Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 597: Khôi phục Thạch Cơ kiếp trước ký ức

Chương 597: Khôi phục ký ức kiếp trước của Thạch Cơ
Nơi sâu trong hoàng cung là tổ địa của Đông Nguyên gia tộc, nơi càng sâu hơn là cấm địa của Đông Nguyên gia tộc.
Nơi bế quan của ba vị lão tổ Đông Nguyên Mây Hồng và kho tàng cũng đều ở đó.
Không mất nhiều thời gian, Lục Phàm cùng những người khác đã đến khu vực cấm địa sâu nhất trong hoàng cung.
Nơi đây bất ngờ xuất hiện một dãy đồi núi, toàn bộ được bao phủ bởi trận pháp kết giới, linh khí vô cùng nồng đậm.
Lục Phàm cùng những người khác đi thẳng đến trước một thung lũng nhỏ được tạo thành từ ba ngọn đồi núi nối liền nhau.
Vị lão tổ Đông Nguyên này sau khi mở trận pháp kết giới thì vô cùng cung kính dẫn Lục Phàm và những người khác đi vào.
Nơi đây có một mảnh dược điền, trong dược điền trồng rất nhiều linh dược và linh quả, tất cả đều phi phàm.
Nhưng Lục Phàm không có hứng thú với những linh dược linh quả này, hắn chỉ hướng đến rất nhiều tài nguyên bên trong kho tàng.
Cho nên Lục Phàm trực tiếp bảo lão ta dẫn đường, đi đến kho tàng nằm bên dưới kết giới trận pháp ngầm.
Vì trước đây đã vơ vét qua rất nhiều kho tàng rồi.
Nên giờ phút này đi vào kho tàng của hoàng triều Đông Nguyên, hắn cũng không quá mức hưng phấn, kích động.
Đương nhiên, nhìn thấy tràn đầy tài nguyên tu luyện, tâm tình của hắn vẫn vô cùng vui vẻ.
Dù sao những tài nguyên tu luyện này đối với hắn mà nói tất cả đều là tích phân, đều có thể trở thành động lực tăng cao tu vi.
Cảm giác thu hoạch này thoải mái nhất.
Sau khi dạo một vòng quanh kho tàng của hoàng thất Đông Nguyên.
Hắn dừng lại ở cửa kho tàng, không chút do dự khởi động hệ thống bắt đầu vơ vét tài nguyên nơi này.
Trước ánh mắt của mọi người, tài nguyên chất đống ở nơi này bắt đầu không ngừng biến mất.
Nhìn tài nguyên nhanh chóng biến mất, trên mặt vị lão tổ hoàng thất Đông Nguyên này hiện lên vẻ vô cùng đau lòng.
Tài nguyên ở đây là do Đông Nguyên gia tộc bọn họ tích lũy qua mấy đời, là toàn bộ nội tình của bọn họ.
Nhưng bây giờ tất cả đều bị Lục Phàm lấy đi, hắn làm sao không đau lòng cho được.
Tuy trong lòng vô cùng đau lòng, nhưng miệng hắn tuyệt đối không dám nói ra, thậm chí cũng không dám lộ ra một chút bất mãn.
Dù sao hiện tại sinh tử của bọn họ đều nắm trong tay Lục Phàm, nơi này hết thảy đều thuộc về Lục Phàm.
Lục Phàm tự nhiên thấy vẻ đau lòng trên mặt lão ta, nhưng hắn không để ý chút nào.
Dù sao mình đang vơ vét tài nguyên trong kho tàng của Đông Nguyên gia tộc.
Lão ta cảm thấy đau lòng là phải.
Hắn đương nhiên sẽ không vì chuyện nhỏ nhặt này mà trách cứ hoặc trừng phạt hắn, hắn còn chưa nhỏ mọn đến vậy.
Không mất nhiều thời gian, tài nguyên nơi này cũng chỉ còn lại hai phần.
Đây cũng là thói quen của Lục Phàm từ trước đến nay.
Cho dù là vơ vét kho tàng ở đâu, hắn cũng sẽ không vơ vét hết, chỉ lấy tám phần, chừa lại hai phần.
Ngoại trừ những kho tàng của thế lực hoàn toàn bị chính mình hủy diệt.
Dù sao hiện tại những kẻ của hoàng thất Đông Nguyên đều đã bị chính mình thu phục khống chế, là thuộc hạ của mình.
Nếu vơ vét sạch sẽ, bọn chúng về sau sẽ không có tài nguyên tu luyện để phát triển.
Loại việc chỉ thấy lợi trước mắt này hắn đương nhiên sẽ không làm.
Mà vị lão tổ hoàng thất Đông Nguyên này thấy Lục Phàm vậy mà lại lưu lại một chút tài nguyên, không thu hết, trong lòng nhất thời dễ chịu rất nhiều, đối với Lục Phàm lại càng kính sợ.
"Hệ thống, thu tất cả tài nguyên."
【 Đinh, tài nguyên thu về hoàn tất, thu được 40 triệu tích phân. 】
Nghe thanh âm nhắc nhở trong đầu, Lục Phàm có chút thất vọng trong lòng, vốn còn nghĩ có thể thu được hơn 100 triệu tích phân cơ.
Nhưng rất nhanh hắn đã điều chỉnh lại.
Mình kiếm được tích phân quá dễ dàng trong bí cảnh tế đàn thông thiên kia, cho nên dẫn đến bây giờ mình cảm thấy 40 triệu tích phân không nhiều lắm.
Nhưng trên thực tế có thể thu được 40 triệu tích phân đã rất tốt rồi.
Thu lại suy nghĩ, Lục Phàm cũng lười ở đây chờ đợi, lúc này đi ra bên ngoài.
Sau khi trở lại bên ngoài, Lục Phàm không đi đâu cả mà tìm mấy cái sân nhỏ tinh xảo nằm liền nhau trong vùng cấm địa này.
Trong vùng cấm địa này không chỉ xây dựng nhiều cung điện, còn có không ít nhà lớn nhỏ.
Những sân nhỏ này được bố trí vô cùng tinh xảo, linh khí cũng rất nồng đậm.
So với những đại điện xa hoa bên ngoài, hắn thích những sân nhỏ tinh xảo này hơn.
Đến nơi đây, Lục Phàm trực tiếp ra lệnh cho vị lão tổ hoàng thất Đông Nguyên rời đi, bảo hắn mấy ngày này đừng đến làm phiền mình.
Vì mấy ngày tới hắn muốn bế quan tu luyện, đợi đến ngày thứ năm mới xuất quan.
Đương nhiên, không phải thật sự bế quan tu luyện mà là muốn tăng tu vi cho bản thân và người bên cạnh.
Lục Phàm tự mình sắp xếp sân nhỏ cho mọi người.
Hạ Hầu Đôn ở sân nhỏ bên phải nhất, Địch Thanh ở sân nhỏ bên trái nhất.
Còn Thạch Cơ và Trầm Yên Nhiên thì ở hai bên viện tử trong ngôi nhà ở giữa.
Mấy sân nhỏ này đều được xây dựng trên đỉnh một ngọn đồi núi, vừa đúng chiếm hết toàn bộ đỉnh núi.
Sau khi sắp xếp xong, Lục Phàm tế ra trận bàn, bao phủ toàn bộ đỉnh núi.
Vì sau đó phải giúp mọi người tăng tu vi, bao gồm cả chính hắn cũng muốn tăng tu vi, nên tuyệt đối không được để người khác quấy rầy.
Làm tốt những sắp xếp này, Lục Phàm bảo mọi người theo hắn đi đến sân nhỏ ở trung tâm nhất.
Ban đầu hắn dự định để Trầm Yên Nhiên về sân nhỏ của mình trước.
Nhưng suy nghĩ một chút vẫn không làm vậy.
Một mặt là xem nể Hà Tình, mặt khác là gần đây Trầm Yên Nhiên biểu hiện rất tốt, ngoan ngoãn không quấy rầy ai.
Ngoài ra, Trầm Yên Nhiên dù sao cũng là con gái của tông chủ Huyễn Âm tông, là thánh nữ Huyễn Âm tông.
Đến khi mình khống chế Huyễn Âm tông thì nàng cũng sẽ là người một nhà.
Cho nên cũng không cần phải đối xử khác biệt hoặc trách mắng nàng.
Vào trong sân, Lục Phàm bảo mọi người tự tìm vị trí ngồi xuống, rồi nhắm mắt điều tức.
Nghe thấy Lục Phàm sắp xếp như vậy, mọi người lập tức đoán được Lục Phàm chắc chắn muốn giúp bọn họ tăng tu vi.
Trong nhất thời, tất cả mọi người đều hưng phấn, kích động.
Thạch Cơ tuy chưa từng được Lục Phàm tăng tu vi, nhưng từ vẻ mặt hưng phấn của Địch Thanh và những người khác có thể đoán ra được phần nào.
Trong lúc mọi người nhắm mắt điều tức, Lục Phàm cũng ngồi xếp bằng trên đất, điều chỉnh tâm cảnh của mình.
Một lát sau, tâm cảnh của mọi người đều trở về trạng thái tĩnh lặng như giếng cổ.
Lúc này Lục Phàm mới đứng dậy đi về phía căn phòng bên cạnh, đi đến vừa quay đầu nhẹ gật đầu với Thạch Cơ.
Thạch Cơ thấy thế lập tức theo Lục Phàm đi vào.
Vào phòng, sau khi ngồi xuống, Lục Phàm đưa tay bố trí một kết giới linh lực bao phủ căn phòng.
Làm xong hết thảy, hắn mới nhìn Thạch Cơ nói: "Những chuyện sắp tới ta nói ngươi đừng nói cho ai, chỉ cần tự mình giữ trong lòng là đủ."
Thấy Lục Phàm thận trọng như vậy, Thạch Cơ lập tức gật đầu thật mạnh.
Tiếp theo Lục Phàm chậm rãi mở miệng, đơn giản kể lại chuyện muốn giúp Thạch Cơ khôi phục ký ức kiếp trước.
Nghe xong những điều này, trên mặt Thạch Cơ nhất thời lộ ra vẻ không thể tin nổi.
Nàng không ngờ chủ công lại có thủ đoạn nghịch thiên như vậy, thậm chí có thể khôi phục cả ký ức kiếp trước của mình.
Mà Lục Phàm sau khi giảng giải xong thì nhìn Thạch Cơ hỏi: "Ngươi có bằng lòng khôi phục ký ức kiếp trước không?"
Tuy rằng hắn có thể dùng thẻ mở khóa trực tiếp mở khóa ký ức của Thạch Cơ, nhưng hắn không làm vậy mà hỏi ý kiến của Thạch Cơ.
Vì không phải ai cũng muốn khôi phục ký ức kiếp trước.
Vì có những người ký ức kiếp trước vô cùng đau khổ, đã chịu đựng quá nhiều đau đớn.
Thạch Cơ cũng vậy, kiếp trước trải qua rất nhiều gian truân, trong đó cũng không ít chuyện đau khổ.
Cho nên hắn nhất định phải hỏi ý kiến của Thạch Cơ.
Nếu nàng không muốn khôi phục ký ức kiếp trước, thì hắn cũng sẽ không cưỡng ép khôi phục.
Dù sao ngoài thẻ mở khóa, hắn cũng có thể dùng tích phân để nâng cao tu vi cho Thạch Cơ.
Đối diện với câu hỏi của Lục Phàm, Thạch Cơ không hề do dự, kiên định gật đầu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận