Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 687: Suy đoán

Trong hai mươi năm qua, Lục Thiếu Khanh một mực tìm kiếm sư phụ tung tích, chỉ tiếc rằng hai mươi năm qua vẫn không hề có chút manh mối nào. Bản thân hắn vì chuyện ở Đại Càn mà không thể rời đi, cứ thế mà bị giam chân ở hoàng cung Đại Càn. Giờ đây đã có Lục Phàm là người kế vị vô cùng ưu tú, hắn coi như đã hoàn toàn yên tâm. Nếu Lục Phàm không có năng lực tự vệ, hắn chắc chắn sẽ ở lại bảo vệ Lục Phàm. Chỉ là bây giờ dưới trướng Lục Phàm cường giả như mây, còn mạnh hơn thế lực dưới trướng hắn rất nhiều. Cho nên, hắn căn bản không cần lo lắng việc Lục Phàm có tự bảo vệ được hay không. Nghe tiện nghi phụ hoàng nói những lời này, Lục Phàm trầm mặc một lát rồi khẽ gật đầu. Mặc dù biết hết mọi chuyện đã qua, nhưng hắn cũng sẽ không thay đổi những việc mình cần phải làm. Trở thành chủ của Đại Càn không chỉ liên quan đến nhiệm vụ hệ thống, mà còn là một bộ phận vô cùng quan trọng, dù thế nào cũng không thể bỏ qua. Sau khi nói xong chuyện này, Lục Chính lại dặn dò Lục Phàm một lượt. Khoảng nửa canh giờ sau, Lục Phàm mới rời khỏi Dưỡng Tâm điện, Lục Chính đích thân tiễn hắn đến cửa Dưỡng Tâm điện. Nhìn theo bóng lưng Lục Phàm dần đi xa, Lục Chính bất đắc dĩ thở dài, ánh mắt nhìn về phía mây xanh nơi xa. "Sư phụ a sư phụ, người nhất định phải trở về!" Sau khi Lục Phàm khuất bóng, Lục Chính mới quay người trở về Dưỡng Tâm điện. Lần trở về này, Lục Chính không đi xe ngựa, cũng không dùng long liễn. Cứ thế mang theo Thạch Cơ đi bộ về hướng cổng hoàng thành, trong lòng tự hỏi về những chuyện Lục Chính đã nói. Hắn không hoàn toàn tin vào những lời tiện nghi phụ hoàng đã nói, nhưng cũng không đến mức hoàn toàn không tin. Dù sao tiện nghi phụ hoàng không đến mức lừa dối mình bằng chuyện như vậy. Nếu hắn có ý đồ gì với mình, thì trong hai mươi năm qua đã có rất nhiều cơ hội ra tay. Lúc này, hắn lại nghĩ đến phụ thân ruột của mình cùng những hắc bào nhân thần bí kia, rốt cuộc bọn họ là những ai? Mà lại có thể dùng tay xé rách không gian, nghe có vẻ thực sự đáng sợ. Còn nữa, tiện nghi ngũ thúc trước đây có nói rằng chín đại Thần Châu cũng không hề đơn giản, ẩn chứa những bí mật cùng cơ duyên tạo hóa lớn lao. Có lẽ người khác chưa từng thấy hình ảnh toàn bộ đại lục Cửu Châu, nhưng hắn đã tận mắt thấy qua. Đương nhiên, lần đó Lý Cửu thần bí đã thi triển thủ đoạn để mình nhìn thấy Cửu Châu đại lục hoàn chỉnh. Chỉ có điều khi đó tu vi của mình còn yếu, nên khi nhìn cũng không phát hiện ra bất kỳ dị thường nào. Dù cho bây giờ nhớ lại, cũng vẫn không cảm thấy có gì không đúng. Sau khi hình bóng Lý Trường Thu vô cùng thần bí chợt lóe lên trong đầu, Lục Phàm lại nghĩ tới Bạch Thanh Huyền vô cùng bí ẩn. Hai sự tồn tại này đều vô cùng đáng sợ, hơn nữa lại đều rất thần bí. Quan trọng hơn là cả hai dường như đều là người ngoài đến, chứ không phải là cường giả bản địa của chín đại Thần Châu. Điều này khiến hắn liên tưởng đến việc có thể cha ruột của mình và những hắc bào nhân bí ẩn đáng sợ kia có khi cũng giống như Lý Trường Thu và Bạch Thanh Huyền, đều là đến từ một thế giới khác? Ý nghĩ này vừa xuất hiện liền nhanh chóng nảy mầm và ăn sâu vào lòng Lục Phàm. Chỉ là tất cả những điều này cũng chỉ là suy đoán của bản thân, căn bản không thể nào xác định. Trừ phi hắn tìm được cha ruột hoặc là bắt được một vài hắc bào nhân, có lẽ sẽ có thể thông qua miệng bọn họ mà biết được vài thông tin hữu ích. Thế nhưng việc này hiển nhiên không hề dễ dàng. Dù sao thì tiện nghi phụ hoàng và tiện nghi ngũ thúc hai mươi năm qua vẫn luôn tìm kiếm tung tích của cha ruột mình, kết quả vẫn không có chút manh mối nào. Bọn họ dốc sức tìm kiếm hai mươi năm mà không có manh mối nào, thì sao mình có thể dễ dàng tìm ra được? Còn về những hắc bào nhân đáng sợ kia thì càng không cần phải nói. Bọn họ chỉ cần vung tay là có thể xé rách không gian, đừng nói là bắt được vài người, ngay cả khi một người xuất hiện thì bản thân cũng khó lòng thoát khỏi. Dù sao người mạnh nhất dưới trướng mình cũng chỉ có Thạch Cơ, mà Thạch Cơ căn bản là không thể xé rách không gian. Nghĩ vậy, Lục Phàm dừng bước, nhìn sang Thạch Cơ đang đi phía bên phải mình, tò mò hỏi: "Để xé rách không gian, đại khái cần phải có thực lực đến mức nào mới làm được?" Nghe Lục Phàm đột ngột hỏi vấn đề này, Thạch Cơ không khỏi hơi ngẩn người, vẻ mặt xinh đẹp lộ ra vẻ hoảng hốt. Dù sao vấn đề Lục Phàm hỏi có chút khó hiểu. Sau một hồi hoảng hốt ngắn ngủi, Thạch Cơ trầm tư suy nghĩ, lát sau mới lên tiếng: "Thuộc hạ là tu vi Động Hư cảnh cửu trọng đỉnh phong, nếu dùng pháp bảo toàn lực xuất chiêu thì có thể xẻ một vết nứt không gian ra, nhưng để vung tay xé rách không gian là tuyệt đối không làm được. Để làm được điều này, chỉ sợ thấp nhất cũng phải đạt đến Độ Kiếp cảnh hoặc là cảnh giới cao hơn." Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy đoán của Thạch Cơ, dù sao hiện tại nàng căn bản không làm được chuyện đó. Nghe Thạch Cơ trả lời, Lục Phàm không truy hỏi thêm, gật đầu rồi tiếp tục đi về phía trước. Thạch Cơ nghi hoặc liếc nhìn Lục Phàm một cái, rồi theo sau hắn tiếp tục bước đi. Khi Lục Phàm dẫn Thạch Cơ trở lại Đông cung, Tào Chính Thuần và những người khác lại tề tựu trước sảnh. Vì hiện tại không có việc gì, Lục Phàm dặn dò qua loa một chút rồi cho bọn họ lui về nghỉ ngơi. Còn Lục Phàm thì không ở lại sảnh trước mà về thẳng hậu trạch để nghỉ ngơi. Trong hoàng cung không có sóng gió lớn nào, nhưng bên ngoài hoàng cung thì lại ồn ào vô cùng, mọi nơi đều đang bàn tán về Lục Phàm. Dù sao lần này Lục Phàm quét ngang hết thảy các thiên kiêu đệ tử của sáu đại hoàng triều và sáu đại thượng tông, quả thực đã vượt quá sự mong đợi của mọi người. Thêm vào đó trước đây toàn bộ hoàng đô, thậm chí toàn bộ Đại Càn đều lưu truyền những tin đồn có liên quan đến Lục Phàm. Sự việc ngày hôm nay coi như đã hoàn toàn xác thực rằng những lời đồn đại về Lục Phàm đều là thật, Lục Phàm đích thực là một thiên tài siêu cấp vô địch. Trong chốc lát, danh vọng của Lục Phàm không ai sánh bằng, còn cao hơn Càn Hoàng rất nhiều. Mà kẻ cầm đầu là Ninh Vương, Dự Vương, Ngụy Vương và Tề Vương giờ phút này lại đang biệt khuất đến mức phổi muốn nổ tung. Bọn họ không ngờ rằng kế hoạch âm mưu đã dày công chuẩn bị chẳng những không thành, mà ngược lại còn giúp Lục Phàm có thêm danh vọng. Loại kế hoạch tự dời đá ghè chân mình này khiến bọn họ vô cùng phẫn nộ và vô cùng ấm ức. Dù có đánh chết bọn họ cũng không nghĩ tới rằng Lục Phàm lại là cường giả Chân Đan cảnh, trực tiếp quét sạch những thiên tài đã tham gia cuộc thi đấu thiên kiêu. Đối mặt với kết quả như vậy, bọn họ ngoài việc ấm ức thì cũng chỉ còn bất lực. Dù sao tu vi của Lục Phàm vượt xa sự dự liệu của mọi người, nên không thể trách kế hoạch của họ được. Trong tình huống ấm ức này, bốn người Ninh Vương, Dự Vương cùng với những người ủng hộ sau lưng bọn họ lại một lần nữa tụ họp với nhau. Vẫn là mật thất dưới lòng đất xa hoa đó, tất cả mọi người đều có mặt tại đây. Chỉ là lần này bầu không khí vô cùng ngột ngạt, mọi người sau khi đến đều im lặng vô cùng, sắc mặt ai nấy đều khó coi. Dù sao ba ngày trước kế hoạch của họ quả thực không chê vào đâu được, cơ hồ đã tính đến tất cả những thiếu sót có thể xảy ra. Nhưng thứ duy nhất họ không tính tới chính là nhân vật chủ chốt Lục Phàm. Cứ như vậy trầm mặc một hồi lâu, Ninh Vương mới hít sâu một hơi, cố kìm nén cơn giận và sự ấm ức trong lòng, nhìn về phía người ủng hộ mình là Triệu Phương Đức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận