Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 165: Kiếm lời tê

Chương 165: Kiếm lời đậm.
Ngay khi bọn hắn ngây người trong khoảnh khắc. Lý Tồn Hiếu đang biến mất bên cạnh Lục Phàm, trực tiếp xuất hiện trước mặt tên tu sĩ mặc áo bào đỏ có tu vi cao nhất là Ngưng Hồn cảnh cửu trọng.
Lúc này tên kia cuối cùng cũng đã kịp phản ứng, ánh mắt co rụt lại liền muốn lùi nhanh về sau. Thế nhưng tốc độ phản ứng của hắn đối với Lý Tồn Hiếu mà nói thực sự quá chậm, quá chậm.
Xoát!
Tay phải của Lý Tồn Hiếu như tia chớp vươn ra, trực tiếp túm lấy cổ của tên tu sĩ Ngưng Hồn cảnh mặc áo bào đỏ này. Tiếp đó liền giơ một tay lên, tay trái hung hăng đấm một quyền vào vùng đan điền của tên kia.
Ầm!
Theo một tiếng vang trầm, đan điền của tên kia trực tiếp bị Lý Tồn Hiếu một quyền đánh nát.
Đan điền vỡ nát, tu vi hoàn toàn biến mất, khí thế uy áp trên người tên kia nhanh chóng tiêu tan. Dưới nỗi đau tột cùng này, tên kia trực tiếp bất tỉnh.
Lý Tồn Hiếu vung tay một cái, trực tiếp ném tên kia đang bất tỉnh sang một bên, tiếp đó chộp lấy tên tu sĩ Ngưng Hồn cảnh bát trọng mặc áo bào đỏ bên cạnh.
Bởi vì tốc độ của Lý Tồn Hiếu quá nhanh, quá nhanh. Từ lúc ra tay đến phế bỏ tu vi tên tu sĩ mặc áo bào đỏ cầm đầu rồi ném qua một bên, trước sau cũng chỉ mất có hai, ba nhịp thở mà thôi.
Đừng nói là ba tên tu sĩ áo bào đỏ còn lại không kịp phản ứng. Ngay cả Lục Phàm đang nhìn chằm chằm Lý Tồn Hiếu cũng chưa kịp phản ứng. Hắn chỉ thấy một bóng người lóe lên, sau đó tên tu sĩ áo bào đỏ tu vi Ngưng Hồn cảnh cửu trọng cầm đầu đã bị Lý Tồn Hiếu ném sang một bên như ném rác.
Khi Lý Tồn Hiếu chộp lấy tên cường giả Ngưng Hồn cảnh bát trọng này, tên kia lập tức lùi nhanh về sau. Ngay trong lúc hắn lùi nhanh, Lý Tồn Hiếu liền bám sát thân hình, lóe lên xuất hiện ngay trước mặt.
Tay phải nắm chặt thành quyền, trực tiếp thế không thể cản phá mà đập thẳng về phía tên cường giả Ngưng Hồn cảnh bát trọng kia. Đối mặt với một quyền khủng bố đang lao tới, trên mặt tên cường giả Ngưng Hồn cảnh bát trọng hiện lên vẻ hoảng sợ và tuyệt vọng không thể che giấu.
"Tha cho..."
Chữ "mạng" còn chưa kịp thốt ra, nắm đấm của Lý Tồn Hiếu đã hung hăng đập vào ngực hắn.
Ầm!
Chỉ nghe một tiếng vang trầm, tên cường giả Ngưng Hồn cảnh bát trọng này trực tiếp bị đánh bay ra ngoài. Tên kia bị đánh bay trực tiếp nổ tung thành sương máu giữa không trung, lại phát ra một tiếng vang lớn. Trong tiếng nổ đó, sương máu từ không trung rải xuống, cùng nhau rơi xuống còn có một chiếc trữ vật giới.
Lý Tồn Hiếu vung tay một cái, đoạt lấy chiếc trữ vật giới đó vào tay, sau đó ánh mắt nhìn về phía một tên Ngưng Hồn cảnh bát trọng còn lại. Còn tên tu sĩ áo bào đỏ Ngưng Hồn cảnh thất trọng kia thì đã chiến đấu với La Thành, bị La Thành dùng Ngũ Câu Thần Phi Thương xuyên thủng mấy vết thương trên người, bị giết chỉ là vấn đề thời gian.
Thấy Lý Tồn Hiếu nhìn mình, tên tu sĩ áo bào đỏ Ngưng Hồn cảnh bát trọng này trực tiếp sợ đến hai chân mềm nhũn, cứ thế mà tê liệt trên mặt đất.
Lý Tồn Hiếu thờ ơ từng bước một đi về phía tên kia. Nhìn Lý Tồn Hiếu đang tiến tới, tên kia nhất thời sợ hãi quỳ rạp xuống đất, điên cuồng dập đầu.
"Tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng a..."
Vừa rồi Lý Tồn Hiếu dễ như trở bàn tay miểu sát đồng bạn Ngưng Hồn cảnh cửu trọng, lại một quyền oanh sát đồng bạn cùng cảnh giới với hắn. Đối mặt với một sự tồn tại kinh khủng như vậy, hắn thực sự không có bất kỳ dũng khí nào để phản kháng. Thậm chí ngay cả dũng khí chạy trốn cũng không có. Bởi vì hắn rõ ràng biết rằng trốn trước mặt một nhân vật khủng bố như vậy là điều tuyệt đối không thể. Chỉ có quỳ xuống xin tha có lẽ mới có thể đổi lấy một con đường sống.
Ngay khi Lý Tồn Hiếu định chém giết tên kia thì tiếng của Lục Phàm truyền đến.
"Kính Tư, phong ấn tu vi tên kia là được, ta có chuyện muốn hỏi hắn."
Nghe tiếng của Lục Phàm, Lý Tồn Hiếu đang định giết tên kia gật gật đầu. Sau đó liền búng tay bắn ra mấy đạo linh quang.
Sưu...
Theo tiếng xé gió, linh quang bắn ra trực tiếp chui vào cơ thể tên kia. Sau đó khí thế tu vi của tên kia trong nháy mắt thu liễm vào bên trong. Tuy tu vi đã bị phong ấn nhưng tính mạng tạm thời được bảo toàn, vì vậy tên kia lập tức thở phào nhẹ nhõm, trực tiếp tê liệt trên mặt đất. Mặt trắng bệch một mảnh, cả khuôn mặt là vẻ sợ hãi của kẻ vừa sống sót sau tai nạn.
Lúc này bên cạnh truyền đến một tiếng kêu thảm thiết.
"A..."
Chỉ thấy Ngũ Câu Thần Phi Thương của La Thành trực tiếp xuyên thủng trái tim của tên tu sĩ áo bào đỏ Ngưng Hồn cảnh thất trọng kia. Sau khi La Thành nhấc cao tên kia lên, tên đó liền nổ tung giữa không trung.
Ầm!
Tiếng nổ lớn vang lên, huyết vụ đầy trời văng xuống. La Thành ngưng tụ ra một kết giới linh lực che chắn cho bản thân, để máu tươi không rơi vào người. Sau khi máu tươi rơi xuống hết, hắn mới vung tay một cái thu chiếc trữ vật giới trên mặt đất vào.
Cùng lúc đó, âm thanh nhắc nhở thứ ba của hệ thống vang lên trong đầu Lục Phàm.
【 Đinh, chém giết tu sĩ Ngưng Hồn cảnh thất trọng, thu được 700.000 tích phân! 】
Nghe tiếng nhắc nhở trong đầu vang lên, trên mặt Lục Phàm lộ ra nụ cười không thể che giấu. Lại là 70 vạn tích phân nhập trướng, quả là kiếm lời đậm. Xem ra có lúc xen vào việc của người khác cũng chưa hẳn không phải cơ duyên tạo hóa, giống như lần này vậy.
