Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 1646: Quỷ dị chiến thuyền (length: 16230)

Hoàng kim cung điện trước đây là thánh vật của hoàng kim cổ quốc do hoàng kim tộc khai sáng, năm đó Hổ tộc đột nhiên ra tay tiêu diệt hoàng kim cổ quốc, hoàng kim cung điện này liền mất tích.
Có truyền thuyết cho rằng nó nằm trong tay người hoàng kim tộc, cũng có truyền thuyết cho rằng nó nằm trong tay Hổ tộc, nhưng nhìn tình hình hiện tại thì không phải trong tay Hổ tộc, vậy người đang ẩn náu trong hoàng kim cung điện rất có thể chính là người của hoàng kim tộc.
Từ khi bị Hổ tộc tiêu diệt, những người hoàng kim tộc may mắn sống sót đều khiêm tốn ẩn mình, rất ít khi lộ diện, đến mức lúc hoàng kim cung điện mới xuất hiện, họ cho rằng người bên trong sẽ là Hổ tộc.
Nhưng Hổ Kiền xuất hiện đã cho họ nhận ra rằng người trong hoàng kim cung điện không phải người của Hổ tộc.
Đã không phải Hổ tộc, mà còn che giấu thân phận, vậy thì xác suất cao là người của hoàng kim tộc.
Việc Hổ Kiền cất tiếng hỏi, trong mắt mọi người, rõ ràng là đang thăm dò thân phận đối phương.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, người trẻ tuổi trong hoàng kim cung điện cười nói: "Nếu Cửu U Võ Đế thật sự giấu quan tài của mình ở đáy nước này, hắn sẽ không đặt trận pháp làm gì, hắn đã đặt trận pháp chẳng phải công khai nói với tất cả mọi người rằng quan tài của hắn được giấu ở đáy nước này hay sao?"
"Thiên hạ này không có trận pháp nào không thể phá giải, cho dù dưới đáy nước có quan tài thì đó cũng là giả, là để đánh lừa người khác thôi, quan tài thật của hắn chắc chắn ở chỗ khác."
Mọi người nghe vậy gật gù có vẻ suy tư, lời người này nói không phải là không có lý.
Trận pháp có mạnh đến đâu cũng sẽ có lúc bị phá, đặt trận pháp chính là để lộ vị trí, dù trận pháp có mạnh hơn cũng căn bản không thể ngăn cản người đời sau tiến vào.
Không ít người suy nghĩ, nếu mình là Cửu U Võ Đế thì cũng sẽ không giấu quan tài một cách lộ liễu như vậy.
Họ không khỏi rùng mình, nếu không nhờ người trong hoàng kim cung điện nhắc nhở thì họ đã suýt chút nữa lại bị lừa rồi.
Họ nhận ra rằng đây có lẽ là một cái bẫy, đáy nước này là để đánh lừa thế gian, nếu thực sự tiến vào đáy nước thì lại phải bỏ mạng không ít người.
Đợi đến lúc phát hiện mắc lừa thì số người còn lại cũng chẳng còn bao nhiêu.
Họ càng nghĩ càng thấy có khả năng, trước là độc trận, sau lại đến trận dưới nước, xem ra những cạm bẫy tiếp theo sẽ còn nhiều.
"Dòng sông này dù dài hay rộng đến đâu, cũng khẳng định có bờ bên kia, ta sẽ tìm đường cho các ngươi."
Ngay lúc đó, một Võ Vương cường giả đứng dậy, đạp không bay lên, hướng về bờ bên kia.
Nhưng vừa bay đến mặt nước thì thân thể hắn đột nhiên rơi xuống nước, rồi nhanh chóng chìm xuống đáy.
"Sao có thể như vậy?"
Mọi người có chút ngơ ngác, lẽ nào ở đây có cấm bay trận?
Võ Vương này tu vi không hề yếu, hắn nói là đi bờ bên kia xem xét tình hình cho mọi người, nhưng thực chất mọi người đâu ai không biết hắn muốn giành trước một bước, chỉ là hắn không ngờ trên mặt nước này cũng bị cấm bay, do đó mất mạng.
Có Võ Vương này làm gương cho mọi người, những người khác không dám manh động, cho dù là các cường giả đời trước cũng đều im lặng.
Mọi người đều hiểu rõ, trong tình huống này, rõ ràng là phải phá trận pháp dưới đáy nước trước, họ mới có thể đến bờ bên kia xem xét.
Nhưng nếu muốn phá trận thì phải có người hy sinh.
Ai cũng không phải kẻ ngốc, trận pháp do Cửu U Võ Đế tự mình bố trí sao lại dễ dàng phá như vậy.
Mọi người lại một trận bàn tán, nhưng thảo luận nửa ngày cũng chẳng ra kết quả gì, không ai muốn xuống nước phá trận.
"Mọi người mau nhìn —"
Đột nhiên, có người kinh hô, chỉ về phía xa.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lại, thấy ở phía xa trên mặt sông từng chiếc từng chiếc chiến thuyền cổ xưa bay tới, những chiến thuyền này được sắp xếp chỉnh tề, hướng về phía bọn họ.
Những chiến thuyền này rất nhanh đã trôi dạt đến gần bờ, trên thuyền không có một bóng người, phảng phất như bị một loại lực lượng vô hình nào đó điều khiển.
Những chiến thuyền này đã gỉ sét loang lổ, mà nơi đây lại không hề có gió, mặt nước cũng rất tĩnh lặng, không có người thao tác thì sao có thể chính xác không sai trôi đến trước mặt mọi người, nếu không có lực lượng điều khiển thì chuyện này là không thể nào.
Mọi người nhìn thấy cảnh này, ai nấy đều lộ vẻ hoảng sợ, quả thật là quá quỷ dị.
Nhưng điều không thể nào lại hiển nhiên xảy ra trước mắt bọn họ, cho nên chuyện này càng trở nên không đơn giản.
"Đây là thứ quỷ gì vậy?"
"Chẳng lẽ là quỷ à?"
"Có lẽ những chiến thuyền này là giả, đợi khi chúng ta lên thuyền thì những chiếc thuyền này sẽ đột ngột biến mất, như vậy chúng ta..."
"Nói rất có lý, có lẽ là thật như vậy."
Mọi người thấy những chiếc chiến thuyền cổ quái này thì không khỏi bàn tán xôn xao.
"Cửu U Võ Đế không thể nào đang làm trò giả thần giả quỷ, theo ta thấy thì đây chính là một cái bẫy lớn."
Một lão tổ sống gần ngàn năm, nhìn những chiếc chiến thuyền này, sắc mặt nghiêm nghị nói.
"Huynh trưởng, chuyện này là sao?"
Hổ Ngạn nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị này thì sợ đến mức run rẩy.
Hổ Kiền không trả lời câu hỏi của hắn mà đang đánh giá những chiếc thuyền đột nhiên bay tới.
"Cũng là do trận pháp dưới đáy nước điều khiển, chẳng có gì là mê hoặc cả."
Lúc này, trong hoàng kim cung điện truyền ra giọng của người trẻ tuổi kia, hắn chưa hề bước ra, mà mọi chuyện xảy ra bên ngoài đều rõ như lòng bàn tay.
Mọi người nghe xong không khỏi gật đầu, người trẻ tuổi này nói quả thực vô cùng có đạo lý, nếu là do trận pháp dưới đáy nước khống chế thì chuyện này cũng coi là chấp nhận được.
Tất nhiên cũng có người đột nhiên lên tiếng: "Đã là do trận pháp dưới đáy nước điều khiển, vậy thì sao những chiến thuyền này lại biết chúng ta ở chỗ này?"
Mọi người nghe vậy thì khẽ giật mình, đúng vậy, sao những chiến thuyền này biết bọn họ đang ở chỗ này để nhẹ nhàng đến vậy, điều này có chút không đúng.
Trong khi mọi người lại một lần nữa hoang mang nghi hoặc thì người trẻ tuổi trong hoàng kim cung điện cười giải thích: "Chuyện đó cũng không khó, nếu trận pháp dưới đáy nước vẫn luôn vận hành thì có thể điều khiển những chiến thuyền này đi đi lại lại theo một thời gian cố định."
"Hoặc cũng có thể là đợi khi chúng ta đến đây, trận pháp dưới đáy nước mới bắt đầu kích hoạt."
"Thậm chí có thể là ngay khoảnh khắc trận pháp phòng ngự bên ngoài bị phá thì trận pháp dưới đáy nước này đã được khởi động rồi."
