy cảnh này, lắc đầu thở dài, dù bọn họ là người Nam Hải, nhưng Tần Diệp trẻ như vậy đã là Võ Vương, chết như vậy, quả thực rất đáng tiếc.
Nhưng có ít người lại khịt mũi coi thường, "Hừ! Tần tông chủ sao dễ chết như vậy, các ngươi quá coi thường Tần tông chủ rồi."
"Ầm ầm!"
Mọi người nhìn về mặt nước, chỉ thấy mặt nước đột nhiên phát ra tiếng nổ lớn, rồi Tần Diệp từ dưới biển nhô lên.
"Hừ! Chỉ là thanh đồng nát sắt, cũng muốn làm tổn thương ta, nằm mơ!"
Tần Diệp cười lạnh, xông về biển sâu chi mâu, hai tay nắm chặt lấy mũi mâu.
"Rống!"
Tần Diệp đột nhiên rít lên một tiếng, dồn toàn bộ sức lực lên hai tay.
"Ầm ầm..."
Hai tay Tần Diệp nắm lấy mũi mâu, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.
"Hắn đây muốn làm gì?"
Người vây quanh đều lộ vẻ tò mò, nhìn bộ dạng Tần Diệp, không giống muốn cướp đoạt biển sâu chi mâu.
Trong lúc mọi người nghi hoặc, chỉ thấy tiếng gầm nhẹ vang lên, hai tay đột ngột dùng sức.
"Bành!"
Một tiếng vang giòn, mũi mâu biển sâu lại bị Tần Diệp bẻ gãy.
"Tê..."
Đám võ giả vây xem thấy cảnh này đều hít vào một hơi, biển sâu chi mâu là Địa cấp binh khí do lão tổ Tinh Tú Môn luyện chế, lại ấp ủ trong cơ thể ngàn năm, vậy mà bị Tần Diệp tay không bẻ gãy.
Đây là Địa cấp binh khí, không phải hàng chợ, cần phải có sức mạnh lớn đến mức nào chứ.
Cho dù là người trời sinh có thần lực, cũng không có sức mạnh lớn như vậy.
Lão tổ Tinh Tú Môn thấy biển sâu chi mâu bị bẻ gãy, cũng không dám tin.
Biển sâu chi mâu đi theo hắn nhiều năm vậy mà dễ dàng bị hủy trong tay Tần Diệp.
"Sao có thể?!"
Lão tổ Tinh Tú Môn tự lẩm bẩm, trong lòng không tin được, Địa cấp binh khí mình tốn bao tâm huyết chế tạo lại bị hủy trong tay Tần Diệp như vậy.
"Hừ! Cái Địa cấp binh khí này cũng chỉ có thế, chỉ có ngươi mới coi nó như bảo bối."
Tần Diệp khinh thường nói.
Nghe câu này của Tần Diệp, các võ giả vây xem ai nấy đều hận không thể vén tay áo lên, phun nước miếng vào mặt Tần Diệp.
Xem đây có phải lời người không?
Trong bọn họ có mấy người có được Địa cấp binh khí? Địa cấp binh khí trân quý đến mức, dù có công pháp Địa cấp cũng chưa chắc đổi được.
"Hừ! Bất quá chỉ là Địa cấp binh khí, trả lại cho ngươi đây!"
Tần Diệp vung tay, trực tiếp ném mũi mâu biển sâu về phía lão tổ Tinh Tú Môn.
Sưu!
Mũi mâu biển sâu hóa thành bạch quang, bắn về phía lão tổ Tinh Tú Môn.
Lão tổ Tinh Tú Môn không đỡ, mà lách người tránh mũi mâu.
Nhưng mũi mâu bay ra lại quay lại, bay về phía Tấn Sở Tử tông chủ Tinh Tú Môn.
Tấn Sở Tử chưa kịp phản ứng đã bị mũi mâu xuyên ngực, sau đó mũi mâu bay xuống biển sâu, biến mất tăm tích.
"Sư phụ!"
Phó Cao Kiệt biến sắc, vội đỡ lấy Tấn Sở Tử sắp ngã.
Tấn Sở Tử há to miệng, không nói được gì đã chết.
Lão tổ Tinh Tú Môn thấy cảnh này, sao không biết Tần Diệp từ đầu không phải vì mình mà đến, mà là nhắm vào Tấn Sở Tử.
Ngay trước mặt ông ta mà giết môn chủ đương nhiệm của Tinh Tú Môn, điều này khiến ông ta còn mặt mũi nào.
"Tốt! Tần Diệp, ngươi giỏi lắm!"
Lão tổ Tinh Tú Môn sắc mặt âm trầm nói.
Vừa dứt lời, lão tổ Tinh Tú Môn lại xuất chiêu, khí thế toàn thân tăng vọt, rồi biển sâu chi mâu đâm về phía Tần Diệp.
Dù mũi mâu bị Tần Diệp bẻ gãy, nhưng với lão tổ Tinh Tú Môn, có hay không mũi mâu đều không khác gì, dù không có mũi mâu, ông ta vẫn có thể đâm chết người.
Xuy xuy xuy...
Một thương này của ông ta cực nhanh, chỉ nghe tiếng răng rắc, không gian xuất hiện vô số vết nứt.
Tốc độ của ông ta quả thật rất nhanh, mà một thương này cực kỳ bá đạo, đâm ra, nếu đổi thành người khác chỉ sợ không kịp phản ứng đã bị đâm chết.
Nhưng đối thủ của ông ta là Tần Diệp.
Tốc độ của ông ta có nhanh mấy cũng không nhanh bằng Tần Diệp.
Tần Diệp ngưng tụ linh lực thành bàn tay lớn trong nháy mắt đánh ra, thế mạnh lực trầm, một chưởng đánh xuống, trực tiếp đánh bay biển sâu chi mâu.
Sau đó Tần Diệp đạp chân, trong nháy mắt tới trước mặt lão tổ Tinh Tú Môn.
Lão tổ Tinh Tú Môn giật mình, chưa kịp phản ứng, Tần Diệp đã ra tay, tung một quyền, hung hăng đánh vào ngực lão tổ Tinh Tú Môn.
"Phụt!"
Một quyền của Tần Diệp lực mạnh cỡ nào, một quyền đánh xuống đã đánh lão tổ Tinh Tú Môn bay đi, giữa không trung ông ta đã há miệng phun một ngụm máu lớn.
Nhưng ông ta còn chưa kịp rơi xuống, Tần Diệp đã xuất hiện trước mặt ông ta, một cú gối đánh thẳng, trực tiếp đánh lão tổ Tinh Tú Môn bay lên trời.
"Đáng chết!"
Lão tổ Tinh Tú Môn thầm mắng, cảm thấy ngực đau nhức, khiến sắc mặt ông ta rất khó coi.
Hai chiêu vừa rồi của Tần Diệp, nếu không có chiến giáp Địa cấp, ông ta đã bị Tần Diệp đánh chết.
"Ngươi cho rằng có chiến giáp Địa cấp thì có thể bảo vệ được ngươi sao?"
Tần Diệp cười lạnh, lần nữa xông về phía lão tổ Tinh Tú Môn.
Lão tổ Tinh Tú Môn giận tím mặt, phất tay đánh một chưởng về phía Tần Diệp, muốn ép Tần Diệp lùi lại.
Nhưng ông ta không ngờ Tần Diệp không né tránh một chưởng này, xông thẳng tới.
Một chưởng này của ông ta đánh vào ngực Tần Diệp, nhưng Tần Diệp không hề hấn gì.
Tần Diệp lại đánh một chưởng vào ngực ông ta, lại đánh ông ta bay đi, lại thổ huyết.
Dù chiến giáp Địa cấp giảm bớt thương tổn, nhưng ông ta vẫn bị nội thương không nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận