Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 739: Hướng chính mình tới

Chương 739: Hướng chính mình tới
Nhìn thấy chỉ có Lục Phàm và Thạch Cơ hai người, Hà Tình, An Lan, Trầm Yên Nhiên cùng Lục Tuyết Long chờ người trong lòng đều lộp bộp một tiếng.
"Phu quân (bệ hạ) Thạch tướng quân đâu, hắn..."
Dựa theo bọn họ tính toán, Lục Phàm ba người phải đến trời sáng mới có thể trở về.
Dù sao kế hoạch kia rất mạo hiểm, mà lại chấp hành cũng cần một khoảng thời gian nhất định.
Nhưng lúc này Lục Phàm rời đi chưa đến hai canh giờ đã trở lại.
Hơn nữa lúc đi là ba người, giờ trở về chỉ có hai người, không khỏi khiến họ phải nghĩ nhiều.
Nhìn vẻ mặt vô cùng khẩn trương của mọi người, Lục Phàm biết bọn họ có thể hiểu lầm, bèn cười nói: "Yên tâm đi, kế hoạch thành công, đã làm xong toàn bộ, ngày mai bên kia sẽ rút quân, đám tướng quân dám đứng ra đối đầu đều ở lại đó giải quyết nốt những việc tiếp theo."
Khi Lục Phàm nói ra tin tức này, Hà Tình, An Lan, Trầm Yên Nhiên cùng Lục Tuyết Long đều ngây người ra.
Sau một thoáng ngây người, trên mặt mọi người liền hiện lên vẻ vui mừng, hưng phấn khó tả.
"Bệ hạ, thật sự đã giải quyết hết rồi sao?"
So với người khác, Lục Tuyết Long càng thêm hưng phấn, kích động, thậm chí có chút không dám tin.
Nhìn Lục Tuyết Long mặt đầy vẻ không dám tin hỏi mình, Lục Phàm gật đầu cười.
"Đương nhiên là thật rồi!"
"Tiếp theo không cần lo lắng, chờ một thời gian ngắn khi đám tướng quân địch hoàn toàn thu phục chưởng khống bảy đại hoàng triều, thì có thể bắt đầu chiếm đoạt dung hợp, đến lúc đó có sắp xếp."
Được Lục Phàm khẳng định chắc chắn, Lục Tuyết Long lập tức kích động đến toàn thân run rẩy.
Từ khi liên quân bảy đại hoàng triều đến đối diện, trong lòng hắn vẫn luôn bất an.
Tâm trạng căng thẳng không yên càng tràn ngập khắp người, căn bản không dám lơi lỏng chút nào.
Thậm chí, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng liều c·h·ết đại chiến, đem cả tính m·ạ·ng cũng đặt ở nơi này.
Dù sao Tây Dương quan xem như do một tay hắn gầy dựng đến đỉnh cao, hắn tuyệt đối không thể để Tây Dương quan thất thủ.
Trừ khi bước qua x·á·c hắn mà đi.
Nhưng không ngờ Lục Phàm lại thành công, hơn nữa còn thuận lợi như vậy, căn bản không có phát sinh biến cố gì.
Điều này khiến hắn có cảm giác vui mừng đến muốn p·h·át k·h·ó·c.
Tần Quỳnh, La Thành và những người khác tâm tình cũng rất tốt, trên mặt đều hiện lên nụ cười khó tả.
Đương nhiên, trong lòng vẫn có chút thất vọng.
Dù sao, thật vất vả mới có một trận đại chiến một triệu nhân mã như vậy, có thể cho bọn họ thỏa sức chém g·iết trên chiến trường.
Nhưng không ngờ một trận đại chiến kinh t·h·i·ê·n còn chưa bắt đầu đã kết thúc theo cách này.
May là hôm qua trong lúc thăm dò chiến trận bọn họ cũng tham gia một trận đại chiến, trút hết chiến ý và s·á·t ý trong lòng.
Chính vì vậy, trong lòng bọn họ chỉ hơi thất vọng một chút mà thôi, chứ không hề có chút buồn bực nào.
Nếu không có trận đại chiến hôm qua, lúc này chắc chắn bọn họ sẽ càng thêm thất vọng.
Nói vài câu đơn giản, Lục Phàm dẫn mọi người vào trong tiền sảnh rồi ngồi xuống.
Sau khi ngồi xuống, Hà Tình, An Lan và Trầm Yên Nhiên tam nữ không nhịn được tò mò hỏi chuyện vừa mới xảy ra.
Lục Phàm cũng không giấu giếm, lúc này đem những chuyện vừa mới xảy ra kể lại đơn giản một lần.
Dù sao, những chuyện kia cũng không phải là bí mật gì, cũng không cần giấu giếm.
Huống chi, tại chỗ đều là người một nhà, coi như biết những nội tình này cũng không ảnh hưởng gì.
Đợi Lục Phàm nói xong, Hà Tình không nhịn được mở miệng: "Phu quân, Xích Viêm Thánh Giáo cùng Lục Ma và bốn đại thế lực nhất lưu lần này rầm rộ tạo thành liên quân ra tay.
Kết quả đại chiến còn chưa bắt đầu đã kết thúc theo cách này, bọn họ sợ là sẽ không bỏ qua đâu."
Hà Tình vừa dứt lời, An Lan tiếp lời: "Phu quân, Tình tỷ nói đúng, bọn họ tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, chi bằng chúng ta chủ động ra tay, trực tiếp g·iết đến tận sào huyệt của bọn họ đi."
Nếu như là trước đây, các nàng đương nhiên không dám nói ra như vậy.
Dù sao đây chính là Xích Viêm Thánh Giáo và Lục Ma, còn có tứ đại thế lực nhất lưu của Thần Châu.
Tuy nhiên, ba người các nàng thế lực sau lưng cũng đều là thế lực nhất lưu, nhưng thế lực nhất lưu cũng chia mạnh yếu.
Thế lực sau lưng các nàng có lẽ có thể đối đầu với bốn đại thế lực nhất lưu một chút, nhưng so với Xích Viêm Thánh Giáo và Lục Ma thì kém quá xa, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
Nhưng hiện tại, các nàng biết Lục Phàm dưới trướng cường giả như mây, thực lực tổng hợp căn bản không yếu hơn Xích Viêm Thánh Giáo và Lục Ma, so với bốn đại thế lực nhất lưu thì càng mạnh hơn nhiều.
Chính vì vậy, trong lòng các nàng đối với Xích Viêm Thánh Giáo và Lục Ma cùng bốn đại thế lực nhất lưu không có chút e ngại và kiêng kỵ nào.
Ngược lại, các nàng còn có chút nóng lòng muốn thử, muốn đi khiêu chiến những thế lực này.
Nhìn vẻ mặt nóng lòng muốn thử của Hà Tình, An Lan, Trầm Yên Nhiên, Lục Phàm ngược lại không từ chối.
Bởi vì những điều tam nữ nói, hắn đều biết.
Huống chi, sau khi vừa khống chế được đám người kia, hắn theo chỗ Thất trưởng lão cổ gốm của Xích Viêm Thánh Giáo và trưởng lão của Lục Ma, đã biết được chuyện đã xảy ra.
Xích Viêm Thánh Giáo, Lục Ma và bốn đại thế lực nhất lưu sở dĩ hạ mình bắt tay với bảy đại cung phụng thượng tông và bảy đại hoàng triều.
Cũng không phải là nhắm vào Đại Càn mà là nhắm vào hắn.
Dù sao, Đại Càn chỉ là một cái hoàng triều vô cùng bình thường, trong mắt bọn họ căn bản không có bất kỳ uy h·i·ế·p gì.
Nhưng vấn đề là chính hắn đã trở thành tân hoàng của Đại Càn, mà hắn lại là t·ử đ·ị·c·h của bọn chúng.
Cho nên, ngay cả Đại Càn cũng bị chúng coi thành mục tiêu tiêu diệt.
Sở dĩ những thế lực này không chủ động xuất kích, cũng là bởi vì trước đó bọn chúng liên tục phái ra cao thủ đều bị hắn chém g·iết hoặc là thu phục.
Thêm nữa việc dưới tay hắn không ngừng xuất hiện các loại cường giả đứng đầu, khiến bọn chúng p·h·án đoán rằng phía sau hắn có một thế lực mạnh mẽ thần bí.
Cho nên bọn chúng mới chọn một biện pháp khá thận trọng như vậy.
Để bảy đại hoàng triều tạo thành liên quân đối với Đại Càn ra tay, một mặt là muốn tiêu diệt Đại Càn, mặt khác cũng là muốn thăm dò hắn.
Dù sao, hắn hiện tại là chủ của Đại Càn, nếu như hủy diệt Đại Càn thì đối với hắn đả kích không hề nhỏ.
Đương nhiên, chắc chắn hắn sẽ không đứng nhìn, nhất định sẽ bộc lộ một vài át chủ bài ra.
Mà Xích Viêm Thánh Giáo, Lục Ma và bốn đại thế lực nhất lưu muốn xem xem rốt cuộc thế lực thần bí đứng sau hắn là cái gì, đồng thời đánh giá thực lực tổng hợp của thế lực thần bí đó.
Nói một cách đơn giản, lần liên quân xâm lấn này cũng chỉ là một cuộc dò xét, thăm dò hắn.
Bảy đại hoàng triều và bảy đại cung phụng thượng tông hoàn toàn chỉ là p·h·áo hôi mà thôi.
Dựa theo tình huống bình thường, 200 vạn liên quân của bảy đại hoàng triều thế nào cũng có thể g·i·ết vào Đại Càn, sau đó b·ứ·c b·á·ch thế lực tông môn đứng sau lưng hắn hiện thân.
Nhưng đáng t·i·ế·c, bọn chúng lại không ngờ sau lưng hắn cũng không có cái tông môn thần bí mà bọn chúng suy đoán.
Những tên đó càng không ngờ tới hắn có thể dễ dàng giải quyết liên quân bảy đại hoàng triều đến như vậy.
Cho nên Lục Phàm không cần đoán cũng biết, chắc chắn những tên đó sẽ không bỏ qua, chắc chắn sẽ dùng biện pháp khác để dò xét kích t·h·í·c·h.
Hoặc cũng có thể, bọn chúng không dò xét nữa mà trực tiếp liên thủ điều động vô số cường giả để hạ t·ử thủ với hắn.
Những suy đoán này đều có thể xảy ra.
Nhưng cứ bị động phòng thủ thì không phải tính cách của hắn, hắn không muốn chịu ấm ức như thế.
Dù sao, chỉ có ngàn ngày làm t·r·ộ·m chứ không có ngàn ngày phòng t·r·ộ·m.
Muốn một lần vất vả để suốt đời nhàn nhã giải quyết hết vấn đề thì chủ động xuất kích là biện pháp tốt nhất.
Những người còn lại thấy Lục Phàm chau mày suy tư thì không lên tiếng quấy rầy mà im lặng chờ đợi.
Mà Lục Phàm sau một lát suy tư, hít sâu một hơi, trong lòng đã đưa ra quyết định...
Bạn cần đăng nhập để bình luận