Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 755: Thủ hộ thế lực

Chương 755: Thế lực bảo hộ
Xe ngựa ở trong xe.
Khi Hà Tình và các nàng hỏi han, Lục Phàm đơn giản kể lại sự việc vừa rồi. Sau khi nghe xong, Hà Tình, An Lan cùng Trầm Yên Nhiên đều lộ vẻ nghi hoặc.
"Phu quân, tên châu chủ trong miệng hắn là ai vậy? Lẽ nào Đông Thắng Thần Châu chúng ta còn có một chúa tể sao?" Trước đây, các nàng căn bản không hề nghe nói chuyện như vậy, cho nên đặc biệt tò mò.
Thạch Cơ thì khỏi phải nói.
Trong lòng Lục Phàm cũng vô cùng nghi hoặc, trước đây hắn chưa từng nghe nói đến cái gọi là châu chủ nào. Hơn nữa Lý Thanh đầy tự tin uy hiếp mình, hiển nhiên cái gọi là châu chủ này không hề đơn giản.
Ngoài ra, Lý Thanh cũng nói rất rõ ràng, hắn là vâng theo mệnh lệnh của vị châu chủ thần bí kia đến gặp mình. Đủ thấy vị châu chủ kia rất mạnh, dưới trướng có lẽ không ít cường giả, trong đó không thiếu cao thủ Động Hư cảnh.
Cho nên hắn không dám xem thường cái gọi là châu chủ này.
Đương nhiên, có kiêng dè, nhưng cũng không hoảng sợ, cũng không vì vậy mà dừng bước. Giống như những gì hắn vừa nói với Lý Thanh. Quyết định của mình đã đưa ra thì tuyệt đối không thay đổi, không ai có thể thay đổi quyết định của mình.
Mình đã an bài cho các cường giả dưới trướng đi tứ phương chinh chiến, làm sao có thể vì một câu uy hiếp mà từ bỏ được. Có lẽ cái gọi là châu chủ kia cùng thế lực sau lưng rất mạnh, nhưng muốn ngăn cản mình thì tuyệt đối không thể.
Bất quá, cái gọi là thế lực này thực sự không thể khinh thường, lại có thể biết rõ hành tung của nhiều cường giả dưới trướng mình như vậy.
Ngay khi Lục Phàm cau mày suy tư thì bên tai truyền đến giọng của Lục Lam: "Ta ngược lại biết một ít thông tin, nhưng cũng không tường tận lắm, hẳn là có thể có chút tác dụng."
Lời của Lục Lam kéo Lục Phàm ra khỏi dòng suy nghĩ, đồng thời cũng thu hút ánh mắt của Hà Tình, An Lan và Trầm Yên Nhiên.
Dưới ánh mắt của mọi người, Lục Lam trầm ngâm một lát rồi nói: "Trước đây ta nghe sư phụ nói, mỗi Thần Châu đều có một thế lực bảo hộ..."
Theo lời kể của Lục Lam, Lục Phàm và những người khác mới biết được một số thông tin hữu ích. Theo những gì Lục Lam nghe được từ sư phụ.
Chín đại Thần Châu, mỗi nơi có một thế lực bảo hộ, thế lực này có lịch sử truyền thừa rất lâu, không ai biết cụ thể tồn tại bao lâu, chỉ biết rằng từ xưa đã như vậy. Tuy thời gian truyền thừa rất dài nhưng bọn họ vô cùng thần bí, hầu như không ai biết đến. Chỉ có những người mạnh nhất trong các thế lực đỉnh cấp mới biết chút ít.
Mà người lãnh đạo thế lực bảo hộ này được gọi là châu chủ, tương đương với thống soái của toàn bộ Thần Châu.
Đương nhiên, số người biết được điều này thực sự rất ít. Chính vì vậy Hà Tình, An Lan cùng Trầm Yên Nhiên không biết đến sự tồn tại của cái gọi là châu chủ này.
Còn thế lực bảo hộ này thực sự đang bảo hộ cái gì thì không ai hay biết. Bởi vì sư phụ của Lục Lam cũng không biết nhiều, chỉ là biết được chút ít thông tin qua một số sách cổ và lời kể của người khác. Vì quá yêu thương Lục Lam, nên sư phụ mới nói cho nàng những thông tin bí mật như vậy.
Tuy không biết quá nhiều tin tức liên quan đến thế lực bảo hộ, nhưng có một điều khẳng định là thế lực này vô cùng khủng bố. Dù sao thế lực này truyền thừa quá lâu rồi. Những thế lực truyền thừa ngàn năm đã có thể trở thành đỉnh phong tại Thần Châu, huống chi là thế lực bảo hộ đã truyền thừa từ xưa.
Khi Lục Lam kể hết những gì mình biết, Hà Tình, An Lan và Trầm Yên Nhiên đều vô cùng khó tin. Lục Phàm cũng vì thông tin này mà bị đả kích không nhỏ.
Hắn nhận ra, tu vi càng cao, những điều hắn tiếp xúc đến càng nhiều, đặc biệt là những tin tức bí ẩn. Nhưng đây cũng là chuyện rất bình thường. Đối với tu sĩ tầm thường mà nói, việc tìm tài nguyên tu luyện còn khó, làm sao có tư cách biết đến những bí mật như vậy.
Hơn nữa, một số thông tin bí ẩn đều do những cường giả hàng đầu liên thủ phong tỏa, không đạt đến tu vi đó thì căn bản không có tư cách tiếp xúc. Đây cũng là một quy tắc ngầm. Đẳng cấp khác nhau sẽ tiếp xúc với những thông tin khác nhau, thể hiện sự tàn khốc của quy tắc này.
Nhưng với tu sĩ bình thường mà nói, không biết gì cũng không hẳn là chuyện xấu. Đôi khi biết quá nhiều, lại mang đến phiền phức và lo âu.
Lục Phàm đương nhiên không có những băn khoăn này. Lúc này, hắn muốn biết nhiều hơn về thế lực bảo hộ này. Nghĩ đến đây, hắn trầm ngâm một lát, rồi truyền tin qua hệ thống cho Tào Chính Thuần và Địch Thanh đang ở bên ngoài, bảo bọn họ tìm hiểu thông tin về thế lực này.
Đồng thời cũng bảo Tào Chính Thuần liên hệ Đồng Thiên, để Đồng Thiên điều động lực lượng của Xích Dương Thánh Giáo để thăm dò.
Sau khi sắp xếp xong mọi việc, Lục Phàm ngược lại có chút hối hận. Sớm biết thế vừa rồi nên bắt tên kia khống chế lại, cũng có thể biết được nhiều thông tin hơn. Nhưng giờ đối phương đã rời đi rồi, muốn bắt thì rõ ràng không thể.
Sự việc đã đến nước này, Lục Phàm cũng không suy nghĩ nhiều nữa, hít sâu một hơi, gạt hết những suy nghĩ hỗn loạn trong lòng xuống.
Vì cái gọi là binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn. Nếu đối phương muốn ra chiêu gì, mình cứ việc đón lấy, không có gì đáng lo lắng.
Nghĩ thông suốt, Lục Phàm không suy tư chuyện này nữa, mà trò chuyện vui vẻ với chúng nữ....
Mấy ngày chớp mắt trôi qua.
Đoàn người đi rồi nghỉ, cuối cùng đã đến biên giới tây nam của Đại Càn.
Biên giới tây nam này toàn bộ là núi non trùng điệp, cho nên không có thành trì lớn mà chỉ có những trấn nhỏ. Nhưng công sự phòng ngự vẫn có.
Trấn Tây Vương và Trấn Nam Vương đã cho xây dựng rất nhiều trấn nhỏ quân sự ở khu vực biên giới này, mỗi trấn đều đồn trú một lượng quân nhất định. Mỗi trấn đều có đài Phong Hỏa.
Một khi có quân địch xâm lược, có thể lập tức châm đài Phong Hỏa cho các trấn nhỏ quân sự khác biết. Vì trên đường đi, Trấn Tây Vương và Trấn Nam Vương đã nhận được tin tức từ Lục Phàm.
Cho nên khi đoàn kỵ binh Quan Ninh trùng điệp hộ vệ Lục Phàm đến khu vực biên giới, Trấn Tây Vương Lục Tuyết Long và Trấn Nam Vương Lục Thế Phương cùng nhiều người khác đã ở đó chờ đợi.
Khi Lục Phàm xuống xe, Trấn Tây Vương Lục Tuyết Long và Trấn Nam Vương Lục Thế Phương cùng những người khác đều quỳ một chân xuống đất hành lễ.
"Bái kiến bệ hạ!"
Lục Phàm liếc nhìn, thấy ngay nàng tiện nghi đường muội Lục Vô Song đang giả trang nam nhi. Khi Lục Phàm nhìn nàng, Lục Vô Song cũng nhìn hắn.
Hai người nhìn nhau, Lục Vô Song tinh nghịch lè lưỡi, làm Lục Phàm vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.
Trước đây, quan hệ của hắn với nàng tiện nghi đường muội này rất bình thường, hơn nữa nàng cũng quá nhiều tâm tư, nên hắn luôn đề phòng. Nhưng về sau nàng đã dứt khoát thể hiện thái độ giúp đỡ hắn, đồng thời còn thuyết phục được Trấn Tây Vương cùng ủng hộ hắn, khi đó hắn mới thay đổi cách nhìn về nàng tiện nghi đường muội này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận