Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 502: Còn không quỳ xuống

Chương 502: Còn không quỳ xuống Bởi vì hắn cho rằng Lục Phàm đang cố ý nói như vậy để hù dọa, nên liền vội vàng dập đầu cầu xin tha thứ: "Thái tử điện hạ bớt giận, Đoan Mộc gia tộc chúng ta tuyệt đối sẽ phối hợp điện hạ."
Thực lực gia tộc hắn đúng là rất mạnh, có thể dễ dàng đối phó ba đại gia tộc khác, thậm chí có thể đối kháng với hoàng thất. Nhưng nếu như đối mặt với một nhân vật đáng sợ ở trên Phân Thần cảnh, vậy thì thật sự không có sức đánh trả nào.
Dù sao đây chính là tồn tại kinh khủng trên Phân Thần cảnh. Nếu gia tộc có người ở trên Phân Thần cảnh thì đã sớm nắm giữ toàn bộ Thiên Võ hoàng triều và Đông Nguyên hoàng triều rồi, sao có thể kéo đến bây giờ.
Chính vì vậy, khi Lục Phàm vừa nói ra câu này đã khiến hắn sợ hãi, còn tưởng rằng Lục Phàm nổi giận vì hắn không kịp thời đưa ra quyết định. Đây cũng chính là uy hiếp từ cường giả trên Phân Thần cảnh.
Trăm vạn binh mã quả thật rất đáng sợ, cũng có thể đối kháng với Phân Thần cảnh, thậm chí cả những tồn tại trên Phân Thần cảnh. Nhưng điều kiện tiên quyết là phải đối đầu trực diện.
Nếu không phải đối kháng trực diện, thì trăm vạn binh mã trước mặt cường giả Phân Thần cảnh chẳng khác nào trăm vạn con kiến, hoàn toàn không có sức phản kháng. Dù sao không có ai dại dột đứng yên một chỗ để chịu đựng đòn tấn công của trăm vạn binh mã.
Vì vậy mà cho dù các đại hoàng triều có mấy trăm vạn binh mã, vẫn không dám đắc tội những thế lực hàng đầu, đồng thời vẫn phải cung phụng tông môn để bảo vệ.
Nhìn Đoan Mộc Thanh Sinh điên cuồng dập đầu cầu xin tha thứ, Lục Phàm biết hắn đã hiểu lầm ý của mình. Nhưng hắn cũng không giải thích, chỉ thản nhiên nói: "Xem ra ngươi bằng lòng thần phục."
Đang bị dọa sợ, Đoan Mộc Thanh Sinh nghe vậy liền vội vàng gật đầu nói: "Nguyện ý, nguyện ý, ta nguyện ý thần phục."
Trước sự trấn nhiếp và uy hiếp của cường giả trên Phân Thần cảnh, gia chủ Đoan Mộc gia tộc này cũng không khác gì những tu sĩ Luyện Khí cảnh, Đoán Thể cảnh.
Dù sao không ai không sợ chết, Đoan Mộc Thanh Sinh tự nhiên cũng không ngoại lệ. Hơn nữa so với sự an nguy tính mạng của bản thân, hắn càng quan tâm đến sự sống còn của gia tộc.
Nếu như Lục Phàm để Địch Thanh, một tồn tại vô cùng kinh khủng này ra tay, vậy thì gia tộc tuyệt đối sẽ bị hủy diệt. Chỉ riêng Địch Thanh thôi đã quá kinh khủng rồi, huống chi còn có Hạ Hầu Đôn cùng Cố Trung Hành và tám vị cường giả Luyện Thần cảnh khác.
Nhiều cường giả như vậy cùng nhau ra tay, Đoan Mộc gia tộc của bọn họ căn bản không thể ngăn cản được. Lúc này hắn đến cả suy nghĩ phản kháng cũng không dám có.
Tuy gia tộc cũng có một số nội tình mạnh mẽ, nhưng là một gia chủ, hắn hiểu rõ những nội tình đó không thể ngăn cản cường giả trên Phân Thần cảnh. Cho nên lựa chọn tốt nhất là thần phục.
Đừng nói là hắn, ngay cả lão tổ trong gia tộc cũng sẽ đưa ra quyết định giống như vậy. Hoặc có thể nói, tất cả người thông minh đều sẽ đưa ra quyết định này, trừ phi là kẻ không có đầu óc và không sợ chết ngu xuẩn.
Thấy Đoan Mộc Thanh Sinh bày tỏ thái độ, Lục Phàm mới gật đầu với Địch Thanh. Địch Thanh thấy vậy lập tức tiến lên, đặt tay lên đầu Đoan Mộc Thanh Sinh và bắt đầu thi triển sơ cấp Khống Hồn thuật.
Chưa đầy một lát liền thi triển xong, Đoan Mộc Thanh Sinh thận trọng đứng dậy hành lễ.
"Bái kiến điện hạ!"
Nhìn Đoan Mộc Thanh Sinh cung kính hành lễ, Lục Phàm khẽ gật đầu: "Đi thôi, dẫn chín người kia tới đây."
Đối mặt với mệnh lệnh của Lục Phàm, Đoan Mộc Thanh Sinh tự nhiên không dám trái lệnh, lập tức gật đầu rồi quay người đi ra ngoài.
Hạ Hầu Đôn thấy thế liếc nhìn Lục Phàm, nhận được hiệu lệnh liền lập tức đi theo. Tuy rằng Đoan Mộc Thanh Sinh bị Khống Hồn thuật sơ cấp khống chế, đáng lẽ sẽ không có ý đồ gì. Nhưng để phòng ngừa bất trắc, Lục Phàm vẫn để Hạ Hầu Đôn đi theo.