"Thật lợi hại!"
Mọi người nghe vậy thì đều gật đầu, người trẻ tuổi này nói rất có lý, chỉ vài ba câu đã giải được nghi ngờ của bọn họ.
Nếu thật là vậy thì mọi chuyện không có gì đáng sợ.
Nhưng, một vấn đề mới lại nảy sinh, những chiến thuyền này bay tới, có phải là để chở họ qua sông hay không?
Hay đây lại là một cái bẫy?
Mọi người rơi vào trầm tư, không ai dám lên thuyền.
Không ít người thi triển các loại thủ đoạn, muốn nhìn cho rõ những chiến thuyền này, nhưng trong mắt họ thì những chiến thuyền này ngoài việc hơi cổ xưa một chút cũng không có gì khác lạ.
"Các ngươi không cần đoán nữa, thủ đoạn này tuy quỷ dị nhưng cũng không phải là chưa từng xuất hiện, đây là bút tích của Mặc gia thời Thượng Cổ. Mặc gia tinh thông cơ quan thuật, rất nhiều cường giả đã bỏ ra cái giá cao để mời tử đệ Mặc gia đến thiết kế lăng mộ cho mình, từ trận pháp phòng ngự bên ngoài thì ta đã thấy đây là phong cách của Mặc gia rồi."
"Còn về những chiếc chiến thuyền trước mắt, đó là thuyền cơ quan đặc trưng của Mặc gia, những thuyền cơ quan này được thúc đẩy bằng lực từ trận pháp dưới đáy nước."
"Điều quỷ dị của thuyền cơ quan Mặc gia nằm ở chỗ, có thuyền sẽ hoàn hảo không chút tổn hại đến được bờ bên kia, còn có thuyền thì đột nhiên chìm xuống đáy nước, sau một khoảng thời gian những thuyền này sẽ lại nổi lên mặt nước và tiếp tục trôi trên đó."
Người trẻ tuổi trong hoàng kim cung điện có lẽ là không chịu được nữa, trực tiếp vạch rõ lai lịch những chiếc thuyền này.
"Mặc gia —"
Sắc mặt mọi người hơi thay đổi, Mặc gia nghe nói hưng thịnh vào thời Thượng Cổ, về sau thì suy tàn, phần lớn người của Mặc gia hiện tại đều sinh sống ở Nam Vực.
Bọn họ không ngờ Cửu U Võ Đế lại đi tìm người nhà Mặc đến xây lăng mộ cho mình, nhưng Cửu U Võ Đế cũng không phải là người đầu tiên làm như vậy, trên thực tế luôn có người tìm người nhà Mặc để xây mộ, phòng trường hợp mộ của mình bị trộm, dù hiện tại Mặc gia có suy tàn thì vẫn có không ít người tìm đến họ.
Vì vậy, Mặc gia cho dù suy yếu thì công việc của họ cũng không bị gián đoạn.
"Ta cũng từng nghe qua thuyền cơ quan của Mặc gia, thuyền cơ quan của Mặc gia có rất nhiều loại, mà dùng trong mộ thì còn gọi là thổ thuyền, loại thuyền này vô cùng quỷ dị, trong số các thuyền này thì chỉ một phần nhỏ chở người đến được bờ bên kia, còn lại thì chìm xuống đáy nước, một lúc sau những thuyền này sẽ lại xuất hiện trên mặt nước và tiếp tục trôi."
Một vị lão tổ im lặng từ nãy đến giờ đột nhiên mở miệng nói.
Sắc mặt mọi người lập tức thay đổi, chẳng phải là nếu chọn sai thuyền thì sẽ phải chết ở đáy sông sao, Mặc gia thật là tàn nhẫn, trách không được lại suy tàn.
Người nhà Mặc có mặt ở đây, nhất định sẽ phải kêu oan, người ta sao lại phải tìm đến người của Mặc gia, còn không phải là vì muốn phòng bị mộ mình bị trộm hay sao, đương nhiên là phải thiết kế nhiều thủ đoạn phòng ngự rồi.
"Vậy chúng ta nên chọn thuyền nào đây?"
Có người lên tiếng hỏi.
