Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 157: Cổ Thiết Phong rung động

Chương 157: Cổ Thiết Phong rung động.
"Chủ công, chúng ta trên đường gặp rất nhiều Hung thú tản ra, có phải thú triều đã kết thúc?" Nhìn Triệu Thiên Hổ và Lãng Chính Phi vô cùng hiếu kỳ, Lục Phàm khẽ gật đầu cười nói: "Không sai, thú triều đã kết thúc... Mấy ngày qua, đám võ man tử thương vong thảm trọng, tiếp theo chúng ta cần phải làm là giải quyết những tên sống sót may mắn còn lại là được."
Nghe vậy, trên mặt Triệu Thiên Hổ và Lãng Chính Phi không khỏi lộ vẻ thất vọng.
"Thật đáng tiếc đám võ man tử đó!"
Mặc dù thú triều khiến Thiên Võ man tử tổn thất nặng nề là một chuyện đại hỷ sự đối với bọn họ.
Nhưng so với thế, võ tướng như bọn họ vẫn muốn tự tay đi tàn sát đám võ man tử kia hơn. Chỉ có tự tay giết chết đám man tử đó, mới có thể phát tiết được phẫn nộ và sát ý trong lòng họ. Dù sao từ trước đến nay, đám Thiên Võ man tử luôn không kiêng kỵ xâm lấn Đại Càn của bọn họ.
Lục Phàm nhìn ra sự thất vọng của Triệu Thiên Hổ và Lãng Chính Phi, liền vỗ vai hai người cười nói: "Đi thôi, tàn dư Thiên Võ còn sót lại cũng không ít, đủ cho các ngươi giết. Mà lại đừng quên... Bản vương còn muốn dẫn dắt các ngươi phản công, chẳng lẽ còn sợ không có địch nhân để các ngươi giết sao?"
Thấy Lục Phàm nói vậy, Triệu Thiên Hổ và Lãng Chính Phi vốn có chút thất vọng nhất thời cười hắc hắc. Người khác nói câu này bọn họ có lẽ không tin, nhưng lời Lục Phàm nói thì bọn họ tin tưởng trăm phần trăm.
Lời vừa dứt, Lục Phàm liền dẫn Cảnh Yểm, Triệu Thiên Hổ, Lãng Chính Phi và 500 tinh nhuệ sĩ tốt trực tiếp chạy về phía trước....
Đại doanh Trấn Bắc quân.
Cổ Thiết Phong chắp tay sau lưng, đi tới đi lui trong soái trướng, thỉnh thoảng nhìn về phía cửa lớn soái trướng, trên mặt lộ vẻ lo lắng, vội vàng khó che giấu.
Đúng lúc này, bên ngoài soái trướng truyền đến tiếng bước chân dồn dập. Tiếp theo, một bóng người nhanh chóng đi từ ngoài soái trướng vào, rõ ràng là hữu giáo úy Tôn Văn Quyền.
Vừa thấy Tôn Văn Quyền đi tới, Cổ Thiết Phong thân hình lóe lên, đi thẳng tới trước mặt hắn. Không đợi Tôn Văn Quyền mở miệng, Cổ Thiết Phong đã vội vàng nắm lấy vai Tôn Văn Quyền hỏi: "Sao rồi, có tin tức gì không?"
Đối mặt với câu hỏi vô cùng vội vã của Cổ Thiết Phong, trên mặt Tôn Văn Quyền lộ ra vẻ vô cùng kích động. "Tướng quân, đại thắng... đại thắng rồi... Ha ha ha..."
Nghe Tôn Văn Quyền vô cùng kích động cười nói ra câu này, Cổ Thiết Phong đang lộ vẻ vội vàng nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Nhưng rất nhanh, trên mặt của hắn cũng lộ ra vẻ kích động: "Ngươi nói gì, đại thắng?"
"Tướng quân, đúng là đại thắng, mà còn là đại thắng trước nay chưa từng có..."
Tiếp đó, không đợi Cổ Thiết Phong hỏi thêm, Tôn Văn Quyền chủ động báo cáo chi tiết những tin tức vừa nhận được.
Khi Tôn Văn Quyền nói rằng phe mình đã tiêu diệt 10 vạn Thiên Võ tứ vệ, cả người Cổ Thiết Phong đều trợn tròn mắt. Chỉ thấy mắt hắn trừng lớn, trên mặt lộ vẻ không dám tin như nhìn thấy quỷ, miệng không ngừng lẩm bẩm.
"Cái này... Sao có thể như thế được!"
Tôn Văn Quyền không đánh thức Cổ Thiết Phong mà chỉ tươi cười nhìn tướng quân chưa từng có bộ dạng này. Lúc hắn nhận được tin tức, còn kinh ngạc và ngây người hơn cả Cổ Thiết Phong. Dù sao hai người họ đã cộng sự cùng nhau mấy chục năm, có thể nói là huynh đệ sinh tử. Vì thế hắn hiểu rõ tin tức này rốt cuộc gây chấn động đến mức nào.
Một lúc lâu sau, Cổ Thiết Phong mới hoàn hồn, hít sâu một hơi, thần sắc nghiêm túc nhìn Tôn Văn Quyền nói: "Ngươi xác định tin tức này là thật sao?"
