Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 5: Hạ Hầu Uy đến

"Chương 5: Hạ Hầu Uy đến Sưu... Những tiếng xé gió dày đặc làm Lục Phàm đang trong trạng thái tu luyện giật mình tỉnh lại, sắc mặt thoáng chốc trở nên âm trầm vô cùng.
"Không ngừng đến, còn thật sự coi bản vương là quả hồng mềm, hừ..."
Giờ phút này có Tần Quỳnh vị tuyệt thế chiến tướng này ở bên cạnh, còn có thể tùy thời điều động Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh. Cho nên hắn chẳng sợ hãi, chỉ có lửa giận hừng hực và sát ý.
Đi ra khỏi xe, chỉ thấy Tần Quỳnh tay cầm song giản hiên ngang đứng đó, dưới chân vương vãi mấy chục mũi tên nhọn.
Mũi tên làm bằng tinh thiết, lóe lên màu xanh thăm thẳm u ám, hiển nhiên là tẩm độc.
"Thúc Bảo, có thể giết hết đám người này không?"
"Chủ công, đám người này không đáng lo, chỉ là... mạt tướng lo chúng sẽ điệu hổ ly sơn."
Lời này vừa nói ra, Lục Phàm nắm chặt hai tay, trong lòng sát ý dâng lên, lửa giận ngút trời.
"Hừ, thật sự là coi trọng bản vương cái phế vật này!"
Đầu tiên là hơn mười sát thủ cải trang thành thị vệ theo hắn, tiếp theo lại là những cung tiễn thủ và tử sĩ này ở nơi tối.
Xem ra số người muốn mình chết không hề ít.
Trong lúc Lục Phàm đang suy nghĩ thì, lại có thêm hàng trăm mũi tên lít nha lít nhít bắn ra từ hai bên núi rừng.
"Chủ công cẩn thận!"
Tần Quỳnh hô lớn một tiếng, song giản trong tay không ngừng vung lên, chặn tất cả mũi tên lại.
Nhìn tình cảnh này, lửa giận trong lòng Lục Phàm càng thêm sâu, sát ý cơ hồ nồng đậm thành thực chất.
Kẻ trong bóng tối muốn kéo hắn ở chỗ này. Nếu cứ tiếp tục, e là sẽ gặp phải nguy hiểm lớn hơn, nhất định phải tốc chiến tốc thắng.
Nghĩ đến đây, Lục Phàm lập tức muốn điều động lá bài tẩy Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng quát giận dữ như sấm từ phía trước truyền đến.
"Đáng chết tặc tử, dám cả gan làm tổn thương chủ công nhà ta, để mạng lại!"
Cùng với tiếng quát giận dữ, một người đàn ông trung niên thân hình cường tráng, tay cầm trường thương giục ngựa lao đến.
Một tiếng quát to trong nháy mắt thu hút sự chú ý của mọi người.
Tần Quỳnh mặt đầy cảnh giác đề phòng, Lục Phàm thì vui mừng khôn xiết, vội vàng hỏi trong lòng:
"Hệ thống, người này là ai?"
【 đinh, nhân vật này là anh hùng được triệu hồi: Hạ Hầu Uy!】 【 tính danh: Hạ Hầu Uy】 【 lai lịch: Thế giới thần thoại Tam Quốc】 【 xưng hào: Hạ Hầu tứ kiệt】 【 công pháp: Huyền Âm Quyết】 【 tu vi: Chân Đan cảnh cửu trọng đỉnh phong】 【 pháp bảo: Thủy Hỏa Đoạt Hồn Thương】 【 thuộc tính đặc biệt: Gặp nước thì mạnh, gặp lửa thì cương, chiến lực tăng thêm 30% trong môi trường nước và lửa.
Ghi chú: Tập hợp đủ Hạ Hầu tứ kiệt có thể phát động chiến lực tăng thêm đặc biệt.】 Liếc mắt nhìn thông tin giới thiệu của Hạ Hầu Uy, Lục Phàm lập tức mắt bốc hỏa.
Vị này ở thế giới Tam Quốc không có tiếng tăm gì, không so được với Quan Trương Lữ Bố.
Nhưng không có nghĩa là hắn yếu, nếu không sao có danh hiệu Hạ Hầu tứ kiệt.
Mặt khác, cha của hắn Hạ Hầu Uyên cũng không đơn giản, không chỉ là một trong bát hổ tướng, còn là em rể của Tào Tháo.
Được Tào Tháo đánh giá là "Hổ Bộ quan hữu, sở hướng chưa từng có".
Ngay khi Lục Phàm đang xem thông tin giới thiệu của Hạ Hầu Uy.
Hạ Hầu Uy phi ngựa đến, từ trên lưng ngựa nhảy lên, tay cầm Thủy Hỏa Đoạt Hồn Thương xông vào khu rừng bên trái.
Lục Phàm thấy thế liền đóng bảng hệ thống lại, sát ý ngút trời phân phó Tần Quỳnh:
"Động thủ đi, giữ lại mấy người sống."
"Vâng!"
Lúc này Tần Quỳnh đã biết Hạ Hầu Uy là người một nhà, nên không hề cố kỵ gì, thân hình lóe lên xông thẳng vào khu rừng bên phải.
"A..."
Những tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngớt từ hai bên rừng núi, sắc mặt Lục Phàm lạnh băng như đá, không chút hoảng sợ.
