Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 38: Thần bí hắc bào tử sĩ

"Bái kiến thái tử điện hạ!" Hai người đến trước mặt quỳ một chân xuống đất hướng Lục Phàm hành lễ, Lục Phàm đợi bọn họ đứng dậy rồi cau mày hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Bẩm điện hạ, có bảy tên người của Vương gia bị hai mươi mấy tên hắc bào thần bí hộ tống giết ra khỏi thành. Hao tổn hơn bốn mươi tên quân thủ thành, bách phu trưởng Mã Lỗ bị thương nặng, bây giờ sinh mệnh nguy kịch."
Nghe tin này, trong mắt Lục Phàm nhất thời hung quang lóe lên: "Những người mặc hắc bào đó xuất hiện như thế nào? Có bắt được người nào còn sống không?"
"Thuộc hạ đã cho người đi điều tra... nhưng bắt được một người sống, người kia lại cắn nát răng tự vẫn, chắc là được huấn luyện thành tử sĩ."
Tin tức đột ngột này làm tâm tình vừa tốt của Lục Phàm biến mất gần hết. Hắn vừa mới bảo Miêu Hoài đi xử lý đám dư nghiệt Vương gia còn chưa kịp thực hiện thì đã có người hộ tống thành viên Vương gia trốn khỏi Hán Dương thành. Rốt cuộc đám hắc bào kia thuộc thế lực nào? Có liên quan đến ba đại gia tộc khác trong thành không, hay có liên quan đến Cổ Thiết Phong vừa mới rời đi?... Lục Phàm nheo mắt lại, suy nghĩ mọi khả năng, trên người cũng theo đó tỏa ra sát ý không thể che giấu.
Thấy Lục Phàm như vậy, Miêu Hoài cùng hai đội trưởng đội quân thủ thành cũng không dám thở mạnh. Lúc này Lục Phàm khiến họ cảm nhận được áp lực khó tả. Trầm ngâm rất lâu, Lục Phàm hít sâu một hơi, ép chế sát ý và lửa giận, lạnh lùng nói: "Toàn lực điều tra tung tích đám tu sĩ mặc hắc bào kia, đồng thời tuyên bố treo giải thưởng khắp bắc cảnh. Mỗi một thành viên Vương gia bị giết có thể nhận được một trăm hạ phẩm linh thạch, cung cấp tin tức hữu ích về đám người mặc hắc bào thì được 1000 hạ phẩm linh thạch..."
Đã bọn chúng muốn cứu người Vương gia, vậy Lục Phàm sẽ làm ngược lại. Dùng tài nguyên của Vương gia để treo thưởng cho đầu người của thành viên Vương gia, hắn muốn xem bọn chúng làm thế nào mà trốn tránh. Hắn không tin đám người hắc bào đó tự dưng xuất hiện. Chỉ cần chúng xuất hiện trong thành thì nhất định sẽ có dấu vết để lại.
"Tuân lệnh!"
Sau khi giao phó xong, Lục Phàm phất tay ra hiệu cho Miêu Hoài và hai đội trưởng quân thủ thành rời đi.
Nhìn ba người đi, Lục Phàm trong lòng bất đắc dĩ thở dài. "Không biết đến khi nào mới có thể triệu hồi được thành viên tình báo Đông Xưởng, Tây Hán hoặc Cẩm Y Vệ loại hình." Lúc này hắn thiếu nhất không phải là hộ vệ cường đại hay mưu sĩ đỉnh cấp mà chính là một tổ chức tình báo mạnh mẽ. Tác dụng của tổ chức tình báo là vô cùng lớn, tương đương với con mắt và lỗ tai của một người. Nếu có tổ chức tình báo, hắn đâu đến mức bị động như bây giờ, chỉ có thể làm người mù, người điếc. Ngay cả một Hán Dương thành nhỏ bé thế này mà hắn còn không hiểu rõ, chứ đừng nói là hiểu rõ những nơi khác của Đại Càn.
"Trước khi triệu hoán ra những đại năng tình báo đó, trước tiên phải tự tổ kiến một nhóm người đã." Trong lúc suy nghĩ, Lục Phàm đã đưa ra quyết định, nhìn Lý Tồn Hiếu và ba người nói: "Đi thôi, về ta có chuyện muốn bàn giao cho các ngươi!"
"Vâng!"
...
Trong một mật thất ngầm u tối. Năm tu sĩ mặc hắc bào, đeo mặt nạ thần bí tụ tập tại đây. Không khí trong mật thất vô cùng áp lực, đến nơi này vài phút mà không ai lên tiếng, cứ im lặng mà ngồi. Không khí im lặng ngột ngạt kéo dài trọn năm phút, người mặc hắc bào ngồi ở vị trí chủ trì mới cất tiếng khàn khàn: "Vương gia đã bị tiêu diệt, đám đồ kia đã rơi vào tay tên phế vật kia, vậy tiếp theo làm thế nào, nói một lời đi."
Vừa dứt lời, người mặc hắc bào ngồi vị trí đầu tiên bên phải trầm giọng nói: "Mấy người của Vương gia đã được đưa ra ngoài an toàn, kế hoạch vẫn có thể tiến hành." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại rồi tiếp tục: "Chỉ là kế hoạch lần này vẫn chưa chuẩn bị hoàn toàn, tùy tiện khởi động, sợ rằng sẽ có rất nhiều biến cố."
Người này vừa nói xong, người mặc hắc bào ở vị trí đầu tiên bên trái liền hừ lạnh một tiếng: "Chờ chuẩn bị hoàn toàn chỉ sợ cũng muộn mất... Vương gia đã bị diệt, ngươi cảm thấy tên phế vật kia sẽ dừng tay như vậy sao?"
Nghe vậy, hai người còn lại cũng đồng ý gật đầu: "Không sai, lúc này chúng ta không có nhiều thời gian để chuẩn bị vậy."
"Tên phế vật kia tuyệt đối không đơn giản, mà sau lưng có vị thủ bút kia không cũng không biết chừng đấy, tình hình trước mắt là không chờ đợi chúng ta được, nhất định phải đưa ra lựa chọn."
Thấy cả ba người đều nói vậy, người mặc hắc bào bên trái cũng không nói gì thêm. Ba người còn lại cũng nhìn về người mặc hắc bào đang ngồi ở vị trí chủ tọa. Trong sự chờ đợi của họ, người mặc hắc bào đang ngồi ở vị trí chủ tọa trầm mặc một lúc rồi khàn giọng nói: "Kế hoạch có thể khởi động, nhưng chỉ khởi động một nửa, không khởi động hoàn toàn..."
Ngay lúc năm người mặc hắc bào thần bí đang bàn kế hoạch thì Lục Phàm mang Lý Tồn Hiếu cùng đám người trở về tiền sảnh của phủ quận thủ. Vừa mới ngồi xuống, Hạ Hầu Uy dẫn Hướng Sủng cùng Đoàn Quýnh và Trương Kỳ đi đến. Sau khi mọi người khom người hành lễ rồi đứng sang một bên, Hạ Hầu Uy nhìn Lục Phàm nói: "Chủ công, phủ quận thủ đã được điều tra xong, ngoại trừ địa cung kia ra thì không có gì khác thường. Mặt khác một bên địa cung cũng đã cẩn thận điều tra, không có cửa ra vào nào khác."
"Còn Khương lão thì sao?"
"Bẩm chủ công, Khương lão dẫn Lý Tư ra ngoài mua sắm vật liệu bày trận, chắc sắp trở về rồi ạ."
"À!"
Lời này khiến Lục Phàm có chút xấu hổ. Trước đó hắn còn nói cứ để Khương Thượng toàn quyền sắp xếp, còn hắn thì đi tìm người mua sắm vật liệu. Hiện tại Khương Thượng lại tự mình đi, thật là lúng túng. Nhưng vẻ lúng túng này thoáng qua nhanh chóng, Lục Phàm cũng không quá để ý. Dù sao Khương Thượng cùng Lý Tồn Hiếu bọn họ đều là những nhân vật mà hắn triệu hồi ra, sẽ trăm phần trăm trung thành với hắn. Những việc nhỏ như này không đáng gì. Khi nào hắn đạp đến đỉnh phong, bọn họ tự nhiên cũng sẽ theo sát bên cạnh hắn. Dù là vinh hoa phú quý hay cơ duyên tạo hóa, hắn đều sẽ không bạc đãi bọn họ.
Những ý nghĩ này vừa lóe lên, Lục Phàm đột nhiên nghĩ đến cô biểu muội tiện nghi kia, liền hỏi: "Vô Song quận chúa đâu?"
"Bẩm chủ công, quận chúa dẫn Ngô Duy đi ra ngoài, nói là muốn đi dạo một chút, tiện thể mua sắm đồ dùng sinh hoạt."
Nghe Lục Vô Song đi ra ngoài, Lục Phàm nhíu mày, trong mắt lóe lên một tia ý cười nhẹ nhõm. Vừa nãy hắn định sắp xếp dùng đại lễ bao đột phá nhận được Thất Tinh Tuyệt Sát Trận. Nhưng vì có cô biểu muội tiện nghi không rõ mục đích kia ở đây, hắn không thể hành động được, hiện giờ thì có thể yên tâm sắp xếp. Nghĩ như vậy, hắn liền đứng dậy, nói với Trương Kỳ: "Ngươi dẫn theo bốn Huyền Võ vệ vào trong thành bảo vệ Khương lão, không thể để hắn gặp bất kỳ nguy hiểm nào."
"Cái này..." Trương Kỳ có chút chần chừ. Nhưng sau một thoáng chần chừ ngắn ngủi, hắn vẫn gật đầu, cung kính hành lễ rồi quay người rời đi. Vốn dĩ hắn chỉ là phụng mệnh đến đây bảo vệ Lục Phàm, trong lòng hắn không xem trọng tin đồn phế vật thái tử này. Nhưng giờ phút này, cách nhìn của hắn đối với Lục Phàm đã hoàn toàn thay đổi, phát ra sự kính sợ từ nội tâm, cho nên cũng nguyện ý nghe theo sự sắp xếp của Lục Phàm.
Đợi Trương Kỳ mang theo bốn Huyền Võ vệ rời khỏi phủ quận thủ, Lục Phàm lập tức mang Lý Tồn Hiếu cùng những người khác đến trung tâm phủ quận thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận