Chư Thiên Tối Cường Tông Môn

Chư Thiên Tối Cường Tông Môn - Chương 304: Lão tổ thăm dò (length: 7811)

Hắn nói câu này, tách ra mà nhìn thì có hai ý tứ, một là Bạch Hạc Sơn không có bảo vật gì, hai là dù cho Bạch Hạc Sơn thật sự có bảo vật, thì với thực lực của Viêm Long Môn cũng không lấy được.
Lão tổ trầm tư một chút, nói.
"Đại trận Bạch Hạc Sơn còn chưa mở, hắn làm sao dám chắc Bạch Hạc Sơn không có bảo vật, vậy nên ý thứ hai mới đúng, chẳng lẽ hắn cho rằng Tần Diệp nhất định sẽ ra tay?"
Môn chủ biến sắc, nói.
Nếu Tần Diệp thật sự ra tay, với thực lực của lão tổ chưa chắc đã đỡ nổi.
"Tần Diệp có ra tay hay không, tạm thời chưa biết, nhưng Chiêm Thiên Hòa lúc này lại rút lui, rất đáng nghi, chắc chắn hắn biết gì đó. Có lẽ, hắn cảm thấy nguy hiểm nên mới chọn cách rút lui."
Lão tổ trầm tư nói.
"Lão tổ, vậy chúng ta nên làm gì? Nếu bảo vật Bạch Hạc Sơn bị người khác cướp đi, chẳng phải sẽ bị người khác chê cười sao?"
Môn chủ không cam lòng nói.
"Ha ha, tình huống cụ thể thế nào còn chưa rõ. Muốn cướp bảo vật từ tay ta, còn phải xem thực lực của chúng như thế nào, ngoài ra Viêm Long Môn ta đã liên minh với Thanh Phong Tông, khi cần thiết có thể hy sinh một chút lợi ích để Tần Diệp ra tay, như vậy cũng có thể giảm tổn thất cho chúng ta."
Lão tổ nói.
"Vâng, lão tổ."
Môn chủ tuy không cam tâm chia bảo vật cho người khác, nhưng nếu đến lúc đó, có được chút ít bảo vật còn hơn là mất hết tất cả.
"Đúng rồi, buổi sáng Chiêm Thiên Hòa đến bái phỏng người đầu tiên là ai?"
Lão tổ đột ngột hỏi.
"Lão tổ, ta đã phái người điều tra, hắn đầu tiên đến bái phỏng Tần tông chủ."
"Ta biết rồi, ngươi lui trước đi."
"Vâng, lão tổ."
Đợi môn chủ rời đi, lão tổ không khỏi trầm tư, việc Chiêm Thiên Hòa rời đi liệu có liên quan đến Tần Diệp, hắn luôn cảm thấy có mối liên hệ trong đó.
Nếu thật sự là như thế, e rằng trong này có ẩn ý gì đó.
Trong lòng hắn luôn cảm thấy có nguy hiểm, việc Chiêm Thiên Hòa đột ngột rời đi lần này, khiến hắn càng cảm thấy mạnh mẽ hơn.
Thân hình hắn khẽ động, xuất hiện tại sơn phong đóng quân của Thanh Phong Tông.
Tần Diệp đang ngồi trên đỉnh núi, mắt nhìn phương xa, không biết đang suy nghĩ gì.
Hắn đột ngột xuất hiện, mới khiến ánh mắt Tần Diệp quay lại.
"Tần tông chủ, thật là thú vị tao nhã."
Lão tổ vui vẻ cười một tiếng, nói.
"Không nói gì đến thú vị tao nhã, chỉ là ngắm cảnh sắc chân trời thôi."
Tần Diệp cười nói.
"Tần tông chủ, ngươi nói bên trong Bạch Hạc Sơn rốt cuộc là bảo vật hay hung vật?"
"Ồ? Cái này phải sau khi phá trận mới biết, sao ngươi lại đến hỏi ta?"
Tần Diệp ngạc nhiên hỏi.
"Lão phu luôn cảm thấy Ngũ Độc Trận bao vây Bạch Hạc Sơn không phải bảo vật gì, mà là thứ đại hung, nếu thả nó ra thì sẽ gây họa cho thiên hạ."
Lão tổ lo lắng nói.
"Nói rất đúng, nên ta cũng không ủng hộ việc phá trận, với lại ta cũng không có hứng thú gì với bảo vật Bạch Hạc Sơn."
Tần Diệp khẽ lắc đầu nói.
"Nghe nói Tần tông chủ từng trong một đêm có được một kho tàng lớn, đương nhiên không để mấy món bảo vật của Bạch Hạc Sơn trong lòng. Thế nhưng Bạch Hạc Sơn ở Vân Châu, bảo vật của Vân Châu mà bị người khác lấy mất, cũng tổn hại đến mặt mũi của Viêm Long Môn."
"Ngươi đang đến dò ý ta à."
Tần Diệp khẽ cười, nói: "Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta hiện tại có thể nói thẳng với ngươi, ta sẽ không tham gia tranh đoạt bảo vật Bạch Hạc Sơn."
Lão tổ nhíu mày, thật sự là hắn đến để thăm dò ý của Tần Diệp, nhưng Tần Diệp càng nói như vậy, trong lòng hắn càng hoảng, đây không phải suy nghĩ của người bình thường.