Ảnh hưởng của Khống Hồn thuật sơ cấp không ngừng, thời gian càng dài, ảnh hưởng càng sâu, sau cùng sẽ triệt để trở thành tử trung. Nhưng lúc vừa bị khống chế, tư duy của người bị khống chế vẫn chiếm ưu thế.
Nói cách khác, nếu như Đoan Mộc Thanh Sinh không sợ chết, hoàn toàn có thể tiết lộ chuyện vừa rồi, đồng thời ngấm ngầm cho người nhà Đoan Mộc sắp đặt âm mưu để đối phó với hắn.
Đương nhiên, nếu trong đầu Đoan Mộc Thanh Sinh có ý nghĩ như vậy thì Địch Thanh đã khống chế hắn sẽ cảm ứng được. Chẳng qua Lục Phàm không muốn bất cứ phiền phức nào xảy ra nên làm chút đề phòng cần thiết là rất đáng.
Đoan Mộc Thanh Sinh tự nhiên biết ý của Hạ Hầu Đôn khi theo mình. Nhưng hắn tự nhiên không dám có ý nghĩ gì, chỉ cung kính dẫn Hạ Hầu Đôn đi tìm chín cường giả Ngưng Hồn cảnh kia.
Không lâu sau, Đoan Mộc Thanh Sinh cùng Hạ Hầu Đôn đã dẫn theo chín cường giả Ngưng Hồn cảnh đến nghị sự đại điện. Chín cường giả Ngưng Hồn cảnh này căn bản không biết gia chủ đã bị khống chế.
Cho nên khi đến nghị sự đại điện nhìn thấy Lục Phàm đang ngồi ở vị trí chủ tọa thì nhất thời ngây người, vô thức nhìn về phía gia chủ.
Dù sao vị trí này là chỗ ngồi của gia chủ hoặc lão tổ, bây giờ lại bị Lục Phàm, một người ngoài ngồi vào, sao bọn họ có thể không ngạc nhiên.
Đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của chín người này, Đoan Mộc Thanh Sinh hít sâu một hơi nói: "Từ nay về sau, Đại Càn thái tử điện hạ chính là chủ nhân Đoan Mộc gia tộc chúng ta, chín người các ngươi còn không quỳ lạy điện hạ."
Sau khi Đoan Mộc Thanh Sinh nói ra câu này, chín cường giả Ngưng Hồn cảnh nhất thời trợn mắt há hốc mồm, sững sờ ngay tại chỗ. Vì bọn họ không ngờ rằng gia chủ lại có thể nói ra tin tức như vậy, hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng của họ.
Trọn vẹn ngây người một hồi, bọn họ mới không dám chắc chắn mà hỏi: "Gia chủ, ngài không đùa đấy chứ, hắn... hắn làm sao lại thành chủ nhân của Đoan Mộc gia tộc chúng ta?"
"Gia chủ, ngài không sao chứ, ngài sao lại..."
Thấy chín người này dám nghi ngờ mình, Đoan Mộc Thanh Sinh lập tức lạnh mặt quát: "Làm càn, chẳng lẽ các ngươi hoài nghi ta, còn không mau quỳ xuống."
Khi quát lên, Đoan Mộc Thanh Sinh cũng bộc phát ra tu vi khí thế của cường giả Luyện Thần cảnh nhất trọng bao phủ lên người chín người kia.
Chín cường giả Ngưng Hồn cảnh thấy gia chủ nổi giận thì biết gia chủ không hề đùa. Mặc dù trong lòng bọn họ vô cùng nghi hoặc, nhưng lúc này họ không dám nói gì khác, chỉ có thể ngoan ngoãn quỳ xuống đất.
Đợi chín người quỳ trên mặt đất, Đoan Mộc Thanh Sinh mới cung kính nhìn Lục Phàm nói: "Điện hạ!"
Địch Thanh đứng bên cạnh thấy vậy liền tiến lên, đi tới trước mặt cường giả Ngưng Hồn cảnh cửu trọng có tu vi cao nhất. Gia hỏa này là đại trưởng lão Đoan Mộc Lỗi của Đoan Mộc gia tộc.
Ngay lúc bàn tay của Địch Thanh ấn xuống đầu hắn, Đoan Mộc Lỗi vô ý thức muốn né tránh. Nhưng khi hắn vừa di chuyển đầu, Địch Thanh lập tức lạnh giọng hừ một tiếng, khí tức uy áp kinh khủng lập tức bao phủ lên người Đoan Mộc Lỗi và tám người còn lại.
Chín người Đoan Mộc Lỗi vốn nghi ngờ và tức giận, khi cảm nhận được khí tức uy áp kinh khủng kia thì nhất thời kinh hãi mặt mày trắng bệch, quỳ nguyên tại chỗ không dám động đậy.
Đồng thời bọn họ cũng hiểu được vì sao gia chủ lại nhận Lục Phàm làm chủ, còn bảo bọn họ cùng quỳ bái. Đối mặt với sự tồn tại đáng sợ như vậy, không quỳ lạy thần phục thì chỉ có đường chết. Đến cả gia chủ, một cường giả Luyện Thần cảnh, còn ngoan ngoãn thần phục, thì chín người Ngưng Hồn cảnh của bọn họ sao dám phản kháng.
Quá trình tiếp theo diễn ra vô cùng thuận lợi. Dưới khí thế áp chế kinh khủng của Địch Thanh, chín người này ngoan ngoãn bị Khống Hồn thuật sơ cấp khống chế...
Bạn cần đăng nhập để bình luận