Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 55: Bọn hắn tới

"Chương 55: Bọn họ tới"
"Tử Nha, ngươi cảm thấy lần này bản vương sắp xếp thế nào, có chỗ nào bỏ sót không?" Tuy mới vừa sắp xếp rất nhiều, nhưng Lục Phàm vẫn có cảm giác mình hình như đã bỏ sót điều gì đó. Nhưng cụ thể là gì thì lại không nghĩ ra.
"Chủ công, những sắp xếp lần này của ngài không có vấn đề gì, nhưng..." Nói đến đây Khương Thượng hơi dừng lại một chút, rồi tiếp tục: "Nhưng là hướng Mạc Bắc không thể không phòng."
"Hướng Mạc Bắc cũng không cần lo lắng, có Trấn Bắc quân trấn giữ, sẽ không xuất hiện..." Lời còn chưa nói hết, sắc mặt Lục Phàm đột nhiên thay đổi, "Ngươi nói là Trấn Bắc quân có khả năng làm phản!" Lúc thốt ra câu này, sắc mặt hắn vô cùng khó coi.
"Chủ công, có một số việc không thể không đề phòng, Trấn Bắc Vương đã biến mất 20 năm, khoảng thời gian 20 năm đủ để thay đổi rất nhiều chuyện. Còn có hữu tướng Chương Vũ kia, thật sự đang bế quan hay là đang làm chuyện khác. Vương gia có ý định mưu phản, chắc chắn sẽ liên hệ với Mạc Bắc, Trấn Bắc quân tự nhiên cũng không thể tránh khỏi. Đương nhiên binh lính Trấn Bắc quân không có vấn đề, nhưng những thiên phu trưởng kia, vạn phu trưởng, thậm chí là..." Khương Thượng chỉ nói đến đó rồi dừng, nhưng sắc mặt Lục Phàm lại càng khó coi hơn.
Lúc này Khương Thượng hít nhẹ một hơi tiếp tục nói: "Chủ công, tam đại gia tộc ngài có phòng bị, nhưng là thiên hương cũng không thể không phòng."
Lục Phàm im lặng gật đầu, trong lòng lại thầm bất đắc dĩ. Điểm IQ của mình vẫn chưa đủ sao, nhiều vấn đề như vậy mà không chú ý tới. Hay nói là mình suy nghĩ không được toàn diện, chỉ nhìn thấy trê‌n mặt nổi, lại không để ý đến những thứ giấu ở một bên. Bất quá coi như biết những điều này, hiện tại chính mình cũng không đủ sức xoay sở, trong tay không có ai có thể dùng được. Không có nơi phát ra tin tức tình báo, đến thời khắc mấu chốt người có thể dùng lại quá ít... Một loạt vấn đề ở thời điểm này lập tức bộc lộ ra.
"Ai, vẫn là căn cơ quá nhỏ bé, xem ra phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ hệ thống để thu được thẻ triệu hồi mới được..." Mời chào cường giả bản địa cũng được, nhưng thời gian không kịp, mà trong thời gian ngắn cũng không thể đảm bảo được sự trung thành. Cho nên biện pháp tốt nhất vẫn là hệ thống triệu hồi.
Hô! Hít sâu một hơi, Lục Phàm nhìn Khương Thượng ra hiệu bảo hắn tiếp tục nói, người sau trầm ngâm một chút rồi nói: "Chủ công, còn có một điểm vô cùng quan trọng, hiện tại chúng ta căn bản không có lực lượng binh mã nào có thể sử dụng. Tuy Thúc Bảo và Quý Quyền tạm thời nắm giữ tuần tra vệ cùng Hán Dương thủ vệ quân, nhưng lực lượng này quá yếu, lại không thể đảm bảo được sự trung thành, một khi xảy ra vấn đề gì thì..."
Đối mặt với sự lo lắng này của Khương Thượng, trên mặt Lục Phàm lại nở một nụ cười. "Tử Nha, ai nói bản vương trong tay không có lực lượng..."
"Chủ công, ngài..."
"Yên tâm đi, thời khắc mấu chốt, lực lượng kia của bản vương sẽ xuất hiện, bên trong thành không làm nổi sóng gió gì đâu." Hắn nói đến tự nhiên là 3000 Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh vẫn luôn không xuất hiện. Đây cũng là lá bài tẩy lớn nhất của hắn hiện tại. Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh tuy số lượng không nhiều, nhưng 3000 người này đều là tu luyện giả, hơn nữa còn đều là kỵ binh. Bất kể là trang bị, tác chiến phối hợp, hay bất cứ phương diện nào khác, tất cả đều là đỉnh nhất. 3000 Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh đủ để so sánh với 10 vạn Trấn Bắc quân.
Nhìn dáng vẻ tràn đầy tự tin của Lục Phàm, trong lòng Khương Thượng không khỏi hiện lên sự hiếu kỳ nồng đậm. Bất quá Lục Phàm không nói, hắn cũng sẽ không tiếp tục hỏi tới.
"Đã chủ công có sắp xếp, vậy thì không có gì đáng lo." Nói xong câu này, hắn dường như nghĩ tới điều gì, lại nhìn Lục Phàm cung kính nói: "Chủ công, bệ hạ ban cho ngài 5000 quyền thống lĩnh quân, mà chủ công thân là thái tử có thể nắm giữ 500 thái tử vệ đội, có thể chiêu mộ 5500 tên thân vệ này sớm không?"
"Ừm!" Lục Phàm sờ cằm trầm ngâm một chút rồi nói: "Chờ tối nay giải quyết xong chuyện tam đại gia tộc rồi nói sau." Chuyện này hắn vẫn luôn ghi trong lòng, chỉ là không nói ra mà thôi. Dù sao hiện tại Hán Dương thành rối ren tứ phân ngũ liệt, phủ quận thủ chỉ là cái vỏ rỗng, coi như phát lệnh chiêu mộ cũng không hấp dẫn được ai. Điều hắn muốn là tinh binh, là những người có thể lấy một địch mười, thậm chí lấy một địch trăm hung hãn mạnh mẽ, chứ không phải chiêu mộ một đám rác rưởi. Tốt nhất là toàn bộ quân đội đều do tu luyện giả tạo thành, đó mới là mục tiêu của hắn.
Thấy Lục Phàm nói vậy, Khương Thượng gật đầu không nói gì nữa. Sau một hồi suy tư ngắn ngủi, Lục Phàm đột nhiên nghĩ đến mấy kỹ năng đặc biệt của Khương Thượng.
"Tử Nha, bản vương biết ngươi tinh thông trận đạo, phù triện và đan đạo, chờ chuyện tam đại gia tộc hoàn tất, ngươi tìm cách chiêu mộ một số người chuyên học trận pháp, bùa chú và đan đạo."
Khương Thượng suy nghĩ một chút liền hiểu ý Lục Phàm. "Chủ công, chiêu mộ người thì không vấn đề gì, nhưng trận pháp, bùa chú và đan đạo không phải chuyện một sớm một chiều, trong thời gian ngắn sợ là..."
"Chuyện này không vội, ngươi cứ từ từ chiêu mộ bồi dưỡng là được, thà một thiên tài còn hơn vạn phế vật, việc này làm từ từ, muốn cái gì bản vương đều sẽ cung cấp cho ngươi."
Lời này của Lục Phàm vừa nói ra, mặt Khương Thượng lộ vẻ kinh hãi. Chủ công tính toán không nhỏ! Sau một thoáng kinh ngạc ngắn ngủi, lòng Khương Thượng nhất thời bừng lên ngọn lửa. Hắn không sợ Lục Phàm có dã tâm, chỉ sợ Lục Phàm không đủ lớn dã tâm, lúc này xem ra mình đã đánh giá thấp chủ công rồi.
Nghĩ đến đây, Khương Thượng thần sắc nghiêm túc đứng dậy chắp tay cúi đầu với Lục Phàm. "Mời chủ công yên tâm, Tử Nha nhất định sẽ hết sức, vì chủ công bồi dưỡng ra một đám nhân tài trận pháp, bùa chú và đan đạo."
"Ừm!" Lục Phàm hài lòng gật đầu, cười đứng dậy đi ra ngoài, Khương Thượng theo sát phía sau. Bước ra ngoài vừa nhìn lên mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, Lục Phàm ánh mắt phức tạp lẩm bẩm: "Hy vọng tối nay mọi chuyện thuận lợi."
"Tam đại gia tộc đã là cá trong chậu, chủ công không cần lo lắng."
"Đúng vậy, bọn chúng bất quá là cá trong chậu mà thôi, nếu biết thời thế thì để cho giữ lại cái m·ạng c·hó, nếu không biết thời thế, hừ..." Xây dựng thì khó khăn, nhưng phá hủy chẳng lẽ không dễ sao. Đối với những người và thế lực không trung thành, không nương tựa vào mình, thì không cần phải giữ lại.
Nghĩ đến đây, trong mắt Lục Phàm bắn ra hung quang, trên người cũng không tự chủ toát ra sát khí. Khương Thượng nhìn Lục Phàm đang phát ra sát khí, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng. Chủ công như vậy, rất đáng để hắn dùng hết sức lực để phụ tá.
....
Màn đêm buông xuống.
Trong phủ quận thủ đèn đuốc sáng trưng, thân vệ mặc áo giáp tạm thời bưng các loại thức ăn đi lại trong tiền sảnh. Trước tiền sảnh, trên bàn dài bày đầy các món ăn tinh xảo và rượu ngon trái cây. Những món ăn này do Phí Y và Vương Hồn liên hệ với các tửu lâu trong Hán Dương thành đặc biệt sắp xếp đầu bếp làm. Đồ ăn là đồ ăn ngon, rượu là rượu ngon. Duy nhất không được hoàn hảo là trong tiền sảnh không có một thị nữ nào, người phục vụ đều là những thân vệ tạm thời kia.
Nhìn những thân vệ tạm thời ra vào tiền sảnh, Khương Thượng ngồi ở vị trí đầu não phía bên trái chần chừ một chút, nhìn Lục Phàm đang ngồi ở chủ vị chính bắc nói: "Chủ công, trong phủ có nên chiêu mộ một số người hầu nữ bộc và đầu bếp cùng tạp dịch không? Hiện tại trong phủ chỉ có một số thân vệ tạm thời, lại quá đơn sơ, cứ thế mãi, danh tiếng của chủ công cũng sẽ bị ảnh hưởng." Trước đó trong phủ quận thủ vốn có quản gia, tùy tùng, nữ bộc và những tạp dịch, nhưng khi Lục Phàm vừa đến đây thì đều đuổi hết đi. Là thái tử Đại Càn, sinh hoạt không nói xa hoa, nhưng cũng tuyệt không thể nghèo khó đơn điệu như vậy được.
Kỳ thật giờ phút này Lục Phàm cũng có cảm giác như vậy, thấy Khương Thượng nói như thế, hắn cũng thuận thế gật đầu nhẹ. "Việc này ngươi cứ xem mà sắp xếp." Đối với những người mình triệu hồi ra, Lục Phàm căn bản không cần lo lắng gì, có chuyện gì cứ để bọn họ đi làm là đủ.
"Vâng, chủ công!"
Khương Thượng gật gật đầu vừa định nói gì thì Lục Phàm đã nhíu mày, nhìn về phía cửa lớn tiền sảnh bình thản nói: "Bọn họ tới!"
Ngay khi Khương Thượng đang nghi ngờ thì một tên thân vệ tạm thời nhanh chóng bước vào tiền sảnh, quỳ một chân xuống đất...
Bạn cần đăng nhập để bình luận