Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 353: Người chết vì tiền chim chết vì ăn

Chương 353: Người chết vì tiền, chim chết vì ăn
Hạ Hầu Đôn cùng Dung Liệt, Thạch Lăng ba người lúc này đang dọn dẹp chiến trường, kiểm kê chiến lợi phẩm. Tu sĩ có thể đến nơi đây hoặc là có tu vi nhất định, hoặc là gan cũng đủ lớn. Những tu sĩ đạt đủ hai điểm này trên người ít nhiều đều có không ít tài nguyên, đương nhiên không thể bỏ qua. Không bao lâu, ba người Hạ Hầu Đôn mỗi người bưng một chiếc nhẫn trữ vật đến trước mặt Lục Phàm. Lục Phàm thấy thế cũng không khách sáo, trực tiếp đem tất cả nhẫn trữ vật thu vào không gian hệ thống, đồng thời thu hồi cho hệ thống.
【Đinh, tài nguyên đã thu hồi, thu được 1,7 triệu tích phân.】
Nghe tiếng thông báo thu được tích phân, nụ cười trên mặt Lục Phàm càng thêm rạng rỡ.
"Hệ thống, thu hồi tất cả thi thể."
Lời vừa dứt, các thi thể tại đây nhanh chóng biến mất, không bao lâu sau thì biến mất hoàn toàn.
【Đinh, thi thể đã thu hồi, thu được 120 nghìn tích phân.】
Không để ý đến tiếng nhắc nhở trong đầu, Lục Phàm hài lòng nhìn Hạ Hầu Đôn cùng Dung Liệt chờ người cười nói: "Đi thôi, chúng ta đi lên."
"Nói không chừng lên trên còn phải giải quyết một số phế vật."
Nơi này có tu sĩ ôm cây đợi thỏ, bên trên sợ là cũng không ngoại lệ, chắc chắn còn có người đang chờ. Dù sao trên cái thế giới này không thiếu người thông minh, càng không thiếu kẻ láu cá. Kẻ muốn bắt ve sầu chim sẻ núp sau lưng càng không ít. Nghe Lục Phàm nói vậy, trong mắt Hạ Hầu Đôn, Dung Liệt và Thạch Lăng đều hiện lên vẻ hung hăng. Tiếp đó Hạ Hầu Đôn cùng Dung Liệt liền kéo Lục Phàm, An Lan và Thạch Lăng ba người đạp không mà lên, trực tiếp hướng đỉnh hố trời tiến đến. Có hai người Hạ Hầu Đôn và Dung Liệt cùng nhau nâng đỡ, năm người tăng tốc độ rất nhanh. Không mất bao lâu, năm người Lục Phàm đã thành công đi lên đến đỉnh hố trời. Chỉ thấy trên biên giới xung quanh đỉnh hố trời đứng đầy tu sĩ. Ngay khi năm người Lục Phàm vừa lên tới đỉnh hố trời, mấy tu sĩ biên giới liền lập tức phát động công kích về phía bọn họ. Hạ Hầu Đôn và Dung Liệt đã sớm chuẩn bị, trực tiếp hừ lạnh một tiếng, linh quang và đao quang kiếm khí lập tức bắn ngược về phía người phát động công kích.
"Phốc phốc..." "A..."
Mấy tên cường giả vừa phát động công kích trực tiếp bị công kích của chính mình chém giết.
【Đinh, chém giết tu sĩ Linh Hải cảnh cửu trọng đỉnh phong, thu được 9000 tích phân.】
【Đinh, chém giết tu sĩ Chân Đan cảnh nhất trọng, thu được một vạn tích phân.】
...
Tu sĩ khác ở biên giới hố trời thấy thế lập tức sợ hãi lùi về sau, sợ bị tai bay vạ gió. Năm người Lục Phàm cũng thuận lợi đáp xuống biên giới hố trời. Lục Phàm vẫy tay một cái, thu tất cả thi thể và nhẫn trữ vật của năm tên cường giả mới bị phản sát cho hệ thống. Hai thứ này sau khi thu về lại lần nữa mang về cho hắn 200 nghìn tích phân. Không quan tâm đến thông báo thu hồi thành công, Lục Phàm lạnh lùng nhìn những tu sĩ đã lùi đến xung quanh. Trên mặt bọn chúng ngoài sự sợ hãi còn có cả sự tham lam khó giấu. Rõ ràng bọn chúng chỉ là tạm thời bị dọa lùi mà thôi. Nhưng những kẻ này không tiếp tục ra tay, Lục Phàm cũng lười chủ động đi đồ sát bọn chúng. Liếc mắt nhìn đám người đó một cái, Lục Phàm dẫn đầu đoàn người đi theo đường cũ quay lại. Mấy tu sĩ bị dọa lùi thấy thế liền lập tức đi theo sau lưng bọn Lục Phàm. Rõ ràng bọn chúng không hề muốn bỏ cuộc. Hạ Hầu Đôn và Dung Liệt thấy vậy muốn trực tiếp ra tay làm thịt bọn này, nhưng bị Lục Phàm ngăn lại. Bọn này muốn đi theo thì cứ để bọn chúng theo thôi. Hắn lại muốn xem đám người này gan lớn bao nhiêu, dám theo tới nơi nào. Nếu bọn chúng còn không rời đi sau khi ra khỏi khu vực Thúy Hồ Lĩnh này, vậy thì hắn cũng chỉ có thể để Hạ Hầu Đôn và Dung Liệt đại khai sát giới.