Bởi vì đây chính là quy tắc của thế giới này: kẻ mạnh thì thắng, thực lực là trên hết!
Một lát sau.
Hạ Hầu Uy và Tần Quỳnh cùng lúc từ hai bên rừng núi bay ra, mỗi người tay nắm hai sát thủ áo đen.
Phanh...
Hai người cùng lúc ném sát thủ áo đen trên tay xuống đất, Hạ Hầu Uy liền quỳ một gối xuống trước mặt Lục Phàm, vẻ mặt đầy áy náy nói:
"Mạt tướng cứu viện chậm trễ, mong chủ công thứ tội!"
Lúc này Lục Phàm cũng đã tỉnh táo lại, cười nhạt đưa tay đỡ Hạ Hầu Uy dậy.
"Không muộn, Quý Quyền ngươi tới vừa lúc, nếu không bản vương và Thúc Bảo e là phải tốn nhiều sức rồi, ha ha ha..."
Nói rồi hắn chỉ về phía Tần Quỳnh: "Đây là Tần Quỳnh Tần Thúc Bảo, sau này an nguy của bản vương nhờ vào hai ngươi."
Tiếp đó, hắn lại giới thiệu Hạ Hầu Uy với Tần Quỳnh, hai vị mãnh tướng nhìn nhau đều nở nụ cười.
"Ha ha, Thúc Bảo huynh tu vi siêu phàm, tu vi ít ỏi của mạt tướng ngược lại làm trò cười."
"Ha ha ha, Quý Quyền cũng không nên tự coi thường mình, thương pháp của ngươi cũng không yếu, sau này có cơ hội ta sẽ lĩnh giáo vài chiêu."
Hai người đều là anh hùng hào kiệt, lại đều là người của Lục Phàm, tự nhiên là có chung chí hướng.
Lục Phàm thấy vậy liền hướng mắt nhìn bốn người áo đen, ánh mắt hung quang lóe lên.
"Nói đi, ai phái các ngươi đến ám sát bản vương?"
Bốn người này tu vi đã bị phế, răng độc trong miệng cũng bị Hạ Hầu Uy và Tần Quỳnh nhổ sạch. Cho nên không cần lo lắng chúng tự sát.
Đối diện với chất vấn của Lục Phàm, ba người áo đen trực tiếp nhắm mắt chờ chết, không nói một lời.
Một người áo đen khác thì vẻ khinh thường nhìn chằm chằm Lục Phàm cười lạnh.
"Hừ, phế vật, có gan thì giết bọn ta, chúng ta sẽ chờ ngươi trên đường Hoàng Tuyền."
Nói xong liền nhắm mắt, không lên tiếng nữa giống như ba người kia.
Nhìn bốn người áo đen đang nhắm mắt chờ chết, Lục Phàm mặt âm trầm đi vào trong xe lấy ra một thanh tinh thiết trường kiếm.
Trở lại vị trí cũ, hắn không chút do dự vung trường kiếm tinh thiết chém xuống.
Phập...
【 đinh, chém giết tu sĩ Luyện Khí cảnh cửu trọng, nhận được 20 điểm tích lũy.】 【 đinh, chém giết tu sĩ Luyện Khí cảnh bát trọng, nhận được 15 điểm tích lũy.】 【 đinh, chém giết tu sĩ Luyện Khí cảnh cửu trọng, nhận được 24 điểm tích lũy.】 【 đinh, chém giết tu sĩ Luyện Khí cảnh thất trọng, nhận được 18 điểm tích lũy.】 Theo Lục Phàm tự tay chém rụng đầu bốn tên áo đen, bốn tiếng nhắc nhở liên tiếp vang lên.
Việc này khiến Lục Phàm kinh ngạc: "Hệ thống, tình huống thế nào? Giết người cũng có thể nhận được tích phân à."
【 đinh, ký chủ tự tay chém giết người sinh ra địch ý và sát ý, đều có thể dựa theo tu vi khác nhau nhận được phần thưởng tích phân ngẫu nhiên.】 Lục Phàm:...
Trong lòng mắng hệ thống một câu, Lục Phàm ngồi xổm xuống lục lọi trên thi thể bốn tên tử sĩ áo đen.
Nhưng đáng tiếc, không có thu hoạch gì.
"Chủ công, trên người bọn này đều không có vật tín nào, hẳn không phải cùng một nhóm với đám vừa rồi."
"Ừ, đi thôi."
Đây là đợt ám sát thứ hai của đám sát thủ tử sĩ, cũng không biết tiếp theo có còn không.
Nếu có, ngược lại có thể vơ vét một đợt tích phân.
Còn về thân phận và lai lịch của đám sát thủ tử sĩ này, Lục Phàm lúc này không vội tra xét.
Dù sao bản thân không chết, bọn chúng chắc chắn sẽ nhảy ra, không cần gấp.
Lên đường...
Ba người tiếp tục lên đường, Hạ Hầu Uy và Tần Quỳnh ngồi ở bên ngoài vừa lái xe vừa trò chuyện.
Lục Phàm thì khoanh chân ngồi trong xe, trong lòng nói: "Hệ thống, mở thông tin bảng của Tần Quỳnh."
Thông tin của Hạ Hầu Uy hắn đã biết, nhưng thông tin của Tần Quỳnh hắn vẫn chưa xem xét.
Cho nên hắn rất tò mò muốn biết Tần Quỳnh đến từ thế giới nào, tu vi ra sao...
Bạn cần đăng nhập để bình luận