Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 240: Trong viên đá kỳ dị năng lượng

Chương 240: Năng lượng trong viên đá kỳ dị Bởi vì có được khối đá màu đen kia, nên Lục Phàm đối với các quầy hàng ở nơi này cũng tràn đầy mong chờ, nghĩ rằng có thể gặp lại một món bảo vật có thể kích hoạt nhắc nhở của hệ thống.
Chỉ tiếc, hắn mang theo Hạ Hầu Đôn và Bàng Đức hai người đi dạo ở thành đông mất một hai canh giờ, vẫn không gặp được bảo vật nào có thể kích hoạt nhắc nhở của hệ thống.
Bất đắc dĩ, ba người chỉ có thể thất vọng vô cùng quay về khách sạn.
Khi ba người họ trở lại khách sạn thì An Lan cùng Lục Vô Song bốn người đã về trước một lúc, đang ngồi ở đại sảnh khách sạn nói chuyện phiếm.
Lục Phàm ba người thấy vậy cũng theo qua ngồi, cả đám người tùy ý trò chuyện.
Nhưng vì ngày mai còn phải lên đường, cộng thêm xung quanh vẫn có tu sĩ, nên cả đám cũng không nói chuyện gì quan trọng.
Chỉ là tùy ý trò chuyện vài câu, sau đó mỗi người liền trở về phòng của mình.
Phòng tuy không xa hoa lắm, nhưng không gian cũng đủ rộng, hơn nữa cũng coi như sạch sẽ.
Về đến phòng, Lục Phàm ngồi xuống trước bàn, rót một chén trà tự mình uống, đồng thời lấy viên đá màu đen vừa mua được ở quầy hàng thành đông ra đặt lên bàn.
Nhìn khối đá màu đen lớn bằng nắm tay, trên mặt Lục Phàm lộ ra vẻ hiếu kỳ.
Vừa rồi hệ thống tuy phát ra nhắc nhở, nhưng lại không nói khối đá màu đen này rốt cuộc là thứ gì, có tác dụng gì.
Nhưng có một điều không thể nghi ngờ, đó là hòn đá này tuyệt đối không đơn giản.
Nghĩ vậy, Lục Phàm đặt chén trà xuống, cầm lấy khối đá màu đen lớn bằng nắm tay cẩn thận nghiên cứu.
Khối đá màu đen lớn bằng nắm tay này bề mặt có nhiều chỗ mấp mô, trông giống như tổ ong vò vẽ cứng đờ.
Cầm trong tay có một cảm giác lạnh nhạt, cái lạnh này không rõ ràng lắm, như là đang cầm một khối sắt.
Sau khi quan sát một hồi bằng mắt thường, Lục Phàm trực tiếp thúc giục linh thức của bản thân hướng vào bên trong hòn đá màu đen thăm dò.
Nhưng khi linh thức của hắn chạm đến bề mặt của hòn đá màu đen, lại bị ngăn cản.
Dù hắn có thúc giục linh thức như thế nào, cũng không thể nào dò xét vào bên trong hòn đá màu đen được.
Thử liên tiếp bảy tám lần vẫn không có tác dụng gì, linh thức không cách nào dò xét vào bên trong.
Điều này lập tức khiến Lục Phàm ngạc nhiên.
Dù sao đồ vật tầm thường không thể nào ngăn cản linh thức dò xét, nhưng hòn đá màu đen này lại chặn linh thức một cách chặt chẽ.
Không dò xét được vào trong bằng linh thức, Lục Phàm liền thúc giục linh lực hướng vào bên trong hòn đá màu đen dò xét.
Lần này thì ngược lại, không có bất kỳ trở ngại nào, linh lực thuận lợi đi vào bên trong hòn đá màu đen.
Thế nhưng khi hắn vừa rót linh lực vào trong đó thì lập tức mất liên lạc, căn bản không thể thông qua linh lực dò xét tình huống bên trong.
Điều này càng làm Lục Phàm cảm thấy hứng thú.
Sau đó, hắn trực tiếp thúc giục linh thức một lần nữa hướng vào bên trong hòn đá màu đen dò xét.
Chỉ là khác với lúc nãy.
Lần này hắn thúc giục linh thức dò xét đồng thời lại thúc giục cả linh lực của bản thân cùng nhau hướng vào bên trong hòn đá màu đen dò xét.
Hắn không tin không tìm ra được bí mật ẩn tàng trong hòn đá màu đen này.
Đương nhiên, hắn cũng có thể trực tiếp hỏi hệ thống để có được đáp án.
Nhưng lúc này hắn muốn tự mình thử thăm dò trước một phen, thực sự không được thì hỏi thăm hệ thống cũng không muộn.
Dù sao lúc này hắn vẫn còn không ít thời gian, ngủ cũng không được, lại không muốn tu luyện, dùng cái đồ này giết thời gian thì còn gì bằng.
Khi linh thức và linh lực cùng nhau hướng vào bên trong hòn đá màu đen thăm dò, linh thức và linh lực bị hút vào bên trong hòn đá màu đen.
Giống như lúc nãy, linh lực khi rót vào hòn đá màu đen thì lập tức bị cắt đứt liên lạc, linh thức cũng tương tự.
May mà linh thức mà Lục Phàm tách ra để dò xét chỉ là một tia nhỏ, coi như mất đi cũng không bị thương.
Nhưng khi linh thức và linh lực cùng rót vào thì linh thức cũng sẽ bị hút về một bên trong viên đá, đây là một phát hiện mới.
Nghĩ vậy, Lục Phàm lại tiếp tục thúc giục linh thức và linh lực hướng vào trong hòn đá màu đen.
Chỉ là lần này, khi rót vào được một nửa thì hắn lập tức dừng rót linh lực, còn việc rót linh thức thì không dừng.
Ngay lúc hắn thúc giục linh thức không ngừng tiến tới dò xét và rót vào, hắn cảm nhận được rõ ràng trong hòn đá màu đen có một luồng sức mạnh vô cùng kỳ dị dung nhập vào trong linh thức của mình.
Tuy rằng một luồng sức mạnh vô cùng kỳ dị này cực kỳ yếu ớt, gần như có thể bỏ qua.
Nhưng nó vẫn bị Lục Phàm, người cẩn thận cảm thụ, dò xét ra được.
Và theo luồng sức mạnh kỳ dị không đáng kể này dung nhập vào trong linh thức, Lục Phàm rõ ràng cảm nhận được linh thức của mình vậy mà tăng lên rất nhiều.
Cảm nhận được điểm này, mắt Lục Phàm nhất thời sáng lên.
Đối với tu sĩ, linh thức tuyệt đối có công dụng vô cùng quan trọng, thậm chí không thể thiếu.
Nó có thể dùng để dò xét cảnh vật xung quanh, cũng có thể dùng để dò xét tu vi của đối phương, còn có thể dò xét các loại bảo vật....
Phàm là tu sĩ từ Ngưng Nguyên cảnh trở lên đều có thể ngưng luyện ra linh thức.
Ngưng luyện linh thức rất đơn giản, nhưng muốn tăng cường độ linh thức thì vô cùng khó khăn.
Chỉ khi tu vi tăng lên mới có thể có cơ hội ngưng luyện và tăng cường linh thức, còn việc nhờ vào ngoại lực thì gần như không thể, chủ yếu là không có loại bảo vật có thể tăng cường linh thức.
Hơn nữa, linh thức và hồn lực có liên quan với nhau, linh thức tăng lên đồng thời cũng có thể hỗ trợ hồn lực tăng lên.
Đối với tu sĩ, hồn lực lại càng quan trọng hơn.
Dù sao một tu sĩ tồn tại là hoàn toàn nhờ vào hồn thể, tu sĩ Ngưng Hồn cảnh trở lên có thể ngưng tụ ra nguyên thần, tương đương với hồn thể thứ hai.
Nhưng trước khi đạt đến Ngưng Hồn cảnh, hồn thể chính là sinh mệnh của tu sĩ, một khi bị tổn thất thì đó là vết thương trí mạng.
Mà hồn lực sẽ quyết định độ mạnh của hồn thể, giống như linh lực trong cơ thể của tu sĩ.
Độ mạnh của hồn lực ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện và khả năng cảm ngộ của tu sĩ.
Vì vậy có thể thấy lợi ích của việc tăng cường linh thức và hồn lực.
Lục Phàm biết được những điều này cũng là nhờ hắn bổ sung rất nhiều thông tin tu luyện.
Dù sao, kiếp trước hắn biết rất ít về chuyện tu luyện, Lục Phàm chỉ còn cách tự dựa vào chính mình.
May mà hắn đã thu thập được đủ loại sách cổ trong những tàng bảo khố và giới trữ vật của một số cường giả.
Những cuốn sách cổ này ghi chép đủ loại thông tin, đều đã được Lục Phàm đọc và ghi nhớ.
Điều đó giúp hắn hiểu rõ sâu sắc về việc tu luyện, nên mới có thể biết các loại thông tin liên quan đến hồn thể và linh thức.
Nếu không phải như vậy, giờ phút này e là hắn cũng sẽ hai mắt mờ mịt, không biết gì cả.
Sau khi những ý niệm này nhanh chóng lóe qua trong đầu, Lục Phàm cố nén hưng phấn kích động, tiếp tục thử nghiệm.
Hắn sợ rằng luồng sức mạnh kỳ dị mà mình vừa cảm nhận được chỉ là ảo giác.
Vì vậy lần này hắn càng thêm chăm chú cảm nhận, rất nhanh liền cảm nhận lại được luồng sức mạnh kỳ dị vô cùng kia.
Giờ phút này, hắn rõ ràng xác nhận luồng sức mạnh kỳ dị này chính là đến từ bên trong hòn đá màu đen.
Nói một cách đơn giản, hòn đá màu đen này ẩn chứa loại sức mạnh kỳ dị có thể tăng cường linh thức và hồn thể.
Sau khi xác nhận được điểm này, Lục Phàm nhất thời hưng phấn kích động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận