Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 525: truy tung phù

Chương 525: truy tung phù Lúc này, việc để ba thế lực lớn ở Thiên Hương giúp đỡ tìm kiếm là không kịp nữa rồi. Dù sao đám gia hỏa này rõ ràng không phải thế lực tầm thường, chắc chắn đã chuẩn bị vạn toàn, đâu dễ dàng mà tìm được như vậy. Bây giờ biện pháp duy nhất cũng chỉ có hệ thống. Nghĩ đến đây, Lục Phàm hít sâu một hơi, trực tiếp mở hệ thống thương thành ra bắt đầu tìm kiếm. Bên trong thương thành có đủ loại bảo vật, bao gồm cả những bảo vật để tìm kiếm. Sau khi tìm đến danh mục bảo vật tìm kiếm, hắn liền bắt đầu cẩn thận tìm tòi. Nhanh chóng tìm kiếm một hồi, hắn chọn một loại bảo vật tên là Thiên Lý Truy Tung Phù. Thiên Lý Truy Tung Phù: 2 triệu tích phân. Thiên Lý Truy Tung Phù là bảo vật chuyên dùng để tìm kiếm, truy tung, chỉ cần có khí tức hoặc máu của mục tiêu, hoặc lông tóc và những thứ tương tự đều có thể dễ dàng tìm thấy mục tiêu. Tuy một tấm phù này tốn tận 2 triệu tích phân, nhưng Lục Phàm không hề do dự mà chọn mua. [Đinh, mua thành công hai Thiên Lý Truy Tung Phù, tốn 4 triệu tích phân, đã tự động trừ.] Không quan tâm đến âm thanh nhắc nhở trong đầu, Lục Phàm lập tức lấy ra một tấm Thiên Lý Truy Tung Phù, rồi rót linh lực vào trong đó. Theo linh lực rót vào, Thiên Lý Truy Tung Phù trong nháy mắt phát ra linh quang, trên mặt phù xuất hiện những phù văn kỳ dị. Thấy vậy, Lục Phàm không chút do dự đem một tia khí tức của Hà Tình và An Lan rót vào trong đó. Tia khí tức này của Hà Tình và An Lan trước đó hắn đã sưu tập và lưu trữ trong không gian hệ thống, vốn chỉ để phòng ngừa bất trắc. Nhưng không ngờ nhanh như vậy đã dùng đến, điều này khiến Lục Phàm cũng âm thầm may mắn. Nếu không thì thật có chút phiền phức. Sau khi khí tức của Hà Tình và An Lan rót vào các phù văn quỷ dị trên bề mặt Thiên Lý Truy Tung Phù. Chỉ thấy Thiên Lý Truy Tung Phù trong nháy mắt biến thành một con chim nhỏ màu xanh lớn cỡ bàn tay, bay thẳng ra phía ngoài tiền sảnh. Thấy thế, Lục Phàm không chút do dự, thân hình lóe lên trực tiếp đuổi theo. Địch Thanh và Hạ Hầu Đôn tuy không biết chuyện gì, nhưng cũng đoán được là có liên quan đến việc truy tìm tung tích hai vị chủ mẫu. Nên khi Lục Phàm vừa đuổi theo, bọn hắn cũng không hề do dự mà bám theo phía sau. Cố Trung Hành và những người khác lúc này vẫn đang đợi bên ngoài tiền sảnh, nhìn thấy Lục Phàm ba người đuổi theo một con chim nhỏ màu xanh sau khi rời đi đều rất nghi hoặc. Sau một hồi nghi hoặc ngắn ngủi, Cố Trung Hành và những người khác liền định đuổi theo. May mà lúc này Thạch Lăng vội vàng đứng ra nói: "Chư vị, chúng ta không cần đuổi theo, tránh quấy rầy chủ công, có Hạ tiền bối và Địch tiền bối là đủ rồi." Người khác không biết sự lợi hại của Địch Thanh và Hạ Hầu Đôn, nhưng hắn há lại không biết? Có Địch Thanh và Hạ Hầu Đôn ở bên cạnh chủ công đủ để bảo đảm không có sơ hở. Ngược lại, nhiều người như bọn hắn đuổi theo, nói không chừng còn trở thành vướng víu, ảnh hưởng đến hành động của chủ công. Mà chủ công bọn hắn là vì truy tìm, tự nhiên phải coi trọng việc giữ bí mật hành tung. Nhiều người cùng nhau đuổi theo như vậy, động tĩnh quá lớn, rất dễ đánh rắn động cỏ. Theo Thạch Lăng lên tiếng, mọi người xung quanh cũng lần lượt tỉnh táo lại, đồng thời hiểu rõ ý của Thạch Lăng. Lúc này gật đầu, đối với Thạch Lăng hơi chắp tay. Bất quá lúc này bọn họ cũng không có tâm trạng để tản ra, dứt khoát trở lại bên trong tiền sảnh chờ đợi. Mà một bên khác Lục Phàm mang theo Hạ Hầu Đôn và Địch Thanh hai người đạp không phi nhanh, đuổi theo con chim nhỏ màu xanh biến thành từ Thiên Lý Truy Tung Phù trong đêm tối. Chưa đến một lát, ba người đã rời khỏi Đoan Mộc thành, trực tiếp hướng về Lạc Phượng sơn mạch tiến đến. Nhìn con chim nhỏ màu xanh bay về hướng Lạc Phượng sơn mạch, Lục Phàm không khỏi cau mày. "Chẳng lẽ những tên kia ẩn nấp trong Lạc Phượng sơn mạch sao? Nếu vậy... Vậy bọn chúng cũng là nhắm vào dị bảo điên cuồng?" Ý nghĩ này vừa xuất hiện, sát ý và lửa giận trong lòng Lục Phàm lại bùng lên. Bọn gia hỏa này thật đáng chết. Nếu chọc đến hắn, vậy cùng lắm thì hắn lại diễn lại một lần đại đồ sát. Lần trước đã tru diệt mấy vạn tu sĩ, lần này trực tiếp đồ sát mấy chục vạn. Hắn không tin đồ sát mấy chục vạn tu sĩ mà không thể trấn nhiếp được những kẻ lòng mang quỷ và các thế lực kia. Ý nghĩ này vừa xuất hiện đã cắm rễ trong đầu Lục Phàm. Lúc này hắn đã quyết định. Nếu Hà Tình và An Lan không bị tổn hại thì thôi, còn nếu hai người có chút xíu thương tổn, hắn tuyệt đối phải khiến tất cả những ai muốn chiếm đoạt dị bảo Phượng Hoàng phải trả giá đắt. Đến mức những người đã bắt Hà Tình và An Lan, hắn dù thế nào cũng phải chém thành muôn mảnh. Bao gồm cả thế lực đứng sau và những người có liên quan cũng muốn không chừa một ai mà tiêu diệt hết. Dám đụng vào vảy ngược của hắn thì phải trả bằng máu. Cứ như vậy, Lục Phàm ba người đuổi theo con chim nhỏ biến thành từ Thiên Lý Truy Tung Phù một mạch tiến vào Lạc Phượng sơn mạch. Vốn tưởng rằng sau khi vào Lạc Phượng sơn mạch tốc độ của con chim nhỏ sẽ chậm lại. Nhưng không ngờ tốc độ con chim nhỏ không những không chậm mà ngược lại bắt đầu tăng tốc không ngừng. Bất đắc dĩ, Lục Phàm ba người chỉ có thể tăng tốc độ tiếp tục đuổi theo. Việc ba người không hề che giấu chút nào đạp không mà đi, lập tức thu hút sự chú ý của vô số Hung thú ở Lạc Phượng sơn mạch. Khi ba người đạp không mà đi, bên dưới thỉnh thoảng có Hung thú phát ra tiếng gầm thét, thậm chí có vài con trực tiếp nhảy lên há cái miệng máu như chậu hướng Lục Phàm ba người. Nhưng khi đối mặt với sự tấn công của mấy con Hung thú này, Địch Thanh trực tiếp tản ra một tia khí tức uy áp. Cảm nhận được khí tức uy áp của Địch Thanh, những Hung thú này lập tức bị dọa cho bỏ chạy. Mấy con Linh thú cấp cao đều có trí tuệ không tầm thường, biết ai có thể gây sự, ai không thể chọc. Nên bọn chúng quả quyết lựa chọn bỏ chạy. Còn có một số Hung thú cường đại trực tiếp lựa chọn không quan tâm, mặc cho Lục Phàm ba người đạp không bay ngang qua đỉnh đầu của chúng. Dù sao Lục Phàm ba người chỉ đi ngang qua mà thôi, cũng không tấn công hay chiếm địa bàn của chúng. Một lát sau, Lục Phàm ba người đuổi theo con chim nhỏ màu xanh bay ngang qua toàn bộ Lạc Phượng sơn mạch, trực tiếp tiến vào địa phận Đông Nguyên hoàng triều. Điều này càng khiến Lục Phàm thêm nghi ngờ. Sao lại đến địa phận Đông Nguyên hoàng triều? Chẳng lẽ những tên kia là cường giả ở Đông Nguyên hoàng triều? Chỉ có điều ý nghĩ này vừa xuất hiện liền bị hắn loại bỏ. Thực lực tổng hợp của Đông Nguyên hoàng triều không sánh được với Thiên Võ hoàng triều, sao có thể có cường giả Động Hư cảnh? Nếu thực sự có cường giả Động Hư cảnh, Đông Nguyên hoàng triều sao phải cung phụng Hỏa Thần Tông? Dù sao Hỏa Thần Tông bên trong đều không có cường giả Động Hư cảnh. Nhưng giờ phút này không phải lúc để suy nghĩ những chuyện này, đợi tìm được tung tích của Hà Tình rồi sẽ làm rõ hết thảy. Việc phải đuổi theo với cường độ cao như vậy cũng khiến năng lượng trong cơ thể Lục Phàm nhanh chóng tiêu hao. May mắn là năng lượng trong cơ thể hắn vốn đã mạnh hơn rất nhiều so với cường giả Chân Đan cảnh lục trọng bình thường. Nếu đổi lại một người tu vi Chân Đan cảnh lục trọng bình thường, giờ phút này đã sớm tê liệt trên mặt đất không nhúc nhích nổi. Nhưng dù vậy, Lục Phàm cũng phải vận chuyển công pháp điên cuồng hấp thụ linh khí để bù đắp lượng năng lượng đã mất trong cơ thể. Với việc hấp thụ bù đắp điên cuồng như vậy, hắn cũng chỉ miễn cưỡng duy trì đủ năng lượng tiêu hao. Rất nhanh, một tòa thành trì vô cùng to lớn xuất hiện trước mắt ba người...
Bạn cần đăng nhập để bình luận