"Nếu như lão phu nhường một phần bảo vật, mời ngươi ra tay thì sao?"
Lão tổ trầm tư một lát, hỏi.
"Vậy phải xem tình hình, bất quá có chuyện phải nhắc ngươi, vừa rồi ta cảm nhận được khí tức của ba vị Đại Tông Sư, có lẽ bọn họ đến vì kho báu."
Tần Diệp lên tiếng nhắc nhở.
"Ba vị cường giả Đại Tông Sư? Không thể nào, thế lực nào lại xuất ra ba vị Đại Tông Sư trong chốc lát được?"
Lão tổ trước tiên không tin lời Tần Diệp, một cường giả Đại Tông Sư thôi đã là thế lực cấp cao nhất của Đại Tần Vương Triều, làm sao có thế lực có thể xuất ra ngay ba vị cường giả Đại Tông Sư được.
Trong Đại Tần, thế lực có thể lấy ra ba vị cường giả Đại Tông Sư, e rằng chỉ có vương thất Đại Tần.
Nhưng mà, vương thất Đại Tần đang trấn áp quỷ vật dưới lòng đất, các thế lực khác có thể không biết, nhưng ông ta thì biết rõ.
Ba vị cường giả Đại Tông Sư đó trước khi giải quyết triệt để đám quỷ vật, căn bản không thể nào đồng loạt rút ra được.
Ngoài vương thất Đại Tần ra, lực lượng mạnh nhất cũng chỉ có Tử Dương Tông, mà Tử Dương Tông theo ông ta biết, cũng chỉ có một lão tổ, nhưng tuổi đã gần đất xa trời, mấy năm nay cũng không hoạt động mấy.
Dù Tần Diệp đã giết Thất trưởng lão, người được Tử Dương Tông bồi dưỡng trọng điểm, ông ta cũng không ra mặt, là đủ để thấy tình trạng của hắn không ổn rồi.
Thật chẳng lẽ chính là vương thất Đại Tần?
Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có vương thất Đại Tần mới có thực lực đó.
"Ngươi không cần đoán mò, bọn họ vừa xuất hiện đã đi gặp Vũ An Hầu, là biết ngay bọn họ đến từ vương thất Đại Tần. Có ba người này đồng loạt ra tay, đại trận này chẳng mấy chốc sẽ bị phá thôi, chỉ là đây là ba vị cường giả Đại Tông Sư, Viêm Long Môn các ngươi chắc chắn không chiếm được lợi ích gì."
Tần Diệp nói thẳng.
Mặt lão tổ trầm xuống, quả nhiên là lão tổ của vương thất Đại Tần.
Chỉ là ba vị lão tổ này sao lại đến nhanh như vậy? Từ chiều hôm qua truyền tin về vương đô đến tận đây, dù ba người này là võ giả Đại Tông Sư, tuyệt đối không thể nào có tốc độ nhanh như vậy, trừ khi ba người này đã sớm ẩn nấp ở Vân Châu.
Liên tưởng đến mười vạn quân thiết giáp đột nhiên xuất hiện, nhìn thế nào cũng thấy đây là âm mưu, lão tổ cũng không phải đồ ngốc, rất nhanh đã nghĩ ra một khả năng.
Ba vị lão tổ và mười vạn quân thiết giáp trước đó là nhằm vào Tần Diệp, chỉ là bảo vật đột nhiên xuất hiện làm kinh động đến bọn họ, nên mới buộc phải tạm thời từ bỏ kế hoạch.
Mà Tần Diệp đã sớm nhìn thấu điểm này, nên một mực giữ thái độ không quan tâm.
"Tần tông chủ, xem ra địch của ngươi hơi bị nhiều đó."
Lão tổ cảm khái nói.
Tần Diệp đương nhiên hiểu ý lão tổ, cười nói: "Cũng tạm được."
Nhìn sâu vào Tần Diệp một cái, lão tổ nói: "Giao ước của chúng ta không thay đổi, nếu Tần tông chủ gặp nạn, lão phu nhất định sẽ ra tay giúp đỡ."
Tần Diệp khẽ gật đầu, nói: "Vậy xin đa tạ, bất quá ta vẫn muốn tặng cho các ngươi một câu, Bạch Hạc Sơn này không nhất định có bảo vật gì đâu, có lẽ toàn là sát cơ đấy, tuyệt đối đừng vì bảo vật mà đánh mất mạng mình."
Đợi lão tổ rời đi, Chu Vô Thị đột nhiên xuất hiện.
"Xem ra, đội quân thiết giáp mười vạn trước đó định phục kích chúng ta và ba vị lão tổ này, cả Hoàng Phủ Ưng và một số tán tu và tông môn ở Vân Châu bị vương thất Đại Tần thu mua."
Chu Vô Thị nói.
"Ngươi cho người tung tin ra, nói đây là mộ của Võ Vương thượng cổ, trong mộ có công pháp đột phá Võ Vương và những gì Võ Vương cả đời cất giữ. Còn có, mục đích của Tinh Túc Điện là để tìm kho báu này, ta xem bọn chúng còn ngồi yên được không."
Tần Thiên phân phó nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận