Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 447: Dẫn quân nhập ông

Ngay khi vô số tu sĩ điên cuồng tìm kiếm Lục Phàm, Hà Tình và An Lan đã cố ý để lộ tin tức, và nó nhanh chóng lan truyền khắp Thiên Võ hoàng đô. Lúc đầu không ai tin, nhưng khi hết người này đến người khác tự xưng đã thấy Lục Phàm xuất hiện ở sơn cốc kia ra mặt xác nhận, tin đồn này lập tức được chứng thực. Khi tin đồn cố ý lan truyền ra được xác nhận, tu sĩ trong hoàng đô tất cả đều điên cuồng kéo về sơn cốc phía tây bắc của hoàng đô. Dù sao đó là sự dụ hoặc của mấy chục tỷ hạ phẩm linh thạch và mấy món cực phẩm linh khí. Dù không bắt được Lục Phàm, việc cung cấp manh mối chính xác về nơi ẩn náu của hắn cũng có thể thu về 6-7 tỷ hạ phẩm linh thạch. 6-7 tỷ hạ phẩm linh thạch đủ để khiến mọi tán tu phát điên. Tuy nhiên, tất cả tu sĩ đều biết Lục Phàm không chỉ chém giết bốn thiên kiêu mà còn dùng phù triện chém giết bốn hộ đạo giả Luyện Thần cảnh. Nhưng giờ phút này, tất cả tu sĩ đều bị kích thích bởi phần thưởng của tứ đại thế lực nhất lưu, tất cả đều rơi vào tham lam và điên cuồng, vô ý thức quên đi nguy hiểm. Đương nhiên, nguyên nhân lớn hơn là do treo thưởng của tứ đại thế lực quá hấp dẫn. Đa phần tu sĩ đều ở trong đó muốn đục nước béo cò. Lục Phàm dù lợi hại hơn nữa, lẽ nào có thể giết hết tất cả mọi người? Đây là lý do mà tất cả tu sĩ không hề kiêng kỵ. Nhưng bọn hắn không biết rằng Lục Phàm đã sớm bố trí xong thiên la địa võng ở đó chờ bọn họ.
Giờ phút này Lục Phàm và Địch Thanh đang ẩn mình trên đỉnh núi của một dãy núi trong bốn phía sơn cốc. Đứng ở mép đỉnh núi có thể thấy rõ một lượng lớn tu sĩ từ hoàng đô chạy tới đang điên cuồng tìm kiếm tung tích của hắn tại sơn cốc và hai ngọn núi khác. Chỉ là lúc này, tu sĩ hội tụ ở đây đã có khoảng mấy vạn người. Phải biết rằng những người đến đây đầu tiên đều là đa phần tu sĩ của Thiên Võ hoàng đô. Vẫn còn nhiều tu sĩ từ những nơi khác của Thần Châu đang chạy về Thiên Võ hoàng đô, đó mới là quân chủ lực. Cũng chính vì vậy, lúc này Lục Phàm không có đại khai sát giới. Những tên chạy đến hiện tại chỉ là tép riu thôi, tu vi đều không mạnh, trên người cũng không có gì béo bở để vặt. Những tu sĩ vượt vạn dặm từ khắp các nơi của Thần Châu đến mới là mục tiêu của hắn. Đã sắp xếp kế hoạch này, đồng thời muốn thu phục lượng lớn tu sĩ để tổ kiến quân đoàn tu sĩ, vậy tự nhiên chỉ có thể thu phục một số cường giả đứng đầu. Nếu thu phục một số tu sĩ Luyện Khí cảnh, Ngưng Nguyên cảnh thì chẳng có tác dụng gì lớn. Dù sao, muốn dựa vào tu sĩ Luyện Khí cảnh và Ngưng Nguyên cảnh tạo thành quân đoàn để nắm quyền Thần Châu rõ ràng là không thực tế. Thấy không ít tu sĩ đang tìm kiếm hướng về ngọn núi mà bọn hắn đang ở, Lục Phàm và Địch Thanh liền lóe mình rời đi. Về phần Thất Tinh Tuyệt sát trận, Lục Phàm đã sớm bố trí xong, bao phủ cả sơn cốc cùng ba ngọn núi bốn phía. Chỉ là lúc này trận pháp bị hắn ẩn giấu đi, không ai có thể cảm ứng được. Chỉ khi nào hắn kích hoạt bày trận pháp này, người khác mới phát hiện. Nhưng bây giờ cũng không vội, chờ con cá lớn tiến vào lưới rồi động thủ cũng chưa muộn. Rời khỏi sơn cốc phụ cận, Lục Phàm mang Địch Thanh quay về Thiên Hương Lâu. Bọn hắn đương nhiên sẽ không ở đó chờ. Dù sao tu sĩ từ những nơi khác của Thần Châu chạy đến Thiên Võ hoàng đô ít nhất cũng phải mất vài ngày. Trong hai ngày sau đó, Lục Phàm hoặc là đi xem tình hình ở sơn cốc, hoặc là ở lại Thiên Hương Lâu bồi Hà Tình và An Lan.
Lục Phàm thì cố thủ nội tâm không để bản thân đắm chìm vào trong chăn ấm và hương vị dịu dàng. Nhưng Hà Tình và An Lan sau khi nếm trái cấm lại quấn lấy hắn không buông. Đặc biệt Hà Tình, người mới nếm trái cấm không lâu, gần như là đã si mê đến mức độ nào đó. Đương nhiên, ngoài khoái lạc mây mưa, điều quan trọng hơn là nàng phát hiện rằng việc tu luyện khi mây mưa còn nhanh hơn gấp mấy lần so với tự mình bế quan tu luyện. Chính vì phát hiện này, nàng hoàn toàn mê luyến mùi vị trái cấm, và còn lôi kéo cả An Lan vào. Đối với sự cám dỗ của việc tăng tu vi, An Lan cũng không thể từ chối, cho nên liền cùng Hà Tình hợp thành mặt trận thống nhất. Chỉ cần vào trong phòng, hai nàng liền lập tức lôi kéo Lục Phàm mây mưa bắt đầu tu luyện. Đối mặt với tình huống như vậy, Lục Phàm cũng đành bất đắc dĩ. Mình đã tự cảnh cáo mình không nên chìm đắm trong chăn ấm và sự dịu dàng. Kết quả, mình không chìm đắm, mà Hà Tình và An Lan lại chìm vào. May mà tu vi của mình đủ tốt, hơn nữa thể chất sau khi trở thành Thôn Phệ chi thể càng mạnh lên gấp mấy chục lần. Đồng thời, khi tu luyện trong lúc mây mưa, tốc độ tu luyện và lợi ích mà hắn nhận được còn nhiều hơn Hà Tình và An Lan, nên hắn cũng rất hứng thú. Cũng may mắn hắn là Thôn Phệ chi thể, chỉ cần có đủ năng lượng liền có thể sinh sôi không ngừng. Nếu không có sự thay đổi thể chất, hắn sợ đã sớm mệt lả rồi. Mà Hà Tình và An Lan trong quá trình mây mưa không ngừng, toàn thân đều phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Cho dù là da thịt, dung mạo hay khí chất đều khác biệt rất lớn so với trước kia. Người sáng mắt đều có thể thấy rõ. Mà Trầm Yên Nhiên, với tư cách là cháu gái của Hà Tình và bạn thân của An Lan, thì càng nhìn rõ hơn. Nàng dù chưa trải qua bất kỳ chuyện nam nữ nào, nhưng cũng biết một số tin tức về tình yêu nam nữ. Cho nên khi thấy tiểu di và An Lan biến đổi như vậy, nàng lập tức đoán được nguyên nhân. Đoán ra được nguyên nhân, nàng vừa thẹn thùng vừa bất đắc dĩ, đồng thời cũng có chút ngưỡng mộ không nói rõ được. Bởi vì hai ngày nay Hà Tình và An Lan đều quấn lấy Lục Phàm, nên căn bản không có ai bồi nàng nói chuyện, khiến trong lòng nàng càng thêm thất vọng bất đắc dĩ, đồng thời có một chút cô đơn. Đến mức Lục Phàm thì khỏi phải nói. Hoặc là trở về Thiên Hương Lâu cùng Hà Tình An Lan, hoặc là rời hoàng đô đến sơn cốc kia. Cho nên trong hai ngày này, Trầm Yên Nhiên đến mặt Lục Phàm cũng chưa được thấy. Chỉ là bây giờ Lục Phàm, Hà Tình và An Lan đều bận rộn với kế hoạch của mình, nên tự nhiên không có thời gian làm bạn nàng. Đến ngày thứ ba sau khi mặt trời mọc, Lục Phàm lại mang Địch Thanh đến khu vực gần sơn cốc kia. Sau khi trải qua ba ngày ủ mưu, tu sĩ tụ tập đến đây đã đạt tới mấy chục vạn. Mà trong số mấy chục vạn tu sĩ này còn có không ít tu sĩ Linh Hải cảnh và Chân Đan cảnh, thậm chí có cả một số tu sĩ Ngưng Hồn cảnh. Những cường giả này sau khi đến Thiên Võ hoàng đô đều nghe tin đồn, nên nhao nhao chạy tới sơn cốc. Mấy chục vạn tu sĩ này gần như lật tung cả sơn cốc và ba ngọn núi xung quanh. Thế mà bọn họ căn bản không phát hiện bất kỳ dấu vết nào của Lục Phàm. Điều này khiến tu sĩ đến đây nhao nhao nghi ngờ về độ chân thực của tin đồn, hoặc suy đoán rằng Lục Phàm đã sớm rời đi. Còn Lục Phàm sau khi mang Địch Thanh đến thì tạm thời tách ra. Địch Thanh đóng vai người tìm kiếm hắn, còn Lục Phàm thì đeo mặt nạ biến thành thiếu niên chém giết bốn thiên kiêu và bốn hộ đạo giả Luyện Thần cảnh kia. Khi Lục Phàm xuất hiện ở một bên trong sơn cốc, các tu sĩ thấy hắn đều phát ra tiếng kinh hô mừng như điên...
Bạn cần đăng nhập để bình luận