Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 363: Coi thường bọn hắn

Chương 363: Xem thường bọn chúng
Nếu như An Lan vừa rồi có chút do dự.
Thì trong lòng hắn nhất định sẽ vô cùng thất vọng, thái độ đối với An Lan cũng tuyệt đối sẽ thay đổi.
Dù sao, một người phụ nữ có thể tùy tiện thay đổi thái độ vì mình tu luyện công pháp tà môn thì hắn không dám để nàng ở bên cạnh mình. Càng không thể có được sự tin tưởng đối với nàng.
Dù sao, phụ nữ trên đời này nhiều vô kể, mỹ nữ lại càng như cá diếc sang sông. Nếu hắn muốn, kiểu mỹ nữ nào mà chẳng tìm được, căn bản không cần thiết lãng phí thời gian với một người phụ nữ như vậy.
May thay, lựa chọn và thái độ của An Lan khiến hắn rất hài lòng. Khi trả lời câu hỏi của hắn, An Lan không chỉ không hề do dự, mà thái độ còn vô cùng kiên định.
Điều này làm cho trong lòng hắn rất hài lòng, đồng thời cũng khiến hắn có thêm chút cưng chiều với An Lan.
Nhưng giờ phút này hắn cũng không nói gì thêm, chỉ đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu An Lan, ôn nhu cười nói:
"Yên tâm đi, việc hấp thu năng lượng của tên kia vừa rồi không phải là công pháp tà môn gì, mà là ta đang thử nghiệm uy lực của một loại pháp bảo thôi, sau này sẽ không làm như vậy nữa."
Việc hấp thu năng lượng một cách đơn độc cũng không đem đến bất cứ lợi ích nào, còn gây tổn thất cho lợi ích của chính mình.
Cho nên, sau này hắn đương nhiên sẽ không làm cái chuyện dại dột "ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo" này.
Mà An Lan nghe Lục Phàm giải thích xong, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Những lời nàng vừa nói tự nhiên là lời thật lòng xuất phát từ nội tâm, nhưng nàng cũng không mong Lục Phàm đi vào con đường tà môn ngoại đạo.
Dù sao, Lục Phàm có hùng tâm tráng chí, có con đường thông thiên đại đạo quang minh vạn trượng để đi. Nếu như đem thiên phú nghịch thiên này lãng phí vào tà môn ngoại đạo, thì đúng là "nhặt hạt vừng mà đánh mất dưa hấu".
Là nữ nhân của Lục Phàm, nàng chắc chắn sẽ không để phu quân mình trở thành người như vậy.
May thay, Lục Phàm cũng không có tu luyện công pháp tà môn. Đối với câu trả lời của Lục Phàm, nàng không hề nghi ngờ, bởi vì nàng biết Lục Phàm sẽ không nói dối trong những chuyện như vậy, và cũng khinh thường việc nói dối.
Lúc này, Hạ Hầu Đôn cùng Dung Liệt và Thạch Lăng ba người cũng đi đến trước mặt Lục Phàm.
Trên mặt ba người đều hiện lên vẻ hưng phấn, trong tay ai nấy cũng đều bưng không ít trữ vật giới.
Lục Phàm thấy vậy bèn thu hết những chiếc trữ vật giới này. Dù sao Hạ Hầu Đôn và Dung Liệt muốn những tài nguyên này cũng không có tác dụng lớn lắm.
Thu hồi trữ vật giới xong, Lục Phàm liếc nhìn Thạch Lăng.
Tuy Thạch Lăng hiện tại tỏ thái độ muốn thần phục đi theo mình, nhưng hắn vẫn chưa bị khống chế bằng Sơ cấp Khống Hồn thuật, đây không phải là việc hắn có thể dễ dàng tha thứ.
Cho nên, hắn nhất định phải nói rõ chuyện này với Thạch Lăng, để Thạch Lăng tự do lựa chọn. Bởi vì hắn không tin bất kỳ ai chỉ thần phục bằng lời nói.
Chỉ có người hoàn toàn nằm trong sự khống chế của hắn, mới có được một chút tín nhiệm của hắn.
Bất quá, tạm thời hắn vẫn chưa nói ra điều này. Lúc này, sâu trong thung lũng, trong thông đạo hang động có mấy bóng người thận trọng nhô đầu ra.
Khi bọn họ nhìn thấy khắp nơi thi thể trong sơn cốc, liền bị hù sợ, kinh hô một tiếng. Mà bọn người này chính là những kẻ còn sót lại của độc Lang dong binh đoàn.
Lục Phàm thấy vậy bèn khoát tay với Dung Liệt, Dung Liệt thấy vậy lập tức hướng về thông đạo hang động bay vút đi. Thạch Lăng thấy vậy cũng không chút do dự đuổi theo.
Nếu đã quyết định muốn thần phục theo Lục Phàm, vậy đương nhiên phải lập được càng nhiều công lao.
Rất nhanh, trong thông đạo hang động liền vang lên những tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương và tiếng cầu xin tha thứ.
Lục Phàm không để ý đến, trực tiếp bắt đầu thu lại những thi thể trong sơn cốc.
Thu hết tất cả thi thể xong, âm thanh nhắc nhở vang lên.
【Đinh, đã thu hồi hoàn tất thi thể, nhận được 45 vạn tích phân.】
Không để ý đến âm thanh nhắc nhở này, Lục Phàm suy nghĩ một chút rồi đem tất cả các trữ vật giới vừa thu được vào hệ thống. Dù sao, những tài nguyên bên trong những trữ vật giới này, hắn giữ lại căn bản không có tác dụng gì.
