Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 334: Độc hành hiệp Thạch Lăng

Chương 334: Độc Hành Hiệp Thạch Lăng
Nhìn vẻ mặt của gã này, Lục Phàm không khỏi nhíu mày. Nhìn dáng vẻ của gã, có vẻ như có chút liên quan đến đoàn dong binh Độc Lang thì phải. Điều này khiến Lục Phàm càng thêm hứng thú.
Bất quá thấy người tụ tập phía trước ngày càng đông, đã hoàn toàn chặn đường lớn, Lục Phàm cũng không muốn nán lại ở đây, tránh để lộ thân phận. Cho nên hắn nhìn trung niên nam tử nói: "Đi thôi, vừa đi vừa nói." Nói xong, hắn liếc nhìn Hạ Hầu Đôn một cái. Hạ Hầu Đôn liền lên ngựa, cả ba người tiếp tục chạy về phía trước.
Các tu sĩ đang tụ tập phía trước đường lớn thấy vậy lập tức lui sang hai bên, nhìn Lục Phàm ba người đi qua. Mà trung niên nam tử hơi do dự một chút rồi cũng lên ngựa đuổi theo. Sau khi Lục Phàm rời đi, đám bách tính tu sĩ tụ tập ở đây cũng ai đi đường nấy.
Rời khỏi chỗ vừa nãy mấy trăm mét, trung niên nam tử thúc ngựa đi tới trước mặt Lục Phàm. Không đợi Lục Phàm hỏi lại, hắn liền hít sâu một hơi, chủ động nói: "Đoàn dong binh Độc Lang thực lực không tính là quá mạnh, nhưng lại vô cùng khó đối phó..." Nói chuyện, trên mặt hắn hiện ra vẻ nghiến răng nghiến lợi, còn có một tia bất đắc dĩ sâu sắc.
Nghe gã này kể, Lục Phàm mới hiểu rõ đoàn dong binh Độc Lang là một thế lực như thế nào. Bởi vì trong lãnh thổ Thiên Võ hoàng triều có rất nhiều ngọn núi lớn nhỏ, nên xuất hiện rất nhiều đoàn dong binh. Các đoàn dong binh này dựa vào việc săn giết hung thú và nhận nhiệm vụ bảo vệ thương đội để thu tài nguyên.
Đương nhiên, ngoài các đoàn dong binh chính quy này, còn xuất hiện rất nhiều đoàn dong binh tà ác. Những đoàn dong binh này không săn giết hung thú, cũng không nhận nhiệm vụ bảo vệ thương đội. Cách thức thu tài nguyên của bọn chúng rất đơn giản, đó là đốt, giết, cướp bóc. Số lượng người của các đoàn dong binh này thường không nhiều, cho nên bọn chúng chạy trốn rất nhanh. Sau khi giết người cướp bóc ở một địa phương, một thương đội hay gia tộc nào đó, bọn chúng sẽ lập tức chạy trốn sang nơi khác tiếp tục hành động. Vì thế triều đình Thiên Võ phái người đến điều tra và các quận phái cường giả ra quân rất khó bắt được bọn chúng. Cho nên Thiên Võ hoàng chủ còn đặc biệt thành lập một cơ cấu chuyên đối phó với loại đoàn dong binh này. Thạch Lăng chính là một thành viên của cơ cấu này.
Mà Thạch Lăng hiện giờ cũng chính là trung niên nam tử đang kể lại những thông tin này cho Lục Phàm. Thế mà dù triều đình đã thành lập cơ cấu như vậy cũng không có tác dụng gì, căn bản không bắt được những đoàn dong binh thoắt ẩn thoắt hiện này. Bởi vì những đoàn dong binh kia căn bản không có sào huyệt cố định. Cộng thêm trong lãnh thổ Thiên Võ hoàng triều có quá nhiều núi, bên trong núi có rất nhiều hang động, rất nhiều hang động lại liên thông với nhau. Các đoàn dong binh sau khi cướp được liền lập tức ẩn nấp vào trong, muốn bắt được thật sự quá khó khăn. Lúc mới bắt đầu thì chỉ khó bắt, về sau thì hoàn toàn không thể bắt được. Khi bọn họ nhận được tin tức tìm đến, những đoàn dong binh kia sớm đã không biết chạy đi đâu. Về sau, Thạch Lăng mới biết các đoàn dong binh này có liên kết với tầng lớp cao của cơ cấu mà hắn làm. Mỗi khi có hành động, những đoàn dong binh kia đều sẽ sớm nhận được tin tức. Vì lẽ đó, Thạch Lăng chán nản rời khỏi cơ cấu đó, trở thành một tên độc hành hiệp.
Sau khi trở thành độc hành hiệp, hắn cũng thường đi tiêu diệt một số đoàn dong binh tà ác nhỏ yếu. Chính vì sự thù hận tột độ với loại đoàn dong binh này mà hắn mới đứng ra nhắc nhở và an ủi Lục Phàm.
Nói đến đây, Thạch Lăng thở nhẹ một hơi, tiếp tục: "Đoàn dong binh Độc Lang là một trong những đoàn dong binh tà ác mạnh nhất." "Đoàn dong binh Độc Lang so với các đoàn dong binh khác càng tàn nhẫn ác độc, phàm là người hoặc thế lực bị chúng để mắt tới thì hầu như không ai có thể thoát khỏi. Hơn nữa, thủ đoạn của chúng vô cùng tàn nhẫn, người bị chúng chém giết đều bị hút cạn năng lượng, luyện hóa thành huyết đan..."
Sau khi Thạch Lăng kể hết mọi chuyện, trên mặt Lục Phàm nhất thời hiện lên sự chán ghét và sát ý không hề che giấu. Với loại thế lực này, hắn thật sự không hề có một chút thiện cảm. Giờ phút này, hắn đã coi Thiên Võ hoàng triều thành địa bàn của mình. Trong địa bàn của mình, hắn tuyệt đối không cho phép sự tồn tại của loại thế lực tà ác này. Nếu như không bị hắn biết thì thôi, nhưng một khi đã biết thì không thể bỏ qua. Hơn nữa, đoàn dong binh Độc Lang đi cướp bóc khắp nơi, không biết đã hủy diệt bao nhiêu thế lực nhỏ, vơ vét vô số tài nguyên. Nếu tiêu diệt đoàn dong binh Độc Lang, bắt được đoàn trưởng Độc Lang, nhất định có thể thu một món hời lớn.
Ngay khi Lục Phàm đang suy tư, thì tiếng nhắc nhở vang lên.
【 Đinh, phát động nhiệm vụ hệ thống: Tiêu diệt đoàn dong binh Độc Lang đồng thời tự mình chém giết đoàn trưởng đoàn dong binh Độc Lang; Phần thưởng nhiệm vụ: Một thẻ triệu hồi sơ cấp, một lần cơ hội rút thưởng trong thương thành.】
【 Đinh, có nhận nhiệm vụ không? 】
Nhiệm vụ bất ngờ được kích hoạt ngược lại khiến Lục Phàm có chút ngỡ ngàng. Nhưng sau một thoáng ngỡ ngàng, hắn liền kịp phản ứng, không chút do dự nhận nhiệm vụ. Nhận nhiệm vụ, trong lòng hắn cũng không khỏi thầm suy tư. Từ trước tới nay, ngoài việc muốn vơ vét tài nguyên, ý nghĩ lớn nhất của hắn là cố gắng kích hoạt càng nhiều nhiệm vụ để nhận phần thưởng. Nhưng hắn mãi vẫn không đoán ra được làm cách nào để kích hoạt nhiệm vụ. Bởi vì trước đó, hắn cũng đã thử nhiều lần cố ý kích hoạt nhiệm vụ, nhưng đều thất bại. Ngược lại, nhiều lần nhiệm vụ được kích hoạt trong lúc vô tình. Điều này khiến hắn rất thất vọng.
Nếu có thể tùy ý kích hoạt nhiệm vụ thì hắn đã có thể liên tục thu được phần thưởng nhiệm vụ. Đáng tiếc hệ thống không có sơ hở này, muốn dựa theo ý mình mà tùy tiện kích hoạt nhiệm vụ là không thể. Bất quá trải qua một thời gian dài tìm tòi, ngược lại không phải không có thu hoạch gì, hắn cũng đã rút ra được một vài kinh nghiệm.
Muốn có khả năng lớn nhất để kích hoạt nhiệm vụ cần có mấy điều kiện. Điều kiện thứ nhất là mình nhất định phải có ý muốn làm chuyện này, tức là trong nội tâm phải có ý tưởng. Nếu như mình không muốn làm một việc, hoặc không cần suy nghĩ thì nhiệm vụ hệ thống sẽ không được kích hoạt. Điểm này ngược lại khiến Lục Phàm rất hài lòng. Dù sao, nếu chuyện mình không muốn làm lại bị kích hoạt nhiệm vụ hệ thống thì hắn tự nhiên sẽ rất khó chịu. Dù có phần thưởng nhiệm vụ, hắn cũng không muốn làm.
Điểm thứ hai là việc mình muốn làm nhất định phải có thu hoạch nhất định, hoặc nói là phải có trợ giúp nhất định cho mình. Những việc không có chút lợi ích nào dường như rất khó kích hoạt nhiệm vụ. Ví như hắn muốn vô cớ chém giết một người đi đường thì chuyện này dù thế nào cũng không thể kích hoạt nhiệm vụ. Ngoài hai điểm này, còn có một điểm vô cùng quan trọng, đó là những việc đã được kích hoạt nhiệm vụ hệ thống trước đó thì rất khó kích hoạt nhiệm vụ mới. Dù nhiệm vụ có trùng lặp, phần thưởng nhiệm vụ cũng sẽ giảm đi không ít.
Sau khi những ý niệm này liên tục lóe lên trong đầu, Lục Phàm thở nhẹ một hơi, nhìn Thạch Lăng hỏi: "Ngươi có biết tung tích của đoàn dong binh Độc Lang không?" Đã quyết định muốn động thủ với đoàn dong binh Độc Lang, hơn nữa còn đã kích hoạt nhiệm vụ hệ thống, vậy thì nhiệm vụ này đương nhiên phải hoàn thành. Dù sao hoàn thành nhiệm vụ này không chỉ nhận được một tấm thẻ triệu hồi sơ cấp, mà còn được một lần cơ hội rút thưởng trong thương thành. Hai phần thưởng nhiệm vụ này đã coi như là rất tốt, đương nhiên không thể bỏ qua.
Đối mặt với câu hỏi của Lục Phàm, trên mặt Thạch Lăng lộ ra vẻ hoảng hốt…
Bạn cần đăng nhập để bình luận