Vị lão tổ kia trầm mặc, ông cũng không biết nên chọn chiếc nào, thủ đoạn của Mặc gia là Quỷ Phủ Thiên Công, sao có thể dễ dàng nhìn thấu như vậy.
"Những chiến thuyền này đã trôi đến trước mặt chúng ta, chúng ta cũng chẳng có lựa chọn, chỉ có thể đánh cược một lần."
"Đúng vậy, chúng ta không còn lựa chọn nào khác."
Mọi người nhìn nhau, ai nấy đều thấy sự bất lực trong mắt đối phương.
Nhưng dù nói vậy, vẫn không ai dám lên chiến thuyền.
Ngay lúc này, cung điện hoàng kim đột nhiên răng rắc răng rắc bắt đầu biến hình, vậy mà biến thành một bộ áo giáp màu vàng.
Cảnh tượng đột ngột này khiến tất cả sững sờ.
Cái cung điện hoàng kim này lại còn có thể biến hình.
Trong khi mọi người còn đang kinh ngạc không hiểu, bộ áo giáp vàng đi về phía một chiếc chiến thuyền, sau đó nhảy lên.
Ngay lập tức, từ trên thân áo giáp vàng bắn ra từng sợi dây thép, đâm vào mặt đất.
Sau khi làm xong tất cả, chiếc chiến thuyền này bắt đầu chạy đi, dần dần biến mất khỏi tầm mắt mọi người, không ai biết chiếc thuyền trôi về đâu.
"Giỏi thủ đoạn!"
Mọi người thấy cảnh này, ai nấy đều hiểu, người trong cung điện hoàng kim đã nhìn thấu thủ đoạn của Mặc gia, vậy thì chắc chắn hắn cũng hiểu rõ Mặc gia, nên mới tìm được một chiếc chiến thuyền đáng tin.
Nhưng để an toàn, hắn còn cần những sợi dây thép này cố định trên bờ, cho dù có biến cố thật xảy ra, hắn cũng có thể kịp thời rút về.
Hiện tại hắn đã đi, những người còn lại thì bắt đầu tìm kiếm sự khác biệt giữa các chiến thuyền.
"Chắc chắn là chiếc thuyền này, chúng ta lên thôi."
Một vị trưởng lão của tông môn nhìn trúng một chiếc chiến thuyền, dẫn theo các đệ tử trong môn phái lên chiếc thuyền này, những người khác thấy vậy đều muốn trèo lên chiếc thuyền, nhưng vị trưởng lão này dựa vào thực lực mạnh mẽ đánh lui những người muốn cưỡng ép lên thuyền.
Trước mặt mọi người, chiếc chiến thuyền này khởi động, hướng về phía bờ bên kia lướt tới.
Nhưng còn chưa bay được ba mươi mét, biến cố đột nhiên xảy ra, chiếc thuyền bắt đầu chìm xuống.
"A! Ta không muốn chết mà!"
"Trưởng lão cứu mạng a!"
Vị trưởng lão kia đương nhiên nghe thấy tiếng kêu cứu của các đệ tử, nhưng lúc này ông ta chỉ có thể bảo toàn tính mạng mình là tốt lắm rồi, nào còn thời gian cứu người khác.
Chỉ thấy ông ta nhảy lên một cái, muốn ngự không trốn thoát, nhưng thân thể vừa mới vụt lên, liền phịch một tiếng, rơi xuống, cùng với chiến thuyền chìm xuống đáy sông.
Theo từng tiếng kêu thảm thiết, các đệ tử của tông môn này kể cả trưởng lão đều cùng nhau chìm xuống đáy sông.
Chứng kiến cảnh tượng hãi hùng như vậy, mọi người ở đó đều run sợ trong lòng, lưng trở nên lạnh ngắt.
Giờ phút này, bọn họ mới thực sự hiểu rõ người trẻ tuổi trong cung điện hoàng kim nói không sai, chiến thuyền này kinh khủng vượt xa tưởng tượng, một khi đã chìm xuống, thì cả thuyền đều mất mạng.
Nhưng muốn tìm đúng chiếc thuyền lại quá khó khăn, dù sao các chiến thuyền này không có bất kỳ sự khác biệt nào, quả thực giống như đúc từ một khuôn ra.
"Hừ! Chỉ là thủ đoạn của Mặc gia, có thể làm khó được ta sao?"
Hổ Kiền hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ khinh thường.
Chỉ thấy hắn đảo mắt một lượt, liền nhìn trúng một chiếc chiến thuyền bên cạnh, sau đó tay phải vung lên, cuốn theo người của tộc Hắc Hổ cùng Liệt Diễm Hổ lên chiếc chiến thuyền này, hắn cũng không dùng bất kỳ thủ đoạn nào, mọi người liền thấy chiếc thuyền này bắt đầu hướng về phía trước di chuyển.
Nhưng khi đi được vài chục mét, mọi người liền thấy ngay chiếc thuyền dưới chân bắt đầu muốn chìm.
Sắc mặt mọi người thay đổi, nhưng càng nhiều người lại lộ ra nụ cười hả hê, Hổ Kiền cùng Hổ Ngạn hai người này đều là dị tộc, nếu bọn họ chết thì nhân tộc tự nhiên sẽ vỗ tay hoan hô.
Hổ Ngạn và những người khác lộ ra vẻ mặt kinh hoàng, nhưng trái ngược với bọn họ, Hổ Kiền lại tỏ vẻ bình thản, rõ ràng là có chỗ dựa, chỉ thấy chân phải của hắn nhẹ nhàng giậm một cái lên boong thuyền, chiếc thuyền đang chìm xuống vậy mà thần kỳ dừng lại, sau đó hướng về phía xa chạy đi.
"Sao có thể như vậy?"
Mọi người thấy cảnh này, ai nấy đều trợn tròn mắt.
Chỉ một cái giậm chân nhẹ nhàng mà lại khiến chiến thuyền dừng chìm xuống, thủ đoạn này quả nhiên quỷ thần khó lường.
"Thì ra là thế."
Cổ Thừa Đạo nhìn chằm chằm Hổ Kiền, hắn biết Hổ Kiền không phải là người lỗ mãng, hoặc là đã chọn đúng thuyền, hoặc là hắn có thủ đoạn nghịch thiên.
Quả nhiên, hắn đã nhìn ra được manh mối.
Thiếu chủ của giao long tộc lúc này mắt sáng lên, hỏi Cổ Thừa Đạo: "Cổ đạo huynh, có thể nhìn ra được điều gì không?"
Cổ Thừa Đạo cũng không giấu diếm thiếu chủ giao long tộc, trầm giọng nói: "Hổ huynh đã cắt đứt liên hệ giữa chiến thuyền và trận pháp dưới đất, hiện tại thúc đẩy chiến thuyền không phải là trận pháp dưới nước nữa mà là chính hắn."
"Thì ra là vậy."
Thiếu chủ giao long tộc mắt sáng rực, kích động nói.
Sao hắn lại không nghĩ đến điểm này, chiến thuyền tuy quỷ dị nhưng không thể vô duyên vô cớ chìm xuống, chắc chắn là do trận pháp dưới nước hoặc thứ gì đó giở trò quỷ, chỉ cần cắt đứt liên hệ giữa chúng, rồi lại tự mình khống chế thuyền thì sẽ có thể an toàn đi qua.
Lúc này, thiếu chủ giao long tộc không khỏi bội phục Hổ Kiền, hắn vậy mà trong thời gian ngắn như vậy đã nhìn ra được sơ hở của chiến thuyền này, quả nhiên đáng sợ, ngay cả người thần bí trong cung điện hoàng kim dù biết đó là thủ đoạn của Mặc gia, cũng phải dùng đến biện pháp an toàn, có thể thấy được hắn cũng không nghĩ đến điều này.
"Cổ đạo huynh, không ngại chúng ta cùng đi một chuyến."
Thiếu chủ giao long tộc vừa cười vừa nói.
"Cũng tốt."
Cổ Thừa Đạo khẽ gật đầu.
Hai người dẫn theo người của mình chọn một chiếc chiến thuyền tương đối gần, liền hướng về phía bờ bên kia lướt tới, chiếc thuyền họ chọn không may cũng bắt đầu chìm, nhưng Cổ Thừa Đạo vừa vỗ một chưởng xuống, toàn bộ thuyền lập tức bị hắc khí bao phủ, ngay sau đó chiến thuyền dừng chìm xuống, tiếp tục hướng phía bờ bên kia chạy tới...
Bạn cần đăng nhập để bình luận