Việc bị Lý Tồn Hiếu và La Thành chém giết ba tên cường giả Ngưng Hồn cảnh này, trực tiếp giúp hắn thu được 1,9 triệu tích phân. Còn bản thân bỏ sức ra Ba Lạp vơ vét tài nguyên thu về, sau đó lại tiêu diệt Thiên Võ tứ vệ cùng Chiến Hổ quân, rồi cả việc thu nhặt thi thể binh lính. Thì những thứ mà Ba Lạp khó nhọc kiếm được tích phân vẫn không bằng chém giết một cường giả Ngưng Hồn cảnh.
Trong đó sự chênh lệch quả thật rất lớn. Bất quá quy tắc của hệ thống cũng là như thế, Lục Phàm cũng vô cùng bất đắc dĩ. May là hắn cũng biết cường giả Ngưng Hồn cảnh cũng không phải rau cải trắng, không phải muốn giết bao nhiêu thì có bấy nhiêu. Sở dĩ giá trị của cường giả Ngưng Hồn cảnh cao như vậy, cũng là do số lượng của chúng quá thưa thớt ít ỏi. Lần này có thể gặp được chín cường giả Ngưng Hồn cảnh, hoàn toàn là thuộc về ngoài ý muốn trong ngoài ý muốn.
Hoặc là nói hắn gặp vận may. Dạng vận cứt chó này có thể gặp được một lần đã là rất tốt, không có khả năng gặp thường xuyên được. Nhưng dù vậy, Lục Phàm vẫn vô cùng hưng phấn. Dù sao ngoài ba tên đã bị chém giết này ra, còn có bốn tên Ngưng Hồn cảnh trọng thương mất đi sức chiến đấu cùng một tên Ngưng Hồn cảnh đã hôn mê.
Năm người này... Lát nữa lại có thể mang đến cho mình một khoản tích phân lớn.
Ngay khi Lục Phàm đang vui vẻ suy tư như vậy thì Lý Tồn Hiếu và La Thành mặt mày hớn hở đi tới.
"Chủ công, xong rồi."
Vừa nói, hai người vừa đưa mỗi người một chiếc trữ vật giới vừa mới thu được tới trước mặt Lục Phàm. Lục Phàm cũng không khách khí, trực tiếp thu hai chiếc trữ vật giới vào.
Sau đó hắn liền nhìn La Thành cười nói: "Bốn tên kia không cần giữ lại, giết chết đi."
"Vâng!"
La Thành gật gật đầu, trực tiếp bay đến trước mặt bốn tên trọng thương không thể động đậy kia, trực tiếp bắn ra bốn đạo linh quang, giết chết toàn bộ.
【 Đinh, chém giết tu sĩ Ngưng Hồn cảnh tứ trọng, thu được 400.000 tích phân. 】 【 Đinh, chém giết tu sĩ Ngưng Hồn cảnh tứ trọng, thu được 400.000 tích phân. 】 【 Đinh, chém giết tu sĩ Ngưng Hồn cảnh ngũ trọng, thu được 500.000 tích phân. 】 【 Đinh, chém giết tu sĩ Ngưng Hồn cảnh ngũ trọng, thu được 500.000 tích phân. 】
Liên tiếp bốn tiếng nhắc nhở tích phân vang lên trong đầu Lục Phàm, khiến nụ cười trên mặt Lục Phàm càng thêm rạng rỡ mấy phần. Bốn người này lại mang đến cho hắn tận 1,8 triệu tích phân. Cộng thêm 1,9 triệu tích phân vừa rồi, tổng cộng là 3,7 triệu tích phân. Trong thời gian ngắn ngủi chốc lát mà thu được 3,7 triệu tích phân, phen buôn bán này coi như là một vốn bốn lời.
Điều này khiến cho tâm trạng vốn đã vui vẻ của Lục Phàm càng thêm vui vẻ. Mà La Thành cũng mang theo trữ vật giới và thi thể của bốn người này trở về trước mặt Lục Phàm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận