Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 513: Gặp một lần gia hỏa này

"Điện hạ, phía trước liền đến không gian dưới lòng đất kia." Ngay khi Đoan Mộc Thanh Sinh vừa dứt lời, Địch Thanh cũng lên tiếng: "Chủ công, tên kia ở ngay phía trước, thuộc hạ cảm nhận được khí tức của hắn." Lúc này không cần Địch Thanh nói, Lục Phàm và Đoan Mộc Thanh Sinh đều cảm nhận được khí tức khủng bố không ngừng trào dâng từ phía trước. Những khí tức khủng bố này khiến Lục Phàm và Đoan Mộc Thanh Sinh đều tim đập thình thịch, tựa như phía trước là một con mãnh thú thời hồng hoang.
Lục Phàm cố nén sự bất an trong lòng nói: "Đi, đi gặp gia hỏa này một lần." Lúc này trong lòng hắn ngoài bất an còn có sự tò mò nồng đậm. Phía trước đến cùng là dạng tồn tại gì, những hắc vụ vô cùng kinh khủng này có liên quan đến tồn tại này hay không. Và liệu trong này có cơ duyên tạo hóa không, nếu có thì đó là loại cơ duyên tạo hóa gì. Mang theo sự hiếu kỳ này, Lục Phàm ba người tiếp tục đi về phía trước, rất nhanh đã đến cuối lối đi.
Khi mọi người vượt qua cuối lối đi, nhất thời sững sờ. Vốn dĩ họ nghĩ rằng không gian dưới lòng đất sẽ tràn ngập hắc vụ cuồn cuộn, không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì. Nhưng không ngờ không gian dưới lòng đất này lại không có nhiều hắc vụ, cho nên họ nhìn thấy rõ mọi thứ. Cũng may không gian dưới lòng đất này đủ rộng rãi, không có gì che chắn, chỉ cần liếc nhìn đã có thể thấy hết khung cảnh. Sau khi liếc nhìn, cả ba người Lục Phàm đều nhíu mày. Bởi vì không gian dưới lòng đất to lớn này không có gì cả, không có bất cứ ai. Điểm khác thường duy nhất có lẽ là cái hố sâu nằm chính giữa không gian này. Vì cả ba có thể thấy rõ những màn sương đen không đậm đặc phát ra từ bên trong hố sâu kia. Màn sương đen từ từ bay tới nơi cửa ra vào thông đạo nơi ba người Lục Phàm đứng. Cảnh tượng này khiến Lục Phàm ba người không khỏi nhìn nhau. Rốt cuộc chuyện này là thế nào, chẳng lẽ hắc vụ cuồn cuộn bao phủ bên ngoài đều từ đây mà ra sao? Dù sao cỗ khí tức làm người ta tim đập nhanh kinh khủng cũng phát ra từ hố sâu này. Vì vậy nếu có vấn đề, chắc chắn vấn đề nằm ở bên trong hố sâu này. Dù sao những nơi khác của không gian dưới lòng đất đều có thể nhìn thấy rõ, căn bản không có gì bất thường. Sau khi ba người nhìn nhau, liền đi về phía hố sâu nằm ở chính giữa không gian dưới lòng đất. Lúc này cỗ khí tức đáng sợ đã vô cùng khủng bố. Lục Phàm do có hệ thống nên không cảm nhận quá nhiều, nhưng Đoan Mộc Thanh Sinh lại cảm nhận rất rõ. May mắn là Địch Thanh dùng lực lượng của mình bao phủ hắn. Nếu không có Địch Thanh, Đoan Mộc Thanh Sinh lúc này đã bị áp chế đến quỳ xuống đất bởi cỗ khí tức tim đập nhanh kinh khủng này. Rất nhanh cả ba đã đến mép hố sâu. Hố sâu này không lớn lắm, đường kính chỉ khoảng hai mươi mét, nhưng đứng ở mép không thể nhìn rõ tình hình bên trong. Vì trong hố sâu toàn là hắc vụ đen kịt, còn đậm đặc hơn những hắc vụ họ đã gặp trên đường. Mà cỗ khí tức kinh khủng kia cũng chính từ trong hố sâu phát ra.
"Chủ công, tên kia ở ngay dưới đất, để thuộc hạ xuống dò xét một phen." Với yêu cầu này của Địch Thanh, Lục Phàm lại không cự tuyệt. Bởi vì bên dưới hố sâu này như thế nào, không ai biết. Nếu hắn và Đoan Mộc Thanh Sinh tùy tiện đi xuống chỉ làm vướng chân Địch Thanh. Đến lúc đó, Địch Thanh không chỉ phải đối chiến với tồn tại đáng sợ phía dưới mà còn phải chia sức bảo vệ hắn và Đoan Mộc Thanh Sinh. Vì vậy, để Địch Thanh một mình đi xuống là tốt nhất. Nghĩ vậy, Lục Phàm thở nhẹ một hơi nói: "Cẩn thận an toàn, nếu có gì không đúng thì lập tức rút ra." Nói xong Lục Phàm liền mở hệ thống thương thành, tìm mua Kim Cương Phù. [Đinh, ba tấm Kim Cương Phù đã mua thành công, phí tổn 300 vạn tích phân, đã tự động trừ.] Không để ý tiếng nhắc nhở trong đầu, Lục Phàm lấy ra một tấm Kim Cương Phù đưa cho Địch Thanh. "Cầm lấy tấm Kim Cương Phù này, nếu có gì không ổn thì kịp thời sử dụng." Dù một tấm Kim Cương Phù trị giá cả triệu tích phân, nhưng hắn không hề tiếc rẻ. Vì an nguy của Địch Thanh còn quan trọng hơn 100 vạn tích phân. "Tuân lệnh, chủ công!" Địch Thanh gật đầu nhận lấy phù triện, sau đó không do dự thi triển linh lực tạo thành kết giới bảo vệ bản thân rồi đạp không bay xuống hố sâu.
Thấy Địch Thanh biến mất trong hắc vụ, Lục Phàm bắt đầu lo lắng. Dù sao gia hỏa dưới kia không biết là nhân vật gì, mà lại không yếu hơn Địch Thanh. Nếu ở bên ngoài hắn sẽ không lo lắng gì, Địch Thanh chắc chắn có thể dễ dàng trấn áp. Nhưng trong hố sâu này lại tràn ngập thứ hắc vụ năng lượng quỷ dị vô cùng. Hắc vụ này có thể dễ dàng ăn mòn kết giới linh lực mà Địch Thanh bố trí, cũng có thể nuốt chửng công kích Địch Thanh phát ra. Ở đây, chiến lực của Địch Thanh sẽ giảm đi đáng kể. Có thể phát huy sáu bảy phần mười chiến lực đã là tốt lắm rồi, căn bản không thể toàn lực phát huy. Trong tình huống đó, có trấn áp được tồn tại kinh khủng kia không thì chưa biết chắc. Nghĩ đến đây, Lục Phàm hít sâu một hơi, trong mắt lóe lên vẻ quyết đoán. Đã những hắc vụ này có ảnh hưởng đến Địch Thanh, vậy mình sẽ hút sạch chúng. Hắn cũng muốn xem thử hắc vụ này có vô tận không.
Với suy nghĩ đó, Lục Phàm quay sang Đoan Mộc Thanh Sinh nói: "Ngươi ở bên cạnh hộ pháp, ta sẽ hấp thu đám hắc vụ này." Vừa dứt lời, Lục Phàm trực tiếp ngồi xếp bằng ở mép hố sâu, lúc này thôi động hệ thống bắt đầu hấp thu luyện hóa năng lượng màu đen bên trong. Tình hình hiện giờ rất cấp bách, chỉ bằng tốc độ hấp thu của bản thân thì quá chậm, căn bản không có nhiều thời gian lãng phí như vậy. Nên trực tiếp dùng hệ thống hấp thu luyện hóa là thích hợp nhất. Dù sao tích phân thu được sau khi hệ thống hấp thu luyện hóa cũng là một thu hoạch khổng lồ khó tưởng tượng với hắn. Sau khi Lục Phàm thôi động hệ thống, hắc vụ cuồn cuộn trong hố sâu trong nháy mắt điên cuồng tụ về phía Lục Phàm. Trong nháy mắt cả người Lục Phàm bị hắc vụ bao phủ. Đối diện với cảnh tượng đó, Đoan Mộc Thanh Sinh sững sờ, trên mặt hiện vẻ khó tin. Hắn có thể cảm nhận rõ khí tức đáng sợ ẩn chứa trong đám hắc vụ kia. Nếu mình hít vào một chút hắc vụ kia vào trong cơ thể, thì linh khí trong người sợ là sẽ bị nuốt chửng sạch trong nháy mắt. Vì hắc vụ có thể điên cuồng mở rộng bằng cách nuốt chửng linh khí. Chỉ cần hắc vụ xâm nhập cơ thể mình, thì toàn bộ linh lực sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho chúng mở rộng. Nhưng đám hắc vụ đáng sợ như vậy lại bị Lục Phàm hút vào như hút linh khí. Cảnh tượng như vậy nếu không tận mắt chứng kiến thì có đánh chết hắn cũng không tin. Cho dù là đang tận mắt thấy, hắn vẫn cảm thấy khó tin. Sau khi nhìn một lúc, Đoan Mộc Thanh Sinh mới bình tĩnh trở lại, bắt đầu cảnh giác quan sát xung quanh, đề phòng nguy hiểm có thể xảy ra...
Bạn cần đăng nhập để bình luận