Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 749: Bổ nhiệm an bài

Chương 749: Bổ nhiệm an bài
Khi Lục Phàm cùng những người khác đến được đài điểm tướng trong thao trường huấn luyện này.
Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh, binh đoàn Giang Đông tử đệ, quân đoàn Hổ Báo, Quan Ninh thiết kỵ, Thần Sách quân tất cả đã tập hợp ở chỗ này.
Tổng cộng có khoảng hơn bốn trăm nghìn người, đứng trên đài điểm tướng nhìn về phía trước, chỉ thấy một vùng đen kịt.
Hơn nữa, mỗi quân đoàn lại có màu sắc khác nhau, nhìn lại càng thêm rõ ràng.
Nhìn năm đại quân đoàn trên thao trường, lòng Lục Phàm vô cùng xao động, Khương Thượng, La Thành cùng bốn cô gái Thạch Cơ cũng xúc động không kém.
Mà toàn bộ thành viên năm đại quân đoàn lúc này cũng ánh mắt nóng rực nhìn Lục Phàm trên đài điểm tướng, trong mắt tràn đầy sự cuồng nhiệt và kính sợ.
Bởi vì Lục Phàm là chủ nhân duy nhất của bọn họ, cũng là người mà họ thề sống chết trung thành.
Cứ như vậy một hồi lâu, Lục Phàm mới hít sâu một hơi, để lòng mình hoàn toàn bình tĩnh trở lại.
Tiếp theo, hắn vung tay một cái, một cánh cổng truyền tống nhỏ xuất hiện trên đài điểm tướng.
Diện tích đài điểm tướng cũng không nhỏ, đủ sức chứa vài trăm người.
Vì vậy, cánh cổng truyền tống nhỏ xuất hiện ở đây hoàn toàn không chiếm diện tích, rất nhẹ nhàng.
Nhìn cánh cổng truyền tống nhỏ trước mặt, bốn cô gái Thạch Cơ và Khương Thượng, La Thành đều vô cùng hiếu kỳ.
Vừa nãy, bọn họ đã tận mắt chứng kiến năm đại quân đoàn liên tiếp bị ném thả xuống, cảnh tượng rung động đó.
Còn giờ phút này, bọn họ sắp được chứng kiến cảnh tượng vô số cường giả xuất hiện.
Trong ánh mắt chăm chú của Lục Phàm, người mặc áo giáp.
Tiếp theo là Mã Siêu, Hứa Chử, Điển Vi, Phàn Lê Hoa, Thạch Phổ lần lượt bước ra từ trong cánh cổng truyền tống.
Nhìn những cường giả nối tiếp nhau bước ra từ cổng truyền tống, Khương Thượng, La Thành cùng những người khác lần nữa âm thầm kinh hãi.
Khi người cuối cùng bước ra từ cánh cổng truyền tống, cánh cổng mới tan biến mất.
Sau đó, chín người Trương Liêu đồng loạt quỳ một gối xuống trước mặt Lục Phàm.
"Bái kiến chủ công!"
Bọn họ là những cường giả trung thành mà Lục Phàm triệu hồi ra, giống như La Thành và Khương Thượng.
Cho nên bọn họ vẫn xưng hô Lục Phàm là chủ công, Lục Phàm cũng thích cách xưng hô này.
Bệ hạ chỉ là cách xưng hô đối với người ngoài mà thôi, còn đối với người của mình, hắn vẫn thích bọn họ gọi mình là chủ công, như vậy càng thêm thân thiết.
Dù sao đối với hắn mà nói, những cường giả được triệu hồi ra này như người thân của mình.
Bởi vì bọn họ đều không thuộc về thế giới này, cho nên có thể xem bọn họ là đồng loại.
Cảm giác đặc biệt này cho dù là ba cô gái Hà Tình An Lan và Trầm Yên Nhiên cũng không sánh bằng, hoặc nói là hai loại cảm giác khác biệt.
Nhìn thấy những cường giả mà mình triệu hồi ra này, Lục Phàm mới nhớ về kiếp trước của mình.
Tuy rằng hắn đã hoàn toàn thích ứng với thế giới này, đồng thời xem mình là một phần của nơi đây.
Nhưng hắn không quên hết thảy ở kiếp trước, mà chôn giấu thật sâu trong ký ức.
Có lẽ đến một ngày nào đó khi mình bước lên đỉnh phong, khai sáng ra một thần triều vô địch, mình sẽ tìm cách trở về Địa Cầu.
Những ý nghĩ này nhanh chóng lóe lên trong đầu, Lục Phàm hít sâu một hơi, tươi cười tự mình đỡ chín người Trương Liêu đứng lên.
Được Lục Phàm đích thân đỡ, chín người Trương Liêu giờ phút này lại càng thêm hưng phấn kích động.
Đặc biệt là khi bọn họ nhìn thấy hơn 40 vạn binh mã trên sân huấn luyện, nội tâm càng thêm xao động.
Bọn họ đều là người võ, sinh ra đã muốn chinh chiến sa trường.
Cho nên khi nhìn thấy hơn 40 vạn hùng binh vô địch này, nội tâm hưng phấn kích động của bọn họ có thể hiểu được.
Nhìn Trương Liêu cùng mọi người đang vô cùng kích động, Lục Phàm khẽ cười nói: "Đến đây, ta giới thiệu cho các ngươi một chút."
Sau đó Lục Phàm lần lượt giới thiệu chín người Trương Liêu cho Thạch Cơ, Hà Tình An Lan, Trầm Yên Nhiên và Khương Thượng cùng La Thành.
Sau khi hai bên làm quen nhau, mọi người đều cười chào hỏi, nói chuyện phiếm vài câu.
Dù sao bọn họ đều là đội ngũ dưới trướng của Lục Phàm, là người thật sự của mình, quan hệ tự nhiên không cần phải nói nhiều.
Tuy rằng đều là lần đầu gặp mặt, nhưng khi nhìn thấy nhau đều cảm thấy vô cùng thân thiết.
Sau khi mọi người đã quen nhau, Lục Phàm nhìn về phía Trương Liêu, cười mở miệng:
"Văn Viễn, từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ là thống soái 30 vạn Thần Sách quân, Thần Sách quân sẽ giao cho ngươi."
Trước đó, hắn quên mất Trương Liêu cũng là cường giả Động Hư cảnh, bất quá chỉ là Động Hư cảnh nhất trọng mà thôi.
Tuy rằng Trương Liêu có tu vi phù hợp và năng lực thống soái rất cao, nhưng Quan Ninh thiết kỵ không thích hợp với Trương Liêu.
30 vạn Thần Sách quân là thích hợp nhất với Trương Liêu.
Nghe lời của Lục Phàm, Trương Liêu nhất thời ngây người, trên mặt hiện vẻ hoảng hốt.
Hắn không ngờ rằng chủ công lại giao Thần Sách quân quan trọng như vậy cho mình làm thống soái.
Dù sao 30 vạn Thần Sách quân hiện tại đang ở trước mắt, dù hắn có ngốc cũng nhìn ra được 30 vạn Thần Sách quân này tuyệt đối là vô địch chi sư.
Không phải hắn không muốn trở thành thống soái.
Chỉ có điều hắn đến sau, so với La Thành còn trễ hơn một chút, huống chi còn có võ tướng khác.
Theo lý thuyết, Thần Sách quân không đến lượt hắn trở thành thống soái.
Nhưng không ngờ chủ công trực tiếp mở miệng giao Thần Sách quân cho hắn, để hắn trở thành thống soái Thần Sách quân.
Trong lúc Trương Liêu không dám tin, những người còn lại trên mặt cũng hiện vẻ hâm mộ vô cùng.
Dù sao đây chính là 30 vạn Thần Sách quân, người sáng suốt đều có thể nhận ra đây là đội ngũ như thế nào.
Không hề khoa trương, 30 vạn Thần Sách quân đủ sức quét ngang toàn bộ Đông Thắng Thần Châu.
La Thành tự nhiên cũng muốn trở thành thống soái Thần Sách quân, nhưng hắn biết mình không đảm nhiệm được.
Cho nên, hắn chỉ có thể hâm mộ, cũng không có chút ghen ghét nào, những người còn lại cũng như vậy.
Còn Trương Liêu, sau một thoáng chấn kinh, cuối cùng cũng hoàn hồn, không chút do dự quỳ một chân xuống đất, cố nén hưng phấn kích động nói: "Mạt tướng lĩnh mệnh!"
"Đứng lên đi!"
"Tạ bệ hạ!"
Thần Sách quân là đội ngũ trung thành của mình, cũng không có cái gì gọi là binh phù.
Bởi vì lời của mình có tác dụng hơn bất kỳ binh phù nào.
Mình nói Trương Liêu là thống soái Thần Sách quân thì hắn là thống soái, trong tình huống tu vi đạt tiêu chuẩn, không ai dám nói gì.
Đợi Trương Liêu đứng dậy, Lục Phàm lúc này triệu tập tám vị thống lĩnh Phân Thần cảnh và 92 vị phó thống lĩnh tu vi Luyện Thần cảnh của Thần Sách quân lên đài điểm tướng.
Sau khi bọn họ hành lễ xong đứng dậy, Lục Phàm liền giới thiệu Trương Liêu cho bọn họ.
Việc Trương Liêu tu vi Động Hư cảnh nhất trọng trở thành thống soái, bọn họ tự nhiên không có ý kiến gì.
Dù sao trong quân võ vốn là cường giả vi tôn, hơn nữa đây là mệnh lệnh của chủ công Lục Phàm.
Sau khi để bọn họ làm quen một chút, Lục Phàm liền để Trương Liêu dẫn theo đám người này đi làm quen với Thần Sách quân, đồng thời để bọn họ rời khỏi thao trường huấn luyện này.
Diện tích căn cứ quân sự số 1 này cũng đủ lớn, cho nên Thần Sách quân có số lượng đông nhất sẽ đóng quân ở nơi đây.
Sau khi Trương Liêu cùng mọi người rời đi, Lục Phàm nhìn Mã Siêu, cười nói:
"Mạnh Khởi, từ nay về sau 3 vạn Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh sẽ giao cho ngươi, ngươi sẽ là thống soái 3 vạn Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh."
Tuy rằng số lượng Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh chỉ có 3 vạn, nhưng chiến lực của 3 vạn Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh này lại không hề yếu.
Nếu như số lượng và tu vi ngang nhau, chiến lực của Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh có lẽ còn mạnh hơn Quan Ninh thiết kỵ một chút.
Mã Siêu vốn là một anh hùng giỏi kỵ chiến, để hắn thống soái Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh là phù hợp.
Nếu như không phải tu vi của Mã Siêu hơi thấp, thì việc để hắn thống soái Quan Ninh thiết kỵ cũng được.
Chỉ tiếc tu vi của Mã Siêu chỉ là Phân Thần cảnh ngũ trọng, vẫn chưa bằng mấy vị thống lĩnh thiết kỵ.
Cho nên, chỉ có thể để Mã Siêu thống soái Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh.
Còn Mã Siêu, nghe Lục Phàm bổ nhiệm mình, lập tức hưng phấn kích động quỳ một chân xuống đất nở nụ cười…
Bạn cần đăng nhập để bình luận