【Đinh, đã thu hồi toàn bộ tài nguyên, nhận được 400 vạn tích phân.】
Nghe thấy âm thanh nhắc nhở này, trong mắt Lục Phàm lóe lên một tia kinh ngạc.
Không ngờ những tên này lại giàu có như vậy, thu hồi tài nguyên của bọn chúng lại nhận được đến tận 400 vạn tích phân. Phải biết rằng, thu hồi hai phần ba tài sản của Thác Bạt gia tộc cũng chỉ nhận được 1000 vạn tích phân mà thôi.
Sau một thoáng kinh ngạc, ánh mắt của Lục Phàm thoáng có chút nóng rực. Hắn trước kia ngược lại xem thường tài sản mà các dong binh đoàn này nắm giữ.
Vốn dĩ, hắn cho rằng các dong binh đoàn đánh lẻ đánh nhặt này hẳn là không có bao nhiêu tài nguyên.
Nhưng giờ phút này hắn mới biết mình đã đánh giá thấp bọn chúng.
Những dong binh đoàn tà ác này thường xuyên tàn sát cướp bóc các thế lực và tu sĩ, lâu ngày tích góp lại thì số lượng tài nguyên tuyệt đối không hề nhỏ.
Nếu có thể diệt trừ toàn bộ những dong binh đoàn tà ác này, tuyệt đối sẽ có thể thu được lượng lớn tài nguyên.
Nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện liền bị hắn tạm thời phủ nhận.
Không vì lý do gì khác, đơn giản vì để hoàn thành chuyện này cần rất nhiều nhân lực, đồng thời cũng cần rất nhiều thời gian.
Dù sao, những dong binh đoàn tà ác này đều không có sào huyệt cố định, mà chỉ như đánh du kích chiến, cướp bóc một lần rồi lại đổi địa điểm.
Lần này hắn sở dĩ có thể diệt trừ sạch đám thành viên độc Lang dong binh đoàn, hoàn toàn là nhờ vận may.
Vừa khéo gặp Lý Thiết Lang mang theo toàn bộ thành viên đến nơi này.
Nhưng khi đối phó với thành viên của các dong binh đoàn tà ác khác thì chưa chắc có được vận may như vậy. Cho nên tạm thời hắn không có nhiều nhân lực và thời gian như vậy để làm việc này.
Ngay lúc hắn đè xuống ý nghĩ này, Dung Liệt và Thạch Lăng từ trong thông đạo hang động sâu trong thung lũng đi ra.
Đi đến trước mặt xong, Dung Liệt và Thạch Lăng lần nữa lấy ra hai mươi mấy cái trữ vật giới.
Đợi Lục Phàm thu hồi hai mươi mấy cái trữ vật giới này xong, Dung Liệt lại đưa ra thêm một cái trữ vật giới.
"Chủ công, thi thể của những tên kia đều ở bên trong đây."
Dung Liệt cũng biết chủ công dường như rất cần thi thể, cho nên hắn đã thu hết thi thể vào.
Nhìn Dung Liệt đưa ra thêm một chiếc trữ vật giới, Lục Phàm cười gật đầu nhận lấy. Sau đó, không chút do dự đem tài nguyên và thi thể trong những chiếc trữ vật giới này đều chọn thu hồi.
【Đinh, đã thu hồi xong tài nguyên và thi thể, nhận được 15 vạn tích phân.】
Lần này thu được tích phân lại khá ít, nhưng Lục Phàm cũng không để ý. Dù sao số tích phân vừa nhận được đã đủ nhiều rồi, hắn cũng không thèm để ý những thứ này nữa.
Lúc này, lại có ba âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.
【Đinh, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ: Hủy diệt độc Lang dong binh đoàn và tự mình chém giết đoàn trưởng độc Lang dong binh đoàn; nhận được một sơ cấp triệu hoán thẻ, một lần rút thưởng trong thương thành.】
【Đinh, có sử dụng sơ cấp triệu hoán thẻ không?】
【Đinh, có sử dụng cơ hội rút thưởng trong thương thành không?】
Nghe ba âm thanh nhắc nhở của hệ thống này, nụ cười trên mặt Lục Phàm càng thêm rạng rỡ.
Đợt này lại coi như kiếm lời lớn.
Từ khi đến Thiên Võ hoàng triều này, thu hoạch của hắn có thể nói là hết đợt này đến đợt khác, và toàn là những thu hoạch có lợi.
Trong lúc tâm tình vui vẻ, hắn càng kiên định ý nghĩ của mình.
Sau này cứ giao hết những chuyện phức tạp cho Khương Thượng hoặc Lý Tư là những nhân tài trị quốc giải quyết.
Còn mình thì cứ như bây giờ, khắp nơi du lịch, du lịch đồng thời lại có thể nắm giữ nhiều thế lực, vơ vét đủ tài nguyên để đổi thành tích phân.
Như vậy vừa có thể liên tục nắm giữ tư bản để nâng cao sức mạnh của bản thân, lại vừa có thể tăng tốc tốc độ trở thành cửu châu cộng chủ của mình.
Những ý nghĩ này nhanh chóng lướt qua, Lục Phàm thu hồi suy nghĩ, vung tay một cái thu lại trận bàn Thất Tinh Tuyệt sát trận.
Ngay lúc Lục Phàm định thả con cự mãng ngũ giai đỉnh phong ra để mang mọi người đi đường thì phía trên thung lũng lại truyền đến một tiếng xé gió...
Bạn cần đăng nhập để bình luận