Cứ như vậy, năm người Lục Phàm ở phía trước, rất nhiều tu sĩ theo phía sau, hai bên rất nhanh đi tới lối vào Thúy Hồ Lĩnh lúc trước. Lúc năm người Lục Phàm tới nơi này, thì thấy phía trước có gần trăm người ngăn cản đường đi. Gần trăm người này chia thành tám đội rõ rệt, trên người mặc trang phục cũng có tám loại khác nhau. Rõ ràng gần trăm người này thuộc về tám thế lực khác nhau. Mà tám phe thế lực này cứ như vậy chắn ngay cửa ra vào Thúy Hồ Lĩnh, chặn trước mặt năm người Lục Phàm. Người đứng đầu hiển nhiên là năm trung niên nam tử và ba lão giả tóc trắng, tất cả đều có tu vi Chân Đan cảnh bát trọng, cửu trọng, là người dẫn đầu của tám nhóm người này. Lúc năm người Lục Phàm nhìn về phía bọn chúng, thì bọn chúng cũng nhìn về phía Lục Phàm. Bốn mắt nhìn nhau, trong mắt bọn này lập tức hiện ra vẻ tham lam nồng đậm. Thấy bọn này mặt mày tràn đầy vẻ tham lam, trong lòng Lục Phàm bất đắc dĩ thở dài. Đúng là người chết vì tiền, chim chết vì ăn. Vừa mới dưới đáy hố trời đồ sát giải quyết hơn mười người, không ngờ lúc này lại phải giải quyết đám này. Sức hút của cơ duyên này thật sự quá lớn. Tuy trong lòng có chút bất đắc dĩ, nhưng Lục Phàm cũng biết không còn cách giải quyết nào khác. Bởi vì đám này tuyệt đối không buông tha cho bọn hắn, nên cách duy nhất chính là giết. Chỉ có giết sạch bọn chúng mới giải quyết được hết mọi vấn đề, những tu sĩ ở phía sau kia cũng không dám tiếp tục theo.
Nghĩ như vậy, Lục Phàm cũng lười nói lời vô nghĩa. Không đợi người của tám phe thế lực kia mở miệng, Lục Phàm liền phất tay với Hạ Hầu Đôn và Dung Liệt. Nhận lệnh, thân hình Hạ Hầu Đôn và Dung Liệt lóe lên rồi trực tiếp xông tới. Tuy tu vi của bọn họ rất mạnh, có thể dễ như trở bàn tay giết chết bọn này, nhưng đối với hai người bọn họ mà nói, dùng nắm đấm oanh giết địch nhân mới càng thoải mái hơn. Tiếng kêu thảm thiết và tiếng cầu xin tha thứ lại lần nữa vang lên. Các thành viên của bát đại thế lực trực tiếp bị dọa vỡ mật, từng tên chen nhau bắt đầu bỏ chạy. Chỉ là trước mặt Hạ Hầu Đôn và Dung Liệt, bọn chúng căn bản không có cơ hội trốn thoát. Thêm vào đó còn có Thạch Lăng không ngừng chém giết những tu sĩ có tu vi thấp hơn hắn. Mấy tu sĩ theo sau năm người Lục Phàm thấy cảnh này thì đều bị dọa choáng váng. Bọn họ không ngờ một bên trong năm người của Lục Phàm lại có tồn tại đáng sợ như vậy. Chém giết tu sĩ Chân Đan cảnh và Linh Hải cảnh còn đơn giản hơn cả chém dưa thái rau, hoàn toàn chỉ là một quyền một cái. Đối diện với hai sát thần đáng sợ như vậy, bọn họ còn dám ở lại nơi này sao. Không chút do dự, những tu sĩ kia đều bỏ chạy mất dạng, sợ bị chém giết. Không bao lâu sau, gần trăm thành viên của bát đại thế lực đều bị Hạ Hầu Đôn và Dung Liệt chém giết. Đương nhiên, Thạch Lăng cũng chém giết không ít tu sĩ.
Việc chém giết gần trăm thành viên khiến Lục Phàm lần nữa thu được 540 nghìn tích phân. Tiếp đó thu hồi nhẫn trữ vật và thi thể của bọn chúng, lại nhận được 1,3 triệu tích phân. Thu hoạch phong phú thế này khiến Lục Phàm rất hài lòng. Dù sao là do đám này chủ động muốn chết, cũng không trách hắn để Hạ Hầu Đôn, Dung Liệt và Thạch Lăng đại khai sát giới. Nếu như bọn chúng không tự tìm đường chết, làm sao lại mất mạng được chứ. Đến mức người trong các thế lực này có tới trả thù hay không thì Lục Phàm càng không hề lo lắng. Nếu bọn chúng dám đến báo thù thì cũng chỉ cung cấp cho mình thêm một ít tích phân mà thôi. Liếc mắt nhìn mặt đất nhuộm đỏ bởi máu tươi một chút, năm người Lục Phàm trực tiếp rời khỏi Thúy Hồ Lĩnh, quay trở về tòa tiểu thành kia...
Bạn cần đăng nhập để bình luận