Thấy Cổ Thiết Phong không tin, Tôn Văn Quyền lập tức cười gật đầu: "Tin tức là do vương gia phái người truyền đến, chắc chắn 100%. Mà ta cũng đã điều động mấy thám báo thúc ngựa đến Bắc Mang quan để xác nhận rồi."
Khi Tôn Văn Quyền nói tin tức do vương gia truyền đến, Cổ Thiết Phong liền thoải mái phá lên cười. "Ha ha ha ha... Tốt, tốt, tốt... Không ngờ rằng Trấn Bắc quân chúng ta cũng có ngày giành được chiến thắng lớn như vậy."
Nếu là người khác truyền tin đến, Cổ Thiết Phong có lẽ sẽ nghi ngờ. Nhưng tin này do vương gia phái người truyền tới thì tuyệt đối không có vấn đề gì.
Tiếng cười lớn phấn khích vừa dứt, Cổ Thiết Phong nhìn Tôn Văn Quyền nói: "Người vương gia phái tới đâu rồi? Còn nói gì khác không?"
Tôn Văn Quyền lắc đầu: "Người kia truyền tin xong đã rút lui, nhưng có để lại một ngọc giản, nói là vương gia để lại cho ngài."
Nói rồi Tôn Văn Quyền lấy từ trong trữ vật giới ra một ngọc giản đưa qua, Cổ Thiết Phong trực tiếp nhận lấy. Vừa nhìn thoáng qua, hắn đã biết ngọc giản này không có vấn đề, đúng là của vương gia để lại. Bởi vì hắn và vương gia có thủ đoạn và ám hiệu liên hệ đặc thù.
Trên ngọc giản này có một ấn ký nhỏ đặc biệt, chỉ có hắn và vương gia biết. Hơn nữa, ngọc giản này còn có phong ấn đặc biệt, chỉ có dùng máu tươi của hắn mới mở ra được. Nếu người ngoài muốn phá phong ấn, ngọc giản sẽ tự động nổ tung, hủy hoàn toàn ngọc giản.
Đây là để bảo đảm an toàn, trừ hắn ra, không ai có thể biết được nội dung bên trong ngọc giản.
Hô...
Hít một hơi thật dài, Cổ Thiết Phong cầm ngọc giản đi đến soái vị ngồi xuống, rồi dùng ngón tay ép ra một giọt máu tươi nhỏ lên ngọc giản.
Khi máu tươi hòa vào ngọc giản, phong ấn trên ngọc giản được mở ra, hắn lập tức tách một phần linh thức thăm dò nội dung bên trong.
Tôn Văn Quyền không quấy rầy Cổ Thiết Phong mà chỉ lặng lẽ đi đến bên phải ngồi xuống.
Còn Cổ Thiết Phong, khi nhìn thấy nội dung trong ngọc giản, sắc mặt nhất thời biến đổi liên tục. Lúc thì kinh ngạc, lúc lại mừng rỡ, lúc thì không dám tin, lúc thì tặc lưỡi cảm thán...
Tôn Văn Quyền nhìn vẻ mặt liên tục biến đổi của Cổ Thiết Phong, trong lòng cũng vô cùng tò mò. Rốt cuộc bên trong ngọc giản có tin gì mà khiến tướng quân thay đổi sắc mặt nhiều như vậy? Chẳng lẽ ở Bắc Mang quan hoặc Bắc Mang sơn có tình hình gì mới sao?
Đúng lúc Tôn Văn Quyền đang vô cùng hiếu kỳ thì Cổ Thiết Phong hít sâu một hơi rồi rút linh thức khỏi ngọc giản. Linh thức vừa rút ra, ngọc giản trong tay trực tiếp vỡ vụn, hóa thành bột phấn rơi trên mặt đất.
Không quan tâm đến bột ngọc giản, Cổ Thiết Phong nhắm mắt lại, tiêu hóa thông tin bên trong ngọc giản, trong lòng vẫn không thể bình tĩnh lại.
Nếu tin tức Tôn Văn Quyền vừa báo đã khiến hắn chấn kinh không tin được, thì thông tin ghi trong ngọc giản còn khiến hắn không thể tin nổi hơn nữa. Vì ngọc giản ghi lại sự tình phát sinh bên trong Bắc Mang sơn. Bao gồm việc Thác Bạt Kim Khánh bị bắt, sau đó bị bức rút lui hai vạn Chiến Hổ quân, và cuối cùng hai vạn Chiến Hổ quân bị tiêu diệt.
Nếu chỉ là những thông tin đó thì hắn sẽ không thất thố đến thế. Điều thực sự khiến hắn không thể tin được chính là một tin tức khác.
Đó là việc thái tử điện hạ điều động hai cường giả hàng đầu dưới trướng sử dụng thú triều công kích địch nhân. Hai vạn Chiến Hổ quân còn lại bị tiêu diệt hoàn toàn, 6 vạn Thiên Võ tứ vệ cũng tổn thất 4 vạn. Cuối cùng hai vạn Thiên Võ tứ vệ còn lại cũng không thoát khỏi kết cục bị tiêu diệt. Nói cách khác, lần xâm lấn Đại Càn của Thiên Võ hoàng triều lần này với 4 vạn Chiến Hổ quân và 16 vạn Thiên Võ tứ vệ sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận